Sự trở lại của chàng rể vô dụng

Chương 309: Điện chủ tỉnh lại, hai mẹ con bá đạo!





Trong đạo đường của Hắc Đế, đột nhiên Tiêu Hạo Thiên mở mắt, khắp cơ thể được bao phủ bởi một luồng khí thế khủng bố. Một lúc sau, trong đôi mắt sâu thẳm của Tiêu Hạo Thiên hiện lên rõ sự phức tạp. Đúng vậy, mặc dù trước đó anh trong trạng thái hôn mê nhưng anh cũng cảm nhận được ít nhiều đã xảy ra chuyện gì. "Đạo Nhân Hoàng..! Đạo Nhân Hoàng đã vượt qua đạo Chân Hoàng bình thường!” Trong lòng Tiêu Hạo Thiên có một sự lay động, anh thực sự không ngờ rằng anh lại có thể đạt tới đạo Nhân Hoàng cổ trong truyền thuyết!

Lúc Tiêu Hạo Thiên mở mắt ra, muốn đi ra bên ngoài, Hắc Đế năm trên chiếc giường bên cạnh cũng bất ngờ mở mắt. "Am." Giống như Tiêu Hạo Thiên, sau khi Hắc Đế mở mắt thì ngay lập tức cơ thể tỏa ra một luồng khí vô cùng mạnh mẽ, hơn cả khí thế của cường giả giỏi nhất bậc chín cấp Để bình thường! Hắc Để lúc này đã hoàn toàn kế thừa đạo của thiên hạ. Đó là thiên hạ, hơn hai nghìn năm trước, thiên hạ của vương triều đầu tiên tran quốc đại tướng quân truyền lại.



Nhất thời, luồng khí xung quanh người Hắc Đế vẫn bốc lên, mặc dù không đạt đến cấp Chân Đế nhưng lúc này luồng khí xung quanh người Hắc Đế đã không bằng Mạch Nhất Đạo Chủ, Đạo Chủ kém nhất đó, kém hơn bao nhiêu rồi. Nói cách khác, lúc này Mạch Nhất muốn đến giết Hắc Đế, cho dù Hắc Đế không thắng được thì cũng có thể rút lui một cách an toàn.

Đế!

Đây... Đây chính là sức chiến đấu hiện tại của Hắc



Hắc Để cảm nhận được luồng khí xung quanh người, khi cô quay đầu nhìn Tiêu Hạo Thiên, ánh mắt cô hiện lên sự phức tạp. Đó là em trai cô, là em trai ruột của cô, nhưng lại vì cô mà bỏ qua một cơ hội vô cùng tốt! "Em trai!" Đôi mắt phức tạp của Hắc Đế đỏ hoe, trải qua lần sinh tử này, lúc cô mở mắt nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên, cô vô cùng cảm động. “Chị! Không sao, mọi chuyện đều đã qua rồi, hơn nữa bây giờ em cũng mạnh hơn rồi, không sao, chị đừng áy náy!" Tiêu Hạo Thiện hít một hơi thật sâu nhìn Hắc Đế, khẽ nở nụ cười.

Vẻ mặt của Hắc Để vô cùng phức tạp gật đầu, sau đó cô lại nhìn Tiêu Hạo Thiên, nói: "Em trai, em truyền cho chị cái gì vậy?" Hắc Đế thắc mắc hỏi Tiêu Hạo Thiên. Theo tính cách của cô, những lời cảm ơn gì đó, cô sẽ không nói ra. Sau này cô chỉ có thể giúp đỡ Tiêu Hạo Thiên chiến đấu đến chết! Bất kỳ kẻ nào dám làm hại Tiêu Hạo Thiên hay làm chuyện gì gây bất lợi cho Tiêu Hạo Thiên thì đừng hỏi quả đại chùy trong tay cô!



Tiêu Hạo Thiên cười, nói: "Thiên hạ, đạo của thiên hạ, hai nghìn năm trước trong vương triều đầu tiên của

Long Quốc rộng lớn, đạo thiên hạ của trấn quốc đại tướng quân! Rất mạnh đó, chị, chị hãy tu luyện nghiêm túc, đi đến bước cuối cùng, hoàn toàn có thể đạt đến trình độ cao nhất trong thiên hạ, đạt đến cường giả Nhân Vương!" “Ừ... Được rồi!" Hắc Đế cần môi, chậm rãi gật đầu. Không cần nói cảm ơn nữa, cô sẽ luôn ghi nhớ trong lòng.

Em trai, vậy hiện tại em?” Sau đó, Hắc Đế lại có chút lo lắng mà nhìn Tiêu Hạo Thiên, hói.



Luồng khí xung quanh Tiêu Hạo Thiên bốc lên, nhất thời luồng khí đáng sợ tỏa ra từ người Tiêu Hạo Thiên lại lớn mạnh gấp mười lần luồng khí xung quanh Hắc Đế. Hắc Đế cảm nhận được luồng khí trên người Tiêu Hạo Thiên, nhưng lúc này cô cũng không chịu đựng được mà mở miệng thật to, đầu óc cũng run rẩy.

Lúc Tiêu Hạo Thiên muốn tiếp tục nói điều gì đó thì nét mặt anh đột nhiên thay đổi, trong mắt hiện lên sự chết chóc: “To gan, chín vị Đạo Chủ đến rồi!"



Lúc này Hắc Đế cũng nheo mắt lại, cô cũng cảm nhận được, Hắc Để trầm ngâm không nói gì, trong lòng cô đang toan tính truyện gì đó.

Tiêu Hạo Thiên cũng trở nên im lặng, anh cũng đang đánh giá sức chiến đấu của mình, so với trước đây đã mạnh hơn gấp mười lần. Mặc dù vẫn chưa bắng cường giá cấp Đạo Chủ nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu cả. Tiêu Hạo Thiên im lặng một lúc, lúc anh cảm nhận được phía đằng xa đã có hai luồng khí đoi địch nhau, anh hít một hơi sâu, nhìn Hắc Đế dang ở bên cạnh, vô cùng ngang ngược hỏi: "Chị, chúng ta ra ngoài cùng so tài với mấy tôn Đạo Chủ được không?"

Hắc Để nghe vậy nở một nụ cười, gật đầu, nói: “Được, mấy kẻ bảo vệ quy tắc, mấy người làm bà đây ngửa mặt lâu rồi đấy!" Hắc Để nói, trên người tỏa ra một luồng sát khí vô cùng lạnh leo. Lần này cô bị mấy kẻ bảo vệ quy tắc hãm hại đến mức thể thảm như thế này, bây giờ cô đã không còn chút thiện cảm nào với trận doanh nữa.



Sau đó, Hắc Đế xoay người đi đến một căn phòng khác, sau đó từ bên trong ném cho Tiêu Hạo Thiên một thanh kiếm: "Em trai.. Nhận kiểm này!”

Tiêu Hạo Thiên giơ tay bắt lấy thanh kiếm dài, hỏi Hắc Đế: “Chị, chị thì sao? Vũ khí của chị...vỡ rồi, chị... 0...?"



Tiêu Hạo Thiên còn chưa nói hết câu, thì ngay sau đó từ bên trong Hắc Đế đã khiêng ra một quả đại chùy màu vàng đen, đại chùy này dũng mãnh, dài ba mét, to và mạnh gấp đôi quả trước đây.

Bụp... Quả đại chùy vàng đen vừa hạ xuống đất, Hắc Đế thiên hạ vô địch trên chiến trường ở ngoại thành trước đây đã trở lại. Hắc Đế hít một hơi thật sâu nói: “Không sao, quả này mạnh hơn, cái này vốn là của lão già Đạo Trần đó, chuẩn bị sau này chị sẽ dùng đến, bây giờ dùng càng tốt.”



Hắc Để dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nheo hai mắt lại, chậm rãi nói: “Em trai... Giết hai tên Đạo Chủ này cho vui ha?"



Trong đôi mắt của Tiêu Hạo Thiên trở lên lạnh lùng: "Được..."

Sau đó, Tiêu Hạo Thiên không nói nhiều, ngay lập tức cơ thể anh mạnh mẽ bay lên không trung, sau đó phóng về phía hai đội quân ở bên ngoài.



Vào lúc này, dù là Tiêu Hạo Thiên hay Hắc Đế, hai người họ đều là cường giả cấp Chân Hoàng đỉnh cao, họ hoàn toàn không có chút lo sợ nào trước chín cường giá cấp Đạo Chủ đang đến tập kích kia. Đặc biệt là Tiêu Hạo Thiên, lúc này đây trên người anh đang tỏa ra một luồng khí cuồn cuộn mạnh mẽ. Lúc này cách võ đường của Hắc Đế vài chục mét, Đạo Nhất và Đại trưởng lão dẫn theo một đám người, phía còn lại là chín kẻ bảo vệ quy tắc.

Trên người chín cường giả cấp Đạo Chủ đó cũng có luồng khí mạnh mẽ và lạnh lẽo, bọn họ là những cường giả cấp Đạo Chủ, nhưng lúc này lại bị đội quân bậc chín cấp Để do Đạo Nhất và Đạo Trần dẫn theo ngăn lại.

Một người cấp Đạo Chủ có khí thể ngang với Đạo Trần của phía còn lại nói với Đạo Nhất: “Anh Đạo Nhất, trước đây đại đạo rõ ràng đã nói cho chúng tôi, ai là người kế thừa đại đạo?"



Đạo Nhất nở một nụ cười chế nhạo, nói: “Mày có tư cách gì để hỏi bản tọa, hả?" "Ha ha.. Anh Đạo Nhất, đừng tức giận, trước đây chúng tôi vẫn còn chưa chắc chắn, nhưng bây giờ mọi người lại đến ngăn cản chúng tôi, thật thú vị. Anh Đạo Nhất, để chúng tôi đi kiểm tra một chút, xác định xem là bạn hay là thù để sau này tiện hành động, không phải sao, chúng tôi và đối phương cũng không chắc đã là kẻ th..." Đạo Chủ phía đối phương có khí thể có thể sánh ngang với Đạo Trần nheo mắt nói.

Trong mắt bọn họ, Đạo Nhất không phái mạnh mà là rất rất mạnh. Một mình Đạo Nhất có thể đánh bại bốn năm người bọn họ. nhưng cũng đừng quên là, lần này bọn họ còn có một cường giả bậc chín! Đạo đường của chín Đạo Chủ cũng là đạo đường bao quanh chiến trường ở ngoại thành, là đạo đường gần nhất với chiến trường ở ngoại thành. Được gọi là bên cạnh chiếc giường khiến người ta ngủ say! Chín cường giả cấp Đạo Chủ tuyệt đối không cho phép trên chiến trường ngoại thành lại có thêm một thiên tài đạo Hoàng cổ nữa nổi dậy.



Đột nhiên, những lời nói kia làm bầu không khí giữa hai bên trở nên căng thẳng. Chín Đạo Chủ ngoại lai này thể hiện rõ ý muốn đi điều tra, cho dù làm như vậy sẽ làm mất lòng Đạo Nhất, bọn họ cũng không do dự! Mà Đạo Nhất và Đạo Trần, còn cả đám người Đại trưởng lão cũng không nhường cho bọn họ nửa bước!

Trong lòng Đạo Nhất đang toan tính, ông ấy có thể ngăn được bon năm tên. Nhưng vẫn còn bốn tên nữa, em của ông ấy cũng có thể ngăn được một tên, vậy còn ba tên, năm người bảo vệ cấp thiên của ông ấy hợp sức lại có thể chặn được một tên. Bốn đại trưởng lão của Long Quốc triệu tập vận khí đất nước, phối hợp lại cùng nhau có thể ngăn được tên yếu nhất. Nhưng như vậy vẫn còn lại một tên. Đây là cường giả cấp Đạo Chủ, không phải bậc chín cấp Đế. Nếu như để đối phương thắng được thi chắc chắn Tiêu Hạo Thiên và Hắc Để sẽ vô cùng nguy hiểm.

Hai con đường Chân Hoàng, một con đường là kể thừa con đường Chân Hoàng cổ có sức mạnh vô địch thiên hạ, một con đường chính là đạo Hoàng co! Đạo Nhất tin rằng chỉ cần có cơ hội thì những Đạo Chủ này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tiêu Hạo Thiên và Hac Để. Mấy tên rác rưởi này, bụng dạ hẹp hòi, toan tính chi li, tuyệt đối sẽ không cho phép cường giá cấp Chân Đế xuất hiện.



Nhưng trong lúc Đạo Nhất còn đang tính toán làm thế nào để ngăn được đối phương lại thì phía sau ông ấy và những người khác đột nhiên vang lên hai âm thanh.

Là Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế đang khiêng quả đại chùy màu vàng đen. Đạo Nhất như muốn phát điên, tại sao tự nhiên hai người này lại đi ra? Ông ấy và Đạo Trần đang tìm đủ mọi cách để che giấu hai người, vậy mà bây giờ hai người lại đi ra một cách lộ liễu như vậy? Lúc này, Đạo Nhất điên mất rồi, còn Đạo Trần cũng sắp điên theo.



Không để Đạo Nhất và Đạo Trần mở miệng, những cường giả cấp Đạo Chủ mạnh nhất đứng đối diện với bọn họ đã nheo mắt nhìn Tiêu Hạo Thiên hỏi: “Điện chủ điện Thiên Thần Tiêu Hạo Thiên? Người kế thừa đại đạo trước đây là cậu đúng không?" “Không..." Lúc Đạo Nhất đang muốn nói gì đó thì Tiêu Hạo Thiên lại ngăn ông ấy lại, sau đó Tiêu Hạo Thiên bước lên phía trước một bước, trên người lại tỏa ra một luồng khí, anh nhìn chắm chắm vào Đạo Chủ đó mở miệng nói: “Không sai, là tôi, sao vậy, muốn giết tôi sao?"

Thứ Tiêu Hạo Thiên lấy được là đạo Nhân Hoàng thời thượng co, kế thừa cấp độ mạnh nhất, hay còn gọi là đạo Bá Hoàng cổ, người kế thừa đạo này là Tiêu Hạo Thiên, vốn không phải che giấu. Hơn nữa anh đã che giau quá lâu rồi, che giấu lâu đến mức chính anh cũng sắp quên mất rằng trên chiến trường ngoại thành này anh là điện chủ của điện Thiên Thần ngang ngược, trong năm năm trở lại đây đã giết nhiều người nhất!

Đúng vậy, mấy tháng trước đó, Tiêu Hạo Thiên đã quay trở lại Long Quốc, ở bên cạnh vợ và con gái, luồng khí mạnh mẽ trên người vô hình đã bị anh lãng phí không ít. Nhưng phải biết rằng, quy tắc của thế giới này là, nếu như anh cứ mãi giấu diếm, người khác vẫn chỉ thực sự coi thường anh mà thôi!



Vì vậy mặc dù lúc này đối mặt với Đạo Chủ, thì sao chứ? Mặc dù là chín Đạo Chủ... vậy ....thì sao chứ?! Giết là xong thôi, hôm nay các người dám ra tay, chỉ cần không giết được ông đây, vậy chờ ông đây đạt được cấp Chân Đế, sẽ đến tính sổ với mấy người!! Hơn nữa lúc này, Tiêu Hạo Thiên đã lấy được quyền kế thừa đạo Bá Hoàng cổ, mạnh mẽ gấp hơn chục lần Tiêu Hạo Thiên trước đây, trong lòng anh có sự tự tin như vậy. Mặc dù có được điều đó nhưng đổi đầu trực tiếp với một cường giá Đạo Chủ, thi anh cũng không đánh mất tự tin!

Vậy nên, nếu đã không chết được vậy còn che giấu làm gì nữa? Đạo Bá Hoàng cổ làm sao có thể giấu được? Hơn nữa lúc này sự phẫn nộ trong lòng Tiêu Hạo Thiên dưong như cũng đã đạt đến đỉnh điểm.



Gần đây những kẻ bảo vệ quy tắc đã liên tục xuất hiện, không ra tay với anh, mà ra tay với những người bên cạnh anh! Từ lâu trong lòng Tiêu Hạo Thiên đã nóng lên. "Hôm nay, tôi đặc biệt muốn xem xem, các người có thể giết được ông đây hay không, không giết được ông đây thì sẽ có một ngày ông đây giết hết tất cả các người!" Lúc này, sát khí trên người Tiêu Hạo Thiên boc phát..



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 56 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status