Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 73


Trước đây Bùi Dương khá thích Đường Sóc, hôm nay qua chuyện này càng thích thêm không ít. Mắt cậu không ngừng di chuyển, trong lòng có chủ ý.

“Mami, con và em có thể đi học, chú là công thần, chúng ta dẫn chú đi ăn bò bít tết đi?” Bùi Dương cũng nói giúp, trong lòng nghĩ nhà hàng phương Tây im lặng, thích hợp để mami và chú bồi dưỡng tình cảm.

Không tệ, Bùi Dương nhìn trúng Đường Sóc, cậu cảm thấy chú yêu nghiệt tuy lưu manh, nhưng thật ra rất có trách nhiệm, có thể làm ứng viên cho vị trí ba của cậu.

Bùi Nhiễm Nhiễm không biết suy nghĩ của con trai, nhưng 2 con đều không hẹn cùng nói giúp Đường Sóc, cô không có gì để nói, chỉ có thể gật đầu.

“Coi như cảm ơn, anh muốn ăn gì tôi cũng mời.’ Bùi Nhiễm Nhiễm không cách nào đành chấp nhận, nhưng từ từ trấn tĩnh lại. Đã qua nhiều năm không gặp, Đường Sóc chắc không nhận ra cô.

Cuối cùng, Đường Sóc theo ý Bùi Noãn, 4 người rời khỏi trường đi đến KFC gần nhất.

Trong KFC, Bùi Noãn đang cố gắng dùng tay đấu tranh với miếng gà, Bùi Dương ở bên ưu nhã ăn đồ, lúc nào cũng cố gắng tạo cơ hội cho mẹ và chú.

Ví dụ như, để lúc mẹ và chú đang ăn, “vô tình” đụng tay nhau.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy tâm ý của con trai, trừng Bùi Dương 1 cái, trong lòng có chút tức giận, nhìn bộ dạng, con trai hài lòng Đường Sóc rồi.

Con gái hài lòng Cảnh Thần Hạo, con trai hài lòng Đường Sóc, 2 đứa con của cô có bao nhiêu gấp gáp muốn cô “gả” đi?

- ----------- --------------

Lần thứ 3 đụng tay Đường Sóc, Bùi Nhiễm Nhiễm quyết định không ăn nữa, lấy khăn giấy lau sạch tay, mới nghĩ kỹ rồi mở miệng, Tiên sinh…”

Đường Sóc lại đột nhiên đưa tay lên chặn cô: “Tôi tên Đường Sóc, trực tiếp gọi tên tôi là được.”

Lúc này Đường Sóc, không chỉ không nhận ra người phụ nữ trước mắt là người Cảnh Thần Hạo tìm 5 năm rồi, càng không nhận ra cô là Bùi Dĩ Hàn.

Chỉ cảm thấy hứng thú với 1 lớn 2 nhỏ này.

Bùi Nhiễm Nhiễm cười khẽ, cảm thấy vẫn nên lịch sự, “Đường tổng, mời anh ăn cái này, có chút đạm bạc, mong anh không để bụng.”

Đường Sóc căn bản không ăn, nghe lời của Bùi Nhiễm Nhiễm nói, sắc mặt lạnh lùng. Anh không cảm thấy đạm bạc, tuy chỗ này, lần đầu anh đến.

“Chú Đường, gà rán này rất ngon, cho chú ăn.” Bùi Noãn nửa nghiêng cơ thể đưa tay lên, tay nhỏ cầm đùi gà rán, thấy Đường Sóc không ăn, nghĩ rồi lại nghĩ, mới cắn răng lấy thứ cô cảm thấy ngon nhất cho anh.

“Noãn Noãn, như vậy không vệ sinh, con tự ăn hết là được.”

Nhưng sau khi cô cảnh cáo xong, hành động của Đường Sóc lần nữa ngoài dự liệu của cô.

Anh vậy mà nhận lấy, nhếch mày lên, thậm chí còn đưa tay sủng nịch xoa tay cô, “Cảm ơn Noãn Noãn.’

Đem ra so, thì tò mò cậu bé này hơn.

Anh nhìn Bùi Dương, ‘Cậu nhỏ và bạn của chú rất giống.”

“Chú Đường, con tên Bùi Dương, bạn chú giống con sao? Vậy nhất định lạnh lùng như Dương Dương!” Bùi Dương hứng thú nói, mặt nhỏ toàn là tự hào và kiêu ngạo.

Đường Sóc nhịn không được cười ra tiếng, sau 1 lúc, cong miệng cười: “Chú ấy lạnh lùng hơn con, nhưng có lúc lạnh lùng đến khiến người khác muốn đánh.”

“A?’ Bùi Dương kinh ngạc mở to miệng, bĩu môi, ngữ khí lập tức thay đổi: “Vậy chú ấy nhất định không giống con, mami nói con lạnh lùng, nhưng lạnh lùng 1 cách đáng yêu, chú Đường nhất định không muốn đánh Dương Dương.”

“Phì” 1 tiếng, Đường Sóc lần nữa cười ra tiếng, mắt hoa đào toàn ý cười, không bộ dạng bất cần, lười biếng tùy ý như bình thường.

Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay bịt miệng con trai lại, không để cậu nói bậy, ngại ngùng mím mím môi.

- ----------- --------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status