Sủng mị

Chương 548: Bất tử Chiến Dã - Lật ngược thế cờ


"Mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ có độc trên móng vuốt, hắn đã nhận ra độc tố thẩm thấu vào máu huyết mới dùng phương thức này để giải độc. Hơn nữa, động tác thành thạo không giống như lần đầu tiên làm như vậy."

Lão Linh sư Hồn Điện kinh ngạc ngồi trở lại vị trí của mình, vẻ mặt cứng ngắc không thể tin nổi cảnh tượng ở trước mắt.

Mấy vạn người chuẩn bị rời khỏi lại đình chỉ bước chân một lần nữa, bọn họ vẫn duy trì tư thế đứng yên, dõi mắt nhìn chằm chằm vào người gã thanh niên quái dị và Dạ Lôi Mộng Thú.

"Chiến Dã, Mặc Khải Thứ."

Bỗng nhiên một mệnh lệnh kiên quyết vang lên.

Trong lúc phát ra mệnh lệnh, hai tròng mắt người thanh niên bỗng nhiên rực sáng, tinh thần dâng cao lộ ra sự tự tin và khí chất quả quyết của một cường giả.

"Rống rống!"

Một thân ảnh vốn bị mọi người quên lãng đột ngột xuất hiện.

Chiến Dã bao trùm Mặc khải cũng lóe lên tia sáng ý chí giống như chủ nhân, một đường nhào tới xuyên qua chín đoạn Phố Lang lưu lại một cỗ thi thể. Sau đó trên người vươn ra Mặc Khải Thứ hung hăng đâm tới mười đoạn Phố Lang.

Mười đoạn Phố Lang đang tụ lực chuẩn bị thi triển kích thứ hai dành cho Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú, trong lúc sơ ý không kịp đề phòng đã bị Chiến Dã dùng Mặc Khải Thứ đâm xuyên bả vai, độc tố có năng lực hủ thực phòng ngự rót trong thân thể nó, nhanh chóng nhuộm nửa thân Phố Lang thành màu đen nhánh.

"Ngao ô..."

Công kích hắc ám mang tới cảm giác đau đớn mạnh hơn bình thường gấp mấy lần, coi như là mười đoạn Phố Lang cũng phải tru lên thê thảm, vội vàng buông thả lực lượng đánh bay Chiến Dã ra ngoài.

Năng lượng Thú hệ sẽ không tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với Chiến Dã, nó chỉ xoay mình trên không trung một cái đã vững vàng rơi xuống đất, bốn chân ma sát mặt đất trượt ra hơn mười thước mới dừng lại. Cặp mắt đen bóng từ đầu đến cuối vẫn luôn ngó chừng mười đoạn Phố Lang.

"Ngao ô ô!"

Mười đoạn Phố Lang đã thật sự tức giận, mở miệng gầm thét dữ tợn vang vọng khắp trường đấu thú.

Giờ phút này, ánh mắt của mọi người từ chỗ Sở Mộ chuyển sang người chiến thú Mặc Dã, người nào ngươi nấy không dám tin tưởng khi thấy Mặc Dã đứng đó hoàn hảo không hề bị thương chút nào.

"Đây là … có phải là đầu chiến thú Mặc Dã lúc nãy không? Tại sao trên người của nó không có thương tích? Là ta hoa mắt hả?"

"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Ta rõ ràng nhìn thấy nó đã trúng đòn trầm trọng, tính mạng bị đe dọa rồi mà. Coi như là sinh mệnh lực Trùng hệ cường hãn cũng phải qua hai ngày mới có thể khôi phục."

Cả trường đấu thú sôi trào trong nháy mắt.

Chiến đấu vẫn chưa có kết thúc, sau khi đầu chiến thú Mặc Dã thương tích đầy mình bò dậy và tiến hành công kích, khải giáp trên người của nó vô cùng hoàn hảo, giống như là một con Hồn sủng mới được triệu hoán ra vậy.

Cả đám người dự định rời đi lại bị đình chỉ ngay tại chỗ, bọn họ lớn tiếng kinh hô, có người trợn mắt líu lưỡi, hai mặt nhìn nhau không biết nên dùng từ ngữ gì để diễn tả tâm tình của mình lúc này.

Bọn họ thậm chí không rõ tại sao trận đấu thú này lại có nhiều việc nằm ngoài dự đoán như vậy. Mà hết thảy những điều này lại phát sinh ở trên người một thanh niên duy nhất.

Không có ai nghĩ tới Sở Mộ lại mang đến nhiều kinh ngạc và bất ngờ cỡ đó. Thậm chí đã có người không dám tiên đoán kết quả trận đấu thú này nữa rồi.

"Tiểu tử này, định chơi chúng ta hả? Dọa cho chúng ta đổ một thân mồ hôi lạnh, thì ra Chiến Dã của hắn còn có kỹ năng chủng tộc Đoạn Chi Trọng Sinh, đây là một con Hồn sủng có thiên phú Trùng hệ dị thường."

Lúc này lão Linh sư mới thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Sau khi nói xong, lão Linh sư nhìn lướt qua đám lão già thành tinh của Hồn Điện liền phát hiện bọn họ đang ngồi trấn định tại vị trí của mình, trên mặt tuy có kinh ngạc nhưng vẫn tỏ ra bình thản như thường. Tất cả bọn họ ngồi yên tại chỗ tiếp tục xem cuộc chiến, điều này làm cho lão Linh sư có cảm giác mình bị trận chiến kích động quá mức, cho nên mới cười cười xấu hổ quay mặt sang nơi khác.

Thật ra mấy lão gia hỏa Hồn Điện đã quen với tính cách trẻ con của lão Linh sư này rồi, hoàn toàn không thèm để ý đến hắn, chỉ tiếp tục chú ý vào trận chiến còn chưa kết thúc.

Sở Mộ trôi nổi ở trên không trung, cặp mắt nhìn xuống Chiến Dã tràn đầy tự tin.

"Chiến Dã, Dạ, Ma Thụ, đánh ra tất cả sức lực đi, tiền thưởng 300 triệu sắp vào tay rồi."

Hai mắt Sở Mộ sáng rực lên, cao giọng hét.

"A, tiền a…aa…!"

Ma Thụ chiến sĩ nãy giờ ẩn núp dưới lòng đất rốt cuộc lên tiếng, trong giây lát mặt đất phương viên trăm thước biến thành một cái Nhiên Mộc bẫy rập kinh khủng, nào là độc tố, gai nhọn, rễ cây điên cuồng lan tràn sinh trưởng bao trùm đại địa.

Trước đó Ma Thụ chiến sĩ núp dưới lòng đất vẫn không có đình chỉ chiến đấu, thậm chí nó sử dụng rễ cây không ngừng lan tràn ra bốn phía công kích mấy con chín đoạn Phố Lang, âm thầm bố trí một cái bẫy Nhiên Mộc Tịnh khổng lồ.

Nhiên Mộc Tịnh bao trùm phạm vi trăm thước đã là cực hạn khống chế của nó.

Gần hai mươi đầu Phố Lang rơi vào trong cạm bẫy bị Ma Thụ chiến sĩ dùng rễ cây quấn chặt thân thể, hung hăng lôi tuột xuống hố sâu tử vong.

Quần sát - Nhiên Mộc Huyết Thứ.

Mười lăm đầu tám đoạn cao giai Phố Lang, ba con chín đoạn Phố Lang bị rễ cây mang theo hiệu quả độc tố hủ thực đâm xuyên thấu thân thể, Nhiên Mộc Huyết Thứ phóng ra độc tố hủ thực da thịt Phố Lang, đồng thời bắt đầu hấp thu tính mạng chúng nó.

Sinh mệnh lực của đàn Phố Lang lúc trước đã bị tiêu hao trên một trình độ nhất định, mỗi giây độc tố ảnh hưởng sẽ mất đi nửa thành tính mạng, cùng lúc đó Sinh Mệnh Duyện Hấp sẽ hấp thu hai thành tính mạng. Vì thế đàn Phố Lang lọt vào cạm bẫy Nhiên Mộc đồng loạt tru lên thê thảm, có không ít thân thể Phố Lang hoàn toàn khô quắt, triệt để tử vong trong bẫy rập Nhiên Mộc Tịnh của Ma Thụ chiến sĩ

Bên trong bẫy rập phạm vi trăm thước này biến thành khu vực vô cùng kinh khủng, rễ cây dính máu đỏ lòm tàn nhẫn đâm xuyên vào người Phố Lang. Vô số gai nhọn đâm ra tua tủa, máu nóng theo đó chảy xuôi xuống đám rễ cây rồi hóa thành sinh mệnh lực Ma Thụ chiến sĩ.

Một màn kinh người xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, đám khán giả thấy vậy lại càng sợ hãi, tâm thần choáng váng gần như không thể chịu đựng được đả kích nữa. Ngày hôm nay bọn họ đã thấy quá nhiều chuyện không thể tin nổi rồi.

Sau khi mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ xuất hiện, tất cả mọi người đều chú ý đến Sở Mộ, Dạ Lôi Mộng Thú cùng với Chiến Dã. Nhưng mà không có ai lưu ý Ma Thụ chiến sĩ ẩn núp dưới lòng đất lại có thể bố trí bẫy rập kinh khủng như thế, làm một hơi giải quyết cả đám tám đoạn và chín đoạn Phố Lang trong nháy mắt.

Chiến đấu dưới tình huống hoàn cảnh xấu, nhưng xuất hiện tình cảnh này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người. Mười tám đầu Phố Lang sinh mệnh lực suy kiệt bị tàn sát, cuối cùng trên mặt đất chỉ còn sót lại không tới hai mươi con Phố Lang hoảng sợ né tránh ra xa bẫy rập Nhiên Mộc.

"Đây … đây … tĩnh táo làm người ta giận sôi gan mà!"

Thượng Hằng đã không biết dùng cái loại ngôn ngữ gì để hình dung tâm cơ của Sở Mộ rồi.

Trong lúc đối mặt với một con mười đoạn Hồn sủng, dưới tình huống tính mạng bị đe dọa nhưng hắn còn có thể khống chế Ma Thụ chiến sĩ bố trí bẫy rập, lòng dạ thâm sâu cỡ này thật sự là hù chết cả đám người dễ như chơi.

Triển Hoành nhìn thấy hết thảy mọi chuyện phát sinh, lúc này hắn đã không thể nói được một lời nào nữa, sắc mặt trầm xuống không có thay đổi nhưng mà ánh mắt biến hóa đã cho thấy nội tâm hắn đang âm thầm hoảng sợ.

Năng lượng Hủy Quang và kỹ năng mộng cảnh từ trên không trung rơi xuống, khóa chặt đám Phố Lang sinh mệnh lực gần như cạn kiệt.

Một lát sau, trên chiến trường chỉ còn lại một con chín đoạn Phố Lang cuối cùng bị Dạ Lôi Mộng Thú giết chết.

Dạ Lôi Mộng Thú không am hiểu quần chiến, nhưng mà nó có năng lực quan sát nhạy cảm, công kích cực kỳ chính xác, nhiệm vụ của nó là giải quyết những con Phố Lang bị thương trong lúc hỗn loạn.

Sau khi Ma Thụ chiến sĩ hoàn thành kỹ năng quần sát, nhanh chóng nâng lên một đống thi thể và hài cốt chạy tới vị trí dọc theo hàng rào chiến trường, kiên quyết không để cho mười đoạn Phố Lang có cơ hội khóa định.

Một khi mười đoạn Phố Lang phát động công kích đối với Ma Thụ chiến sĩ thì nó di động chậm chạp sẽ có tỷ lệ bị miểu sát rất lớn, cho nên Ma Thụ chiến sĩ vô cùng quyết đoán chạy đi rời xa khỏi chiến trường giữa Chiến Dã và mười đoạn Phố Lang.

"Ngao ô… ngao ô... ô ô ~~~!"

Rốt cuộc mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ đã giận điên lên rồi.

Nó cao ngạo ngẩng đầu gầm thét rung trời, một luồng khí tức tanh nồng bắt đầu tràn ngập không gian, sau đó nhanh chóng bao phủ lên người Chiến Dã.

Sở Mộ đã từng chứng kiến kỹ năng này của Phố Lang, lập tức không cho Chiến Dã lui bước, mà lại hạ lệnh tiến công Phố Lang, tranh thủ thời gian ngắn ngủi cắt đứt không cho nó thi triển kỹ năng.

"Ầm!"

Nhưng mà Chiến Dã đã bị lực lượng Thú hệ cường đại của Phố Lang chấn văng ra ngoài, Phố Lang gào thét một tràng dài nhất thời trên chiến trường xuất hiện mười mấy đạo Lang Ảnh khổng lồ dài hơn sáu thước. Năng lượng Thú hệ lập tức lan tràn ra bốn phía, áp bức cường đại làm cho người ta hít thở không thông.

Ngay sau đó tất cả Lang Ảnh phát động tiến công cực nhanh, Lang trảo sắc bén giăng khắp nơi, đâu đâu cũng có vuốt sói lập lòe hàn quang đánh tới.

Không gian bị sức mạnh cường đại ma sát không ngừng bắn ra tia lửa, mỗi lần Lang trảo đánh tới là một mảng giáp trên người Chiến Dã rời khỏi thân thể.

Kỹ năng này có uy lực gấp mấy lần bình thường, Chiến Dã đang ở trạng thái hoàn hảo nhưng Mặc Khải vẫn không thể ngăn cản nổi lực đạo công kích quá cường liệt. Chỉ vài giây sau, toàn thân Chiến Dã lại máu thịt mơ hồ, hầu như không có một miếng vảy nào còn nguyên vẹn.

"Xẹt!"

Một kích cuối cùng qua đi, Chiến Dã bị Phố Lang hung tàn giẫm ở dưới chân, mười mấy đạo Lang Ảnh ngưng tụ lực lượng trong khoảnh khắc đã đánh bại nó triệt để. Mặc Khải nát bấy, máu tươi cuồng phun, hoàn toàn không có cách nào thi triển ra kỹ năng Mặc Khải Thứ phản kích, chỉ có thể nằm yên bất lực bị Phố Lang giẫm đạp.

"Ngao ô ô!"

"Ác Phệ."

Huyết Nha trong miệng Phố Lang đột ngột lớn lên, hàm răng nhọn hoắc chớp lóe quang mang không cần phải nghi ngờ lực lượng của nó.

"Tinh Nham khải giáp."

Cơ hồ ngay khi Phố Lang chuẩn bị cắn Chiến Dã thành hai khúc, Sở Mộ kịp thời buông thả hồn kỹ cấp bảy, vô cùng mạo hiểm ngưng tụ ở trên người nó, dựa vào Tinh Nham khải giáp trợ giúp Chiến Dã ngăn cản Phố Lang tiến hành Ác Phệ, lực sát thương giảm xuống rất nhiều.

"Xẹt!"

"Phụt!"

Một cú táp đánh xuống, Ám Nham Tinh do Sở Mộ thi triển chỉ có thể giúp cho Chiến Dã không bị trực tiếp miểu sát. Nhưng mà Chiến Dã lại bị thương nặng một lần nữa, mọi người thấy vậy cũng phải sởn tóc gáy, mồ hôi lạnh lặng lẽ chạy dọc sống lưng.

"Chiến Dã, Đoạn Chi Trọng Sinh."

Sở Mộ khống chế Dạ Lôi Mộng Thú nhanh chóng lao tới mười đoạn Phố Lang, lĩnh vực Ti Dạ hắc ám từ trên cao phủ xuống che kín tầm mắt Phố Lang, làm cho nó mất đi phương hướng công kích. Sở Mộ đang tranh thủ thời gian để Chiến Dã tiến hành Đoạn Chi Trọng Sinh.

"Ngao ô ô!"

Phố Lang có khứu giác nhạy cảm lập tức khóa chặt Dạ Lôi Mộng Thú ẩn trong bóng tối, cặp mắt xanh lục ngó chừng Sở Mộ y như tử thần đòi mạng.

Dạ Lôi Mộng Thú vội vàng thi triển kỹ năng Dạ Vũ dung nhập vào trong bóng tối.

"Xẹt!"

Phố Lang trảo kích lướt qua thân thể Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú sát rạt, hai chân sau của Dạ Lôi Mộng Thú xuất hiện vết cào sâu tận xương, máu tươi lại bắn ra xối xả.

Nhìn thấy một màn này, trái tim tất cả mọi người không nhịn được đột ngột ngừng đập. Nếu như lúc nãy Sở Mộ né tránh trễ một chút thì Dạ Lôi Mộng Thú đã bị giết chết rồi. Ngay cả Sở Mộ cũng khó lòng sống sót dưới một trảo kinh khủng kia.

"Rống rống rống!"

Thừa dịp Dạ Lôi Mộng Thú quấy nhiễu Phố Lang kéo dài thời gian, trên người Chiến Dã bắt đầu tràn ra trùng dịch chữa thương, thân thể và khải giáp điên cuồng sinh trưởng hồi phục.

Trong thời gian thật ngắn, Chiến Dã lại trọng sinh một lần nữa, sinh mệnh lực và chiến lực khôi phục trở về trạng thái đỉnh phong.

"Lại … lại … khỏi hẳn? Khỏi... rồi!"

"Trời đánh thánh vật ơi!"

Hiệu quả Ti Dạ vừa mới biến mất, trong mắt mọi người lại hiện ra thân ảnh Chiến Dã vô cùng hoàn hảo, khải giáp phát ra tia sáng làm cho người ta bắt đầu nghi ngờ hai mắt của mình.

"Đây … cái này … cái con chiến thú Mặc Dã này quá mức biến thái rồi. Sinh mệnh lực ngoan cường đến trình độ nghịch thiên."

Tâm tình mọi người đã bị chiến thú Mặc Dã làm cho rung chuyển, bọn họ vốn đã đứng lên đi gần tới cổng rồi.

Nhưng mà lúc này, bọn họ cực kỳ đều đặn quay trở lại chỗ ngồi của mình, bởi vì bọn họ đã nhận ra trận chiến này còn chưa kết thúc.

Khí thế chiến đấu quá thảm liệt, cái người thanh niên khiêu chiến vượt cấp này đã hoàn toàn chinh phục tất cả mọi người. Ít nhất phần lớn bọn họ không có can đảm và dũng khí chiến đấu như hắn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, hiện tại đã là phút thứ 40.

Trong lúc mọi người rung động không nói nên lời thì thời gian đã trôi qua thêm 10 phút. Chỉ cần 10 phút nữa là người thanh niên kia sẽ hoàn thành vinh dự khiêu chiến tại bậc thang thứ hai, mà mức độ hoàn thành của hắn sợ rằng thanh niên tối cường cũng chưa chắc làm được.

Đoạn thời gian 10 phút cuối cùng này vô cùng an tĩnh, tất cả mọi người căn bản không có tâm tư thảo luận, bọn họ nín thở ngưng thần chú ý vào trận chiến, trong lòng lo lắng chiến thú Mặc Dã người đầy vết thương sẽ thất bại lần nữa hay không. Đồng thời bọn họ cũng mong đợi nó có thể tiếp tục chiến đấu, hi vọng nó chiến thắng địch nhân vốn không thể nào chiến thắng.

Thời điểm Đoạn Chi Trọng Sinh lần thứ năm, mọi người đã bị chiến thú Mặc Dã thuyết phục triệt để.

Đây là lần đầu tiên từ lúc bọn họ chào đời tới nay nhìn thấy một con Hồn sủng kiên định, ương ngạnh, tràn đầy ý chí chiến đấu như thế.

Cho dù thương thế nặng tới mức nào, cho dù máu tươi đổ ra bao nhiêu, nó cũng sẽ đứng lên, dùng tiếng gầm thét chứng minh tồn tại của mình. Cho dù nó nhỏ yếu nhưng tinh thần chiến đấu bất khuất không gì sánh nổi, đó là kiêu ngạo và tôn nghiêm của nó, cương quyết không để cho bất kỳ sinh vật nào chà đạp.

Cuối cùng mọi người nhất trí cho ra một kết luận:

"Nó là một con Hồn sủng có thể bị đánh bại, nhưng vĩnh viễn không bao giờ chiến bại."

Tâm của nó sẽ không dao động, lại càng không có một chút do dự, chỉ cần đủ sức đứng lên, nó sẽ tiếp tục chiến đấu vĩnh viễn.

"Ngao ô ô ô!"

Độc tố Mặc Khải Thứ lại xâm nhập vào trong thân thể mười đoạn Phố Lang lần nữa, trận chiến này đã kéo dài đến phút 48. Sau khi chiến thú Mặc Dã trọng sinh lần thứ sáu đã thành công phản kích mười đoạn Phố Lang, dùng một cú húc đánh văng Phố Lang ra xa mấy chục thước.

"Ồ!"

"Rào rào!"

"Hay quá!"

Phố Lang bị thương khiến cho trường đấu thú yên tĩnh bộc phát trong nháy mắt, thời gian 2 phút cuối cùng, mọi người tựa hồ đã thấy được một kỳ tích sắp sửa ra đời ở đợt khiêu chiến vinh quang cảnh thứ nhất này.

"Hai phút cuối cùng, chỉ còn hai phút thôi. Tứ đệ sẽ có thể hoàn thành đấu thú cảnh thứ nhất, đây chính là vinh quang cao nhất được xuất hiện trên Thiên Hạ bảng, là hạng nhất của bậc thang thứ hai."

Hai ca ca của Sở Mộ, Sở Hưng và Sở Trữ đã kích động gào to lên, lòng bàn tay sưng phồng đỏ rực nhưng vẫn không ngừng vỗ.

Vinh quang cao nhất Thiên Hạ Quyết, cho dù chỉ là đứng nhất một cảnh nhưng vinh dự to lớn vượt xa tất cả những cuộc thi đấu khác.

"Không có cơ hội trọng sinh, chiến đấu đẫm máu cho tới bây giờ, nhất định không thể nào sai lầm ở phút cuối cùng nha! Sở Mộ, ngươi chính là người đầu tiên trong nhóm cùng lứa tuổi làm cho ta kính nể đó!"

Diệp Hoàn Sinh cũng không nhịn được kích động, điên cuồng hô lớn.

Diệp Hoàn Sinh đã bị tinh thần chiến đấu sục sôi của Sở Mộ kích thích nhiệt huyết sôi trào, lúc này hắn hi vọng người đứng ở trên võ đài vinh quang kia chính là mình. Cho dù có nhận được vinh quang cuối cùng hay không, ít nhất chỉ một phần vinh quang này cũng đủ để lão sư ở dưới cửu tuyền lệ nóng hai hàng rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status