Sủng mị

Chương 132: Ban thưởng cấp sáu hồn giáp


Năm đoạn chín giai Lam Yểm Ma làm sao có thể chống lại sáu đoạn ba giai Bạch Yểm Ma cấp quân chủ? Số phận nó cũng như mấy con Yểm Ma trước kia, lặng lẽ biến thành thức ăn trong miệng tên đồng tộc tàn bạo này.

Lam Yểm Ma tử vong tạo thành một lần linh hồn phản kích đả thương Thiên Quý đang sợ hãi tái mặt. Thiên Quý dựa vào hồn kỹ và năm đoạn sáu giai Lam Yểm Ma mới miễn cưỡng ngăn cản thế công của Mạc Tà. Hơn nữa nếu Sở Mộ vẫn không triệu hồi Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ thì Thiên Quý phòng ngự tất nhiên sẽ bị công phá.

Vào lúc này bị một lần linh hồn phản kích không thể nghi ngờ chính là một đòn trí mạng đối với Thiên Quý, ngay sau đó hắn hoàn toàn mất đi lực chống đỡ té ngã trên mặt đất.

Thiên Quý vừa ngã quỵ, Mạc Tà đã hung hăng dùng Tà Diễm Trảo xé rách thân thể năm đoạn sáu giai Lam Yểm Ma, Yêu Hỏa Tà Diễm nhanh chóng thiêu đốt Lam Yểm Ma không còn một mảnh.

Ba hồn đồng thời bị hao tổn, cái loại tổn thương này có thể làm cho Hồn sủng sư trực tiếp tiến vào trạng thái tiếp cận tử vong. Lúc này sắc mặt Thiên Quý tái nhợt như tờ giấy, mồ hôi thấm ướt toàn thân, thân thể không ngừng co quắp.

("Có thể dừng lại rồi.")

Sở Mộ vẫn theo thói quen để cho Mạc Tà kết thúc tính mạng Thiên Quý, bỗng nhiên một thanh âm do hồn lực biến thành quanh quẩn trong đầu Sở Mộ.

Thanh âm này nhẹ nhàng như gió thoảng làm cho Sở Mộ thất thần trong phút chốc.

Thiên Quý đã không còn năng lực phản kháng, Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ chỉ cần vươn một trảo ra là vị thanh niên cao thủ này sẽ máu tươi phun trào tại chỗ.

Thế nhưng Mạc Tà vẫn còn khống chế được luồng khí thô bạo của Huyết Đồng Cuồng, trong lúc nhất thời lập tức dừng công kích, cao ngạo ngẩng đầu lên quay về bên cạnh Sở Mộ, Yêu Hỏa Tà Diễm cũng từ từ giải tán.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Thiên Quý, thản nhiên nói: "Ta đã tận lực."

Sau khi nói xong, Sở Mộ thu hồi Mạc Tà và Băng Không Tinh Linh về không gian Hồn sủng. Bộ dáng tiêu sái, bình thản rời khỏi chiến trường, đi lên trên đài cao.

Lúc lên trên đài Sở Mộ có thể cảm giác được ánh mắt mọi người đã chuyển biến khác xưa rất nhiều, có hoảng sợ, có kính trọng, có kinh ngạc… đủ các loại tâm tình đổ ập vào người hắn.

Thế nhưng, Sở Mộ chỉ nhìn thấy cặp mắt mỹ lệ u buồn kia, hắn có thể nhận ra cảm xúc Cẩn Nhu công chúa có sự biến hóa đặc thù.

"Trận chiến này làm cho toàn bộ Yểm Ma cung đều biết đến đại danh Hằng Hải Yểm thiếu rồi." Lục Sam Ly hồi lâu sau mới từ trong kinh ngạc khôi phục như cũ, lập tức cao giọng khen ngợi Sở Mộ.

Nói xong câu đó, Lục Sam Ly cố ý nhìn thoáng qua Hạ Nghiễm Hàn, bởi vì Lục Sam Ly biết cái vị Tù đảo vương giả này bộc phát ra lực chiến đấu quá mức kinh khủng, thanh danh Sở Mộ bộc phát ra chắc chắn sẽ lan truyền rộng rãi hơn cả Hạ Nghiễm Hàn lúc trước.

Giờ phút này, ánh mắt mọi người nhìn vào Sở Mộ đã thay đổi triệt để, việc đánh bại Thiên Quý đã nói lên rằng Sở Mộ có thực lực lọt vào hàng ngũ thanh niên đứng đầu trong Yểm Ma cung. Những thanh niên đứng đầu của Yểm Ma cung chắc chắn là địa vị cao cả, quyền lực rất lớn. Trừ phi một số cao tầng cấp bậc nguyên lão của Nội Ma Cung để ý, còn không bất luận kẻ nào cũng không có tư cách hạn chế hắn hành động.

Sở Mộ có thể cảm giác được thái độ mọi người đã biến hóa rõ ràng, cảm giác được người khác kính trọng quả thật có một loại ma lực kỳ lạ, làm cho người ta không ngừng theo đuổi tăng cường thực lực.

Sở Mộ ngẩng đầu lên nhìn vào nữ tử xinh đẹp cao quý ở vị trí chủ tọa, lúc này đã không còn ai quát mắng hắn dám can đảm nhìn thẳng vào công chúa. Bây giờ Sở Mộ đã có thể chân chính đưa mắt nhìn vào cô gái làm cho hắn có vài phần hảo cảm này.

Cẩn Nhu công chúa cũng cảm giác được ánh mắt Sở Mộ đang nhìn mình, có lẽ nàng đủ thông minh để có thể nhận ra thứ gì đó từ trong mắt Sở Mộ.

"Sở Mộ." Rốt cuộc Cẩn Nhu công chúa bắt đầu mở miệng, thanh âm vẫn ôn nhu như trước.

Sở Mộ gật đầu, vẻ mặt khôi phục sự lạnh lùng như ngày thường. Trước khi chính mình đủ mạnh, Sở Mộ sẽ không dễ dàng biểu lộ cảm xúc nội tâm của mình ra ngoài, hắn cũng không muốn để cho vị công chúa này biết mình ái mộ nàng.

Trong lòng Sở Mộ có mấy phần ái mộ thật ra cũng không phức tạp lắm, hắn bây giờ chỉ là một thanh niên tâm trí thành thục, có chút hảo cảm với những nữ tử mỹ lệ là chuyện rất bình thường. Nhất là tiểu công chúa Yểm Ma cung còn có khí chất đặc biệt thế kia lại càng thu hút hắn.

Nhưng mà cảm xúc ái mộ sẽ không ảnh hưởng đến lý trí. Có lẽ sau này hắn sẽ theo đuổi nữ tử như vậy, nhưng tuyệt đối không bao giờ coi đây là mục tiêu. Bởi vì mục tiêu chân chính của hắn là không ngừng mạnh mẽ, là đòi lại mối nhục cho gia tộc. Hắn không muốn lại bị người ta dẫm dưới chân rồi châm biếm, sức mạnh sẽ có thể quyết định hết thảy. Nếu hắn có đủ sức mạnh sẽ không bị Hạ Nghiễm Hàn kiềm chế rồi.

"Sở Mộ, ta muốn biết tại sao ngươi lại bị mất đi một hồn?" Cẩn Nhu công chúa chợt mở miệng hỏi.

Cẩn Nhu công chúa hỏi vấn đề này cũng là một việc mọi người rất muốn biết. Dưới tình huống mất đi một hồn còn trở thành Tù đảo vương giả, thực lực kinh khủng như thế tại sao lại để mất một hồn? Ví như trạng thái hắn hoàn hảo chẳng phải là quét ngang tất cả thanh niên cao thủ Yểm Ma cung hay sao?

"Lúc đạt tới Hồn Đồ ký kết hồn ước với Hồn sủng đẳng cấp cao, Hồn sủng cuối cùng trốn tránh." Sở Mộ nhàn nhạt nói.

Hồn sủng trốn tránh là vết thương lòng ăn sâu vào nội tâm Sở Mộ. Chuyện này đã xảy ra rất lâu, nhưng nội tâm Sở Mộ vẫn in hằn vết sẹo, mỗi khi nhớ đến là trái tim hắn như rỉ máu.

"Mất một hồn, thậm chí còn nuôi nấng một con Bạch Yểm Ma. Trong tình huống này vẫn có thể sinh tồn ba năm trên Tù đảo, tinh thần của ngươi làm cho ta khâm phục." Cẩn Nhu công chúa ôn nhu nói.

Không có gì vinh quang hơn việc được công chúa tán dương, nhất là Cẩn Nhu công chúa khen ngợi lại càng đáng giá, mọi người lập tức dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía công chúa.

"Đây là cấp sáu hồn giáp ta mới có được từ chuyến đi Thiên Hạ thành, ban thưởng cho ngươi, hi vọng ngươi trong tương lai có thể một vị cường giả chân chính giống như Hạ tiên sinh." Lúc Cẩn Nhu công chúa nói lời này liền phất tay áo ra hiệu cho thị nữ bên cạnh giao hồn giáp cho Sở Mộ.

"Cấp sáu hồn giáp."

Công chúa nói một câu lại dẫn đến mọi người xôn xao kinh ngạc không dứt, những người ở đây có ai không biết xem hàng chứ? Cấp sáu băng Hỏa Hồn giáp có giá trị cực cao, không ngờ một bảo vật như vậy lại trực tiếp ban cho Tù đảo vương giả.

Vô số ánh mắt hâm mộ bắt đầu chuyển thành ghen tỵ, dù sao giá trị của cấp sáu hồn giáp quá mức trân quý. Ai mà ngờ được Cẩn Nhu công chúa lại ban thưởng cho Sở Mộ nhẹ nhàng như thế?

Cấp sáu hồn giáp.

Hồn giáp Băng thuộc tính và Hỏa thuộc tính dung hợp, chỉ cần gia trì thêm kỹ năng phòng ngự là đạt tới trình độ cấp bảy hoặc đến gần cấp tám. Lực phòng ngự mạnh như thế đã vượt qua rất nhiều Hồn sủng da dầy thịt béo rồi. Cho dù đối mặt với sinh vật cường đại hoặc đối thủ mạnh hơn cũng có thêm một tầng bảo hộ an toàn.

Sở Mộ nhớ rằng cấp sáu hồn giáp hai thuộc tính có giá trên thị trường tiếp cận năm trăm vạn kim tệ. Sở Mộ mình cũng hoàn toàn không nghĩ tới vị Cẩn Nhu công chúa này lại mạnh tay như thế, trực tiếp cho mình một món đồ quý trọng cỡ này.

"Sở Mộ, mau tạ ơn công chúa, sau này ngươi sẽ là hỗ trợ thân tín của công chúa, chỉ có công chúa và ta mới có thể sai khiến người. Những người khác có thể trực tiếp không nhìn." Hạ Nghiễm Hàn chậm rãi nói.

Sở Mộ quỳ một chân xuống khẽ thi lễ.(**)

Khi Sở Mộ đứng dậy, Cẩn Nhu công chúa và bốn thị nữ đã rời khỏi, nhìn bóng lưng Cẩn Nhu công chúa dần dần đi xa, trong lòng Sở Mộ lại càng kiên định.

Mười tám tuổi Tù đảo vương giả, cuồng vọng tiếp nhận năm người khiêu chiến, bây giờ lại đánh bại Thiên Quý danh tiếng cực thịnh. Đúng như lời Lục Sam Ly nói, trải qua trận chiến này, cái tên Sở Mộ sợ rằng không có người nào trong Yểm Ma cung không biết rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status