Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 77


Lý thành nghĩ đến đây, cỡ người liền kiên định lại, “Cảnh tổng, tôi tuyệt đối không thể để Cảnh thị thu mua Hà thị, xin ngài đừng làm khó nữa.”

Ông lau mồ hôi trên trán, cố gắng khiến bản thân trấn tĩnh, khẩu khí không còn uyển chuyển nữa.

Thích Thịnh Thiên ở bên gấp gáp, nhưng cũng không thể làm gì.

“Âu Dương Lập cho ông điều kiện gì? Khiến ông chết cũng không chịu.” Cảnh Thần Hạo cong môi, nhàn nhã quay bút, thần sắc bình thản.

Lý Thành ổn định lại tâm trạng: “Cảnh tổng nói đùa rồi, Âu Dương thiếu gia với tôi trước giờ chưa từng chính thức thương lượng qua, đừng nói đến là nói điều kiện.”

Cảnh Thần Hạo nhẹ mím môi, ánh mắt lạnh lẽo, cong lên 1 nụ cười lạnh. Lý Thành là lão hồ ly, Âu Dương Lập nhất định cho ông ta không ít lợi, mới khiến thái độ ông trở nên kiên định như vậy.

Sự việc phải đến khi kí hợp đồng mới được xem là cố định, nhưng quan trọng là nội dung hợp đồng, Lý Thành cần chuẩn bị trong 1 khoảng thời gian, Hà thị anh vẫn còn có cơ hội thu mua được.

“Nếu Lý đổng thái độ kiên quyết, tôi cũng không thể thay đổi ý ông.” Cảnh Thần Hạo đứng dậy, đồ tây được cắt may cẩn thận không chút nếp nhăn, “Thư ký Lâm, tiễn Lý đổng.”

Lâm TRi Hiểu gật đầu, cong lưng dẫn đường, “Vâng, Lý đổng mời bên này.”

Sau khi Lý Thành đi., Thích Thịnh Thiên buồn bực nới lỏng cà vạt: “Lão hồ ly Lý Thành, giả bộ cái gì, trong lòng nghĩ gì ai không biết, tên Âu Dương Lập đó chỉ cần chơi lén vài chiêu, có giỏi thì cạnh tranh công khai với chúng ta!”

Anh thật sự tức chết, Lý Thành là nhân vật nhỏ, trước giờ luôn rụt rè, mà hôm nay…

- ----------- --------------

Sau lưng có chỗ dựa, quả nhiên tư thế khác đi!

“Âu Dương Lập tâm cơ rất sâu, trước đây tôi đúng là xem thường hắn rồi.” Cảnh Thần Hạo hai tay bỏ túi, sắc mặt thâm sâu.

Lần thu mua Hà thị này, giống như 5 năm trước Bùi thị bị thu mua vậy, điều này khiến anh không thể không nghi ngờ việc thu mua Bùi thị có quan hệ với Âu Dương Lập.

“Thịnh Thiên, chuyện tôi kêu cậu tra, đến đâu rồi?”

Sắc mặt Thích Thịnh Thiên ngưng trọng, lắc đầu: “Không tra được gì, năm đó Bùi thị phá sản quá đột ngột, bây giờ càng khó tra được manh mối gì.”

Anh cũng cảm thấy chuyện có khúc mắc, không nói thêm, đi ra ngoài.

Lâm Tri Hiểu vừa tiễn Lý Thành xong, thấy Cảnh Thần Hạo, nhanh chóng đứng dậy: “Cảnh tổng, Bùi Dĩ Hàn đến làm rồi, lúc này đang ở phòng làm việc đợi ngài.”

Cảnh Thần Hạo nhíu mày, người phụ nữ này không phải xin nghỉ sao? Sao nhanh vậy lại đi làm?

“Cô ta có nói có chuyện gì không?”

Lâm Tri Hiểu dừng 1 chút, “Cô ấy nói đến xin chỉ thị về điều lệ thực hiện quảng cáo.”

Bùi Nhiễm Nhiễm đứng trong phòng làm việc của Cảnh Thần Hạo, đi vòng vòng. Cô xử lý xong chuyện nhập học của 2 đứa nhỏ, nhà không có chuyện làm, gấp gáp đi làm, không muốn bị người khác nói này nọ.

Cảnh Thần Hạo đẩy cửa vào, liếc nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm đang đứng thẳng, mắt ngưng 1 tí, sắc mắt trầm xuống, ngữ khí phức tạp có chút không kiên nhẫn, “Cho cô 2ph.”

Bùi Nhiễm Nhiễm nắm chặt bản kế hoạch, cong lưng đưa cho anh: “Đây là bản kế hoạch lần trước, người đại diện quyết định là Hòa Thảo, nhưng dù sao đây cũng là quảng cáo nửa năm sau của Cảnh thị, tôi cảm thấy vẫn là Cảnh tổng trực tiếp gặp thì tốt hơn.”

Lần đó cô gặp Hòa Thảo ở khu vui chơi, thật là cô gái không tệ, nhưng Cảnh Thần Hạo lại chưa gặp qua, chỉ dựa vào quyết định của mình cô, như vậy quá qua loa.

Cảnh Thần Hạo có chút nhức đầu, nhịn không được đỡ trán, xoa thái dương, “Đây chỉ là chuyện nhỏ. Nếu kế hoạch quảng cáo giao cho cô, thì do cô phụ trách, sau này chuyện này tự quyết định.”

Nói xong, thậm chí không nhìn bản báo cáo, nhíu mày, “Báo cáo xong, cô có thể đi.”

Bùi Nhiễm Nhiễm chưa từng thấy Cảnh Thần Hạo như vậy.

Chỉ nhìn 1 cái liền thấy được sự mệt mỏi của anh. Bước chân cô không động được, lòng liền rối bời, vẫn không nhịn được lên tiếng: “Đau đầu sao? Tối qua anh ngủ không tốt?”

- ----------- --------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status