Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 413


“Em ăn rồi, chị họ chị ăn từ từ.” Bùi Nhã Phán cười nói.

“Chị không có hỏi em.” Cằm dưới cô nhướng lên, trông thấy Cảnh Thần Hạo qua đến, “Những lời nói vừa nãy của em ấy anh đều nghe thấy, anh say rượu loạn tính rồi! Sinh hạ một đứa con gái, bây giờ là cơ hội lựa chọn của anh, em ấy đi hay là em đi?”

“Nhiễm Nhiễm……” Phiếu kết quả giám định trên tay anh ném trước mặt Bùi Nhã Phán, sắc mặt thanh lạnh đi đến trước mặt Nhiễm Nhiễm, ngã người ôm lấy cô, “Anh vẫn chưa ăn, em đút anh.”

“Có người muốn đút anh thật, có phải không em họ……” Nụ cười trên mặt cô đậm hơn, nhưng nụ cười dưới đáy mắt cứ giả tạo làm sao, không phải cười thật lòng.

“Em không muốn, chị họ!” Cô ta nhìn vào phiếu kết quả trước mặt, đẩy đến trước mặt Bùi Nhiễm Nhiễm, “Chị họ, thật ra chỉ là đùa thôi, khảo nghiệm anh rể, anh ấy rất là yêu chị! Chúc hai người hạnh phúc, em đi trước nhé!”

“Gấp gáp gì thế?” Bùi Nhiễm Nhiễm đặt ly trên tay xuống, sắc mặt điềm tĩnh nhìn vào cô ta, “Đùa rất vui sao?”

“Chị họ, chị cũng biết tính em mà, luôn làm việc không biết suy nghĩ, lần này đích thực đùa quá lố rồi!” Cô ta cười ngượng ngùng, thân hình hơi lao đao, cố ý thả lỏng nhìn vào bọn họ, “Em chỉ là ham chơi thật mà, nhìn thấy chị kết hôn rồi, người ta cũng muốn kết hôn mà! Tiểu bảo bảo cũng rất dễ thương, cho nên em liền nhận nuôi một đứa, nhưng em chưa có bạn trai, đứa con không có ba, cho nên mới đùa như thế!”

Đại boss kéo ghế ngồi trước mặt Bùi Nhiễm Nhiễm, đối với lời của cô ta càng nghe sắc mặt càng khó coi, hận không thấu muốn đá cô ta ra ngoài.

“Ngày ấy em ở trong hộc tủ của anh rể trông thấy một cái túi, bên trong có tóc của anh rể và Noãn Noãn, em nhất thời có sự tò mò, sau đó đem đi xét nghiệm, chị họ sau này sẽ không xảy ra chuyện này nữa, em đã có bạn trai rồi, tuyệt đối sẽ không đùa với anh rể nữa!”

Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm có sự khó chịu khó nói, lý do lời nói đùa của cô ta cô làm sao có thể tin được.

Nhưng cô lại nghe ra một chuyện khác, ngày đó Cảnh Thần Hạo hỏi cô có lấy qua đồ của anh không, thì ra là tóc của anh và Noãn Noãn.

Tại sao?

Anh vẫn không tin Noãn Noãn là con gái của anh sao?

“Chị họ, anh rể, em thật lòng xin lỗi, em sai rồi, tuyệt đối không có lần sau, sau này không lấy chuyện này ra đùa nữa, Tiểu Vũ em sẽ tìm một nhà hảo tâm khác nhận nuôi.” Thái độ cô ta thành khẩn khác thường, cung kính cúi đầu 90 độ, “Chị họ, chị có thể tha thứ cho em không?”

Cô ta không còn cách nào, cho nên chỉ có thể cúi đầu hạ mình xin lỗi.

“Anh ấy có say rượu loạn tính với em……”

Trong lòng cô nghĩ sẽ không để tâm, nhưng trên miệng lại nhịn không được hỏi.

Thì ra cô để tâm muốn chết!

Bùi Nhã Phán lắc đầu lia lịa, “Không có không có, anh rể ngay cả một ngón tay của em cũng chưa chạm vào, chị phải tin tưởng anh rể, anh rể anh ấy là một người tốt, một người siêu tốt, chị họ chuyện này là lỗi của em thật!”

Cả người Cảnh Thần Hạo đều là sự lạnh lẽo, lạnh lùng liếc nhìn cô ta, “Cút!”

“Anh rể đừng giận, tin rằng chị họ sẽ càng yêu anh hơn, anh là người đàn ông giữ gìn bản thân đến thế!” Cô cười cười, vội vàng chạy ra phía ngoài, “Tiểu Vũ, chúng ta đi thôi!”

“Mẹ ơi, ẵm!”

“Ẵm gì mà ẵm, tự mình đi!”

Trong nhà hàng lại rơi vào sự yên tĩnh, trước mặt Bùi Nhiễm Nhiễm đặt món ăn sáng tinh tế, và phiếu kết quả xét nghiệm mà Cảnh Thần Hạo vừa đem vào.

Cô đưa tay cầm phiếu kết quả xét nghiệm lên, trực tiếp ném vào thùng rác, như là chưa từng xảy ra chuyện gì vậy, cầm ly sữa bò tiếp tục uống.

Đại boss nhìn thấy khuôn mặt điềm tĩnh của cô, có chút buồn bã, đây là tình hình gì?

Sự tình nghi của anh bị rửa sạch rồi, Nhiễm Nhiễm không lẽ không kích động sao?

Trong tình hình như thế nên ôm anh hôn hai cái mới bình thường!

Không sao, anh vẫn luôn là người chủ động, Nhiễm Nhiễm không chủ động, anh làm.

Trong miệng Bùi Nhiễm Nhiễm đang uống một ngụm sữa, vẫn chưa nuốt xuống, miệng liền bị bít lại.

Dung dịch màu sữa trắng ở giữa bờ môi hai người chảy xuống.

Sau gáy cô bị khóa chặt lấy, hoàn toàn không có cách nào thoát ra, lưỡi dài linh hoạt vào thẳng, dụng ý muốn cướp đoạt sự ngọt ngào của cô, thậm chí muốn hút hết sữa bò trong miệng cô.

“Uhm uhm……”

Cô đưa tay dùng sức đẩy anh ra, mở to miệng thở hỗn hễn, ánh mắt giận dữ nhìn anh.

“Nhiễm Nhiễm, em điềm tĩnh như thế, có phải sớm đã tin tưởng anh rồi?” Nếu như tin tưởng anh như thế thật, tại sao còn phải rời khỏi anh?

“Tâm trạng thai phụ không thích hợp bị dao động mạnh.” Cô cầm lấy nửa ly sữa bò còn sót lại uống vào bụng chưa no, trái lại đút no Cảnh Thần Hạo trước rồi.

“Anh biết là em tin tưởng anh mà.” Nếu không tờ phiếu kết quả xét nghiệm tại sao có thể ném thẳng đi rồi.

“Nhưng anh không tin em, nếu không tóc cô ta lấy từ đâu, có phải không, anh rể……” Ly trên tay cô trống rỗng, cầm lấy dao nĩa cắt miếng sandwich trước mặt.

“Nhiễm Nhiễm, em thích chơi trò nhập vai anh chơi với em, nhưng có thể đổi một vai khác?” Anh bây giờ nghe thấy hai chữ anh rể, cả người đều không thoải mái.

“Em đang nghĩ……” Cô đột nhiên quay lưng nhìn anh, một tay cầm dao, một tay cầm nĩa, trước mặt anh nhìn anh.

“Nghĩ cái gì?” Động tác đó là……của bác sĩ?

Đôi mày của Bùi Nhiễm Nhiễm nhíu lên, nhẹ nhàng nói, “Vừa nãy không phải hai người rất phối hợp sao, đóng phim cho em xem.”

Khuôn mặt của Cảnh Thần Hạo lập tức trầm đi vài phần, có chút bất lực nhìn vào cô, “Em muốn làm gì mới tin tưởng anh?”

“Bỏ đi, tin tưởng anh rồi!” Có thể để Cảnh Thần Hạo bất lực nói chuyện như thế, cô tin rồi.

Cô vừa nãy đang cho miếng sandwich vào miệng, đột nhiên lại quay lưng nhìn anh, “Anh không để tâm thật!”

Đại boss nhìn vào phần bụng nhỏ của cô, vẫn là bằng phẳng, nhưng bên trong có một tiểu bảo bối thật.

“Để tâm.” Nhưng để tâm anh cũng không còn cách nào.

Đó là con của cô!

Sau này cũng là con của anh, bất kể ba của nó là ai, Nhiễm Nhiễm là vợ của anh, đứa con của cô chỉ có thể con của anh.

“Muốn phá đi không?” Sắc mặt cô bình tĩnh nhìn vào anh.

“Sắc Sắc của chúng ta, làm sao nỡ phá đi được.” Anh ôm lấy phần eo cô, vì cô mới nhịn xuống.

“Em nói rồi, không phải của anh.” Anh không ngờ lại muốn lấy tóc của Noãn Noãn đi làm giám định ADN.

Rất tốt, nếu anh muốn làm như thế thật, sau này đợi đứa con sinh ra rồi, tự mình bứt tóc đi làm!

“Của chúng ta.”

“Cảnh Thần Hạo, anh hết thuốc chữa rồi, anh can tâm tình nguyện làm một người bị cắm sừng sao?” Anh là người kiêu ngạo như thế, sẽ chịu được sao?

Trong lòng anh đã rất khó chịu, hơn nữa anh có thể sẽ không chịu được lại dẫn cô vào trong bệnh viện.

“Thợ hớt tóc đang đợi em, ăn cơm trước.”

Anh cầm ly thủy tinh, lại rót một ly sữa bò cho cô, uống nhiều sữa bò, sau này sinh đứa con ra nhất định cũng trắng trẻo giống cô vậy.

“Đột nhiên không muốn cắt nữa.” Cô cầm ly sữa uống mấy ngụm, lau miệng đứng dậy, cúi đầu nhìn anh, “Chuyện hôn lễ rất xin lỗi, em……”

Không chỉ vì liên quan đến Bùi Nhã Phán, còn liên quan đến mẹ.

“Nhiễm Nhiễm, không sao.” Bọn họ đã kết hôn rồi, hôn lễ mất rồi, còn có lần sau, nhưng tuyệt đối sẽ không nghe lời cô nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status