Sủng mị

Chương 898: Sở Phương Trần - Cường giả vô danh (thượng)


Mặt khác, Sở Mộ vẫn không biết Tần nhận được loại lực lượng nào mới ở trong Băng cung, có lẽ hắn tạm thời không thể biết được hiệu quả đối với chủng tộc Phược Phong Linh. Nhưng bất kể nó là cái gì, ngày hôm nay Tần nhất định sẽ khiến cho quân đoàn Hồn Minh biết thế nào là đau khổ.

"Tiếp tục áp tới trước!"

Sở Mộ hạ lệnh cho mấy vị quân thống.

Quân đoàn cận chiến đã chính thức bộc phát, Nguyên Tố Hồn sủng cũng tận dụng cơ hội đả kích đối phương. Hiện tại so đấu chính là tốc độ và trận hình, bên nào chỉ huy tốt hơn, khống chế chiến cuộc tốt hơn sẽ giành lấy ưu thế.

Phược Phong Linh bức lui hai đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng của đối phương giúp cho sĩ khí dâng cao lên đến đỉnh phong. Sở Mộ lập tức hạ lệnh cho quân đoàn pháo đài phòng ngự bắt đầu di động về phía trước, các loại Hồn sủng Đằng hệ, Nham hệ, Mộc hệ nhanh chóng trải rộng phòng tuyến, từng bước từng bước ép lùi đối phương.

Áp trận là hành động cực kỳ trọng yếu, trận hình phòng ngự này tùy thời đều có thể phụ trợ quân đoàn cận chiến và không chiến, hỗ trợ kéo thương binh về hậu phương cứu chữa. Hơn nữa, điều này sẽ chèn ép tinh thần địch nhân gây ra áp lực cực lớn, cuối cùng là tạo cơ hội rất tốt cho quân đoàn Nguyên Tố viễn trình công kích.

Dĩ nhiên trước tiên phải chiếm cứ ưu thế nhất định mới có thể áp trận, nếu không quân đoàn cận chiến đối phương liều mạng công phá sẽ tạo thành đả kích trí mạng đối với quân đoàn phòng ngự và phụ trợ.

Sau khi đội hình phòng ngự ổn định trận thế, đội ngũ phụ trợ mau chóng thi triển kỹ năng trị liệu trợ giúp quân đoàn cận chiến.

Sở Mộ cố ý nhắc nhở mấy vị quân thống không được kích động, phải mau chóng tăng cường phòng ngự không để đối phương nắm lấy sơ hở.

"Tổng soái, có một đầu Dực hệ đế hoàng xuất hiện, tốc độ bay tới cực nhanh."

Sở Mộ ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một đầu Dực hệ đế hoàng từ trận doanh địch nhân bay tới.

"Lại là một con trung đẳng đế hoàng, đối phương tìm một gã Hồn Hoàng áp trận thực lực không kém a...aa!"

Sở Mộ khẽ nhíu mày, nhìn lướt qua Tần đang đối chiến với hai con Hồn sủng trung đẳng đế hoàng.

"Xuất động quân đoàn không chiến, kiềm chế nó là được, không cần tiến công."

Sở Mộ hiển nhiên không có dư lực đối phó Dực hệ trung đẳng đế hoàng, đành phải để cho quân đoàn Dực hệ tạm thời kiềm chế đối phương.

Quân đoàn Dực hệ là lực lượng tinh nhuệ của Hồn sủng cung, nhờ có đội ngũ này tồn tại mới giúp cho quân đoàn Hồn Chủ chiếm ưu thế lớn hơn đối phương. Hiện giờ sử dụng chúng nó kiềm chế Dực hệ đế hoàng hẳn là không thành vấn đề.

Dĩ nhiên đó không phải là kế hoạch lâu dài, Sở Mộ không có thời giàn lãng phí. Hắn phải tìm cách tiêu diệt một con Hồn sủng trung đẳng đế hoàng thật nhanh, nếu để cho cả ba con hợp lại chắc chắn là đại họa lâm đầu.

Tần và Sở Mộ tâm linh tương thông, không cần Sở Mộ nhiều lời, nó lập tức hiểu được ý tứ chủ nhân.

Tần thi triển kỹ năng Phong Quỹ bay xuyên qua vô số kỹ năng Nguyên Tố bạo tạc giăng kín chiến trường, sau đó đột ngột xuất hiện ở trên đầu Bách Đồng ma báo.

Chú ngữ nhanh chóng hoàn thành, một luồng gió xoáy đổ ập xuống bao trùm toàn thân Bách Đồng ma báo. Bách Đồng ma báo nhận thấy nguy cơ vội vàng gầm thét một trận rung trời, muốn dùng tiếng gầm cắt đứt chú ngữ nhưng hoàn toàn không có tác dụng.

Vòi rồng càng lúc càng lớn, tốc độ gió càng lúc càng nhanh, Bách Đồng ma báo cố gắng vùng vẫy thoát ra khỏi sức gió trói buộc.

Chẳng qua là tốc độ Phược Phong Linh xuất thủ nhanh hơn nó rất nhiều lần.

Phược Phong Linh không thèm nhìn Xích Tuyết yêu hoàng công kích, tiếp tục buông thả một đạo kỹ năng chém xuống đầu Bách Đồng ma báo.

"Đoạn Phong Sát."

Lực lượng Phong hệ bên trong vòi rồng đột nhiên ngưng tụ biến thành một đạo Phong Liêm đáng sợ chém thẳng vào người Bách Đồng ma báo.

Thoáng cái kỹ năng công kích phân ra làm bốn chém tới tứ chi Bách Đồng ma báo, nếu Bách Đồng ma báo trúng đòn sẽ lập tức mất đi năng lực chiến đấu.

"Xẹt xẹt xẹt xẹt!"

Uy lực Đoạn Phong Sát sắc bén vô song, Bách Đồng ma báo gào lên thống khổ, cố chịu đựng đau nhức đạp không bỏ chạy về phía trận doanh bên mình.

Sở Mộ không cho Phược Phong Linh đuổi giết, ít nhất cần phải có hai kỹ năng Phong hệ cực mạnh mới có thể giết chết nó. Nhưng đối phương khẳng định không cho Phược Phong Linh có cơ hội truy sát Hồn sủng của mình.

Quả nhiên Xích Tuyết yêu hoàng lập tức xuất hiện ở vùng phụ cận Phược Phong Linh, một ngọn núi băng khổng lồ từ trên cao ập xuống không hề có dấu hiệu báo trước.

Phược Phong Linh phòng ngự không cao, nếu thừa nhận công kích chính diện sẽ bị thương tổn rất lớn.

"Phong Ẩn."

Sở Mộ vội vàng nhắc nhở Phược Phong Linh.

Đối mặt với Băng sơn từ trên cao hạ xuống, Phược Phong Linh ứng phó vô cùng thong dong, thân hình nhỏ bé xoay một vòng lập tức tìm ra vị trí Phong Ẩn, thoáng cái đã biến mất bên trong khu vực đặc thù kia.

"Ầm!"

Tòa Băng sơn khổng lồ xuyên qua thân thể Tần nện xuống mặt đất, trực tiếp bộc phát một tiếng nổ rung trời, đại địa chấn động khiến cho hàng loạt yêu thú gần đó té ngã xuống đất.

Băng sơn vỡ vụn không hề ảnh hưởng gì đến Tần, một lát sau thân thể nó từ từ hiện ra từ trong Phong Ẩn, nhẹ nhàng bay lên không trung tiến hành phản kích Xích Tuyết yêu hoàng.

Sắc mặt Hưng Thân cực kỳ khó coi, đầu Phược Phong Linh này phát huy ra năng lực chiến đấu vượt xa khả năng tưởng tượng của hắn. Hai đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng vốn không phải là đối thủ của nó, bây giờ Bách Đồng ma báo lại bị thương làm sao chống đỡ cho nổi.

"Tổng soái đối phương là ai?"

Hưng Thân cố đè nén tức giận xuống, mở miệng hỏi.

"Là một thành viên Hồn Điện, tên là Sở Phương Trần."

Gã quân sư trước đó đã nhận được tin tức từ thám tử tiềm phục tại Tuyết thành.

"Sở Phương Trần?"

Hưng Thân và mấy vị quân thống hiển nhiên chưa từng nghe qua cái tên này.

Chỉ là một gã Hồn Hoàng vô danh tại sao lại có thực lực cường đại như thế? Chẳng lẽ đối phương thuộc loại hình ẩn giấu, khổ tu?

Đội ngũ Hồn Hoàng chiến đấu từ từ bị ảnh hưởng bởi quân đoàn Hồn Chủ và quân đoàn Hồn Sư. Bởi vì phạm vi chiến trường có giới hạn, song phương thi triển kỹ năng quá mạnh dần dần lan tràn đến những chi đội ngũ khác.

Mặt khác, nếu như một quân đoàn nào đó có thời gian ngưng tụ lực lượng tiến hành công kích, vậy thì bên phía đội ngũ Hồn Hoàng cũng phải chật vật ứng phó, thương tổn là không thể tránh khỏi. Ngược lại cũng là như thế, cho nên Hồn Hoàng chiến đấu thường thường sẽ dời lên trên không trung, hoặc tận lực cách xa chiến trường haiquân đoàn kia.

Hai trận doanh cũng đã cho Hồn Hoàng xuất thủ, 40 danh Hồn Hoàng đều là cường giả có Hồn sủng trung đẳng đế hoàng trở lên.

"Tần Vũ, xuất thủ!"

Mạch Lăng hờ hững nhìn tới khu vực Hồn Hoàng hỗn chiến, hiện tại còn không đến lượt hắn xuất thủ.

Mạch Lăng không có xuất thủ, mấy vị nguyên lão và trưởng lão cũng không thể gia nhập chiến đấu. Bọn họ thật sự không dám hành động lỗ mãng, bởi vì Thái Thản cự nhân của Mạch Lăng quá mức cường đại, không cẩn thận một chút sẽ dẫn đến hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, vạn kiếp bất phục.

Quân đoàn Hồn Sư và quân đoàn Hồn Chủ đều có một danh Hồn Hoàng áp trận.

Ngoài ra còn có 8 vị nguyên lão và trưởng lão bị kiềm chế, cho nên hiện tại ba thế lực lớn chỉ có 10 gã Hồn Hoàng đối chiến 17 Hồn Hoàng của đối phương, vừa mới bắt đầu đã rơi vào hoàn cảnh xấu.

Lúc này Tần Vũ lại gia nhập vào trận chiến làm cho tình hình càng thêm bị động. Nếu không có người nào đủ sức chế trụ Tần Vũ, trận doanh Hồn Hoàng của ba thế lực lớn sẽ suy sụp rất nhanh.

"Thần lão!"

Khương nguyên lão không giấu được vẻ lo lắng trên mặt, khẽ hô một tiếng.

Vũ Tuyệt Tần Vũ xuất hiện chính là bất ngờ đối với mọi người, một mình hắn đã là lực lượng chi viện rất mạnh. Cũng may bên này còn có Thần lão chống đỡ, trong lúc vô tình biến thành kiềm chế lẫn nhau.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status