Ta đây trời sinh tính ngông cuồng

Chương 260

Chương 260 Hoa Lan Đen Bóng Đêm

Mười mấy phút sau, Đường Ân đã dẫn Hồ Tùng xuất hiện ở bệnh viện với tốc độ nhanh nhất. “Đường Ân..” Vào khoảnh khắc nhìn thấy Đường Ân, nước mắt của bà Thẩm không nhịn được rơi xuống: “Giúp dì với, coi như dì thiếu cháu một mạng!” “Dì, không cần phải thế đâu, để tụi cháu nhìn tình hình trước đã..” Đường Ân nhẹ giọng trả lời. “Được! Được! Bên này!” Bà Thẩm kéo tay Đường Ân đi về phía giường bệnh của Thẩm Hàn Lâm. Đường Ân nhìn thoáng qua Thẩm Hàn Lâm trên giường, sắc mặt lập tức thay đổi. Dưới làn da của Thẩm Hàn Lâm như có một luồng khí đen lượn lờ, khí đen này như có thể khuếch tán, mang trạng thái như sương mù nhuốm dân đến trên mặt. Gò má vốn cương nghị trở nên tái mét, còn mơ

Hồ Tùng im lặng suy nghĩ một lát, tiến lên kéo chăn của Thẩm Hàn Lâm ra nói: “Tôi có thể chữa!”

Bà Thẩm lấy làm vui vẻ: “Bác sĩ Hồ, vậy chữa trị nhanh đi, tôi xin ông đấy!”

“Đợi đã!” Vương Đức Hữu đứng dậy: “Không phải tôi nói mát ở đây, trước giờ tôi thật sự chưa từng thấy loại virus này, đã tiêm mười mấy mũi thuốc giải độc vào trong người bệnh nhân rồi mới tạm thời ổn định được tình trạng của bệnh nhân. Nếu tùy tiện đụng vào bệnh nhân, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến người bệnh xuất hiện tình trạng phát độc mà chết!”

Thẩm Từ Vũ nhíu mày, vẻ mặt nặng nề.

Hồ Tùng lấy hộp ngân châm từ trong lòng ra, nhẹ nhàng để ở một bên: “Ông nói đúng..”

“Ông đã biết còn muốn tùy tiện ra tay? Ông có biết đây là trách nhiệm lớn đến mức

nào không? Nếu tôi là ông sẽ để lại cho người bệnh và người nhà nhiều thêm chút thời gian, chứ không phải động tay động chân làm thí nghiệm gì đó vào lúc này, khiến bệnh nhân và người nhà không có thời gian từ biệt cuối cùng!” Giọng nói của Vương Đức Hữu trở nên hơi khinh thường: “Tôi làm bác sĩ nhiều năm như vậy, hiểu được suy nghĩ của ông, nhưng người bệnh không phải chuột bạch, cũng không phải con đường để ông leo lên nhà quyên quý!” Đường Ân nghe thấy lời này rất chói tai, lạnh lùng chất vấn: “Ông làm bác sĩ nhiều năm như vậy thì nên biết, không đến thời khắc cuối cùng thì tuyệt đối không thể buông tay!”

“Cậu là cái thá gì? Nơi này có chỗ để cậu nói chuyện sao?” Vương Đức Hữu hơi tức giận.

“Tôi là người nhà, tôi đồng ý để ông cụ Hồ Tùng chữa trị!" Bà Thẩm nóng nảy.

ta day troi sinh tinh ngong cuong truyenhay.com ta day troi sinh tinh ngong cuong truyenhay.com ta day troi sinh tinh ngong cuong truyenhay.com ta day troi sinh tinh ngong cuong truyenhay.com

ta day troi sinh tinh ngong cuong truyenhay.com ta day troi sinh tinh ngong cuong truyenhay.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 36 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status