Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 315


Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào khuôn mặt giận dữ của anh, giọng điệu bình tĩnh, “Thương xót cho IQ của anh.”

Cô cầm túi lên, đứng dậy rời khỏi.

“Nhiễm Nhiễm!” Âu Dương Lập vội vàng đứng dậy đuổi theo cô, lời của anh chưa nói xong, tại sao lại bỏ đi rồi.

Nghe được tiếng bước chân ở đằng sau truyền đến, cô rảo bước không ngừng đi về phía bên ngoài, “Âu Dương tổng tài, tình cảm quá khứ tôi đã không muốn nhắc đến, anh hà tất năm lần bảy lượt ở trước mặt tôi nhắc đến quá khứ ngu xuẩn của tôi kia, giữa chúng ta đã kết thúc rồi, over rồi!”

Cơ thể Âu Dương Lập cứng đơ tại chỗ, tay anh đứa ra trống không ra, cái gì cũng không nắm lấy được.

Trước mắt anh chỉ là bóng dáng cô quyết đoán rời khỏi, người phụ nữ kia và anh đã từng yêu nhau như thế, biến mất trong thế giới anh, không còn là của anh nữa.

Bọn họ kết thúc rồi.

Over rồi.

“Bùm!”

Tay phái đấm vào khung cửa tiệm cà phê, cơn đau đớn giúp anh tỉnh táo không ít, sau đó cười lạnh lùng.

Đứa con, năm tuổi rồi.

“Bùi Nhiễm Nhiễm, em ngoại tình trước, em rời khỏi anh trước! Là em!”

Anh không có lỗi, đều là lỗi của cô, cô sớm đã muốn rời khỏi anh, nếu không tại sao lại ở bên Cảnh Thần Hạo.

Lúc trở về cũng thời gian đầu tiên đi tìm anh ta, mà không phải tìm mình!

Cô là phụ nữ lăng nhăng như thế, không có tư cách chỉ trách anh, không có!

Bùi Nhiễm Nhiễm từ tiệm cà phê ra ngoài liền trực tiếp về công ty, một buổi sáng tốt lành, bị Âu Dương Lập cắt ngang như thế, tâm trạng cô cũng buồn bã rồi.

“Nhiễm Nhiễm, đại boss, có phải rất cô đơn? Buổi trưa chúng mình cùng nhau ăn cơm!” Cô vừa ngồi xuống, giọng của Lâm Tri Hiểu liền truyền đến.

“Cô đơn là đang nói cậu sao?” Cô lại không cảm thấy cô đơn tí nào, nhưng vẫn là có chút nhớ anh.

Không ngờ lâu như thế không nhắn tin cho cô, công việc nhất định rất bận.

Tròng mắt Lâm Tri Hiểu bất an chuyển động, “Nhiễm Nhiễm, tớ thề tớ và Thích tổng tuyệt đối tuyệt đối cái gì cũng không có.”

Bọn họ vốn dĩ cái gì cũng không có, chỉ là suýt nữa là gạo nấu thành cơm thôi.

“Tớ không có nói cậu và Thích Thịnh Thiên đâu……” Bùi Nhiễm Nhiễm giương mày cười nhạt, “Chuyện tình cảm, vốn dĩ không kiểm soát được, Thích Thịnh Thiên anh ta……”

“Không có, tớ không muốn liên quan gì đến anh ta, thật đấy!” Lâm Tri Hiểu lắc đầu lia lịa, “Tớ là có bệnh sạch nhe, đàn ông như Thích tổng không thích hợp tớ!”

Bùi Nhiễm Nhiễm cũng gọi là biết câu hỏi Thích Thịnh Thiên hỏi cô làm sao trả lời rồi, nhưng điều kiện như thế, Thích Thịnh Thiên cả đời này cũng không đạt được.

“Cậu nghiêm túc à?” Cô có chút nghi ngờ, Tri Hiểu trong cô xem ra chắc sẽ không ngại.

“Vô cùng nghiêm túc, tuyệt đối nghiêm túc.” Cô đâu phải là gia đình gì của Thích gia, cô không hề muốn gây chuyện đâu.

“Được thôi! Bữa trưa cùng nhau ăn trưa, địa điểm cậu quyết định.” Bùi Nhiễm Nhiễm giơ tư thế ok lên, tiếp tục làm việc.

Cẩm Tú Cư.

Lâm Tri Hiểu và Bùi Nhiễm Nhiễm hai người ngồi ở vị trí gần cửa sổ đang dùng cơm.

“Cậu biết đại boss lần này ra ngoài là vì công việc gì không?” Lâm Tri Hiểu đột nhiên hỏi một câu.

“Cụ thể tớ không rõ lắm, có liên quan đến rượu.” Cô cũng không có hỏi, tính tình của Cảnh Thần Hạo sẽ không chủ động nói.

Cho nên cô cũng không biết.

“Mặc kệ thôi, đại boss cái gì cũng xử lý được!” Lâm Tri Hiểu tin rằng bất kể xảy ra chuyện gì, không hề có chuyện gì mà Cảnh Thần Hạo không xử lý được.

Hai người vừa ăn vừa nói, rất là vui vẻ.

Đột nhiên, bên cạnh xuất hiện một bóng người, cản trở một chút ánh sáng.

Lucy liếc nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm đối diện Lâm Tri Hiểu, vừa nãy cô ta đang ăn cơm ở chỗ xa, nếu như không phải Lâm Tri Hiểu, cô ta cũng không dám tin người phụ nữ này chính là Bùi Dĩ Hàn vừa già vừa xấu lúc đó.

Vẻ mặt tươi cười xinh như thế, lúc trước ở trên mạng nhìn thấy, cô ta cảm thấy nhất định đổi người rồi, nhất định là ảo giác, nhưng bây giờ cự ly gần nhìn vào, phát hiện Bùi Nhiễm Nhiễm không ngờ lại còn xinh đẹp hơn tấm hình và clip lan truyền trên mạng.

Cô ta đã lâu không xuất hiện qua, đều là vì Bùi Nhiễm Nhiễm, hại đến cô bị phong tỏa lâu như thế.

“Trùng hợp ở đây gặp được hai người thế, tôi nên gọi cô là Bùi Dĩ Hàn hay Bùi Nhiễm Nhiễm?”

“Cô có thể gọi tôi là Cảnh thái thái.” Bùi Nhiễm Nhiễm giương mắt nhìn vào cô ta, lâu rồi không gặp, cô ta vẫn là tính cách đó.

“Cảnh thái thái, Hạo chỉ là cầu hôn với cô thôi, đâu phải là kết hôn với cô, cái gì Cảnh thái thái, đúng là biết dác vàng lên mặt mình!” Trong mắt cô ta tức thời tràn ra cơn thịnh nộ, người phụ nữ này dựa vào tư cách gì đứng bên cạnh Hạo chứ.

Nhất định phải để sổ kết hôn trước mặt cô ta sao?

Cho dù là thế, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy có người vẫn là chưa từ bỏ.

Lucy giận dữ nhìn cô, “Năm đó chuyện của Bùi gia ồn ào như thế, cô không ngờ còn có mặt mũi xuất hiện ở đây, xuất hiện trước mặt anh Hạo! Cô có phải để Cảnh thị cùng đi theo con đường cũ của Bùi thị?”

“Cô là quá đề cao tôi hay là quá xem nhẹ Cảnh Thần Hạo?” Bùi Nhiễm Nhiễm cười lạnh lùng, cô thực tình không muốn dính líu gì đến Lucy nữa.

Cô ta chỉ muốn mượn thế Cảnh Thần Hạo leo cao thôi, đến bây giờ dự đoán anh cũng không nhớ mặt mũi của Lucy ra sao.

Lâm Tri Hiểu cũng nhìn Lucy, cô tưởng rằng biến mất lâu như thế, cô ta sớm đã tự biết phận mình, trông ra kiểu nhân phẩm tự biết phận mình không phải ai cũng có được.

“Cô……” Lucy cuống lên rồi, người phụ nữ này từ lúc đó lần đầu tiên gặp, miệng đã lợi hại như thế, cái gì cũng không có vẫn có thể dọa được cô ta, bây giờ cũng không phá lệ.

“Cô Lucy, có người không phải là cô, mơ tưởng lâu nữa cũng vô dụng thôi, hà tất thế? Cô bây giờ không phải cũng sống tốt sao? Nếu như mắng tôi cô có thể vui, tùy cô, nhưng xin đừng xuất hiện trước mặt tôi, chướng mắt.” Cô hôm nay có phải ra cửa chạm trán xui xẻo rồi.

Sáng sớm gặp phải Âu Dương Lập, buổi trưa gặp phải Lucy, buổi tối còn sẽ gặp ai?

Tự nhiên bắt đầu mong đợi rồi.

“Cô đắc ý không được bao lâu đâu, Bùi Nhiễm Nhiễm!” Lucy liếc nhìn cô, tức tối đến rời khỏi.

Lucy vừa đi, Lâm Tri Hiểu mới lấy dao nĩa trên bàn, vừa nãy lúc cô ta ở đây cũng không có khẩu vị ăn cơm gì.” Ngực của cô ta có phải nhỏ rồi?”

“Tri Hiểu, sự chú ý của cậu cứ đặc biệt vô đối.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nhạt nhìn vào cô, tình địch lên tận nhà khiêu khích, bạn thân xem phim không nói giúp, còn chú ý vào chỗ đó nữa.

“Tớ chỉ là vô tình nhìn trúng, cậu biết cô ta trước đó thường xuyên đến công ty, thân hình người mẫu có thực lực thật.” Cô dám khẳng định, Thích Thịnh Thiên nhất định nhớ rõ hơn cô.

Tính từ của anh đối với Lucy là ngực siêu to, eo siêu thon.

Nông cạn!

Không hiểu biết!

Lưu manh!

“Siêu mẫu quốc tế mới không cần ngực to như thế.” Bùi Nhiễm Nhiễm nhẹ tiếng đáp lại một câu.

“Ăn cơm, không nhắc cô ta nữa, ảnh hưởng khẩu vị.”

Ăn cơm xong tiếp tục về công ty làm việc, lúc tan ca không có như Bùi Nhiễm Nhiễm tưởng tượng sẽ gặp được ai nữa, ai cũng không gặp được liền về nhà rồi.

Buổi tối một mình nằm trên giường, lúc sắp đi vào giấc ngủ mới nhận được điện thoại của Cảnh Thần Hạo.

Cô mở đèn đầu giường, dựa vào giường, “Anh lợi hại đấy! Rời khỏi lâu như vậy mới gọi một cú điện thoại.”

Còn nói là nhớ cô nữa!

Lúc này, nơi Cảnh Thần Hạo đang đứng vẫn là ban ngày, ánh nắng thông qua cửa sổ rọi lên người anh, thân hình cao to lực lưỡng đang đứng ngay thẳng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status