Sự trở lại của chàng rể vô dụng

Chương 255: Cùng nhau đi nhận giấy chứng nhận!



Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi Tiêu Hạo Thiên ăn sáng xong liền không tìm thấy Cao Ánh Vy đâu nữa, sau khi tìm cả một vòng mới phát hiện Cao Ánh Vy đang tụ tập cùng với Lương Vân Nguyệt, Thiên Diện và Dương Tú Anh. Mà địa điểm tụ tập thì lại ở bên ngoài biệt thự nơi Lục sinh sống?

Khi Tiêu Hạo Thiên đi qua đó liền nhìn thấy khuôn mặt xinh xắn của Dương Tú Anh đỏ bừng lên, dáng đi cũng rất khác thường, đôi chân dài run lẩy bẩy rất không tự nhiên, mỗi lần bước đi thì trên mặt lại phảng phất xuất hiện biểu cảm có chút đau đớn. Mà Tiêu Hạo Thiên đã từng trải qua phương diện này vô số lần, dường như trong giây lát đã hiểu ra vấn đề.

Nhưng Tiêu Hạo Thiên sau khi hiểu rõ thì phút chốc trong lòng liên cảm thấy vô cùng chấn động. Nhìn thái độ cực kỳ mất tự nhiên của Dương Tú Anh, miệng của Tiêu Hạo Thiên không khỏi mở to, dường như vô thức mà buột miệng nói ra: "Ai... là ai làm vậy?"

Chết tiệt, đêm qua sau khi ông đây ngủ quên đã xảy ra chuyện quái quỷ gì vậy? Sao lại cảm thấy vừa tỉnh lại thì cả thế giới này lại như thay đổi rồi vậy? Hơn nữa sắc mặt của Lương Vân Nguyệt lại vô cùng tốt, nhìn bộ dạng có vẻ tâm trạng cũng không tồi, ngay cả khuôn mặt xinh xắn của Thiên Diện cũng hơi hơi ửng hồng. Bốn người phụ nữ lúc này bao gồm Cao Ánh Vy, Dương Tú Anh, Lương Vân Nguyệt và Thiên Diện, bốn mỹ nữ hàng đầu, mỗi người với mỗi tài năng và cá tính khác nhau đang cùng nhau tụ tập, không ngừng líu la líu lo nói chuyện phiếm. Bỗng chốc phủ đệ của nhà họ Đường liền có nhiều hơn một cảnh quan tuyệt đẹp. “Cái này... ai có thể nói với tôi là tôi đã ngủ bao lâu rồi không? Rất lâu rồi sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Các cô... sao lại có cảm giác dáng vẻ của các cô như có điều gì không được đúng lắm nhỉ?" Tiêu Hạo Thiên không khỏi nhíu mày, mở miệng nói ra sự nghi ngờ từ tận đáy lòng. Thực sự là ngay tại đây, ngoài vợ của mình - Cao Ánh Vy ra thì ba người phụ nữ còn lại đều rất không được bình thường... "Ha ha... đi tìm các anh em của anh chơi đi, đừng có ở đây làm phiền chúng em, giữa phụ nữ với nhau tất nhiên là có bí mật của riêng chúng em rồi. Được rồi anh mau đi đi, không thấy Tú Anh... đang không thoải mái hay sao?" Cao Ánh Vy liếc mắt “lườm yêu" Tiêu Hạo Thiên một cái. Sau đó cô lại đỡ lấy Dương Tú Anh để cho Dương Tú Anh thích ứng một chút...

Mà lúc này khuôn mặt của Dương Tú Anh càng đỏ hơn nữa, tuy rằng cô ấy và Cao Ánh Vy là bạn thân nhưng Tiêu Hạo Thiên lại còn là anh cả của Lục. Lại còn là Điện chủ đại nhân của điện Thiên Thần. Hơn nữa sau khi cô đi theo Lục thì còn phải tính đến chuyện lớn nhỏ ở bên phía nhà của Lục nữa.

Thế là ngay sau đó, trong lúc Tiêu Hạo Thiên còn đang chấn động thì Dương Tú Anh đã cực kỳ mất tự nhiên đỏ mặt đi tới trước mặt Tiêu Hạo Thiên, cắn môi nói với Tiêu Hạo Thiên: "Anh Hạo Thiên..." “Hả..” Tiêu Hạo Thiên đơ cả người. Nhưng đây vẫn phải kết thúc, sau đó Lương Vân Nguyệt cũng đỏ mặt đi tới phía trước Tiêu Hạo Thiên, nói với Tiêu Hạo

Thiên rằng: “Chào anh Hạo Thiên...”

Sau đó cả Thiên Diện cũng cười nói với Tiêu Hạo Thiên rằng: “Điện chủ đại nhân, sau này tôi cũng sẽ xưng hô với anh giống như Ám rồi, anh cả, hihi...” "Hả..." Tiêu Hạo Thiên hoàn toàn bị đơ luôn rồi. Anh ngơ ngác lờ mờ nhìn Cao Ánh Vy rồi hỏi: “Ánh Vy, đây... đây là chuyện gì vậy?"

Đôi mắt tuyệt đẹp của Cao Ánh Vy lại tiếp tục lườm Tiêu Hạo Thiên một cái rồi nói: “Anh hỏi em sao? Sao anh lại không đi hỏi mấy người anh em tốt của anh ấy? Lại còn không biết xấu hổ mà hỏi em, mấy người anh em tốt của anh uống say đều đã làm ra loại chuyện gì rồi? Trong lòng của bọn họ không tự hiểu rõ sao. Ám với cả Diệt thì thôi bỏ qua. Dù gì thì hai người bọn họ cũng đã bộc bạch nỗi lòng với Thiên Diện và Vân Nguyệt rồi..." “Nhưng! Nhưng tên Lục kia thì có hơi quá đáng rồi đó!" Cao Ánh Vy nói đến đây thì có chút tức giận, nghiến răng nghiến lợi, tay nắm chặt nắm đấm. “Hả... Lục? Lục thì làm sao?" Tiêu Hạo Thiên vô thức hỏi Cao Ánh Vy, ừ, tuy rằng ít nhiều gì thì trong lòng anh cũng đoán ra được một chút gì đó nhưng anh vẫn bất giác hỏi. Chỉ vì trong ấn tượng của anh, cái tên đầu gỗ như Lục lại còn có thể làm tốt hơn cả Diệt và Ám? Không thể nào chứ... Tên đó cũng biết cái gì được gọi là phụ nữ sao? Anh ta biết sao?"

Tiêu Hạo Thiên không khỏi nhíu chặt lông mày. Anh cũng phải thấy nghi ngờ chính bản thân mình rồi, có phải anh đã nhìn nhầm Lục rồi không? Hay là tên Lục đầu gỗ đó che giấu năng lực? Không thể nào nhỉ?

Vào lúc Tiêu Hạo Thiên đang suy nghĩ thì Cao Ánh Vy đã “hừ" một tiếng nặng nề nói: “Hừ! Anh nói xem? Tên nhóc Lục kia ức hiếp Tú Anh thành cái dạng này, không biết Tú Anh vừa mới tỉnh lại hay sao? Lại còn ức hiếp cô ấy như vậy nữa, anh ta thực sự không biết thương hoa tiếc ngọc một chút nào! Coi Tú Anh là cái loại người gì, đêm qua anh ta vừa nhìn thấy Tú Anh liền hỏi Tú Anh có muốn kết hôn cùng anh ta không? Quá đáng lắm rồi, làm gì có kiểu cầu hôn như vậy chứ..." “Ánh Vy, đừng nói nữa, em... đều là em tự nguyện mà... em không trách Lục...” Khuôn mặt của Dương Tú Anh càng đỏ hơn, dù gì Tiêu Hạo Thiên cũng là một người đàn ông hơn nữa còn anh cả của Lục. Hiện giờ Cao Ánh Vy lại nói những chuyện này ở trước mặt Tiêu Hạo Thiên làm cô ấy thấy cực kỳ xấu hổ.

Cao Ánh Vy "hừ" lạnh với Dương Tú Anh rồi nói: “Tại sao lại không nói nữa? Không sao hết, Hạo Thiên là anh cả của tên nhóc kia. Anh ta dám bắt nạt em, chị dâu nhất định sẽ làm chủ cho em!" “Hả... Ánh Vy, chị... không phải chị nói là bên chúng ta thì chúng ta sẽ tự mình bàn bạc sao?"Dương Tú Anh cũng ngốc luôn rồi, không thể tin được nhìn Cao Ánh Vy.

Cao Ánh Vy hít một hơi thật sâu, trên mặt có nhiều thêm ý cười, sau đó bá đạo nói: “Haha... chị cứ nói như vậy đó. Mấy người các em đó, sau này gặp chị, nhớ phải gọi chị một tiếng chị dâu đó! cả ngày đều không biết lớn biết nhỏ, chồng của chúng ta đều là những anh hùng cái thế đó, về cấp bậc lễ nghi chúng ta không thể gọi lung tung được.”

Cao Ánh Vy nói rồi liền mang dáng vẻ của một chị dâu cả trong nhà vỗ vào vai của Dương Tú Anh nói: “Không có chuyện gì đâu, các em gái của chị! Chị dâu ra mặt giúp các em!"

Dương Tú Anh: “... Ánh Vy, chị đang nghiêm túc đấy à?"

Sau đó vào ngay lúc này, không chỉ Dương Tú Anh mà cả Thiên Diện và Lương Vân Nguyệt cũng phát ngốc luôn rồi. Cao Ánh Vy nhìn biểu cảm của ba người phụ nữ bé nhỏ này, bất chợt trong lòng liền cảm thấy vô cùng thoải mái, gật gật đầu cười nói: “Đương nhiên là chị nghiêm túc rồi, hihi, ây không ngờ rằng là có một ngày như thế này, chị cũng có thể trải qua chuyện được làm chị dâu..."

Sau đó Cao Ánh Vy liền túm lấy Dương Tú Anh kéo đến trước mặt Tiêu Hạo Thiên, chỉ tay vào người Dương Tú Anh rồi nói với Tiêu Hạo Thiên: “Nhìn rõ chưa, anh xem người anh em ngốc nghếch của anh ức hiếp Dương Tú Anh của em này. Anh xem thế nào rồi làm đi, nếu như hôm nay anh không cho em một lời giải thích rõ ràng thì tối nay anh cũng đừng mơ sẽ lên được giường của em! Hừ hừ...” "Trời... đừng mà, anh lập tức cho em một lời giải thích, thật là cái tên lục đó quá đáng quá rồi!" Tiêu Hạo Thiên nghe Cao Ánh Vy nói đột nhiên cũng ngây ngốc luôn rồi, sau đó bóng dáng xoẹt qua một cái liền chạy đi tìm tên nhóc Lục đó để tính sổ. Con mẹ nó thật là quá quắt!

Đợi sau khi Tiêu Hạo Thiên đi rồi, Dương Tú Anh không biết nói gì nhìn Cao Ánh Vy nói: “Ừm, Ánh Vy, thật sự không cần phải như vậy đâu, em... em tự nguyện mà, em thật sự không giận Lục, hơn nữa... hơn nữa đêm qua, hình như, hình như là em chủ động mà..." Dương Tú Anh nói mãi nói mãi, sắc mặt càng ngày càng đỏ hơn, đỏ đến mức có thể nhỏ thành giọt nước rồi... "Trời..." Dương Tú Anh nói xong, không chỉ có Cao Ánh Vy mà đến cả Lương Vân Nguyệt cùng với Thiên Diện cũng đều bị chấn động đến mức ngây ngốc ra cả rồi. Ba người phụ nữ xinh đẹp miệng há to, không thể tin nổi nhìn Dương Tú Anh.

Miệng của Cao Ánh Vy còn không kìm được mà co rút, cạn lời nhìn Dương Tú Anh nói: “Tú Anh, em điên rồi sao? Em là một cô gái đó, em không thể thận trọng một chút được hay sao? Cầu hôn anh ta cũng không chịu cầu hôn em, giấy chứng nhận kết hôn cũng không đi đăng ký cùng với em, đến cả hôn lễ mà anh ta cũng không tổ chức, em... thế mà em lại có thể mang thứ trân quý nhất của một người phụ nữ giao cho anh ta rồi sao? Hả?”



Thiên Diện và Lương Vân Nguyệt cùng vô cùng chấn động, ngây ngốc nhìn Dương Tú Anh...

Dương Tú Anh đỏ mặt nói: “Ừm, cái đó... chuyện đó, không phải... không phải là chuyện sớm muộn thôi sao? Em chỉ muốn tránh cho đêm dài lắm mộng, lại xảy ra biến cố rủi ro gì... vì thế... vì thế nên em liền..."

Cao Ánh Vy, Thiên Diện, Lương Vân Nguyệt không khỏi vỗ mấy cái thật mạnh vào trán của mình, ngay tức khắc trên mặt toàn là vạch đen. Lương Vân Nguyệt liền than thở nói: “ây, Tú Anh à, đàn ông đó, những thứ mà bọn họ dễ dàng có được sẽ không biết trân trọng đâu..."

Dương Tú Anh lại mỉm cười, sau đó cô ấy ngẩng đầu lên nhìn ba người phụ nữ còn lại nói: “Ừ, không sao đâu, em tin tưởng anh ấy, em tin rằng cả đời này anh ấy sẽ ở bên cạnh em..."

Dương Tú Anh nói xong liền ngừng lại một chút rồi sau đó mới tiếp tục nói: “Hơn nữa, hơn nữa anh ấy rất ngốc, em... nếu như em không chủ động thì có lẽ cả đời này anh ấy cũng sẽ không động vào em dù chỉ một chút..."

Dương Tú Anh nói xong, ba người phụ nữ còn lại suy nghĩ một hồi rồi cũng lại gật đầu tỏ vẻ đồng ý...

Mà ngay lúc này ở sân huấn luyện rộng lớn đằng sau nhà họ Đường, Tiêu Hạo Thiên chỉ bằng một cái tát đã tát cho Lục bay ra ngoài. Ừ, tuy rằng tên nhóc Lục này hiện giờ đã là đỉnh cao trong thế hệ đời sau của hoàng tộc hơn nữa sức chiến đấu của anh ta cũng có thể so sánh với cấp Thượng tá lúc ấy. Nhưng anh có mạnh hơn nữa thì cũng không phải là đối thủ của Tiêu Hạo Thiên, ở trước mặt Tiêu Hạo Thiên, đến cả sức phản kháng anh ta cũng không có, hơn nữa... ừ, anh ta cũng không dám.

Ngay sau đó, Lục liền mang khuôn mặt bầm tím chạy đến trước mặt Tiêu Hạo Thiên, anh ta nhìn sắc mặt của Tiêu Hạo Thiên rất không tốt. Thế là liền cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Ừm, anh cả, thì là, có chuyện gì thế? Sao anh lại đánh em?"

Tiêu Hạo Thiên nhìn khuôn mặt vô tội của Lục, anh ta không khỏi co rút khóe miệng một cách ác liệt, nhìn chằm chằm vào Lục rồi nói: “Cmn không phải cậu nói rằng cả đời này cậu cũng không đi tìm phụ nữ sao? Hả? Thế đêm qua cậu đã làm gì với Dương Tú Anh vậy? Đồ khốn khiếp, cậu không biết cô ấy vừa mới tỉnh lại hay sao? Lúc đầu vì để cứu cậu mà người ta đã hôn mê mấy tháng trời! Suýt chút nữa là chết rồi, kết quả người ta vừa mới tỉnh lại liền bị cậu ức hiếp cả một đêm?

Lục vừa nghe xong liền có chút xấu hổ, ngại ngùng nói với Tiêu Hạo Thiên: “Thì là, em với cô ấy cũng đã kết hôn rồi mà. Hơn nữa đêm qua. Đêm qua cô ấy hỏi em là có muốn có một đứa con gái bé bỏng không. Em liền nói là em muốn, thế là cô ấy liền dạy em làm thế để có bé gái bé bỏng..." "Trời ơi!" Ngay lúc này Tiêu Hạo Thiên cũng phải thán phục trước hai người Lục và Dương Tú Anh. Làm thế nào mà đầu óc của hai người này lại phát triển mạnh mẽ như vậy? Chuyện này mà cũng có thể thực hiện được như vậy sao?

Nhất thời cả người Tiêu Hạo Thiên đều cảm thấy không khỏe. Quá mãnh liệt, quá cạn lời...

Sau một lúc lâu, Tiêu Hạo Thiên mới hít một hơi thật sâu, chuyện cũng đã xảy ra rồi, gạo sống cũng đã nấu thành cơm rồi, chưa biết chừng đến tháng sau trong bụng của Dương Tú Anh còn thực sự mang thai một Dương Tú Anh phiên bản nhỏ! Ừ, cái này không thể nói là chưa biết chừng mà phải gọi là rất rất rất có khả năng! Dù gì thì Dương Tú Anh cũng là một người phụ nữ từ trong xương tủy đã hết sức điên cuồng rồi! Lại còn là một nhà khoa học đỉnh của chóp trên thế giới!

Vì thế Tiêu Hạo Thiên vô cùng nghiêm túc nhìn Lục hỏi: “Thì là, Lục, tôi hỏi cậu, cậu rốt cuộc có thích Dương Tú Anh không? Nếu như cậu không thích cô ấy thì cậu có thể sẽ làm tổn thương cả một đời của cô ấy đó..."

Lục nghe xong liền trầm mặc, sau khi im lặng một lúc lâu mới nặng nề gật đầu nói: “Ừ, anh cả, em không biết thế nào mới là thích nhưng em cảm thấy cả đời này em cũng sẽ không thể quên được cô ấy..."

Tiêu Hạo Thiên gật đầu, nhìn sâu vào mắt Lục,anh rất hiểu nhân phẩm và tính cách của người anh em của mình! Sau đó anh hít vào một hơi thật sâu rồi nói với Lục: “Nếu như cậu... ừm, cậu đã làm người ta, ừm... cái đó rồi... thì hôm nay đi nhận giấy chứng nhận luôn đi!" “Ừ vâng, anh cả... cái gì là nhận giấy chứng nhận cơ? Nhận giấy chứng nhận gì co?" Lục nghiêm túc hỏi Tiêu Hạo Thiên. “Ầm." Ngay giây tiếp theo, một âm thanh cực lớn vang lên, thân hình to cao đến 2m của Lục lại tiếp tục bị đá bay ngược trở lại, thô bạo rơi xuống ở phía xa...

Tiêu Hạo Thiên đau cả răng...

Nửa tiếng đồng hồ sau, Tiêu Hạo Thiên mang Lục mặt mũi bầm tím, đã bị anh dạy dỗ cho cuối cùng cũng hiểu thế nào là đi làm giấy đăng ký kết hôn cùng với Diệt và Ám đi đến hội họp cùng với mấy người Cao Ánh Vy.

Mà chính vào sau khi Tiêu Hạo Thiên và Cao Ánh Vy bọn họ hội họp xong, lúc đang chuẩn bị đưa Lục và Dương Tú Anh đi đến Ủy ban nhân dân để đăng ký kết hôn thì ở cửa lớn nhà họ Đường Chiến cũng dẫn theo Đông Phương Thịnh một thân váy dài màu xanh, xinh đẹp tuyệt trần đi tới... “Đông Phương Thịnh chào anh Hạo Thiên, chị Ánh Vy.." Đông Phương Thịnh cười hành lễ với Tiêu Hạo Thiên và Cao Ánh Vy.

Chiến cũng cười với Tiêu Hạo Thiên và Cao Ánh Vy rồi nói: "Anh cả, chị dâu, đây là Phương Thịnh, là vợ chưa cưới đã định từ nhỏ của em, cô ấy đã đợi em mười mấy năm nay, hôm nay chúng em cũng định đi đăng ký kết hôn..."

Đột nhiên, cùng với sự trở về của Chiến và Đông Phương Thịnh, mọi người đều được viên mãn rồi. Đột nhiên, cửa lớn của phủ đệ nhà họ Đường đều vang lên tiếng cười nói vui mừng...



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 56 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status