Thông tin truyện
Ta có kỹ năng đặc biệt cao lãnh

Đánh giá: 9.7/10 từ 3 lượt.
Truyện Ta có kỹ năng đặc biệt cao lãnh nói về Cố Thiên Thụ là người thể kỷ 21, mẹ mất bạn gái chia tay. Ở thế giới đó Cố Thiên Thụ không còn ai là người thân hết. Nhưng mà vì sao khi xuyên vào thế giới trong hệ thống đó Cố Thiên Thụ lại muốn “ về nhà”?
Cố Thiên Thụ xuyên qua làm thành chủ Kính thành, Sở Thiên Hoàng và Sở Địa Tàng là huynh đệ song sinh. Vì mối thù hận đời cha mà Sở gia dàn bẫy từ 6 tuổi đã bắt Địa Tàng đưa vào Kính Thành làm nô lệ. Cò Sở Thiên Hoàng cũng năm 6 tuổi bị đưa đi huấn luyện địa ngục, khiến bản thân trở nên thâm tàng. Sở gia muốn lấy “ cây lan quế” – bảo bối vừa cứu người vừa có thể giết ngưòi của Cố Thiên Thụ . Đến thời cơ thì thu lưới , chỉ là thứ bọn họ muốn không còn là “ cây lan quế” mà là “ tâm” là “ thân” của Cố Thiên Thụ.
Sau khi Sở Thiên Hoàng cùng Sở Địa Tàng bắt được Cố Thiên Thụ về. Có yêu , có điên cuồng, có cố chấp, càng có thật tâm hơn. Cái mà Thiên Hoàng và Địa Tàng sai duy nhất đó chính là yêu quá sâu, yêu mà không biết cách bày tỏ, yêu mà làm Cố Thiên Thụ tổn thương sâu sắc , làm hắn trong tâm niệm vẫn muốn trốn khỏi hai ác ma này, muốn được” về nhà”. Lúc tui đọc đến đây tui thật sự tiếc hận lắm , vì sao cả ba dây dưa, khiến ai cũng đều đau khổ , dày vò? Nếu yêu Thiên Thụ thật , hắn muốn tự do , cả hai không thể vì hắn mà buông tay sao? Sau đó tui mới biết bản thân mình đã lầm, vì sau khi Thiên Thụ rời đi, cả hai phát điên lên, cũng giống như đoạn trên (1) mà tui cap lại. Thế giới vì Thiên Thụ mà duy trì, Thiên Thụ bỏ đi thế giới đó dường như biến mất.
Không ngày không đêm, không có tiếng ngưòi, mọi thứ đều dừng lại. Chỉ còn có hai con ngưòi bị bỏ lại ở đó là Sở Thiên Hoàng và Sở Địa Tàng. Nếu một con người bị bỏ rơi ở không gian đó mà còn vì thương nhớ một người, thương tâm vì bị ngưòi ta bỏ rơi liệu ai còn đủ bình tĩnh, ai lại không điên ? Lúc này tui mới thấy cả hai thật tội nghiệp, trước đó tui không cảm nhận được tình cảm của Thiên Hoàng hay Địa Tàng dành cho Thiên Thụ, nhưng giờ đây tui cảm nhận được sâu sắc rồi. Có một thứ tình yêu khắc cốt ghi tâm, một khi mất đi giống như bị tước đoạt cả sinh mạng vậy, cướp đi hơi thở, cướp đi hy vọng được sống.
Nếu như đã không thể nào có kết cục hạnh phúc bên nhau răng long đầu bạc. Thì hà cớ gì lại cho bọn họ gặp nhau. Kiếp này đếu kiếp khác cả ba người cứ gặp nhau. Cố Thiên Thụ cũng rời bỏ bọn họ mà đi, một lần đến hai lần và rất nhiều lần. Từ nổi lo lắng, bất an khiến tâm tư họ càng trở nên điên cuồng, muốn độc chiếm Cố Thiên Thụ và đó là câu trả lời vì sau Thiên Hoàng và Địa Tàng chấp niệm thật sâu đối với Thiên Thụ. Cả hai đều muốn níu giữ , níu kéo Cố Thiên Thụ, muốn cho hắn chú ý đến cả hai một lần. Nhưng mà sau rất là nhiều kiếp ấy, có lần nào Thiên Thụ thật lòng yêu hai vị nam nhân này không?
Cố Thiên Thụ xuyên qua làm thành chủ Kính thành, Sở Thiên Hoàng và Sở Địa Tàng là huynh đệ song sinh. Vì mối thù hận đời cha mà Sở gia dàn bẫy từ 6 tuổi đã bắt Địa Tàng đưa vào Kính Thành làm nô lệ. Cò Sở Thiên Hoàng cũng năm 6 tuổi bị đưa đi huấn luyện địa ngục, khiến bản thân trở nên thâm tàng. Sở gia muốn lấy “ cây lan quế” – bảo bối vừa cứu người vừa có thể giết ngưòi của Cố Thiên Thụ . Đến thời cơ thì thu lưới , chỉ là thứ bọn họ muốn không còn là “ cây lan quế” mà là “ tâm” là “ thân” của Cố Thiên Thụ.
Sau khi Sở Thiên Hoàng cùng Sở Địa Tàng bắt được Cố Thiên Thụ về. Có yêu , có điên cuồng, có cố chấp, càng có thật tâm hơn. Cái mà Thiên Hoàng và Địa Tàng sai duy nhất đó chính là yêu quá sâu, yêu mà không biết cách bày tỏ, yêu mà làm Cố Thiên Thụ tổn thương sâu sắc , làm hắn trong tâm niệm vẫn muốn trốn khỏi hai ác ma này, muốn được” về nhà”. Lúc tui đọc đến đây tui thật sự tiếc hận lắm , vì sao cả ba dây dưa, khiến ai cũng đều đau khổ , dày vò? Nếu yêu Thiên Thụ thật , hắn muốn tự do , cả hai không thể vì hắn mà buông tay sao? Sau đó tui mới biết bản thân mình đã lầm, vì sau khi Thiên Thụ rời đi, cả hai phát điên lên, cũng giống như đoạn trên (1) mà tui cap lại. Thế giới vì Thiên Thụ mà duy trì, Thiên Thụ bỏ đi thế giới đó dường như biến mất.
Không ngày không đêm, không có tiếng ngưòi, mọi thứ đều dừng lại. Chỉ còn có hai con ngưòi bị bỏ lại ở đó là Sở Thiên Hoàng và Sở Địa Tàng. Nếu một con người bị bỏ rơi ở không gian đó mà còn vì thương nhớ một người, thương tâm vì bị ngưòi ta bỏ rơi liệu ai còn đủ bình tĩnh, ai lại không điên ? Lúc này tui mới thấy cả hai thật tội nghiệp, trước đó tui không cảm nhận được tình cảm của Thiên Hoàng hay Địa Tàng dành cho Thiên Thụ, nhưng giờ đây tui cảm nhận được sâu sắc rồi. Có một thứ tình yêu khắc cốt ghi tâm, một khi mất đi giống như bị tước đoạt cả sinh mạng vậy, cướp đi hơi thở, cướp đi hy vọng được sống.
Nếu như đã không thể nào có kết cục hạnh phúc bên nhau răng long đầu bạc. Thì hà cớ gì lại cho bọn họ gặp nhau. Kiếp này đếu kiếp khác cả ba người cứ gặp nhau. Cố Thiên Thụ cũng rời bỏ bọn họ mà đi, một lần đến hai lần và rất nhiều lần. Từ nổi lo lắng, bất an khiến tâm tư họ càng trở nên điên cuồng, muốn độc chiếm Cố Thiên Thụ và đó là câu trả lời vì sau Thiên Hoàng và Địa Tàng chấp niệm thật sâu đối với Thiên Thụ. Cả hai đều muốn níu giữ , níu kéo Cố Thiên Thụ, muốn cho hắn chú ý đến cả hai một lần. Nhưng mà sau rất là nhiều kiếp ấy, có lần nào Thiên Thụ thật lòng yêu hai vị nam nhân này không?
Danh sách chương
- Chương 1: Muốn trang bức thì điều kiện đầu tiên chính là ngươi phải xuyên qua
- Chương 2: Đã nói là một trăm bốn mươi chữ đâu hả? Cái tên xấu xa này
- Chương 3: Tắm một mình thật sự rất hăng hái
- Chương 4: Mỹ nhân trên giường thật ra chỉ là ảo giác
- Chương 5: Đạo diễn, kịch bản này ta muốn thêm chân gà
- Chương 6: Nam thần ngụy trang thành khu chân đại hán*
- Chương 7: Tên hái hoa tặc nào cũng không phải là người tốt
- Chương 8: Hái hoa tặc, ta cảnh cáo ngươi không được đi theo ta nữa
- Chương 9: Chọc giận trung khuyển… kết cục chính là chết rất thê thảm
- Chương 10: Mộng xuân á… không thể nào
- Chương 11: Giấc mộng trở thành sự thật… Hương vị tuyệt đối không tốt
- Chương 12: Lựa chọn luôn là vấn đề không dễ làm
- Chương 13: Đám đeo mặt nạ các ngươi quả thật là không có khoa học mà
- Chương 14: Thiếu niên ngươi rất có ý tưởng, cùng ta học ăn cơm đi
- Chương 15: Hệ thống muốn hại ngươi, có là tác giả thì cũng không thể nào cứu ngươi được
- Chương 16: Bạn tốt! Ngươi đừng có ở trước mặt ta vụng tay bẻ hoa
- Chương 17: Sức chiến đấu của một tên nói nhiều quả thực làm người tuyệt vọng không thôi
- Chương 18: Ngươi là cái thá gì mà dám đuổi bạn tốt của ta đi
- Chương 19: Nhất kiến chung tình là việc tối kỵ trong tiểu thuyết đam mỹ. Nước ấm, hơi nước lượn lờ bốc lên
- Chương 20: Thanh lâu cái gì, đừng quá cao cấp
- Chương 21: Đi dạo thanh lâu thì nhất định phải chú ý tới an toàn của bản thân
- Chương 22: Mỹ nhân, nhanh chạy vào trong bát của ta đi
- Chương 23: Con rắn kia, cút xa ta ra một chút
- Chương 24: Ngươi không được trốn, để ta thấy cảnh ngươi xuất quỹ*
- Chương 25: Hán tử phi ngựa, ngươi thật uy vũ cường tráng
- Chương 26: Tôn thượng, có kẻ nằm ăn vạ trên đường!
- Chương 27: Vì cái gì mỗi lần gặp ngươi đều thấy ngươi ở trong bộ dạng ngu ngốc này
- Chương 28: Ngươi có tin là ta sẽ giết ngươi hay không?
- Chương 29: Ngắm cảnh xuân đẹp chi bằng ngủ một giấc nồng
- Chương 30: Thế gian nào có chuyện vẹn toàn
- Chương 31: Yên ắng trước giông tố
- Chương 32: Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch
- Chương 33: Tác giả không những xấu xa mà còn nhỏ nhen nữa
- Chương 34: Cá trong chậu bùn
- Chương 35: Cái đám đại lừa đảo các ngươi
- Chương 36: Cái móng heo này của ngươi không sợ bị băm sao
- Chương 37: Cho ta hôn trộm một cái thôi, anh hùng
- Chương 38: Mỹ nhân say ngủ, ta đến để hôn cho ngươi tỉnh này
- Chương 39: Mỹ hầu vương thật và giả, thật vô vị
- Chương 40: Nhân vật chính không có khả năng bi kịch như vậy chứ
- Chương 41: Cố Thiên Thụ tỏ vẻ đã không thể diễn tiếp được nữa
- Chương 42: Chú cảnh sát, chính là người này
- Chương 43
- Chương 44: Cố Thiên Thụ tỏ vẻ căn bản không dừng lại được
- Chương 45: Một năm như nồi cháo
- Chương 46: Nói thiệt là nhiều
- Chương 47: Không sợ đối thủ như thần
- Chương 48: Cái tên tiểu yêu tinh nhà ngươi
- Chương 49: Sở Thiên Hoàng ra tay dạy người hắc hóa
- Chương 50: Ngu ngốc, ngươi biết hát ngôi sao nhỏ sao?