Ta chỉ muốn an tĩnh làm thần hào

Chương 55: Tôi không phải người tùy tiện!


“Tôi... tôi... tôi có thể có thể..."

Lăng Ấu Ngư vừa nói vừa chỉ vào ô biểu tượng WeChat trên điện thoại di động.

Lâm Nhàn không xác định, hỏi lại: "Thêm WeChat?"

"Ân ân!"

Lăng Ấu Ngư liên tục gật đầu, vô cùng đáng yêu.

Thấy thế, trong lòng Lâm Nhàn hơi động, nhịn không được hỏi: "Lăng Ấu Ngư, tôi có thể sờ mặt của cậu được không?"

Thật sự là gương mặt bụ bẩm Lăng Ấu Ngư quá mức đáng yêu, làm cho hắn mỗi lần nhìn thấy đều có xúc động muốn bóp mấy lần.

"Không... Không không không..."

Lăng Ấu Ngư vô cùng ngượng ngùng.

Không được?

Lâm Nhàn hơi thất vọng.

Nào ngờ Lăng Ấu Ngư nói tiếp: "Không... không nên... nên... sờ... quá mạnh!"

"Phốc phốc!"

Lâm Nhàn nhịn không được cười ra tiếng.

"Tốt, vậy tôi sờ nhẹ thôi."

Lâm Nhàn vừa nói vừa giơ tay nhẹ nhàng sờ vào khuôn mặt của Lăng Ấu Ngữ.

Bóng loáng mềm mại.

Xúc cảm thực sự quá tuyệt vời!

Lâm Nhàn vốn chỉ định sờ vào rồi thôi, kết quả là không dừng tay được, cứ sờ sờ vuốt vuốt con gái nhà người ta liên tục.

"A...!"

Lăng Ấu Ngư bị sờ mặt, không tự chủ được mà phát ra một tiếng khẽ hô.

Lâm Nhàn sờ thêm mấy cái mới chịu bỏ ra, mà hắn còn ra vẻ chưa thỏa mãn.

Dường như bởi vì thẹn thùng, Lăng Ấu Ngư lập tức nhấc chân bỏ chạy.

Chạy đến một nửa, cô chợt nhớ tới hình như vẫn chưa thêm WeChat.

Thế là, Lăng Ấu Ngư quay trở lại.

Lâm Nhàn còn đang kinh ngạc Lăng Ấu Ngư vì sao đột nhiên chạy như vậy, chẳng lẽ mình lỡ tay bóp cô ấy đau?

Ngay lúc hắn đang buồn bực, chỉ thấy cô bé đột nhiên sải đôi chân ngắn chạy trở về.

Lăng Ấu Ngư đứng ở trước mặt hắn, dùng đôi mắt lấp lánh nhìn hắn, chỉ vào ô biểu tượng WeChat trên điện thoại di động.

Thấy thế, Lâm Nhàn không khỏi cười cười, lấy điện thoại di động ra quét mã.

Thêm hảo hữu xong, Lăng Ấu Ngư lại lần nữa rời đi.

Lăng Ấu Ngư trở lại dưới bóng cây, cảm nhận được tim mình đập loạn cào cào, lấy điện thoại di động ra, phát tin nhắn cho Lăng mẹ: Ma ma, vừa rồi hắn sờ mặt con!

Rất nhanh, Lăng mẹ liền trả lời: Chấn kinh. jpg, vậy hắn có thổ lộ hay không?

Lăng Ấu Ngư trả lời: Không có!

Lăng mẹ: Đã tán tỉnh con mà còn chưa thổ lộ? Chờ đấy, bà đây lập tức đến trường chặt chân hắn xuống.

Lăng Ấu Ngư đen mặt nhìn tin nhắn, chu môi gõ chữ: Ma ma mà còn như vậy nữa thì con không để ý tới mama đâu!

Lăng mẹ: Tốt tốt tốt, không nói nữa. Mấy ngày nữa mẹ sẽ tiếp trường thăm con, thuận tiện xem xét nam sinh kia luôn.

...

Năm giờ rưỡi.

Sau khi trở lại ký túc xá, Lâm Nhàn lau mồ hôi trên mặt, hỏi: "Buổi tối tôi muốn đi Spa thư giãn một tí, các cậu muốn cùng đi hay không?"

Huấn luyện quân sự bốn năm ngày liên tục khiến eo và chân hắn rất đau nhức, mặc dù mỗi ngày hắn đều kiên trì thoa kem chống nắng, nhưng làn da vẫn không thể tránh khỏi bị bỏng nắng nhẹ.

Bởi vậy hắn quyết định đi tiệm Spa thư giãn một tí, thuận tiện bảo dưỡng da dẻ.

Tiệm Spa?

Vương Trạch Cảnh sáng mắt lên, hưng phấn nói: "Lâm ca là anh ruột tôi, làm ơn mang tôi theo!"

Thấy bộ dáng của Vương Trạch Cảnh, Lâm Nhàn biết ngay tên này suy nghĩ mấy chuyện đen tối.

Mấy người Trương Khải và Lôi Hồng Quang cũng chẳng nghĩ đến chuyện tốt đẹp gì.

Nhất là Trương Khải, tính cách im lìm, giống Vương Tử Hiên như đúc.

Không biết y đang nghĩ tới thứ gì mà mặt đỏ tới mang tai, nghĩ một đàng nói một nẻo: "Không... Không tốt lắm đâu!"

“Tôi không phải người tùy tiện như vậy!" Lôi Hồng Quang mở to mắt, nói với vẻ rất chính khí.

Chỉ là tiếc là bàn tay hơi run đã bán rẻ suy nghĩ thật sự của Lôi Hồng Quang.

Lâm Nhàn liếc bọn họ một chút, lạnh nhạt nói: "Đi hay không tùy các cậu, tôi tắm rửa thay đồ, các cậu có mấy phút cân nhắc."

Đến lúc Lâm Nhàn từ trong phòng tắm đi ra, cảnh tượng trước mắt khiến hắn không khỏi sững sờ.

Đám dã súc này đều đã thay quần áo xong, quả thật là dạng chó hình người.

"Đi thôi!"

Thấy bọn họ đều chuẩn bị xong, Lâm Nhàn không nói nhảm, vung tay lên, tuyên bố xuất phát.

Giờ phút này, đám Trương Khải không khỏi kích động.

Trước đó, bọn họ vẫn chỉ như một học sinh cấp ba bình thường, sinh hoạt cơ bản là hai điểm tạo thành một đường thẳng, trường học và nhà, ăn chơi lắm là thêm được tiệm net.

Kiến thức của họ về Spa chỉ là mấy lời đồn đại trên mạng.

Hiện tại Lâm Nhàn muốn dẫn bọn họ đích thân trải nghiệm, bọn họ sao có thể không kích động cho được.

Đợi đến khi đi ra cửa trường, Trương Khải mới nhắc nhở: "Lâm ca, huấn luyện quân sự buổi tối làm sao bây giờ?"

"Không sao, gọi điện thoại cho Tề giảng viên xin phép nghỉ là được."

Lâm Nhàn vừa nói vừa cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho Tề Giai.

Từ bữa ăn khuya lần trước, quan hệ giữa mấy người đã trở nên quen thuộc, Tề Giai cũng không định hỏi hắn vì sao xin phép nghỉ, chỉ là căn dặn trước mười giờ rưỡi nhất định phải chạy về ký túc xá.

...

Lâm Nhàn lựa chọn tiệm Spa có tên là Dục Hồng Y, nằm trong khu biệt thự Tử Kim Sơn biệt thự, vé vào cửa là 2.000, xem như tiệm Spa đỉnh cấp tại Kim Lăng.

Đám Trương Khải xuống xe taxi, chỉnh sửa đầu tóc một thoáng rồi cũng nhanh chân bước vào.

Phong cách trang trí Dục Hồng Y quả thật giống như tên, mang theo vài phần cổ hương cổ sắc.

Trước cửa đại sảnh, hai em gái mặc sườn xám tươi cười đón khách.

Sườn xám rất thời thượng, chỗ xẻ bên thân váy kéo lên tới tận eo.

Nhân viên đón khách trong tiệm Spa đỉnh cấp tự nhiên không cần hỏi về dáng người và nhan trị.

Bốn người Trương Khải và Lôi Hồng Quang dĩ nhiên chưa tình gặp tình trạng này, không khỏi âm thầm nuốt nước miếng.

Em gái tiếp khách hơi xoay người, khẽ cười nói: "Chào buổi tối, mời mấy vị vào bên trong!"

Nội thất bên trong vừa xa hoa vừa mang theo không khí hoài cổ, điêu lan ngọc thế, tranh chữ bình phong, tuyệt đại đa số vật dụng đều được làm từ gỗ.

Trên bàn trà tiếp khách ở đại sảnh đã đốt huân hương, hương vị không đậm đặc mà hơi thanh đạm, làm cho tâm thần yên tĩnh. Mấy mỹ nữ mặc cổ trang, quỳ trên giường gỗ, duyên dáng gảy đàn tranh, giai điệu ưu nhã từ đó rót vào trong đại sảnh.

Cầm kỳ thư họa thơ rượu trà, một dạng không kém.

Trương Khải có vẻ hơi gò bó, hai cánh tay không biết đặt ở đâu mới tốt.

Vương Trạch Cảnh cũng chẳng tốt đẹp gì, đôi mắt dâm đãng sáng rực nhìn chằm chằm bóng lưng cô gái phía trước.

Sau khi lựa chọn các công đoạn phục vụ xong, dưới sự hướng dẫn của một nhân viên, mấy người bắt đầu pha thùng tắm.

Tất cả phục vụ trong tiệm Spa này đều có liên quan đến nước.

Lâm Nhàn chọn lựa tổng cộng năm công đoạn, thùng tắm, muối tắm, xông khô, xông ướt cùng massage kiểu Trung Quốc.

Năm công đoạn, tổng cộng hai tiếng rưỡi, giá tiền là 2.888!

Thùng gỗ không lớn, có thể nhìn rõ ràng đủ loại dược liệu trôi lơ lửng trong nước.

Sau khi nhân viên đóng cửa, Lâm Nhàn mới cởi quần áo ra, trực tiếp bước vào trong thùng gỗ.

Nhiệt độ của nước rất vừa vặn, chỉ cao hơn nhiệt độ cơ thể một chút.

Ngửi mùi thuốc nhàn nhạt, Lâm Nhàn tựa đầu trên gối, không khỏi phát ra một tiếng sảng khoái.

"Dễ chịu!"

Thấy cảnh này, mấy người Vương Trạch Cảnh cũng bắt chước nhảy vào trong thùng gỗ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status