Tà là ác nhân, ai là thiện nhân

Chương 4: Đấu giá


Đến ngày thứ 3, Trần Lương mang trận pháp đến Thiên Thị Các. Thiên Thị Các thường có 3 loại quy mô đấu giá, quy mô hàng tháng, hàng quý, hàng năm. Quy mô hàng tháng và hàng quý sẽ mở cửa tự do, mọi người đều có thể vào. Quy mô hàng năm thì lượng người quá đông nên sẽ tổ chức bán vé vào cửa. Dù người bán hay người mua đều cần phải mua vé để nâng cao chất lượng buổi đấu giá. Vé đối tác dành cho người bán vật phẩm, chi phí 50 lạng bạc, nếu vật phẩm không được chấp nhận bán đấu giá cũng sẽ không được lấy lại 50 lạng bạc đó. Vé Khán giả dành cho người vào mua đấu giá, chi phí 20 lạng bạc.

Trước cửa bán vé đối tác thỉnh thoảng có người đi vào. Vào trong mới kiểm định vật phẩm ở phòng riêng, tránh bị nhòm ngó. Trước cửa bán vé khán giả là 1 hàng dài người xếp hàng. Một thanh niên đứng hàng đầu thấy Trần Lương đi sang cửa bán vé đối tác cười chế nhạo

“Tiểu tử không vào được lối đấy, ra đây ta cho kẹo rồi về bú sữa mẹ đi”

Trần Lương nghe xong ngoan ngoãn đi đến chỗ thanh niên.

“Ồ, tiểu tử rất biết nghe lời, tiền đồ sau này ắt làm đầy tớ giỏi” Thanh niên cười lớn

Còn cách một sải tay, Trần Lương nhảy lên tát thanh niên 2 phát, mặt sưng vù. Trần Lương không muốn làm lớn chuyển, chỉ dùng lực chứ không vận dụng nguyên khí. Thanh niên bị tát, vừa đau vừa nhục, bị thằng tiểu tử đánh lén. Hắn chạy ra đuổi theo Trần Lương nhưng càng đuổi càng nhục, dùng cách nào cũng không chạm nổi vạt áo của Trần Lương.

“Ngươi chạy chậm thế, về ti sữa mẹ cho khỏe lên” Trần Lương châm chọc

Đuổi một hồi mệt quá, thanh niên bỏ cuộc quay lại hàng để mua vé

“Qua lượt mua của ngươi rồi, xuống xếp hàng lại từ đầu” - Bảo vệ yêu cầu

“Tiểu tử chết tiệt, ta đánh chết ngươi” thanh niên tức quá quay lại tìm Trần Lương nhưng nào có thấy, Trần Lương đã vào trong cửa đối tác rồi. Hắn dốc cạn túi may có 62 lượng bạc, đủ mua vé vào cửa và sống thêm mấy ngày

Nhìn thấy Trần Lương, một quản sự đi đến “Tiểu ca cháu muốn bán gì”

“Cháu vâng lệnh gia sư đến bán trận pháp cấp 4” – Trần Lương trả lời

“Trận pháp cấp 4!” Quản sự kinh ngạc, quay sang nói với nhân viên “Nhanh cho gọi Tĩnh đại sư vào phòng riêng số 2”

Quản sự quay sang Trần Lương “Tiểu ca, mời cháu theo ta”

Quản sự là một người trung niên với mái tóc hoa râm, tên là Hoa Lâm. Lão năm nay đã 45 tuổi, tu luyện đến Tiên Linh cảnh giới thì dậm chân tại chỗ đã 6 năm nay. Đây là lần đầu tiên Hoa quản sự thấy 1 tiểu tử chừng 10 tuổi tham gia đấu giá đồ vật, lại còn là đồ cực kỳ quý giá trong vòng trăm dặm quanh đây.

Lão không thể hiểu nổi sao sư phụ của tiểu tử này lại giao cho nó một đồ vật như thế, thậm chí không thèm đi cùng. Chả nhẽ người kia là trận pháp sư cấp 6 thậm chí là 7, tiện tay là vẽ ra được một trận pháp cấp 4.

Tại Cửu Giới, Trận Pháp Sư, Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư cao nhất là cấp 9, tự xưng Thiên Sư. Chỉ có Yêu thú và cảnh giới võ giả mới chia làm 12 cấp

Trần Lương ngồi trong phòng đợi 1 lát, 1 ông lão râu dài, bạc phếch tiến vào. Hoa quản sự giới thiệu

“Đây là Tĩnh đại sư, trận pháp sư cấp 4, hội trưởng Trận Pháp Hội tại Vu Thành này”

“Xin chào Tĩnh đại sư, cháu muốn bán đấu giá trận pháp cấp 4 này của sư tôn, mời ngài xem” Trần Lương đưa mảnh da yêu thú cho Tĩnh đại sư

Trong khi Tĩnh đại sư xem trận pháp đồ, Trần Lương nhàn nhã uống trà, phong thái cực kỳ không giống 1 đứa trẻ. Hoa quản sự quan sát Trần Lương rồi lại nhìn Tĩnh đại sư. Chỉ cần Tĩnh đại sư phán đây là đồ giả, Hoa quản sự sẽ ngay lập tức đánh đuổi Trần Lương ra khỏi cửa. Dù sao cũng thật khó tin 1 đứa trẻ mang tới trận pháp cấp 4 ở nơi khỉ ho cò gáy này.

“Không thể tin được!” – Tĩnh Đại Sư hét lên

“Tĩnh đại sư bình tĩnh, tại hạ sẽ đánh gãy chân tên nhóc này và đuổi ra khỏi đây ngay” Hoa quản sự lo lắng vị hội trưởng này sẽ nổi giận.

“Câm miệng! mau mang hoa quả đến cho vị tiểu ca này” Tĩnh đại sư nở nụ cười tươi như hoa quay về phía Trần Lương nói “Tiểu huynh đệ, ta có thể gặp sư tôn của ngươi không?”

“Hiện sư tôn không ở đây, ngài có việc bận, bảo ta bán trận pháp này lấy tiền tiêu xài để đi đến địa điểm hẹn gặp” Trần Lương lắc đầu.

“Ta muốn mua luôn được không, sẽ cho tiểu ca một con số ưu đãi” – Tĩnh đại sư mặt hiền lành

“Thưa đại sư, cháu không được phép bán riêng cho đại sư, sư phụ bảo phải bán qua đấu giá” Trần Lương từ chối, rõ ràng đấu giá sẽ được tiền hơn, ta có phải trẻ con đâu.

“400 tinh thạch cấp 1 thì sao? Đây là giá cao để mua 1 trận pháp cấp 4 rồi đó” Tĩnh đại sư níu kéo

“Tiền bối thứ lỗi” Trần Lương từ chối

“Thôi đành vậy” Tĩnh đại sư quay qua Hoa quản sự nói “Đây là trận pháp cấp 4 bậc cao, tiếp cận bậc 5. Trận pháp này vừa có thể bảo vệ, vừa có thể tấn công, áp chế mạnh với Giáp Linh, diệt sát Tiên Linh trở xuống, có thể chống cự được Cự Linh. Một ưu điểm rất lớn của trận pháp là tài liệu sử dụng không quá quý hiếm, dễ tìm thấy hơn các trận pháp cấp 4 khác. Điểm đáng lưu ý là cách vận hành linh khí cực kỳ tinh diệu, khiến cho ta thật mở mang tầm mắt. Người có thể viết lên trận pháp này hẳn phải là Thiên tài Trận Pháp Sư, ít nhất là cấp 7, thậm chí cấp 8, 9”

Hoa quản sự đứng hình, các trận pháp cấp 4 trước đây hắn thấy chỉ có thể tấn công hoặc phòng thủ. Tại sao một trận pháp sư bậc cao lại đi qua Vu Thành này, bỏ lại đồ đệ rồi đi đâu? Điều đó không quan trọng, quan trọng là hắn vớ bở rồi. Hoa quản sự tươi cười nói với Trần Lương:

“Tiểu huynh đệ, chúng ta sẽ ngay lập tức đưa trận pháp đồ của cậu làm vật áp sàn và đưa tin thật rộng. Lệ phí đấu giá thông thường là 6%, nhưng của cậu ta sẽ chủ trì giảm còn 5%, cậu đồng ý chứ”

“Đa tạ Hoa Quản Sự, vãn bối sẽ để trận pháp đồ tại đây cho Thiên Thị Các bảo quản” Trần Lương cười đáp

“Đây là thẻ xanh của Thiên Thị Các, mai cậu chỉ cần mang thẻ này sẽ có hạ nhân đưa cậu lên tầng 2” Hoa quản sự khách khí với Trần Lương.

“Đa tạ ngài, tiện thể, vãn bối mượn ngài 1000 lượng vàng được không?” Trần Lương hỏi

“Tất nhiên là được” Hoa quản sự quay sang phân phối hạ nhân “mang cho Trần đệ 2000 lượng vàng”

Thông tin buổi bán đấu giá có trận pháp cấp 4 vừa tấn công vừa phòng thủ được Cự Linh võ giả đã lan truyền nhanh chóng khắp nghìn dặm xung quanh Vu Thành. Tất cả các thành, tông phái lớn nhỏ đều cử đại diện đến tham dự đấu giá. Dù sao nơi đây chỉ là 1 góc nhỏ hẻo lánh của Tinh La Vực, cao thủ cấp cao nhất chỉ là Cự Linh cảnh giới.

Có 7 ngày rảnh rỗi, Trần Lương đi dạo trong thành. Trước ngày hội đấu giá lớn nhất trong năm của Thiên Tin Các chính là những ngày làm ăn tấp nập của dân cư trong thành. Người từ khắp nơi đến để trao đổi, mua bán bảo vật hay các nhu cầu cần thiết. Đây cũng là cơ hội cho dân lừa đảo làm ăn.

Dọc đường đi, các chợ tự phát mọc lên rất nhiều, thuộc về 2 thành phần chính. Một là dân buôn từ nơi khác đến. Hai là những cá nhân có bảo vật muốn bán.

Trần Lương chỉ là bộ dáng trẻ con đi dạo, nên các con buôn, cá nhân bán bảo vật hay cả lũ lừa đảo đều bỏ qua không mời chào. Vì có lừa được cũng chả được mấy tiền.

Trừ khi là Trần Lương chủ động đến mua, mỡ dâng miệng mèo chả nhẽ không húp.

Đi nửa ngày đường vẫn chưa nhìn thấy đồ vật nào ưng ý, bỗng Trần Lương nghe được tiếng rao phía trước

“Kỷ Diễm hoa, nâng cao tu vi và chất lượng thuộc tính hỏa, mời mọi người xem. Cơ hội hiếm có, chỉ có 1 đóa duy nhất. Bỏ qua tiếc cả đời. Mời xem, mời xem”

Nội dung không liên quan gì đến Trần Lương, nhưng hắn tò mò vào xem. Kỷ Diễm hoa rất khó hái, mọc tại miệng núi lửa đang hoạt động. Võ giả cảnh giới Tiên Linh viên mãn sử dụng có thể nâng cao tu vi đến Giáp Linh. Nếu thật là kỷ diễm hoa thì giá cả phải đến cả trăm tinh thạch cấp 1.

Một người thanh niên ăn mặc giàu có đang ngắm nhìn bông hoa, sau lưng có 1 ông lão đi theo, có vẻ như là hộ vệ, quản gia.

“Khang lão, đây thực sự là Kỷ Diễm hoa sao?”

“Bẩm thiếu chủ, theo quan sát của lão thì đúng thế” - Khang lão trả lời

“Hàng của ta tất nhiên là đồ thật” - Người bán hàng khẳng định

“Đồ giả” - Trần Lương thản nhiên nói

“Tiểu tử biết gì mà nói, cút ngay không ta đánh gãy chân” - Người bán hàng hùng hổ quát Trần Lương

“Đây là Hồng Chi hoa, phía chân nhụy hoa có chấm trắng. Còn Kỷ Diễm Hoa, chân nhụy hoa phải là chấm vàng. Không có kiến thức sẽ dễ nhầm 2 loại” - giọng Trần Lương vẫn đều đều.

“Ranh con vu oan hại người, ta đánh chết ngươi” Người bán hàng cầm gậy tiến lên đánh Trần Lương, đáng tiếc là sau 3 gậy đều trật

“Khang lão bảo vệ tiểu đệ đây” người thiếu chủ ra lệnh

Khang lão bắt lấy tay người bán hàng, nhẹ nhàng đánh ra 1 chưởng khiến hắn ngã ra sau gian hàng.

Vị Thiếu chủ tiến đến ôm quyền với Trần Lương

“Đa tạ tiểu đệ giúp đỡ, mong tiểu đệ nói thêm về Hồng Chi hoa, ta chưa từng nghe thấy cái tên này”

“Hồng Chi hoa thường sống bám trên những cây có hỏa thuộc tính. Loại hoa này không có công dụng gì, cũng ít trông thấy nên dễ bị đem đi lừa với Kỷ Diễm hoa. Cách phân biệt tốt nhất là cắt đứt thân hoa, Hồng Chi hoa sẽ thấy có gì chảy ra, còn Kỷ Diễm Hoa sẽ có nhựa vàng, chạm vào khá nóng”

Vị thiếu chủ lấy ngay cây hoa cắt làm đôi, quả thực như lời Trần Lương nói là không có gì chảy ra.

“Ta không biết, ta cũng là bị nhầm” Tên bán hàng rất nhanh trí, quay sang Trần Lương “cảm ơn vị huynh đệ đã mở mang đầu óc cho ta” nói xong tên này thu dọn cửa hàng đi luôn

Vị thiếu chủ không quan tâm tên kia, cười nói với Trần Lương

“Ta là Diêm Vô Nha, rất vui được làm quen với tiểu đệ. Giờ cũng gần trưa, ta mời tiểu đệ 1 bữa nhé”

“Đa tạ, tiểu đệ tên Trần Lương”

Diêm Vô Nha vừa đi vừa giới thiệu bản thân. Hắn là con thứ 7 của Hoàng Đế nước Triệu, năm nay 22 tuổi, tu luyện đến Vạn Nhiên cảnh giới. Mong muốn của hắn không phải là cạnh tranh với 6 người anh để làm mua, mà hắn muốn ra ngoài thế giới, mở rộng tầm mắt, nâng cao võ đạo.

“22 tuổi Vạn Nhiên cảnh giới cũng được coi là thiên tài. Người này chí lớn, tâm tình rộng rãi, tương lai ắt thành cường giả” Con mắt của Trần Lương là cỡ nào sắc bén, ký ức hơn 2 vạn năm không phải dùng để trang trí nha.

Hai người vừa ăn vừa trò chuyện, chủ yếu là Diêm Vô Nha nói. Trần Lương dù sao cũng chỉ là đứa nhóc trong 1 thôn quê hẻo lánh, nào có chuyện gì nhiều để kể. Còn vấn đề phân biệt được 2 loại hoa, Trần Lương đơn giản là bảo thích đọc sách từ nhỏ, từng thấy trong sách nói về điều này.

Ăn xong bữa cơm, Trần Lương cáo từ Diêm Vô Nha, hắn còn phải đi mua ít tài liệu về làm trận pháp cấp 2 cho gia đình.

Trần Lương đi thẳng đến nơi bán hàng của Thiên Thị Các, dùng hết 1500 lượng vàng để mua 5 phụ liệu cho trận pháp, vẫn cần 2 thứ nữa là Hỏa Chi Hoa và Lạc Diệp Thạch. Đây là 2 tài liệu chủ đạo để bày trận pháp cấp 2 của hắn. 2 thứ này không quý hiếm, có sẵn ở Thiên Thị Các, có điều cần 25 tinh thạch cấp 1 để mua cả 2. Vì vậy đành chờ sau đấu giá vậy.

Sang ngày, Trần Lương đi dạo ngắm phố phường và các sản phẩm bày bán, ăn đặc sản nơi đây. Dù sao kiếp trước hắn cũng sống 1000 năm, sơn hào hải vị cũng ăn vô số nha. Giờ gọi là thưởng thức đặc sản để cảm nhận văn hóa và con người nơi đây thôi.

Vốn dĩ buổi bán đấu giá hàng niên này đã đông cường giả, nhờ có hàng của Trần Lương mà càng đông hơn. Đến ngày đấu giá, cửa vào Thiên Thị Các mở rộng cho 3 hàng người xếp hàng vào. Hôm nay đã không còn bán vé đối tác hay vé khán giả nữa. Kể cả người bán cũng phải xếp hàng để vào xem. Trần Lương bỏ qua hàng dài người đang xếp, đi về phái cửa, bỗng nhiên vọng lên 1 tiếng cười

“Ha ha thằng ranh con, hôm nay xem ngươi làm sao vào cửa trước ta” Thanh niên hôm nọ dương dương tự đắc

Trần Lương ngoảnh lại nhìn thầm nghĩ “Sao lại có hạng người thích chấp nhặt với trẻ con nhỉ”. Hắn chỉ cười đi đến chỗ bảo vệ, giơ thẻ xanh ra rồi đi vào trước ảnh mắt ngạc nhiên của thanh niên nọ và hàng người xếp hàng. Không biết tiểu tử là con cháu quý tộc nào mà lại có thẻ xanh của Thiên Thị Các. Mà cũng không thấy người nhà đi cùng.

Hoa quản sự thấy Trần Lương liền niềm nở tiếp đón đưa lên tầng 2, dặn dò “Tiểu ca, Thiên Thị Các sẽ cho cậu hạn mức 1 vạn lượng vàng và 500 tinh thạch cấp 1”

“Đa tạ Hoa quản sự” Trần Lương cảm ơn rồi ngồi vào ghế của mình.

Trần Lương đang cần rất nhiều thứ nên chăm chú vào các vật phẩm được đấu giá. 3 vật đầu hắn không cần, vật thứ 4 là 1 chiếc cánh của yêu thú cấp 8, Viễn Chinh Ưng. Loài yêu thú này sức phòng thủ và tấn công đều không có gì nổi bật, nhưng rất nổi tiếng và được ưa thích bắt làm thú cưỡi bởi tốc độ và sự bền bỉ đi đường trường của nó. Tốc độ của một con trưởng thành Viễn Chinh Ưng có thể so với cường giả Huyền cấp cảnh giới

Nếu đây là 1 đôi cánh đầy đủ có thể được luyện khí sư chế tạo thành bảo khí tăng tốc độ di chuyển. Đáng tiếc là chỉ có 1 chiếc, chỉ có thể tận dụng thuộc tính phong nồng đậm trong cánh để gia tăng tốc độ cho giáp chân, hiệu quả rất ít

Nhưng với Trần Lương thì khác, hắn có 1 loại trận pháp dùng trên cánh các yêu thú thuộc tính phong. Khi cầm cánh triển khai trận pháp sẽ có được tốc độ bằng một nửa của yêu thú. Có điều thông thường chỉ dùng được 50 canh giờ do sử dụng bị tiêu hao phong thuộc tính của cánh

Giá khởi điểm là 200 lượng vàng, mỗi lần nâng lên không dưới 100 lượng vàng. Hiện giá đã là 500, không còn ai muốn nâng lên nữa.

“800 lượng vàng” – Trần Lương hô

Hội trường im ắng. Tất cả đều muốn nhìn xem người có giọng non như trẻ con đấy là ai mà đập giá cao thế. Nhìn thấy Trần Lương xong hội trường sẽ phân ra làm 3 hạng người. Loại thứ 1 không quan tâm, loại thứ 2 khinh thường loại phá gia chi tử như Trần Lương, loại thứ 3 là quan tâm Trần Lương nhất, nhìn và ghi nhớ mặt hắn.

Không ai ra giá cao hơn, chiếc cánh thuộc về Trần Lương. Ở tầm của hắn thì thực sự không muốn kì kèo một hai với bọn vãn bối này.

Tiếp tục đấu giá. Các vật phẩm đều không tệ, dù sao đây cũng là đấu giá 1 năm mới có 1 lần a.

Hoa Sơn Kiếm hắn thấy cũng không tệ, nhưng Trần Lương muốn giành lấy chiếc Bá Vương Thương

Hoa Sơn Kiếm hắn thấy cũng không tệ, nhưng Trần Lương muốn giành lấy chiếc Bá Vương Thương được đấu giá sau Hoa Sơn Kiếm.

Lúc nãy trước khi rời đi, Hoa quản sự đã đưa cho Trần Lương danh mục sản phẩm được đấu giá tối nay. Hắn nhìn trung 3 vật phẩm cần phải mua. Dù sao cũng chưa có nhẫn không gian, không thể mang theo người quá nhiều thứ được.

Ban đầu Trần Lương định đeo mặt nạ tham gia đấu giá, nhưng khi nhìn thấy cánh của Viễn Chinh Ưng thì không cần nữa.

“Vật phẩm tiếp theo chắc sẽ có nhiều người biết, là Bá Vương Thương của Hoàng Phi Lao, người đã đứng đầu trong cuộc đấu võ do Thành chủ Thiên Ỷ Môn tổ chức 8 năm trước. Hiện nay, Hoàng Phi Lao đã có một thanh bảo thương tốt hơn nên muốn để lại Bá Vương Thương cho người có duyên”

Chủ trì buổi đấu giá hôm nay là một cô nương xinh đẹp, tay nâng lên Bá Vương Thương trông thật không phù hợp. Nhưng chỉ 1 tay cầm được thương thì chứng tỏ nữ nhân cũng là 1 võ giả trình độ không thấp

Tại hạ xin nhắc lại một chút, Bá Vương Thương, bảo khí cấp 4 nặng 200 cân, thân làm từ gỗ của Cự Thạch Mộc, rất cứng. Mũi thương làm từ Sa Tinh Thiết, ngoài độ cứng rắn thì Sa Tinh Thiết còn có đặc tính là rung khi chạm vào vật khác làm gia tăng lực sát thương. Bá Vương Thương dài 6 xích, nặng 200 cân

Giá khởi điểm là 10 tinh thạch cấp 1, mỗi lần tăng giá không thấp hơn 1 tinh thạch. Xin mời”

“20” Mọi người còn chưa kịp ra giá, Trần Lương cất lời

Cả khán phòng quay ra nhìn Trần Lương, không thể tin nổi một thằng nhóc tầm 10 tuổi đi đấu giá Bá Vương Thương. 200 cân, đến cầm còn không nổi thì đánh nhau cái gì.

“25” một giọng nam cũng trên tầng 2 phát ra. Nhìn qua là một trung niên cơ bắp mạnh mẽ.

“35” Trần Lương giọng buồn chán

“Tiểu tử, thương này rất nặng ngươi không mang đi được đâu!” Người trung niên giận giữ. Ý tứ trong lời nói có 2 phần, phần nổi ý là nặng quá Trần Lương mang không được. Phần chìm là Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Cho dù Trần Lương mua cho người nhà nhưng nếu ngươi chỉ có 1 mình ở đây thì sẽ bị chặn cướp, thậm chí là giết.

Trong phòng đấu giá nghiêm cấm đe dọa, vì vậy người trung niên ăn nói rất khéo.

“Đa tạ quan tâm, vãn bối tự có cách” Trần Lương cười nhạt

“Đa Cách, phòng đấu giá nghiêm cấm lời nói ngăn cản người khác đấu giá, ngươi còn tái phạm đừng trách ta không khách khí” Một trung niên phụ trách bảo an phòng đấu giá lớn tiếng.

“36” Đa Cách lên giá

“46” Trần Lương thật không thiếu tiền nha

Cả phòng đấu giá im lặng, không còn ai lên tiếng. Nhưng ngay sau đó là tiếng bàn tán xôn xao về thân phận thiếu niên bí ẩn này. Phong cách đặt giá này chắc phải là thiên kiêu của môn phái nào đó a. Vật phẩm thứ 2 Trần Lương cầm về tay. Lúc này lại có thêm nhiều ánh mắt quan tâm Trần Lương, ghi nhớ khuôn mặt

Đấu giá tiếp tục, ai cũng mong vật phẩm mình cần không hợp nhãn tiểu thiếu gia tầng 2, không thật chỉ biết khóc.

Vật phẩm đưa lên càng ngày giá càng cao, vừa rồi lên sàn là khung xương của yêu thú cấp 6, Hầu Sơn. Đây là vật liệu chủ đạo để chế tạo Kim Cương giáp, luyện khí cấp 6 bảo giáp, phòng chống được lực tấn công của cao thủ Hoàng cấp. Các tông môn, triều đình cạnh tranh khá kịch liệt, đẩy giá lên đến 150 tinh thạch cấp 1

“Đây là Mai Phỉ Hoa, mọc tại vực sâu, chứa ám thuộc tính rất cao. Dùng để nâng cao ám thuộc tính cả về chất lượng và tốc độ thu luyện. Vạn Nhiên viên mãn cảnh giới hấp thu Mai Phỉ Hoa có thể tăng cảnh giới đến Tiên Linh, tiết kiệm 8 năm tu luyện. Giá khởi điểm 20 tinh thạch cấp 1, mỗi lần nâng lên 1 tinh thạch”

“20” Trần Lương hô

Lần này Trần Lương không cần hô giá cao, vì người có ám thuộc tính không nhiều. Ngũ hành thuộc tính chiếm số lượng nhiều nhất. Lôi, Phong cũng không ít. Quang, Ám là đã không nhiều. Không gian thuộc tính khá là hiếm. Thời Gian còn hiếm hơn. Nhưng khó gặp nhất là Vô thuộc tính, không thể tu luyện.

“Sao lần này tiểu tử rón rén vậy, mạnh mẽ lên nào. Ta ra 30 tinh thạch cấp 1” Đa Cách cười

“40” Trần Lương hô

“50” Đa Cách tiếp lời

Cho dù không nhiều người biết thuộc tính của Đa Cách, nhưng ai cũng hiểu là Đa Cách đang chơi lại Trần Lương.

“60” Trần Lương nâng giá

Nữ nhân đứng trên sân khấu đấu giá mở cờ trong bụng “hay lắm, các ngươi cứ đánh nhau đi”

“65” Đa Cách cũng chập chờn rồi, hắn là hỏa thuộc tính, cho dù mua đi, bán lại thì giá của Mai Phỉ Hoa chỉ tầm 35 tinh thạch cấp 1 là cùng.

“Cho ngươi” Trần Lương lạnh nhạt

“Ha ha ngươi dám cạnh tranh với lão gia sao. Về nhà bú sữa mẹ đi” Đa Cách khích tướng

Trần Lương im lặng không nói. Đa Cách tuổi gì chơi với hắn.

“Dù sao đại gia rộng lượng, tiểu tử ngươi đấu giá tiếp ta sẽ nhường cho” Đa Cách rét rồi. 65 tinh thạch cấp 1 là cả gia tài của hắn a.

Thấy Trần Lương không trả lời, nữ nhân chủ trì đấu giá hô 3 lần, Mai Phỉ Hoa thuộc về Đa Cách.

Mọi người trong khán phòng chợt nhận ra tiểu ca này cũng không dễ trêu nha. Đa Cách ăn quả đắng rồi.

Các vật phẩm tiếp theo Trần Lương cũng không quan tâm nữa, chỉ còn chờ xem hắn sẽ thu được bao nhiêu tiền.

“Vật phẩm cuối cùng, cũng chính là lí do các đại gia đến đây ngày hôm nay, Trận pháp cấp 4. Tại hạ xin giới thiệu lại. Trận pháp đã được Tĩnh đại sư, hội trưởng Trận Pháp Hội chứng nhận. Đây là Trận pháp cấp 4 cao cấp, tiếp cận trận pháp cấp 5, thậm chí nó còn quý giá hơn một vài trận pháp cấp 5 bậc thấp do vừa có thể phòng thủ, vừa có thể tấn công bên ngoài. Một ưu điểm khác là vật liệu sử dụng phổ thông hơn so với các trận pháp cao cấp. Vì vậy thủ pháp bày trận sẽ tinh diệu hơn. Trận pháp này có thể áp chế mạnh với Giáp Linh võ giả, diệt sát Tiên Linh cảnh giới.”

“Giá khởi điểm là 100 tinh thạch cấp 1, mỗi lần tăng ít nhất 20 tinh thạch cấp 1”

“120”

“200”

“250”

Hàng loạt giọng đấu giá vang lên. Trưởng lão và các đại thần của các vương quốc xung quanh Trấn Thành quốc đều tham dự đấu giá. Chỉ có một số Vương quốc có hộ thành đại trận rồi thì chỉ ngồi quan sát.

“500” một giọng nói khàn khàn phòng 1 tầng 4 lên tiếng. Tầng 3 và 4 có rèm che nên không nhìn được dung mạo người tham gia đấu giá.

Lúc này đấu giá đã bắt đầu chậm lại

“550” Một gian phòng khác ở tầng 4 cất lên giọng nữ “Tiểu nữ rất cần trận pháp này, mong các vị nhường cho, thiếp thân xin đa tạ”

“600” âm thanh phát ra từ phòng số 3, tầng 4 “Tinh thạch chỗ ta không thiếu, ai muốn cạnh tranh cứ tự nhiên”

“620” phòng 5 tầng 4 lên tiếng

“640” Lại là phòng 3 tầng 4

Đến lúc này thì không còn ai ra giá nữa. Ở nơi hẻo lánh toàn các tiểu quốc, tiểu tông phái này thì 640 tinh thạch cấp 1 là con số khá lớn rồi. Tinh thạch còn phải dùng để bồi dưỡng cường giả và chi tiêu nhiều việc khác, đâu thể bỏ ra quá nhiều được.

“640 tinh thạch cấp 1 lần 1”

“640 tinh thạch cấp 1 lần 2”

“640 tinh thạch cấp 1 lần 3”

Trận pháp thuộc về phòng số 3 tầng 4.

Buổi đấu giá kết thúc tại đây. Xin mời các đạo hữu đến lấy vật phẩm.

1 thuộc hạ tiến đến sau Trần Lương, dẫn đường cho Trần Lương vào 1 phòng riêng đã có Hoa quản sự đợi sẵn. Gọi là dẫn đường nhưng thực tế là để đảm bảo những người đấu giá không bỏ chạy.

“Chúc mừng tiểu ca bán được trận pháp giá tốt. 5% là 30 tinh thạch, trừ thêm 46 tinh thạch mua thương, tiểu ca sẽ nhận về 564 tinh thạch cấp 1. Còn 800 vàng, Thiên Thị Các sẽ tặng cho tiểu ca, mong được hợp tác lâu dài” Hoa quản sự đưa Bá Vương Thương và Viễn Chinh Ưng cho Trần Lương

“Đa tạ Hoa quản sự, ngài giúp vãn bối chuyển 464 tinh thạch sang ngân phiếu, vãn bối sẽ cầm tay 100 tinh thạch”

Một hạ nhân chạy vào nói với Trần Lương “Có cô nương tầng 4 muốn gặp người bán trận pháp, phí gặp mặt 10 tinh thạch cấp 1”

“Được, mời vào”

Người bước vào là 1 nữ nhân trẻ tầm 15 tuổi.

“Xin chào tiểu ca, quản sự” nữ nhân cúi chào “Vãn bối có chuyện riêng muốn bàn với vị tiểu ca đây, mong quản sự chấp thuận”

“Được, ta sẽ ra ngoài chờ”

“Hoa quản sự, phiền ngài mua giúp ta Hỏa Chi Hoa và Lạc Diệp Thạch” Trần Lương đưa lão 30 tinh thạch nhờ mua hộ nốt 2 vật liệu làm trận pháp cấp 2 cho nhà và mua thêm một số vật liệu làm trận pháp trên cánh Viễn Chinh Ưng, dù sao hiện giờ hắn ra ngoài cũng nguy hiểm nha.

Hoa quản sự cùng 2 tùy tùng của nữ nhân bước ra ngoài.

“Ta là Tuyết Hoa, con gái út của Quốc Vương Vân Di Quốc. Xin cho biết quý danh tiểu ca và nguồn gốc của pháp trận đồ cấp 4” Nữ nhân giới thiệu

“Ta là Trần Lương, trận pháp đồ là của sư phụ ta. Sao ngươi cần gấp trận pháp?” Trần Lương hỏi

“Vương quốc của ta đang bị đánh chiếm. Một phần ba thành trì đã bị hạ, hiện đã công tới Hoàng thành. Phụ vương dùng hộ thành đại trận để ngăn địch, nhưng đấy chỉ là trận pháp cấp 4 sơ cấp, chỉ có chức năng phòng thủ, sẽ không thể kéo dài quá lâu. Hoàng thành là cửa ngõ ngăn cản kẻ địch tiếp tục tiến công. Nếu Hoàng thành bị hạ thì coi như cả vương quốc thua trận hoàn toàn, những thành trì khác gần như không có khả năng phòng thủ trước kẻ địch. Thông qua Thiên Thị Các trong thành, phụ vương biết được có trận pháp phòng thủ được trước cường giả Cự Linh cảnh giới nên phái ta đi mua”

“Hiểu rồi, các ngươi muốn mượn nhờ trận pháp phối hợp để đánh giết các tướng Giáp Linh và Cự Linh của địch. Nhưng lí do quốc vương phái ngươi đi một là vì ngươi thông minh, hành sự chín chắn, hai là để nếu không mua được trận pháp thì bỏ trốn phải không?”

Tuyết Hoa kinh ngạc! Sao một tiểu tử nhỏ hơn mình lại đưa ra phán đoán chính xác đến thế. Cho dù là đệ tử của Trận pháp sư cao cấp, được đi học hỏi nhiều nơi nhưng cũng không thể tinh tường như vậy đi.

“Tiểu ca nói rất chính xác, ta rất khẩn cấp cần gặp sư tôn của ngươi để nhờ người bày trận. Tiền nong có thể thương lượng.”

“Sư tôn của ta cách đây rất xa, ngươi không thể gặp được. Nhưng ta có thể giúp ngươi bày trận pháp kia. Không ngại nói cho ngươi biết, trận pháp đó do ta viết”

“Không thể nào, ngươi mới bao tuổi, còn nhỏ hơn ta, sao đã có tinh thần lực cấp 4 được, chưa nói đến việc bày được trận pháp cấp 4 còn khó khăn vô cùng”

“Ta có thiên phú trận pháp siêu việt, vì lẽ đó sư tôn ta là trận pháp sư cấp 9 mới thu ta làm đồ đệ”

“Ngươi có bằng chứng gì chứng minh ngươi là Trận Pháp Sư cấp 4?”

“Bằng chứng thân phận thì không có, nhưng ta có thể cho ngươi xem cấp độ tinh thần lực” Trần Lương phóng thích 4 tầng tinh thần lực ra ngoài. Còn 3 tầng nữa thì chưa cần phải hiện ra, tránh cho Tuyết Hoa quá kinh ngạc

Sau một khắc bàng hoàng, Tuyết Hoa cầm lấy tay Trần Lương khóc lóc

“Cầu ngươi, cầu ngươi nhanh cứu vương quốc của ta, phụ hoàng sắp không chống đỡ nổi rồi”

“Được rồi, để ta hỏi ngươi mấy câu, ngươi cứ ngồi về chỗ đi” Trần Lương nhìn vào Tuyết Hoa hỏi

“Ngươi mang trong người bao nhiêu tinh thạch”

“Ta mang 500 viên, đây gần như là tất cả số tinh thạch trong bảo khố, còn lại đã sử dụng cho chiến tranh” Tuyết Hoa trả lời

“Ngươi bao nhiêu tuổi?”

“Ta 14 tuổi” Trần Lương không hiểu sao lại hỏi sang chủ đề này

“Cơ thể ngươi có phải là song thuộc tính Quang, Thủy, thậm chí chất lượng khá cao, tu vi của ngươi hiện tại là Nhị tinh cảnh giới, tinh thần lực cấp 2” Trần Lương thao thao bất tuyệt

“Ngươi là ai! Những thông tin này chỉ có phụ vương và sư phụ ta biết. Ngươi làm thế nào biết được?” Tuyết Hoa mặt tái như gặp quỷ rồi

“Bình thường người ngoài là không nhìn thấy tu vi, thuộc tính người khác. Nhưng nếu tinh thần lực vượt người khác trên 2 cấp thì có thể sử dụng tinh thần lực dò xét đối phương” Trần Lương thản nhiên nói “Cho ngươi biết thêm kiến thức, đó là tinh thần lực còn phụ trợ võ giả nâng cao ngộ tính, giúp tu luyện công pháp, võ kỹ nhanh hơn. Các cường giả tuyệt đỉnh đều là song tu công pháp và tinh thần lực.”

“Vì sao ngươi đạt được tinh thần lực cấp 2? Trần Lương hỏi

“Ta thích hát, từ nhỏ đã theo học âm nhạc” Tuyết Hoa trả lời

Trần Lương tiếp tục nói “Cho ta biết chất lượng thuộc tính của ngươi và tu vi cụ thể”

“Cả 2 thuộc tính đều là 10, tu vi nhị tinh hậu kỳ” Tuyết Hoa chỉ còn biết trả lời câu hỏi

“Được rồi, ta có thể đáp ứng ngươi bày trận pháp, cứu nguy vương quốc của ngươi. Ta sẽ không vì ngươi nguy cấp mà ép giá, chi phí bày trận pháp tiệm cận cấp 5 như này sẽ là 1000 tinh thạch cấp 1. Ngươi thấy thế nào?”

Tuyết Hoa thở mạnh, dù nàng không biết bình thường chi phí thuê trận pháp sư là bao nhiêu, nhưng chỉ riêng trận pháp đồ đã là 5-600 tinh thạch thì thêm chi phí công sức nữa quả thực con số 1000 cũng là tương đối công bằng.

Nếu là trước đây thì vương quốc của nàng không khó để trả được giá đó, nhưng quốc khố giờ đã cạn, lấy đâu tinh thạch mà trả

“Vương quốc của ta có thể vay nợ đại sư một nửa được không, sẽ trả dần trong vòng 5 năm” Tuyết Hoa cắn môi nói

“Không được, hiện ta đang cần dùng tinh thạch, 5 năm nữa thì 1000 tinh thạch với ta cũng không đáng một đồng. Thêm nữa, vương quốc của ngươi dù có chống đỡ được đợt tấn công này cũng suy kiệt nguyên khí, cần đại lượng tài nguyên để hồi phục, dù mỗi năm bỏ ra 100 tinh thạch cũng là con số không nhỏ đâu, sẽ làm chậm sự khôi phục. Đến lúc đó lại bị tấn công thì chắc chắn chết.”

Tuyết Hoa rơi nước mắt. Nàng tuy còn trẻ nhưng rất thông minh, hiểu những lời Trần Lương nói đều là sự thật

“Thế này đi, ta rất tán thưởng thuộc tính và sự nhanh nhẹn của ngươi, không dễ dàng cho 1 công chúa lặn lội đi xa để tìm cách cứu nguy cho vương quốc. Ta cho ngươi 1 đề nghị, làm người hầu của ta, ta sẽ làm trận pháp cấp 4 miễn phí cho vương quốc của ngươi.

“Ngươi nên thấy may mắn, làm người hầu cho trận pháp sư cấp 4 9 tuổi hẳn phải là vinh quang đó, khả năng ta lên trận pháp sư cấp 9 là vô cùng cao”

“Được, ta đáp ứng đại sư, nếu ngài bày trận pháp giải cứu vương quốc của ta, ta nguyện làm người hầu của ngài cả đời này” Tuyết Hoa quỳ xuống nói

“Được rồi, đứng lên đi” Trần Lương đỡ nàng dậy “yên tâm theo ta ngươi sẽ hóa thành phượng bay lượn trời cao. Trước mắt ngươi cần tuy luyện lên Vạn Nhiên, sau đó ta sẽ truyền thụ công pháp Thiên cấp hệ Quang và Thủy cho ngươi.

Và từ giờ gọi ta là công tử, đừng gọi đại sư, nghe già quá”

“Vâng thưa công tử” Tuyết Hoa nghĩ hẳn là Trần Lương rất được sư phụ yêu quý, cho đi ngao du thiên hạ, đọc được các công pháp đỉnh cấp.

Công pháp tu luyện chia làm 4 loại đẳng cấp: Phàm, Linh, Quỷ, Thiên. Cung Thừa Hy khi còn sống không chỉ hấp thu thuộc tính của người khác, hắn còn đọc rất nhiều công pháp, võ kỹ đỉnh cấp. Thật không quá khi nói hắn là 1 bách khoa toàn thư sống về võ đạo. Tuy đi theo con đường ma đạo, bì người người tru diệt, nhưng ai cũng phải công nhận hắn là tuyệt đỉnh thiên tài.

“Được rồi, đi thôi” Trần Lương bước ra ngoài

Đợi hắn là Hoa quản sự với các vật phẩm hắn cần.

“Đa tạ Hoa quản sự, ta mượn phòng này một lát” Trần Lương cầm tất cả vật phẩm rồi quay vào phòng bày trận pháp Phong Tật Tốc lên cánh của Viễn Chinh Ưng. Tuyết Hoa cũng vào xem.

Sau nửa canh giờ, Trần Lương đi ra. Lưng đeo túi đựng vật phẩm, tay trái cầm thương, tay phải cầm cánh. Hắn nói với Tuyết Hoa “Cánh này được ta bố trí trận pháp, sử dụng có thể đạt được tốc độ di chuyển bằng một nửa của Viễn Chinh Ưng, tương đương với. Ta sẽ đưa ngươi về trước, các hộ vệ đi ngựa về sau”

Tuyết Hoa phân phó mệnh lệnh cho 2 hộ vệ. Trần Lương cũng gửi lại 100 tinh thạch cho Hoa quản sự, nhờ giữ hộ tầm 10 ngày sẽ quay lại lấy.

Trần Lương đi ra ngoài, Tuyết Hoa theo sau. Mới đi được 10 bước hắn đã cảm nhận được nhiều ánh mắt nhìn theo, phía trước còn thấy Đa Cách cầm Mai Phỉ Hoa giơ lên mũi, mắt liếc nhìn Trần Lương cười gian hiểm.

“Ta đã tính bỏ qua rồi, nhưng có người dâng thịt mỡ lên thì đành ăn vậy” Trần Lương cười khổ “Tuyết Hoa, cầm lấy thương, sau đó đứng yên, ta sẽ ôm ngươi đưa về Vân Di Quốc trong vòng 1 ngày”

Kích hoạt trận pháp trên cánh, Trần Lương lao đi như tên bắn. Tất cả mọi người ở đây đều nhìn không kịp thân ảnh của Trần Lương. Còn Mai Phỉ Hoa thì đã chuyển từ tay Đa Cách sang tay Trần Lương. Một lúc sau mới thấy tiếng thét vang trời của tên kia.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status