Sủng mị

Chương 1000: Thù hận bộc phát - Lửa giận ngút trời (hạ)


Sau khi Đế Cơ hạ lệnh, một đám Mân Côi hoa yêu cấp quân chủ lập tức tụ tập phát động công kích về phía Ma nhân.

"Vù vù vù vù!"

Trong giây lát, ma diễm màu bạc đột nhiên cường thịnh gấp mấy lần biến thành làn sóng trắng bạc quét ngang đám Mân Côi hoa yêu cấp quân chủ. Đợi đến lúc ma diễm tiêu tan chỉ còn lưu lại một đống tro bụi xám trắng dưới mặt đất, không còn bất kỳ con rối hoa yêu nào sống sót.

Con rối hoa yêu ở Nam thành vốn được Đế Cơ đào tạo đặc biệt, thực lực cũng mạnh hơn đồng loại ở nội thành rất nhiều. Vốn là chúng nó có năng lực vây khốn và giết chết sinh vật cấp đế hoàng.

Nhưng mà cỗ năng lượng ma diễm này lại ẩn chứa uy năng kỳ dị, thoáng cái đã đốt cháy quân đoàn Hoa Yêu không còn một mống. Điều này cho thấy thực lực Ma nhân không đơn giản là cấp đế hoàng như biểu hiện bên ngoài.

"Cấp chúa tể?"

Ánh mắt Đế Cơ mở lên thật lớn, thái độ biến hóa rõ rệt.

Đế Cơ lập tức niệm chú ngữ, đóa Mân Côi dưới chân nàng sinh trưởng ra hai sợi Đằng Mạn hình xoáy ốc quấn quanh cơ thể nàng.

Theo nàng ra lệnh một tiếng, hai sợi Đằng Mạn bỗng nhiên mở rộng ra biến thành mũi thương nhọn hoắc đâm xuyên qua biển lửa.

Về phần Đế Cơ vẫn thong dong như cũ, mỗi một bước đi liền vượt qua khoảng cách rất xa đuổi theo phía sau Đằng Mạn.

"Tới!"

Trong lòng Sở Mộ trầm xuống, ánh mắt nhìn xuyên qua màn hỏa diễm hừng hực, ngó chừng nữ tử tràn đầy cảnh giác.

Sở Mộ khống chế ma diễm bị nữ nhân này ngăn cách bên ngoài, vì thế hắn không có biện pháp làm gì để mặc cho nàng từ từ tiếp cận.

Lúc này Đế Cơ đã nhìn thấy rõ ràng thân ảnh Sở Mộ, nhưng hắn không có xoay người lại vì sợ nữ nhân này nhận ra tâm tình xao động của mình.

"Không cần thiết chạy nữa, Vong Mộng cũng không thể thoát ra khỏi Hướng Vinh thành. Ngươi cho rằng mình có thực lực mạnh hơn nó sao?"

Đế Cơ mỉm cười tự tin, dùng ngữ khí trêu chọc nói với Ma nhân.

Thì ra hắn là Ma nhân trong tin đồn, lúc trước từng hoành hành đi ngang Vạn Tượng Cảnh.

Nàng không ngờ cái người âm thầm đối nghịch với mình lại là Ngân Sắc Ma Nhân từng đối chiến với Thiên Cơ Mục Thanh Y.

Sở Mộ hít vào một hơi bình phục tâm tình trở lại, sau đó hắn chậm chạp xoay người nhìn chằm chằm nữ nhân đáng hận kia.

Hắn vung tay chém ra một đạo Tà Trảm dài mười dặm, lưỡi dao ma diễm kinh khủng trực tiếp cắt đứt ngang thân toàn bộ cả đàn con rối hoa yêu mấy trăm con. Nhất thời đại dương màu lam đột nhiên trống rỗng một mảng lớn, hàng loạt Hoa Yêu đổ gục xuống đất, chết không kịp kêu rên một tiếng.

Sở Mộ hành động như thế nhằm chứng minh lời nói của thiếu nữ phản bội không có sức thuyết phục.

“Quân đoàn của ngươi rất yếu, không chịu nổi một kích.”

Đế Cơ không có mạo hiểm xuất thủ.

Nàng biết thực lực Ma nhân cực mạnh, mặc dù nàng có nắm chắc đem điều này màu bạc Ma nhân bắt lại, nhưng mà ma diễm đối với Hoa hệ khắc chế, sẽ làm nàng tổn thất trọng đại.

Vì thế trước khi làm rõ ràng tình huống, Đế Cơ phải giải quyết xong Vong Mộng rồi mới tập trung lực lượng đối phó Ma nhân.

Sở Mộ không nói lời nào, lúc này song phương vẫn duy trì linh hồn phong bế. Mặc dù đang mặt đối mặt, nhưng thiếu nữ phản bội không thể nào nhận ra đây là người từng ký kết hồn ước với nàng.

Đế Cơ có cảm giác Ma nhân nhìn mình tràn đầy thù hận, ánh mắt hắn chứa đầy lửa giận vô hình làm cho nàng rất ngạc nhiên. Không biết mình đã gây thù chuốc oán với hắn từ lúc nào.

"Đồ vật kia không thuộc về ngươi, giao cho ta, ngươi có thể rời khỏi!"

Đế Cơ cường thế hạ lệnh.

Đây là Hướng Vinh thành, là Hoa Yêu quốc độ, coi như là vương giả nam Cấm Vực xuất hiện cũng không làm nàng e ngại. Nhất là nàng đã nhận ra Ma nhân biểu hiện địch ý nồng đậm, chỉ cần có cơ hội nàng nhất định sẽ giết hắn không chút do dự.

Sở Mộ vẫn im lặng nhìn nàng chằm chằm.

Chính là nữ nhân cướp đoạt thiên phú của hắn, xém chút nữa không có cách nào trở thành Hồn sủng sư. Chính là nữ nhân này đẩy hắn đi lên Yểm Ma đảo cửu tử nhất sinh, trải qua cuộc sống mù mịt không thấy tương lai.

Sở Mộ càng không thể tha thứ khi thấy nữ nhân này không có một chút hối hận nào, bộ dáng vẫn hung hăng bức người, cao cao tại thượng y như trước kia.

Lúc này quân đoàn con rối hoa yêu đang từ từ bao vây chặt chẽ, Sở Mộ đã ngửi thấy mùi vị quen thuộc khiến hắn chán ghét ập tới.

Cái gọi là cao quý, thánh khiết, cái gọi là trang nhã chỉ là lớp áo ngoài ngụy trang trước mặt mọi người, nếu như cởi ra sẽ thấy được nội tâm nàng xấu xí, dữ tợn không khác gì ác quỷ.

"Để đồ lại!"

Thanh âm Đế Cơ bắt đầu tức giận.

Trong nháy mắt, tất cả con rối hoa yêu ở chung quanh đột nhiên giương nanh múa vuốt lao tới Sở Mộ.

Chúng nó là do thiếu nữ phản bội khống chế không biết sợ hãi là gì. Cho dù Sở Mộ đã giết cả đống lớn, nhưng Hướng Vinh thành có rất nhiều con rối hoa yêu, hao tổn vài trăm con vẫn chưa đủ làm nàng lo lắng.

Ánh mắt Sở Mộ sắc như đao, ma diễm màu bạc điên cuồng bốc cháy.

Đây là ngọn lửa tức giận bốc lên từ nội tâm Sở Mộ, oán thù chồng chất mười mấy năm chính thức bạo phát vào lúc này.

Ở trước mặt hắn, nàng không phải là nữ thần cao cao tại thượng, chẳng qua là một con Hồn sủng bội bạc, bán nhục cầu vinh mà thôi.

Lý trí nói cho Sở Mộ biết bây giờ nên xoay người rời khỏi, không thể tiếp tục lưu lại chỗ này. Một khi bị quân đoàn Hoa Yêu vây khốn sẽ hết đường thoát thân. Nếu như hắn chết thì ba thế lực lớn và Hồn Minh sẽ bộc phát chiến tranh toàn diện. Minh chủ Hồn Minh cũng sẽ xuất hiện tiêu diệt hết thảy mọi thứ cản đường.

Nhưng hắn lúc này bị nộ hỏa thiêu đốt, trong mắt chỉ còn lại một mình thiếu nữ phản bội.

Từ lúc hắn mười tuổi đã bị chiếm đoạt hồn thứ nhất, trải qua không biết bao nhiêu đau khổ, nhấp nhô, điên cuồng tu luyện mới còn sống tới ngày nay. Hắn mong muốn có một ngày đứng trên đỉnh cao nhất trong lĩnh vực Hồn sủng sư, đồng thời lại càng khát vọng đoạt trở lại hồn thứ nhất, mạnh mẽ chà đạp nữ nhân từng tàn phá tôn nghiêm của mình.

Bây giờ nữ nhân kia đang ở trước mặt hắn, đó chỉ là một đầu Hồn sủng phản bội không hơn không kém.

Nàng lừa gạt hắn, khinh bỉ hắn nhỏ yếu, sau đó vô tình tới cực điểm xoay người rời đi. Để mặc cho tâm linh hắn thương tổn không thể xóa nhòa.

Từ lúc đặt chân lên đường Hồn sủng sư, cho dù gặp phải gian khổ, khó khăn, nguy hiểm cỡ nào, Sở Mộ cắn răng kiên trì xuống, chưa bao giờ ngừng lại một ngày.

Hắn muốn mạnh hơn, muốn mình trở nên cường đại là vì một ngày giẫm nữ nhân phản bội này ở dưới chân.

Đủ loại tâm tình mặt trái hỗn loạn trong đầu Sở Mộ, hắn đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi.

Một người tĩnh táo cũng phải có cực hạn.

Lúc này nội tâm Sở Mộ bốc cháy lửa giận ngập trời, một tia lý trí cuối cùng cũng bị thiêu đốt sạch sẽ.

Nếu như thực lực hắn cường đại hơn một chút có lẽ đủ sức đánh một trận với nàng. Nhưng quân đoàn Hoa Yêu phải làm sao đây?

Hắn tìm đâu ra cỗ lực lượng đối kháng? Như thế nào xử lý đám con rối hoa yêu phiền phức kia, sau đó buông tay đánh một trận oanh liệt không chết không thôi.

Bốn vị Hoa nữ gã thực lực cao đẳng đế hoàng tới chậm một bước, các nàng vội vàng đứng ở sau lưng Đế Cơ chờ lệnh.

Thủ tịch Hoa nữ nhìn lướt qua sinh vật tương tự Bạch Yểm Ma kia, theo phản xạ chuẩn bị nói câu ‘loại địch nhân này giao cho thuộc hạ’. Nhưng nàng đột nhiên cảm nhận được khí tức đáng sợ phát ra từ đối phương lập tức sợ hãi không dám mở miệng.

Bốn vị Hoa nữ lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Yểm Ma màu bạc, nhưng mà chẳng biết tại sao các nàng cảm giác đầu Bạch Yểm Ma này ít đi vài phần lệ khí, nhiều hơn một chút bình tĩnh.

"Các ngươi lui ra!"

Đế Cơ lạnh nhạt nói.

"Bảo vệ điện hạ là chức trách của chúng ta.”

Một Hoa nữ không nhận thấy sự tình dị thường vội vàng lên tiếng.

"Lùi lại!"

Đế Cơ nữ lập lại lần lần, giọng nói tương đối khắc nghiệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status