Ta là chí tôn

Chương 289: Cửu khiếu thông tuyệt đỉnh! Thập khiếu thì thế nào?


Nó có thiên phú ức chế đột phá tu vi là thật, nhưng cái gì cũng chỉ có mức giới hạn, hiện tại nội tình của Vân Dương đã bạo tăng cả trăm lần, tu vi cũng sớm đã đạt đến cực hạn đột phá, ngay cả một bước qua cửa cũng đã làm xong, hiện tại lại thu được bất bình chi khí của hơn ba trăm người, cho dù Lục Lục có thiên phú mạnh đến mức nào, nhưng trong ngoài hợp lực, tầng tầng áp lực, nó đã chính thức ăn không tiêu!

Vân Dương cũng biết lúc này đã đến cực hạn, hắn nhanh chóng tiến vào gian phòng của mình, sau một khắc, đám người Phương Mặc Phi lập tức cảm thấy mênh mông linh khí chợt hiện, tựa như Thiên Hà đổ xuống, tràn trề không gì đỡ nổi!

- Công tử lại sắp đột phá rồi!

Đối với tình huống huyền ảo không xa lạ này, Phương Mặc Phi cùng Lão Mai cùng nhau phấn chấn khó hiểu, chỉ là vừa phấn chấn, vừa lại cảm thấy tâm tình phức tạp.

Phấn chấn... Vì mỗi lần công tử đột phá, hai người đều có thể được đi nhờ một đoạn, thừa thế mà lên, tu đồ rộng mở...

Phúc tạp... Công tử lại đột phá, thực sự quá nhanh.

Chỉ sợ không mất mấy thời gian, tu vi hai người họ sẽ không theo kịp công tử...

Sau này nhất định phải cố gắng ma luyện hơn nữa, nhất định phải đuổi kịp bước chân của công tử!

Vân Dương vừa mới vào phòng, lập tức cảm thấy đan điền xao động chưa từng có, bỗng căng phồng đến cực điểm, tràn đầy như muốn nổ tung, một tiếng oanh giòn vang như có như không vang lên, tựa như đan điền thực sự nổ tung.

Toàn bộ thân thể cũng theo đó mà chấn động mãnh liệt.

Sau đó Vân Dương phát hiện một chuyện rất thú vị, đan điền của hắn không có nổ tung, mà chỉ lớn hơn gấp đôi thôi!

Ngoài ra, còn có một cỗ lực lượng khác đang tiếp tục kéo dài, không ngừng khai cương khoách thổ, trên đan điền lại mở ra một cái khiếu huyệt!

Trong nháy mắt thành công mở ra khiếu huyệt, linh khí tràn trề trên không trung Thiên Đường thành đột nhiên biến mất toàn bộ.

Thiên Đường thành diện tích ngàn dặm, hóa thành một mảnh chân không linh khí.

Ngoài ngàn dặm, linh khí không ngừng bành trướng mãnh liệt, đang điên cuồng lao tới bổ khuyết, nhưng căn bản vào không đủ mất.

Thực sự không kịp!!

Cửu khiếu mở!

Thiên khai cửu khiếu!

Vân Dương bổng sinh ra cảm giác như vạch phá vân vụ thấy được thanh thiên. Đó là một cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái từ thân thể tới tận linh hồn.

Từ nay về sau, hắn thực sự được coi là bước vào hàng ngũ siêu cấp thiên tài?!

Nhưng biến hóa trong cơ thể Vân Dương còn xa không chỉ dừng lại ở đó, lực lượng mở khiếu huyệt kia lại tiếp tục hành động.

Một đường xông lên, thế như che tre, Vân Dương vốn đang vui vẻ đột nhiên lại cảm hấy có chút căng đau.

Tâm tư khẽ chuyển, lại không sợ hãi mà còn mừng, bởi vì Vân Dương biết, đó là kinh mạch đang phát sinh biến hóa, đang khuếch trương, nếu ví kinh mạch lúc đầu như dòng suối nhỏ, thì kinh mạch hiện tại chí ít cũng đã mở thành đại giang đại hà!

Tất cả quan ải vốn có trong kinh lạc quanh người, dưới cỗ lực lượng không gì đỡ nổi này đều bị cường thế xông mở. Hoàn toàn không có gì cản trở đáng nói, dũng cảm tiến tới, thế như chẻ tre!

Oanh!

Vân Dương đối với hiện trạng bản thân trước mắt vui mừng không thôi, nhưng mà thân thể hắn lại đột nhiên chấn động khó hiểu.

Trong miệng mũi, đột nhiên cảm thấy tanh mặn.

Vân Dương tự biết khác thường, vội vàng ngưng thần nội thị, giật mình phát hiện, linh khí trong cơ thể bắt đầu tập trung ở một khiếu huyệt không biết tên, lập tức bắt đầu mãnh liệt trùng kích.

Nhưng lần nầy trùng kích lại không thể thành công xông phá, mà là trùng kích thất bại. Vân Dương trực tiếp cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đang chấn động kịch liệt, tựa như có cái gậy đang thò vào quấy lên vậy. Đau đớn kịch liệt đột nhiên tới, khiến cho Vân Dương cũng phải trợn mắt há mồm, trong lòng càng cảm thấy buồn bực:

- Nó... Nó muốn làm gì?

- Thiên khai cửu khiếu, không phải đã là tu chất đỉnh cấp nhất thiên hạ rồi sao? Tại sao còn tiếp tục trùng kích? Chẳng lẽ còn có khiếu huyệt khác...

Chỉ tiếc cỗ lực lượng khổng lồ trong cơ thể hoàn toàn không chịu sự điều khiển của Vân Dương, hoàn toàn tự chủ vận chuyển.

Oanh!

Lại một lần trùng kích!

Hơn nữa vẫn là một lần trùng kích thất bại!

Lần thất bại này, trực tiếp khiến miệng mũi Vân Dương đồng thời chảy máu.

Vân Dương nhanh chóng kêu lên một tiếng, nhanh chóng thử khống chế Huyền khí trong cơ thể, nhưng lại phát hiện không thể dẫn dắt, càng không nói tới vận chuyển tự nhiên. Sau đó, ngay sao đó...

Rầm rầm rầm...

Liên tiếp trùng kích không ngừng, triển khai liên miên bất tuyệt.

Mỗi một lần trùng kích, Vân Dương lại như cảm thấy lục phủ nhũ lại lại vỡ vụn một lần.

Nhưng hắn chỉ có thể bị động tiếp nhận.

Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới, Vân Dương chính là người đầu tiên tu luyện, hắn căn bản không biết tình huống trước mắt xảy ra là gì.

Công pháp vận chuyển mất khống chế, chỉ có thể bị động gánh hậu quả, mặc cho Sinh Sinh Huyền khí tự chủ vận chuyển!

Cũng chỉ có thể cắn răng, thừa nhận, vận hành...

Hắn không biết, đến cùng là huyệt khiếu không tên kia bị phá trước, hay là bản thân không chịu nổi mà lục phủ ngũ tạng tan nát mà chết!

Tình huống thực tế không lạc quan, Vân Dương không ngừng nhận trùng kích phản phệ, thương tổn trong lục phủ ngũ tạng dần tích lũy, thương thế ngày càng nghiêm trọng!

May mà có Lục Lục trợ giúp, mặc dù lúc này thiên địa linh khí thịnh vượng chưa từng có, Sinh Linh chi khí mà Lục Lục cung cấp bị Sinh Sinh Huyền khí áp chế tới tám chín phần mười, nhưng chỉ dư lại một hai phần trợ lực cũng có thể giúp Vân Dương hóa giải mấy phần thương thế.

Nhưng nếu tiếp tục kéo dài, như vậy tình huống của Vân Dương sẽ càng ngày càng không tốt, hậu quả có thể nghĩ!

Vân Dương đương nhiên không cam tâm ngồi chờ chết, hắn đang chờ chuyển cơ, hắn tin tưởng Sinh Sinh Bất Tức Thần Công huyền diệu sẽ không thể phản phệ họa chủ. Mặc dù hiện tại hắn không thể khống chế Sinh Sinh Huyền khí vận chuyển, nhưng lại có thể quan sát biến hóa nhỏ bé nhất, sau một hồi liên tiếp trùng kích không ngừng, hắn rốt cục thấy được biến hóa, khiếu huyệt không biết tên kia, vốn dĩ bền chắc không gì phá được, rốt cục xuất hiện một đường vân rạn nứt nhỏ xíu.

Mặc dù chỉ là một khe hở nhỏ, nhưng con đê trăm dặm còn bị hủy bới tổ kiến, chỉ cần có một chút sơ hở, chính là hy vọng, chính là chuyển cơ!

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Lại liên tiếp ba lần trùng kích, Vân Dương cảm thấy sao vàng bay loạn trước mắt, ngũ tạng như muốn nứt ra, cả người kém chút liền hôn mê bất tỉnh, thống khổ mãnh liệt cơ hồ khiến hắn sinh ra cảm giác muốn từ bỏ.

Nhưng... Chuyển cơ đã xuất hiện, hy vọng ở phía trước, há có thể có chuyện nhìn thấy hy vọng rồi lại từ bỏ?!

Vân Dương nỗ lực duy trì, cố gắng giữ vững một tia thanh minh, rốt cục, lần trùng kích mạnh mẽ tiếp theo...

Một tiếng thanh thúy vang lên, thoáng như có cái bình pha lê nứt vỡ!

Vân Dương đột nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm.

Đó là tiếng vang báo hiệu bình chướng đã bị đánh phá, khiếu huyệt đã bắt đầu được khai thác!

Sau đó, lực lượng khổ lồ như núi kêu biển gầm, ngựa quen đường cũ mà cường thế xông vào!

Giờ khắc này, tựa như dòng sông phá đê, lao nhanh vun vút, không ngừng cọ rửa đê đập còn sót lại, lặp đi lặp lại không ngừng.

Thập khiếu mở!

Vân Dương bỗng mở to hai mắt: Thập khiếu?

Tại sao lại là thập khiếu?

Không phải nói thân thể con người chỉ có chín khiếu thôi sao?

Không phải người mở cửu khiếu, chính là thiên tài đỉnh cấp nhất thiên hạ sao?!

Tại sao lại xuất hiện khiếu thứ mười?

Rốt cục là có chuyện gì?!

Ta...

Vân Dương mở to hai mắt nhìn, nhìn thân thể của mình, vẫn như cũ, cũng không có biến thành quái vật ba đầu sáu tay a...

Mà sau khi khiếu huyệt thứ mười được mở, Sinh Sinh Huyền khí toàn diện tiến vào, Sinh Linh chi khí của Lục Lục cũng đã tiến vào lục phủ ngũ tạng Vân Dương, nhanh chóng tẩm bổ chữa trị, khôi phục thương thế.

Có điều lúc này Vân Dương vẫn cảm thấy như đang mơ.

Đại nạn không chết, lại càng khai thác khiếu thứ mười một cách khó hiểu, nhưng khiếu thứ mười này rốt cục là cái gì a?!

Ai có thể nói cho ta được không?

Vân Dương đang cảm thấy kỳ quái, bỗng nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, không động niệm liền đã rời khỏi mặt đấy, lăng không trôi nổi cách mặt đất nửa thước.

- Ta... Ta tuyệt đối không sử dụng bất kỳ lực lượng nào a... Tại sao có thể lơ lửng như thế?!

Vân Dương thử đá chân trên không trung, duỗi duỗi day, cũng không sử dụng Huyền khí duy trì, sau đó mới triệt để xác nhận, bản thân có thể tiếp tục trôi nổi giữa không trung.

Linh khí tuôn ra từ đan diền, khiến cho thân thể hắn tựa như biến thành khí cầu, chậm rãi tung bay...

Thân như hồng mao khí lăng tiêu, hồng trần nhân gian mặc tiêu diêu. Phản phác quy chân biết thiên lộ, đại đạo quy nguyên vượt thiên kiều!

Vân Dương bỗng nhiên nhớ tới câu nói này.

Sau khi đột phá cửu trọng sơn, trong thời gian ngắn sẽ khiến cho người sinh ra một cảm giác “Phiêu diêu dục tiên”. Trong thời gian đó, như cảm thấy bản thân đã thành tiên nghiệp, vũ hóa đăng tiên.

Nhưng trước đó Vân Dương vẫn không rõ. Cái gọi là phiêu diêu dục tiên là gì? Hơn nữa rõ ràng có thể kéo dài một khoảng thời gian a?

Hiện tại hắn biết.

Đích thực có một cảm giác như vậy.

Hiện tại thân thể hắn đúng là có thể phiên phù, lơ lửng giữa hư không... Nếu tiếp tục nói không có loại cảm giác này, như vậy không phải tự mình lừa mình sao!

Huyền khí còn tiếp tục tràn vào, lại trạng thái lơ lửng giữa hư không này sẽ không dừng lại...

Vân Dương bắt đầu gia tốc vận chuyển Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, đem linh khí thu được không ngừng nhét vào đan điền. Hắn kinh ngạc phát hiện, khí tức đan điền của mình cũng đá biến hóa to lớn.

Vố dĩ Huyền khí trong đan điều đã đủ tinh thuần, nối liền một mảnh. Nhưng hiện tại, khí tức trong đan điền vẫn nồng đậm, vẫn nối liền, nhưng ở dưới khối khí tinh thuần, đột nhiên xuất hiện từng giọt chất lỏng vàng óng.

Chất lỏng vàng óng kia còn ẩn ẩn tản mát hào quang thần bí màu tím.

Vân Dương cẩn thận xem xét, phát hiện linh khí không ngừng tiến vào trong thân thể, độ đậm đặc Huyền khí trong đan điền tăng lên một mức độ nhất định, liền sẽ ngưng kết ra một giọt chất lỏng màu tử kim.

Theo chất lỏng màu tử kim hội tụ, phía dưới đan điền đã hình thành từng mảnh nước nhỏ.

Lóe ra từ kim hào quang.

Lúc này tuy còn ít, nhưng thủy thế tăng lên có thể thấy!

Vân Dương hoàn toàn có thể xác định, thời điểm đan điền bị chất lỏng tử kim này chiếm lấy, Sinh Sinh Bất Tức Thần Công của hắn sẽ lại lần nữa thăng cấp, mặc dù đó sẽ là quá trình dài đằng đẵng.

Dù sao nếu coi như đan điền là một căn phòng, như vậy tử kim dịch cũng chỉ tương đương với một ngón tay mà thôi, muốn đổ ngập... Không biết cần đến bao giờ!

- Gánh nặng đường xa a!

Trong lúc Vân Dương đang cảm thán, đột nhiên...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status