Siêu thần yêu nghiệt

Chương 107: Tân sinh diễn trò khôi hài



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

10 học sinh Giáp Mộc Đường hoàn tất kiểm tra, toàn bộ đều đạt trên một ngàn lực đạo, quả thực để học phủ khiếp sợ không thôi. Mà sau đó tới phiên Ất Mộc Đường ra sân, nhân số tuy nhiều hơn Giáp Mộc Đường không ít nhưng rõ ràng chất lượng kém hơn rất nhiều.

Mười chín người trắc thí.

Vẻn vẹn năm người có lực lượng đạt trên ngàn, nhưng không có ai có thể đạt trên một ngàn năm trăm cân lực đạo cả, tính tới hiện tại người đạt được thành tích tốt nhất vẫn là Pháp Tể của Giáp Mộc Đường.

- Lương Âm!

Cao tầng Học phủ cao giọng hô lên một tên sau cùng của Ất Mộc Đường.

- Hừ.

Nhìn thấy nữ hài điêu ngoa kia lên sân khấu, Vân Phi Dương bĩu môi, nói:

- Lương Âm, cô núp tại cửa Quý Thủy Đường nhìn trộm lâu như vậy, nếu như đánh không ra 1000 cân lực đạo, đi ra ngoài đừng nói nữ nhân của Vân Phi Dương ta nhé.

Nguyên lai, trong một tháng Vân Phi Dương dạy thay, Lương Âm từng đến thỉnh giáo hắn các vấn đề gặp phải trong võ đạo, có một lần nàng gặp hắn đang dạy học, hứng thú núp ngoài cửa ra vào nghe lén, nhưng từ lần ấy nàng như phát nghiện cứ núp nghe giảng cả một tháng trời.

Lương Âm mới vừa lên đài, hung hung hăng nói:

- Ta không phải nữ nhân của ngươi!

Vân Phi Dương cười nói:

- Chúng ta có thệ ước.

- Vô sỉ!

Lương Âm tức nghiến răng, bỗng nhiên ngưng tụ Linh lực Vũ Lực đỉnh phong, đánh mạnh một quyền lên thân cọc gỗ, có lẽ quá tức giận, một quyền này của nàng lại bùng nổ một ngàn ba trăm cân lực đạo!

- Mẹ ta ơi?

- Ất Mộc Đường Lương Âm, mạnh như vậy?

Nhìn con số lực đạo hiện ra, mọi người nhao nhao trừng to mắt, đạo sư Ất Mộc Đường cũng ngây người, dù sao, học sinh của mình có tu vi bao nhiêu hắn rõ ràng nhất.

Lương Âm cũng hoảng hốt.

Tuy bình thường nàng ẩn núp nghe tên kia giảng giải, một tháng thời gian đột phá đến Vũ Lực đỉnh phong, nhưng lực lượng cực hạn ngày bình thường cũng chỉ có một ngàn cân ~ một ngàn một trăm cân thôi.

Vân Phi Dương cười nói:

- Đây mới là nữ nhân của Vân Phi Dương ta chứ.

Đăng đăng đăng.

Lương Âm giẫm từng bước nặng nề đi xuống, nếu không phải diễn võ trường có rất nhiều người đang nhìn, nàng sợ rằng sẽ tiến lên đánh cho hắn một trận, dù đánh không lại cũng phải hung hăng cắn hắn một cái để hả giận.

Sau khi học sinh Ất Mộc Đường hoàn tất kiểm tra, tới phiên học sinh Đinh Hỏa Đường bắt đầu ra trận, nhân số càng nhiều hơn so với những đường trước, sau một phen qua khảo nghiệm chỉ có ba người đánh ra ngàn cân lực đạo.

Các học đường khác ra sân sau này, nhân số càng nhiều nhưng chỉnh thể lực lượng dần dần hạ xuống, đến mấy chục người Nhâm Thủy Đường trắc thí không một ai có lực lượng vượt qua bảy trăm cân.

Đối với kết quả này, học phủ cùng các đại thế lực đều có thể hiểu được, dù sao, thiên tài xuất sắc đều được phân phối đến ba học đường phía trước, đám học sinh còn lại tu vi khẳng định cũng càng ngày càng thấp.

Bành

Nhưng vào lúc này, một tên gia hỏa tướng mạo bỉ ổi oanh trên thân cọc gỗ, tri số lực lượng hiện ra vậy mà đạt tới hai ngàn cân!

Dát.

Học phủ hoàn toàn yên tĩnh.

Hai ngàn cân.

Cái số này, đã có thể so với Vũ Đồ sơ kỳ đỉnh phong!

- Khặc khặc kiệt!

Vân Lịch vỗ vỗ tay, dương dương đắc ý từ trên đài đi xuống, hắn ý thức được tất cả mọi người đang đánh giá chính mình, cái phần đắc ý kia càng thêm rõ ràng, bộ dáng bước đi biến thành nghênh ngang.

- Hả?

Ngồi xếp bằng trên mặt đất Pháp Tể hơi mở mắt, chữ vạn trên trán lấp lóe hào quang nhỏ yếu, nỉ non nói:

- Tên này rất mạnh.

Khu vực Giáp Mộc Đường, mấy thiếu niên ẩn giấu tu vi khác cũng nhao nhao hoảng hốt, chợt lắc đầu, âm thầm nghĩ, trắc thí hợp cách là được, có cần phải cao điệu như vậy.

- Kẻ này, tất nhiên đã bước vào Vũ Đồ!

- Thiên tài như thế, làm sao cho tới bây giờ ta vẫn chưa nghe nói qua?

Vân Lịch cao điệu đánh ra hai ngàn cân, gây nên sóng to gió lớn tại học phủ, rất nhiều người đều đang đàm luận người này. Các đại thế lực cũng tâm động không ngừng, dù sao từ khi bắt đầu trắc thí đến giờ, hắn là Vũ Đồ duy nhất lộ diện a!

Nhưng mà.

Càng giật mình là, sau khi hắn trắc thí có một nữ hài dáng dấp yêu mị mềm mại cũng tham gia trắc thí, nàng vung chưởng đánh xuống, cũng hai ngàn cân!

Một nam sinh đánh ra hai ngàn cân, bọn họ còn có thể tiếp nhận, nhưng một nữ tử đánh ra thành tích cao như vậy, thì rất rung động, rất nhiều gia chủ tại quan chiến đài nhao nhao đứng lên, trong con ngươi lấp lóe chấn kinh.

- Vân Phi Dương!

Vân Hoa xoay người, vung tay nhỏ, ngòn ngọt cười nói:

- Ta cũng đạt thành tích rất tốt, xứng làm nữ nhân ngươi hay không?

Khóe miệng Vân Phi Dương co giật, lớn tiếng nói:

- Coi như ngươi đánh nát cả Vạn Thế Đại Lục, ta cũng không thể cưới ngươi, ngươi chết ý niệm này đi!

- Xú tiểu tử, ngươi lặp lại lần nữa!

Vân Lịch vuốt vuốt tay áo muốn xông lên đánh Vân Phi Dương, bất quá khi hắn nhìn thấy Bảo Lỵ đứng bên cạnh, trong con ngươi lấp lóe kiêng kị, sau cùng đành phải áp hỏa khí xuống.

Gia hỏa đáng thương, từng tại lúc Vân Phi Dương khiêu chiến tầng thứ hai, đi tìm Bảo Lỵ để trả thù cho muội muội, kết quả hắn còn chưa mở miệng, đã bị đá bay xa mấy trăm trượng, phải nằm tu dưỡng trên giường nửa tháng.

Một cước kia quá cường hãn, mang đến cho hắn cảm giác sợ hãi không thể xóa nhòa, cho nên khi hắn nhìn thấy Bảo Lỵ, nhất thời nhụt chí không còn dám lên tiếng nữa.

Vân Hoa cũng bị ngược tới nỗi tâm lý sinh ra bóng ma, nếu không, nàng cũng không đứng trên đài hô, mà đã sớm nhào tới ôm chằm lấy Vân Phi Dương, kêu Vân Phi Dương cưới mình.

Hai huynh muội cực phẩm, bị Bảo Lỵ chế phục, bởi vậy có thể thấy được, danh xưng Bạo Lực Ma Đạo này tuyệt không phải hư danh!

Nhâm Thủy Đường Vân Lịch cùng Vân Hoa đánh ra hai ngàn cân, gây nên oanh động vô cùng to lớn, nhưng cũng chỉ cho đến khi Vân Phi Dương đi lên giao đấu đài, lúc này rất nhiều gia chủ tự mình nghị luận.

Đám gia tộc Đông Lăng thành đối với sự tích bưu hãn của Vân Phi Dương không ai không biết cho nên, thời điểm Vân Phi Dương đứng trước cọc gỗ, toàn trường dồn ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn.

Từ khi nhập học đến nay, đầu tiên đánh bại Nhiễm Bỉnh Loan, sau đó lại đánh bất tỉnh Mạc Thiếu Khai, sau cùng đánh bại Chung Vũ, phá mất một hai tầng kỷ lục, được xưng tân sinh đệ nhất hồng nhân, nhưng rất nhiều học sinh, thậm chí cao tầng đều không thể xác định được thực lực chân chính của hắn!

Ngày hôm nay, cái tên gia hỏa sáng tạo kỷ lục khủng bố trải qua một tháng tu luyện, lực lượng của hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Tất cả mọi người rửa mắt mà đợi, có thể làm cho tất cả mọi người chú ý như thế Vân Phi Dương cũng không thẹn với danh hào Tân sinh đệ nhất hồng nhân.

Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, Vân Phi Dương không biết xấu hổ không chút nào khẩn trương, hắn đứng trước cọc gỗ, trước quơ quơ chân, sau đó vung vẩy cánh tay một cái, đơn giản xuất ra vài động tác làm nóng người.

Mọi người nhao nhao im lặng.

- A ha!

Đột nhiên, Vân Phi Dương giơ chưởng đánh tới, trên dưới học phủ nhao nhao trừng to mắt nhìn kỹ, nhưng mà, tại sát na gia hỏa này sắp đánh trên cọc gỗ, lại đột nhiên thu tay lại, chọt chọt chân, nhảy nhót xung quanh cọc gỗ.

- Phù phù…

Trong diễn võ trường một đám người giận dữ.

- Tên này đang làm gì đó!

- Nhanh đánh đi.

Vân Phi Dương thủy chung nhảy quanh cọc gỗ, làm người phía dưới trở nên nóng nãy, thậm chí gia chủ các thế lực vốn tính tình không tệ cũng bắt đầu không kiên nhẫn, hận không thể lên sân khấu giúp hắn đánh một quyền.

- A ha!

Vân Phi Dương lại xuất thủ.

Cũng giống như lần trước, lại nửa đường dừng lại, tiếp tục đi dạo xung quanh cọc gỗ.

- A ha

- …

- A a a

- ….

Bành

Ngay tại thời điểm đám học sinh dâng lên xúc động muốn chửi mẹ, một quyền Vân Phi Dương vừa ra đánh trên thân cọc gỗ, diễn võ trường trong nháy mắt yên tĩnh, chợt vang lên tiếng cười to không kiêng nể gì cả, bời vì, trên mặt cọc gỗ hiện ra lực đạo thành tích là 100 cân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status