Siêu cấp thiên phú

Chương 137: Thủ thành



"Rống!" Hắc Bối Chiến Hùng phẫn nộ vỗ về phía Diệp Thiên, đôi bàn tay to lớn của nó giống như có thể bao phủ bầu trời.

Oanh!!! Đao mang Thanh Phong Trảm bổ trúng vào hai bàn tay của Hắc Bối Chiến Hùng, lưu lại một vết máu dài ba tấc, mà thân thể của Hắc Bối Chiến Hùng cũng lui về phía sau mấy bước, đạp chết một con hung thú đỉnh cấp, cùng với rất nhiều hung thú cao cấp.

"Hống hống hống!!!!" Hắc Bối Chiến Hùng ra lệnh cho những con hung thú khác xông lên, tiến đánh căn cứ Lâm Hải, không muốn để cho chúng nó ảnh hưởng tới bản thân của mình.

Diệp Thiên thì tiếp tục lao đến chém giết với Hắc Bối Chiến Hùng.

Trảm! Diệp Thiên lần lượt phóng thích Thanh Phong Trảm chém vào trên người của Hắc Bối Chiến Hùng, khiến cho Hắc Bối Chiến Hùng lần lượt bị tổn thương, nhưng rất khó đánh trúng chỗ yếu của Hắc Bối Chiến Hùng, dù sao thì Hắc Bối Chiến Hùng cũng là Vương thú, lực phản ứng cũng không hề chậm, tốc độ cũng không kém, chỉ là lực công kích hơi yếu một chút mà thôi.

Ở phía sau Diệp Thiên, Tiểu Huyết cũng đã xuất thủ, nó xông vào bên trong thú triều, tấn công đám hung thú đỉnh cấp, lúc này nó cũng mặc kệ công kích của đám hung thú đỉnh cấp này.

Tốc độ của Tiểu Huyết cũng không phải là quá nhanh, dù sao thì cảnh giới của nó cũng không cao, thiên phú tốc độ chỉ là Trung đẳng, thiên phú phi hành cũng chỉ là Cao đẳng, ở dưới sự tăng cường của hai loại thiên phú này, nhiều lắm chỉ có tốc độ không sai biệt lắm với đám hung thú đỉnh cấp này, nhưng bên trong đám hung thú đỉnh cấp này nếu như có hung thú nắm giữ thiên phú tốc độ mà nói, tốc độ của tiểu Huyết liền không thể sánh bằng.





Nhưng tiểu Huyết có phòng ngự rất cao a, nắm giữ thiên phú phòng ngự Đỉnh cấp khiến cho nó hoàn toàn không sợ công kích của hung thú Đỉnh cấp, mà thiên phú lực lượng của nó lại là Đỉnh cấp, lực lượng một kích của nó lại có thể siêu việt hung thú đỉnh cấp.

Càng trọng yếu hơn là, nó còn có những thiên phú phụ trợ khác.

"Thiên phú Long Hồn!"

Oanh! Một đạo hư ảnh cự long hiện lên ở trên đỉnh đầu của tiểu Huyết, đạo long ảnh này vừa xuất hiện, đám hung thú trong chu vi 10 dặm nhao nhao bị chấn nhiếp, cảm nhận được một cỗ uy áp chí cao.

Đây là sự áp chế của long hồn đối với các hung thú khác, khiến cho thực lực của chúng nó không phát huy ra trạng thái mạnh nhất.

Tiếp theo.

"Rống ~~~ " Tiểu Huyết phát ra tiếng long ngâm, đây rõ ràng là thiên phú Long Ngâm Cao đẳng của nó.

Lập tức, có một cỗ sóng âm cường đại tản ra tứ phía.

Vô số hung thú nhao nhao bị đánh chết, trong đó không thiếu một vài con hung thú đỉnh cấp yếu kém. Từng mảnh lại từng mảnh thi thể hung thú nắm la liệt phía trên đại địa.

Ở nơi xa, bên trên tường thành của căn cứ Lâm Hải, Lý lão đầu liên tục nuốt nước bọt, hoàn toàn bị sức chiến đấu của tiểu Huyết làm cho sợ ngây người.

Luận tốc độ giết chết hung thú, coi như là Diệp Thiên cũng không sánh bằng tiểu Huyết a! Tiểu Huyết quả thực là có quá nhiều năng lực, công kích lại có thể bao trùm trên phạm vi lớn, chuyện này được quyết định bởi long huyết mạch của tiểu Huyết, không phải là những tộc quần khác có thể so sánh.

"Có hi vọng!" Đám người Lý lão đầu nghĩ thầm.

Nhưng hung thú cũng không phải là kẻ ngu, sẽ không có khả năng để cho tiểu Huyết đồ sát như vậy.

Hống hống hống!!!! Từng con hung thú đỉnh cấp cường đại bao vây tiểu Huyết, chuẩn bị giết kẻ làm phản này.

Không sai, bọn chúng cho rằng tiểu Huyết là dị loại, là hung thú lại đi tấn công bọn chúng. Dạng phản đồ dị loại này phải chết!

Tiểu Huyết đã thành công hấp dẫn tất cả hung thú đỉnh cấp, nhưng đám hung thú còn lại cũng không ngừng bước chân, vẫn như cũ đánh về phía căn cứ Lâm Hải.

Bọn chúng đều được tồn tại vĩ đại mệnh lệnh, công phá căn cứ nhân loại, cho nên chỉ cần không chết, sẽ không có khả năng dừng bước chân.

Hung thú cao cấp, hung thú trung cấp cùng với hung thú cấp thấp lít nha lít nhít vọt tới, rất nhanh liền chạm đến sát trận do Diệp Thiên bố trí bên ngoài căn cứ.





Từng con hung thú xông vào bên trong trận pháp, bị trận pháp chém giết một mảng lớn.

Những con hung thú này không hiểu được cách phá trận, chỉ có thể dùng số lượng để lấp đầy.

Đám hung thú dùng một biện pháp dã man, sau khi bỏ ra một lượng lớn sinh mệnh, liền công phá sát trận của Diệp Thiên.

Ở bên trên tường thành, Lý lão đầu nhìn thấy một màn này, liền bước về phía trước nói: "Võ Giả dùng tên công kích, toàn bộ Tinh Anh Võ Giả công kích vào hung thú trung cấp, Đại Võ Giả theo ta đi ra bên ngoài chém giết hung thú cao cấp, nếu như người nào dám trốn, ta sẽ là người đầu tiên giết hắn!"

Không nói hai lời, Lý lão đầu là người thứ nhất nhảy xuống tường thành, chém giết cùng với một nhóm hung thú cao cấp.

Những Đại Võ Giả khác cũng nhao nhao nhảy xuống bắt đầu chiến đấu, không có ai dám trốn, nếu như không ngăn cản được, trốn đi cũng chỉ có một con đường chết.

Mỗi thời mỗi khắc, đều có Võ Giả chết trận, cũng có không ít hung thú bị chém giết.

Có mấy vạn Võ Giả chặn đường, đám hung thú còn lại khó có thể đánh vỡ trận bàn phòng ngự bên trên tường thành, trong lúc nhất thời căn cứ Lâm Hải dĩ nhiên lại có thể thật sự chống đỡ được thú triều, không bị công phá trong một đợt duy nhất.

Nhưng tất cả Võ Giả lại vô cùng rõ ràng, trận chiến đấu chân chính là giữa Diệp Thiên cùng với Vương thú.

Diệp Thiên thắng, căn cứ Lâm Hải sẽ được bảo trụ.

Vương thú thắng, căn cứ Lâm Hải sẽ bị hủy diệt!

10 phút trôi qua, Vương thú Hắc Bối Chiến Hùng còn chưa bị Diệp Thiên chém chết, mặc dù trên người tràn đầy thương thế, không ngừng chảy máu, nhuộm đỏ một mảnh đất đai.

Nhưng nó vẫn đang chiến đấu như cũ, cả người tràn đầy chiến ý.

Diệp Thiên thì trái lại, mặc dù không có thương thế, nhưng thể lực lại tiêu hao không ít, nguyên lực cũng tiêu hao không ít.

Đúng lúc này, Diệp Thiên phát động thiên phú cấp ngụy Áo Nghĩa —— thiên phú phệ huyết.

"Nuốt!" Một lượng lớn máu tươi của Hắc Bối Chiến Hùng bay vào trong miệng của Diệp Thiên, bị hắn dùng một ngụm nuốt vào, bổ sung thể lực cùng với nguyên lực.

Đây chính là chỗ kinh khủng của thiên phú phệ huyết, có thể thôn phệ máu tươi khôi phục lực lượng tự thân, lấy chiến dưỡng chiến, mà Hắc Bối Chiến Hùng lại không có cách nào khôi phục thương thế cùng với lực lượng của bản thân.

Diệp Thiên quay đầu nhìn một chút về phía căn cứ Lâm Hải, liền nhíu mày nói: "Hung thú có quá nhiều, tối thiểu cũng đã có hơn 1 vạn Võ Giả chết đi, nếu cứ tiếp tục như vậy mà nói, căn cứ Lâm Hải sẽ thủ không được!"





Đột nhiên Diệp Thiên có quyết định.

"Thuấn di!" Diệp Thiên thuấn di đến trước con mắt của Hắc Bối Chiến Hùng.

Tiếp đó, hắn dùng một kích toàn lực đâm xuyên vào con mắt của Hắc Bối Chiến Hùng, đao khí kinh khủng xuyên vào bên trong đại não của Hắc Bối Chiến Hùng.

Nhưng vào một khắc này, một bàn tay của Hắc Bối Chiến Hùng cũng đã đánh bay Diệp Thiên ra bên ngoài.

Trong nháy mắt bị đánh bay, Diệp Thiên khởi động hai loại thiên phú ——

"Thiên phú phòng ngự cấp ngụy Áo Nghĩa!"

"Thiên phú kim cương cốt cấp ngụy Áo Nghĩa!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status