Tà là ác nhân, ai là thiện nhân

Chương 61: Chiến Tử


“Tiếp chiêu thứ 3 của ta” Trần Lương hét lên, đánh ra Cửu Long Thăng Thiên.

Lão giả cười khuẩy, đánh ra 3 đạo kiếm khí “Tam Vô Chướng” tính làm thịt lũ ruồi nhặng lúc nhúc kia.

2 đòn tấn công chuẩn bị va vào nhau thì đột nhiên 3 đạo kiếm khí chuyển hướng bay thẳng lên trời.

Lão giả còn chưa kịp kinh ngạc thì đàn hắc long đã ập đến trước mắt, phải vội vàng chém kiếm xuống đỡ.

Kiếm mang yếu ớt chỉ phá hủy được vài con, còn lại liên tục lao vào người lão. Tựa như một đàn cuồng long loạn vũ, lão giả bị lôi đi cả 1 đoạn dài trên không, đập vào trận pháp phòng hộ bao quanh khán đàn. Thế đến còn chưa hết, hàng chục con hắc long đánh vào lão giả không thể trở tay.

Kết thúc đòn đánh, lão giả rơi xuống đất, hai chân khụy gối, miệng phun máu đen, trọng thương. Một đòn này của Trần Lương tương đương với một đòn tấn công mạnh của lão, tất nhiên sẽ thụ thương không nhẹ.

“Ngươi sao có thể đẩy kiếm khí của ta đi” Lão giả không kiềm được kinh ngạc mà bỏ qua thương thế để hỏi ngay. Tự hỏi tự trả lời, lão nhận ra gì đó liền quay qua nhìn Ngạo Thiên đang đứng uy dũng, 3 mắt mở to.

“Không thể nào, ta bị lừa bởi kích thước cơ thể của nó. Tam Nhãn Lang này chí ít là cấp 9, mở ra thần thông tam nhãn”

Không những đánh ngang cơ với một Hoàng cấp võ giả, Trần Lương còn khiến kẻ thù trọng thương. Sự thật này đã rúng động toàn bộ đại hội. Bọn hắn cũng không có ai ngờ Trần Lương còn có sủng thú là một Tam Nhãn Lang. Và cũng không ngờ Tam Nhãn Lang này đã mở ra thần thông. Bởi thông thường, khi Tam Nhãn Lang bước lên cấp 9, mở ra thần thông thì kích thước phải lớn gấp đôi so với Ngạo Thiên hiện tại.

“Liên quan tới tên này đều là những sự kiện không tầm thường” Một trưởng lão cảm thán.

Tam nhãn của Ngạo Thiên chính là một át chủ bài để tấn công bất ngờ đối thủ. Trần Lương vui mừng trước thành công của mình.

Tất thắng xông lên, Trần Lương cấp tốc xông lên tiếp cận lão giả gầy gò, đồng thời đánh tiếp một đòn Cửu Long Thăng Thiên.

Ngạo Thiên cũng không đứng ngoài nữa, phối hợp với Trần Lương, đánh ra một đạo Yêu Ảnh tấn công lão giả gầy gò.

Yêu Ảnh giống như võ kỹ của nhân loại, nhưng Yêu Ảnh được hình thành từ nội đan của yêu thú và có hình dáng giống hệt yêu thú, chỉ khác nhau về kích thước.

Yêu Ảnh mạnh yếu phụ thuộc vào huyết mạch cùng lực lượng của yêu thú.

Ngạo Thiên bước vào huyết mạch cấp 8, cơ thể mới hình thành nội đan. Điều này giải tỏa cho Trần Lương cùng Ngạo Thiên một áp lực lớn.

Theo Trần Lương ban đầu dự đoán, Ngạo Thiên bước vào cấp 5 sẽ có nội đơn, nhưng mãi vẫn chưa thấy xuất hiện làm hắn thấy vô cùng khó hiểu khi mà phẩm chất huyết mạch cùng chiến lực của Ngạo Thiên rất lớn.

Khi nội đơn xuất hiện, Trần Lương mới có một suy đoán. Có thể do tam nhãn mở ra sớm quá, bị lạm dụng khiến cho năng lượng tạo ra nội đơn bị suy giảm, chậm chạp hình thành.

Trưởng lão của Quỷ Địa Phái vội vã đánh ra 2 đạo kiếm khí chính là võ kỹ đầu tiên mà lão sử dụng.

“Hừ muốn cận chiến sao, vậy phải xem tiểu tử nhà ngươi làm sao so được với cường giả Hoàng cấp”

Lão giả trong tích tắc đã ở phía sau Trần Lương, đâm một kiếm vào đan điền của hắn. Trần Lương không tránh né, đảo ngược mũi thương đâm ra sau.

Lão giả một kiếm bị bảo giáp ngăn lại 6 phần lực, chỉ còn lại 4 phần không đủ khiến Trần Lương bị thương. Ngược lại, tuy lão đã tránh đi nhưng vẫn bị mũi thương xẹt qua, để lại một tia máu.

Nếu là võ giả phổ thông dùng Bách Thánh Khí sẽ không thể đâm xuyên da của Hoàng cấp cường giả. Nhưng Trần Lương với Thiên Thánh Khí cộng với nguyên khí có khả năng ăn mòn cao giúp hắn dễ dàng lấy máu đối thủ.

Một chiêu bất thành, 2 đối thủ nhảy ra xa nhìn đối phương, cẩn trọng đánh giá lại tình hình

“Võ kỹ cao cấp, tốc độ nhanh cùng khả năng phản xạ đáng kinh ngạc. Nếu ngươi có thể phát triển, không biết sẽ thành bộ dạng gì. Đáng tiếc, từ đầu đến giờ ngươi vẫn là miễn cưỡng chống chịu, sớm muộn cũng bị ta hạ gục đưa về tổng bộ bổn phái” trưởng lão Quỷ Địa Phái không thể không dành lời khen ngợi cho kẻ hậu bối này.

Tốc độ trận đấu quá nhanh, những võ giả từ Giáp Linh trở xuống rất khó theo kịp diễn biến. Đặc biệt khi 2 kẻ trên võ đài giao phong cận chiến, bọn hắn hoàn toàn không nhìn ra thân ảnh 2 người.

Cả đại hội nín thở theo dõi 2 võ giả tranh phong. Ngay cả những cường giả Huyền cấp, Địa cấp cũng chú ý tới chiến lực biến thái của Trần Lương.

Trần Lương có thể theo kịp lão giả, một phần nhờ lão đã thụ thương, tốc độ có phần giảm đi đôi chút.

Hắn cùng Ngạo Thiên song hành đứng cạnh nhau nhìn về kẻ thù. Cả 2 ổn định lại hơi thở, bắt đầu chung một nhịp điệu để đưa trạng thái phối hợp lên cao nhất.

Tiếp tục là một đòn phối hợp Cửu Long Thăng Thiên cùng Yêu Ảnh đánh về phía lão giả. Lão cũng đánh ra “Tam Vô Chướng” phá hủy 2 đòn tấn công.

Liền ngay sau đó, lão đánh ra một luồng kiếm mang ngăn chặn 2 kẻ xông đến. Chiến lược của Trần Lương rất rõ ràng, cùng Ngạo Thiên đánh cận chiến. Tuy không biết bọn hắn vì sao muốn thế nhưng lão không muốn để Trần Lương toại nguyện, biết đâu lại lật thuyền trong mương.

Luồng kiếm mang không mang lại bất kỳ nguy hiểm gì cho Trần Lương, vì nó đã bị đẩy bay lên trên.

“Thưa sư phụ, sao Trần Lương không tiếp tục sử dụng võ kỹ đánh từ xa rồi để Ngạo Thiên phá võ kỹ của đối thủ?” Một đệ tử phía dưới hỏi sư phụ đứng bên cạnh.

“Ngươi có thấy đạo kiếm mang vừa rồi đến gần Tam Nhãn Lang mới đẩy nó lên trên không, đó là bởi khả năng của Tam Nhãn Lang bị giới hạn bởi không gian, thời gian và lực lượng.

Không gian tức là Tam Nhãn Lang chỉ có thể điều khiển nguyên khí, linh khí ở một khoảng cách nhất định gần nó.

Thời gian tức là cần phải có một khoảng thời gian nhất định để nó điều khiển nguyên khí, linh khí

Lực lượng tức là nếu lực lượng quá mạnh, vượt quá khả năng thì nó không thể điều khiển được.

Đã bị một lần ăn trái đắng, tất nhiên lão giả kia sẽ không ngu để lặp lại lần 2. Lão sẽ để đòn tấn công của Trần Lương tới gần mới đánh ra võ kỹ để phá hủy. Còn nếu Trần Lương không đánh thì lão sẽ đánh ra kiếm khí. Tam Nhãn Lang cũng chỉ có thể điều khiển một số lần nhất định nên lão giả không sợ tranh đấu từ xa.”

“Đệ tử nông cạn, đã hiểu”

“Ngươi không cần tự ti. 2 kẻ trên kia đều là chiến đấu cả ngàn trận, phản xạ cùng khả năng chiến đấu không phải ngươi có thể so sánh. Đặc biệt kẻ tên Trần Lương kia, càng là giống lão quái mấy ngàn tuổi hơn là một thiếu niên anh hùng”

Một số kẻ xung quanh nghe vị sư phụ nói liền gật đầu đồng ý.

Qua 2 lần đánh bay kiếm khí của lão giả, Trần Lương đã nhanh chóng đánh cận chiến với lão. Ngạo Thiên thì muộn hơn 1 chút, trên tam nhãn của nó đã có máu rỉ ra, phải đóng lại do quá sức chịu đựng. Điều khiển nguyên khí cùng linh khí của Hoàng cấp võ giả không phải là một điều dễ dàng.

Trần Lương cùng Ngạo Thiên đã là tâm ý tương thông, tiến thối cực kỳ ăn ý, lại thêm 6 cánh tay của Chiến thần Atula khiến lão giả vô cùng chật vật. Trần Lương không sử dụng đến đuôi của Chiến thần Atula vì chỉ cần 1 chém thôi là lão giả dễ dàng chặt đứt nó.

Cả 3 liên tiếp hứng chịu những vết cắt từ đối thủ. Lão giả cùng Ngạo Thiên đều có máu thấm ra ngoài, duy chỉ có Trần Lương là vết thương tự lành, càng làm cho lão giả khó chịu đến sắp phát điên.

“Thể chất tên này thật kinh người, da cứng như kim thiết, lực hồi phục càng là có một không hai” mấy cường giả quan chiến cũng không thể không có lời hâm mộ tới nhục thân của Trần Lương.

Chiến một hồi, Trần Lương sử dụng Tam Ảnh Bộ khiến lão bất ngờ, bị đâm một đường xuyên bụng. Bảo giáp Thập Thánh Khí của lão ngăn không nổi Thiên Thánh Khí.

“Chết tiệt! Ta phải băm thây ngươi ra” Lão giả tức giận thi triển ra thần thông. Sau lưng hiện lên 3 cặp chân nhện chống đỡ lại 3 đôi tay của Chiến thần Atula.

Có thần thông hỗ trợ, lão giả dần chiếm lại thượng phong.

Tuyết Phi đứng dưới hét to “Lão giả, ngươi đã nói sẽ không dùng đến thần thông. Trưởng lão của Quỷ Địa Phái đều là loại thất hứa như vậy sao?”

“Hành động này của lão phu chỉ đại diện cho cá nhân, không liên quan môn phái. Hoàn thành nhiệm vụ quan trọng hơn vinh nhục của lão phu” Lão giả tuy đang chiến đấu vất vả nhưng lão cần nói ra những lời này. Không phải chỉ là nói cho Tuyết Phi mà còn là toàn bộ đại hội.

“Ngươi…”

“Tuyết Phi dừng lại. Lão giả kia nếu không thi triển thần thông, chỉ sợ lật thuyền trong mương, bị Trần Lương bất ngờ giết chết hoặc nhẹ thì không hoàn thành nhiệm vụ. Nếu là ta thì cũng sẽ triển khai thần thông” Lưu trưởng lão đứng cạnh nói ra.

Trần Lương dần cảm thấy không ổn. Khả năng cận chiến, phản ứng của lão giả không kém gì hắn, đều có cả ngàn năm kinh nghiệm chiến đấu. Đối phương có tốc độ cùng tu vi cao hơn hắn khiến hắn mặc dù có Ngạo Thiên hỗ trợ vẫn dần rơi vào hạ phong.

“Đành vậy” Trần Lương ra quyết định.

“Chết” Nhìn thấy một sơ hở trong tích tắc của đối phương, trưởng lão của Quỷ Địa Phái đã đâm một kiếm chí mạng vào trái tim của Trần Lương.

Trần Lương mỉm cười gian manh, hắn bỏ qua phòng thủ đâm một thương chí mạng vào cổ lão giả.

Lão giả không ngờ đối phương lại muốn đồng quy vu tận, đành nhìn mũi thương đâm vào cổ họng mà không thể làm gì khác.

Sức sống của Hoàng cấp võ giả rất cao, bị Thiên Thánh Khí đâm xuyên họng vẫn chưa có gục ngã. Có điều cơ thể lão vốn dĩ đã bị thương khắp người, lại thêm 1 thương này đã làm sức sống của lão suy giảm nghiêm trọng.

Lão định nhảy lùi ra sau, thu lại kiếm đồng thời thoát khỏi mũi thương của Trần Lương. Nhưng Trần Lương đã dùng tay còn lại nắm chặt lấy mũi kiếm của lão.

Trưởng lão Quỷ Địa Phái cực kỳ kinh ngạc. Lão còn tưởng Trần Lương sẽ phải vội vã lùi lại vì sức sống của Giáp Linh hay Cự Linh cảnh đều thấp hơn so với Hoàng cấp rất nhiều. Bước vào Hoàng cấp là một sự lột xác toàn bộ từ phàm nhân thành tiên nhân. Chẳng nhẽ tiểu tử này thực sự muốn đồng quy vu tận.

Lão giả bị Trần Lương làm khựng lại mất một hơi thở. Ngay lúc này, Ngạo Thiên nhảy chồm tới, há miệng cắn xuyên đầu lão giả, phanh thây lão đầu mình 2 nơi.

Cơ thể trọng thương lại thêm bất ngờ bị Trần Lương giữ lại, trưởng lão Quỷ Địa Phái đã không kịp phản ứng, bỏ mạng trong tay một tiểu tử chỉ mới 23 tuổi.

Cả đại hội lặng như tờ, có người thì ôm tim thở gấp, có người 4 mắt nhìn nhau, có người cố gắng nhìn chằm chằm vào sàn đấu xác thực lại những gì mình đang chứng kiến.

Thực sự là một trận chiến mãn nhãn, đánh đến nghẹt thở.

Sau khi Trưởng lão Quỷ Địa Phái bị ngắt đầu, hắn liền buông kiếm, hai tay sờ soạng khắp nơi. Nếu có thể nói, hẳn sẽ là những âm thanh “đầu của ta, đầu của ta đâu”. Sau 10 hơi thở, cơ thể của lão ngã xuống, giật giật một chút rồi nằm yên bất động.

Gần đó, Ngạo Thiên đang nhai ngấu nghiến đầu của kẻ thù. Chắc chắn nó cũng sẽ không bỏ qua phần thân còn lại của Hoàng cấp võ giả.

Một lí do khiến yêu thú tấn công nhân loại đó là để ăn thịt nhân loại, nâng cao tu vi, cũng giống như việc ăn các yêu thú khác.

Trần Lương sau khi rút kiếm khỏi ngực cũng đổ gục xuống sàn.

“Quản sự, tiếp tục so tài trận cuối cùng của nội dung võ đạo đi” Tiếng nói của Hoàng Chưng Bảo phá vỡ không khí yên tĩnh của đại hội. Hắn đang vui mừng nhìn Trần Lương nằm im trên võ đài không rõ sống chết.

Lúc này mọi người mới bừng tỉnh ra Ngũ Tộc Hội vẫn chưa kết thúc.

“Không được, Trần Lương vừa đánh một trận lớn, hắn cần phải được trị thương” Nói xong Tuyết Phi quay qua bên cạnh chắp tay nói tiếp “Tiểu Yến Phi trưởng lão, xin mời ngài nhanh chóng lên chữa thương cho Trần Lương”

“Không được” Hoàng Chưng Bảo quát lên “Chờ hắn chữa thương thì đến bao giờ. Đại hội chưa từng có chuyện dừng lại để người dự thi chữa thương. Hắn nếu không thể chiến đấu chính là thua cuộc”

“Vô sỉ”

“Tiểu nhân hèn hạ”

“Trận chiến vừa rồi đã cho thấy chiến lực của Trần Lương, hắn xứng đáng đạt được thứ hạng đầu trong võ đạo”

Một loạt tiếng bình luận nổi lên.

Hội đồng quản sự cũng đã ngồi lại với nhau để bàn bạc. Sau đó, một người tiến lên giữa võ đài, vận dụng sư tử hống nói to:

“Thưa toàn thể đại hội, chúng ta vừa được chứng kiến một trận chiến xuất sắc của Trần Lương. Không ai có thể phủ nhận chiến lực của hắn rất lớn.

Có điều, quy tắc là quy tắc, nếu Trần Lương không thể đứng dậy chiến đấu, hắn sẽ bị sử thua, đứng vị trí số 2 tại nội dung võ đạo”

“Ta có thể” Một âm thanh yếu ớt vang lên. Trần Lương dựng thương từ từ đứng dậy.

Hoàng Chưng Bảo hơi chút ngạc nhiên nhưng cũng không có lo lắng. Hắn thấy Trần Lương chỉ là gượng chống, đã không thể phản công hắn.

“Tốt lắm, ta sẽ nhẹ tay với ngươi” Hoàng Chưng Bảo lẫm liệt nói, nhưng trong đầu hắn thì có suy nghĩ khác.

Vị quản sự nhìn Trần Lương. Hắn ái tài nói: “Ngươi không cần quá cố, mọi người đều đã chứng kiến thực lực của ngươi, không ai dám oán trách. Huống hồ vị trí số 2 cũng rất cao”

“Đa tạ tiền bối quan tâm, ta còn có thể đánh tiếp” Trần Lương thu Ngạo Thiên cùng xác của kẻ thù vào Tiểu Cửu Giới.

Trần Lương lúc này dừng vẫn sẽ nhận được phần thưởng như đã giao hẹn với Khải Hoàng gia tộc. Nhưng hắn không muốn vậy, hắn muốn thêm cái mạng của Hoàng Chưng Bảo.

Không tự nhiên mà trưởng lão của Quỷ Địa Phái tiến đến đúng lúc này. Hoàng Chưng Bảo là nghi vấn lớn nhất. Có gan phạm hắn phải có gan giác ngộ chịu chết.

“Được. Trận đấu cuối cùng tranh thứ hạng nhất nhì của nội dung võ đạo bắt đầu” Quản sự thông báo xong liền trở về vị trí ngồi của mình.

“Ta sẽ hạ gục ngươi chỉ trong 1 chiêu” Hoàng Chưng Bảo cười gằn.

Quy tắc đại hội là không được giết đối phương, trừ trường hợp bất khả kháng. Ví dụ như chiến đấu quá khốc liệt giữa Trần Lương và trưởng lão Quỷ Địa Phái. Ngươi không chết chính là ta chết. Vì vậy có giết đối thủ cũng không ai nói được gì.

Lại như trường hợp đánh ra 1 đòn mà đối thủ không thể đỡ được, để 1 đòn giết chết cũng không ai nói được gì. Ai bảo đối thủ quá yếu lại không nhận thua trước.

Trần Lương thu hồi trạng thái yếu ớt của mình, cùng Chiến thần Atula hiên ngang đứng sẵn sàng cho trận chiến cuối cùng.

Không ai biết rằng Trần Lương đã ngầm nuốt một ngụm Giới Thủy, đồng thời đặt 10 giọt Giới Thủy tái tạo lại tim hắn. Vì vậy vết thương không có nghiêm trọng như mọi người nghĩ. Tuy chưa có lành lặn hoàn toàn nhưng trái tim của hắn cùng nguyên khí và các vết thương khác cũng đang nhanh chóng hồi phục

Nhìn thấy Trần Lương hiển hóa ra Tinh linh hóa hình, Hoàng Chưng Bảo cũng không có mấy lo lắng. Hắn cho rằng Trần Lương không còn mấy sức lực cùng nguyên khí để có thể đánh ra nhiều hắc long như trước.

Hoàng Chưng Bảo vận khí, đánh ra võ kỹ mạnh nhất của hắn, một thân to lớn hắc hùng dũng mãnh lao về phía trước.

Trần Lương dành toàn bộ nguyên khí còn lại, đánh ra Cửu Long Thăng Thiên.

Trận chiến này sẽ không kéo dài, chỉ cần 1 chiêu liền đủ phân thắng bại.

“Không thể nào!” Hoàng Chưng Bảo thốt lên khi thấy một đàn hắc long hiện ra với số lượng vô cùng lớn, lớn hơn nhiều so với lúc hắn bại ở Hoàng Lam Môn.

Hoàng Chưng Bảo cắn rặng chuẩn bị đón đỡ lấy đòn tấn công của Trần Lương. Hắn biết rằng hắc hùng không thể nào chống đỡ nổi đàn hắc long kia.

Chỉ tích tắc sau đó, quả thật đã có hơn 30 hắc long gào rú tiến tới cắn xé Hoàng Chưng Bảo. Quả này hắn không chết cũng trọng thương.

Liên tục bị từng con, từng con hắc long đánh bay lên không trung, Hoàng Chưng Bảo đã là toàn thân thấm huyết. Khi chỉ còn lại 1 con hắc long cuối cùng, đột nhiên có 1 thanh chiến thương lao đến, cắm thẳng vào tim Hoàng Chưng Bảo, đóng đinh hắn vào trận pháp phòng hộ của khán đài.

Hoàng Chưng Bảo không có như lão giả gầy gò có sinh mệnh lực cường đại. Vừa bị chiến thương đóng đinh lên cao, liền tắt thở, gục đầu chết.

“Hoàng Chưng Bảo!!!” Vị trưởng lão dẫn đội Hoàng Chưng gia tộc hét lớn bay đến kiểm tra thương thế Hoàng Chưng Bảo.

Hoàng Chưng Bảo là thiên tài hàng đầu của gia tộc bọn hắn, tương lai có thể bước lên đỉnh cao võ đạo, không được phép chết trong tay hắn.

Cảm thấy tình hình không ổn, Tuyết Phi vội tiến tới nhắc Lưu trưởng lão “Trưởng lão, ngài mau bảo hộ Trần Lương, kẻo trưởng lão Hoàng Chưng gia tộc bất ngờ giết hắn”

Lưu trưởng lão lạnh lùng nói “Trận chiến kết thúc, Khải Hoàng gia tộc giành thứ hạng đầu, hắn chết cũng là cái tốt”

“Nhưng hắn đã giúp gia tộc giành thứ hạng đầu” Tuyết Phi ngỡ ngàng nói

“Nhưng hắn cũng gây chuyện quá lớn, đòi hỏi quá nhiều” Lưu trưởng lão nhìn vào Tuyết Phi nói “Ngươi tốt nhất đứng yên chỗ này”

Cả đại hội lặng ngắt như tờ, chăm chú theo dõi kỳ biến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status