Sủng mị

Chương 129: Mất một hồn - Một câu rung động lòng người


Mọi người cho rằng Sở Mộ sẽ phải thay đổi Hồn sủng rất nhanh, nhưng bọn họ vẫn phải kinh ngạc nhìn thấy Sở Mộ khống chế hai con Hồn sủng rõ ràng bị vây ở hoàn cảnh xấu hao tổn phần lớn năng lượng Lam Yểm Ma của Thiên Quý, khiến cho Thiên Quý phải triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba.

Trong lúc Thiên Quý triệu hồi ra Hồn sủng thứ ba, Sở Mộ không hề do dự chút nào, quyết đoán thu hồi Ma Thụ chiến sĩ vốn không có tác dụng quá lớn.

"Chiến đấu bây giờ mới bắt đầu."

Sở Mộ nở nụ cười sảng khoái, bình thản niệm chú ngữ hồn ước triệu hồi Mạc Tà.

Mạc Tà đã hoàn thành hồn tinh điều huấn, mục đích thật sự của khiêu chiến lần này là Sở Mộ muốn để cho Mạc Tà đã tiến vào sáu đoạn tận tình biểu diễn.

Thiên Quý triệu hoán ra Hồn sủng thứ ba vẫn là Lam Yểm Ma, so với hai con Lam Yểm Ma trước kia lại càng kinh khủng. Hỏa diễm màu lam trên người Lam Yểm Ma càng thêm thâm thúy, mịt mờ, khí tức khổng lồ buông thả ra bốn phía lập tức đốt cháy cát sỏi ở chung quanh, trong phương viên mười thước cũng bị ma diễm màu lam triệt để bao phủ.

Một con Lam Yểm Ma năm đoạn chín giai, sắp bước vào sáu đoạn.

Nếu Hồn sủng sư có thể sở hữu một con cấp thống lĩnh Hồn sủng đã có thể tính là cường giả, không ngờ Thiên Quý đồng thời có tới ba con Lam Yểm Ma. Phương thức bồi dưỡng Hồn sủng kiểu này khiến cho tất cả mọi người cũng phải trợn mắt líu lưỡi, lắp bắp mãi không nói nên lời.

Năm đoạn bốn giai, năm đoạn sáu giai, năm đoạn chín giai.

Ba con Lam Yểm Ma đồng thời bay lại đứng chung một chỗ, khí tức tổ hợp đúng là quá kinh khủng rồi. Đám người ở trên đài cao cũng có thể cảm giác được sát khí lạnh lẽo nồng đậm đang bao trùm linh hồn chính mình.

Thế nhưng, cho dù ba con Lam Yểm Ma đồng thời hình thành tổ hợp vẫn không có cách nào che dấu được khí thế Mạc Tà vừa mới xuất hiện. Yêu Hỏa Tà Diễm dần dần lan tràn ra xa tiến hành tranh đoạt không gian với đối phương.

Ma diễm màu xanh thẫm mang đến cho người ta cảm giác u lãnh, sát khí lạnh thấu xương đè ép tâm hồn.

Yêu hỏa màu đỏ rực chói mắt, năng lượng cực nóng thiêu đốt hết thảy mọi thứ nó chạm vào.

Lam Yểm Ma là chủng loại Hồn sủng quỷ dị, tà ác, tràn đầy khủng bố. Về phần sáu đoạn ba giai Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ bình thản bày ra sáu cái đuôi yêu dị vô cùng mỹ lệ, Yêu Hỏa Tà Diễm chậm rãi bao phủ quanh thân càng biểu hiện rõ ràng sự tôn quý của chủng tộc. Cao đẳng cấp thống lĩnh Lam Yểm Ma thế mà lại có khuynh hướng bị áp chế.

Sáu đoạn ba giai, Mạc Tà trải qua hồn tinh điều huấn không chỉ vượt qua cảnh giới năm đoạn chín giai, lại càng được nước làm tới tăng cường liên tiếp hai giai y như kỳ tích, đạt đến tầng thứ sáu đoạn ba giai.

"Sáu đoạn ba giai Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ, tại sao ta không nghe ngươi nhắc đến việc hắn có con Hồn sủng mạnh như vậy?" Lam Yểm Ma cung chủ lập tức nhíu mày nói với Tô Vũ ở bên cạnh.

"Lần trước… lần trước đâu có mạnh như vậy." Tô Vũ nhất thời không biết nên giải thích thế nào, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn xuống Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ đang đè ép Lam Yểm Ma năm đoạn chín giai.

"Phế vật!" Lam Yểm Ma cung chủ tức giận mắng to một tiếng.

Mọi người đều biết Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ chính là Hồn sủng cấp chiến tướng thuộc về phạm trù biến thái, lực chiến đấu hoàn toàn không hề thua kém cấp thống lĩnh. Chuyện này ý nghĩa là Sở Mộ - Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ có thể phát huy ra chiến lực sánh ngang với Hồn sủng sáu đoạn cấp thống lĩnh. Quan trọng nhất là Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ có lực chiến đấu cấp thống lĩnh, nhưng chỉ cần đạt tới cấp bậc Hồn Sĩ là có thể khống chế, đây chính là nguyên nhân Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ cực kỳ có giá trị.

"Ngao ô ~~~!"

Bộ lông trắng bạc nhẹ nhàng tung bay trong gió, Mạc Tà ngẩng cao đầu tru lên một tiếng thị uy, đồng thời đối mặt ba con Lam Yểm Ma tà ác thế mà không có nửa điểm sợ hãi.

"Một người không thể nào cùng lúc nuôi nấng ba con Lam Yểm Ma." Sở Mộ lạnh lùng nói.

Yểm Ma cần phải thôn phệ hồn lực chủ nhân để trưởng thành, đồng thời nuôi dưỡng ba con Lam Yểm Ma cơ hồ là chuyện bất khả kháng. Cho nên Thiên Quý muốn nuôi nấng ba con Lam Yểm Ma này sẽ phải tìm đường khác, hoặc là không phải do chính bản thân hắn từ từ bồi dưỡng, hoặc là mượn những vật phẩm, dược liệu nào đó cung cấp hồn lực cho Yểm Ma. Vì thế trong quá trình khống chế Yểm Ma chiến đấu nhất định sẽ bộc lộ sơ hở, ba con Lam Yểm Ma này không thể nào phối hợp nhất nhất theo lệnh hắn được.

"Sáu đoạn ba giai Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ, đúng là làm người ta giật mình nha! Thế nhưng ở trước mặt ba con Yểm Ma của ta thì nhiêu đó vẫn chưa đủ, triệu hoán Hồn sủng thứ ba của ngươi đi." Thiên Quý nhìn vào Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ của Sở Mộ, vẻ mặt vẫn cực kỳ trấn định.

Đám người ở trên đài cao cũng đã nhìn ra Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ đối phó với một con năm đoạn chín giai Lam Yểm Ma hẳn là không thành vấn đề.

Nhưng mà Băng Không Tinh Linh đã tiêu hao không ít thể lực, muốn đối phó với hai con Lam Yểm Ma kia khẳng định là không thể.

Cho nên bất luận như thế nào đi nữa, Sở Mộ vẫn phải triệu hoán ra Hồn sủng thứ ba mới có thể chống lại Thiên Quý.

"Hắn không triệu hoán Hồn sủng thứ ba sao?" Cẩn Nhu công chúa chợt mở miệng hỏi.

"Ta nhớ là hình như hắn bị mất một hồn." Hạ Nghiễm Hàn hồi đáp.

Giọng nói Hạ Nghiễm Hàn vẫn luôn bình thản và lạnh lùng y như một, nhưng lời hắn nói lập tức nhấc lên một trận kinh ngạc.

Hồn sủng sư mất đi một hồn quả thực chính là cơn ác mộng trầm kha, trên con đường cường giả sẽ tạo thành trở ngại rất lớn.

"Vậy... vậy hắn chẳng phải là vẫn thiếu một trạng thái triệu hoán Hồn sủng?!?" Đôi mắt đẹp của Cẩn Nhu công chúa cũng phải hiện lên một tia kinh ngạc.

Cẩn Nhu công chúa không phải là người dễ dàng lãng quên, nàng nhớ rằng ba năm trước mình đi tới Hằng Hải từng cho một người thiếu niên có cơ hội sinh tồn, và hắn dứt khoát lựa chọn con đường bước lên Tù đảo tàn sát chỉ vì mục đích sống sót.

"Ban đầu cái tên thiếu niên lựa chọn con đường tử vong kia…"

Trong lòng Cẩn Nhu công chúa vẫn cảm thấy mấy phần ngoài dự liệu, kinh ngạc không thôi. Trước giờ nàng không biết chuyện Sở Mộ bị mất một hồn.

Dưới tình huống mất một hồn mà vẫn tiến vào Tù đảo sinh tồn, trình độ khó khăn còn cao hơn người khác rất nhiều. Thế mà dưới tình huống đó hắn vẫn còn sống chạy ra, ngay cả Cẩn Nhu công chúa xưa nay bình tĩnh như mặt hồ mùa thu vẫn không thể nào tin nổi sự tình y như kỳ tích này.

Lục Sam Ly nãy giờ vẫn khoan dung thưởng thức chiến đấu, vào lúc này ánh mắt hắn cũng xuất hiện biến hóa, cố ý nhìn thoáng qua Hạ Nghiễm Hàn, nghi ngờ xác nhận lại: "Hắn quả thật mất một hồn?"

"Ừ." Hạ Nghiễm Hàn gật đầu.

Cho tới nay Yểm thiếu tài quyết giả thường xuyên dùng thái độ lạnh nhạt đối đãi bất cứ người nào, bất kỳ một trận chiến nào cũng không thể làm hắn động tâm. Nhưng mà giờ phút này, người thanh niên tuyệt đỉnh trong Yểm Ma cung này rốt cuộc bị rung động.

"Mất một hồn, vậy thì hắn chẳng phải là phế vật hay sao? Thật là buồn cười quá đi, không ngờ lại mất một hồn." Tô Vũ nghe được tin tức kia bỗng nhiên vô cùng khoái trá, bởi vì cái người hắn vốn căm hận dĩ nhiên là một tên phế vật đánh mất một hồn.

Thế nhưng, bản thân Tô Vũ cảm giác khoái ý, mặt mũi phụ thân của hắn lại tối đen rồi, âm trầm đến mức không chịu nổi.

"Mất một hồn còn có tư cách gì chiến đấu với Thiên Quý, còn có tư cách gì trở thành Yểm thiếu." Tô Vũ tựa hồ vẫn chưa ý thức vấn đề ở chỗ nào, tiếp tục bày ra bộ dáng đáng khinh bỉ.

"Ngu xuẩn, câm miệng!" Lam Yểm Ma cung chủ rốt cuộc không nhịn được, tức giận mắng ầm lên.

Lam Yểm Ma cung chủ thật là giận điên lên rồi, tại sao mình lại sinh ra một thằng con ngu ngốc không có thuốc chữa như vậy chứ? Dẫn hắn đi ra ngoài quả thực là vứt hết mặt mũi của mình cho chó gặm rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status