Tà thiếu dược vương

Chương 348: Long Viêm Hỏa Diễm


Trong lịch sử Minh Ngọc Hoàng Triều, ghi lại tu vi của hoàng đế cũng không nhiều, nhưng trừ hoàng đế khai quốc ra, còn chưa từng có người sau trăm tuổi vẫn còn làm đế vương. Theo lý thuyết, với tài nguyên của Minh Ngọc Hoàng Triều, trong rất nhiều hoàng đế xuất hiện mấy vị hoàng đế đạt tới Âm Dương Cảnh cũng không khó. Căn cứ ghi lại nghe nói cũng có, có một vài hoàng đế nói là đã chết, nhưng thật ra là thoái vị dốc lòng tu luyện, chẳng lẽ vị này cũng vậy?

Không đột phá Thái Cực Cảnh là không có khả năng sống hơn tám trăm năm.

Lúc này dù muốn bỏ chạy cũng không có ý nghĩa, nếu không có lập tức động thủ, vậy nhìn kỹ hẵn nói.

Trong nháy mắt, trong đầu Nhậm Kiệt lóe lên vô số ý niệm, hắn cũng nhanh chóng ổn định. Cấu tạo bên trong này rõ ràng là một phần trong đại trận, kỳ quái, long quan này cấu tạo cũng rất kỳ quái, tu luyện cũng không nhất định phải ở chỗ này đâu!?.

Ngọn lửa này thật ra rất thần kỳ, tản ra từng luồng long khí, chẳng lẽ là...

Nhậm Kiệt đột nhiên nghĩ đến một loại lửa đặc thù trong truyền thuyết: Long Viêm Hỏa Diễm! Nghe nói là nguồn lửa do thần long thượng cổ để lại, là bản mạng chi hỏa sinh ra trong cơ thể thần long, tôn quý, cường đại, là một loại lửa hiếm thấy trong thiên địa.

Đây là lúc nói chuyện với Tề Thiên về lửa, Tề Thiên đề cập tới vài loại lửa hắn cảm thấy không tệ, trong đó có loại Long Viêm Hỏa Diễm này... thật chẳng lẽ đây là loại lửa đó.

Lúc này Nhậm Kiệt đang mang trên mặt mặt nạ tươi cười khoa trương kia, mặt nạ cũng đã biến hóa, che giấu lực lượng, khí tức, thần hồn lực, hoàn toàn trở nên khác hẳn. Trong nháy mắt hắn sửng sốt, thần hồn lực của hắn lại lần nữa thả ra ngoài.

Kỳ quái, bên trong này có trận pháp phòng ngự, nếu mình muốn phá giải ngoại trừ phải đến gần người này thì rất khó, nhưng người này cũng không giống như trong trạng thái bế quan, trạng thái bế quan thông thường đâu có khả năng có người đi vào bên cạnh, hơn nữa chỉ ở bên trong mật thất có trận pháp không cho đến gần, còn bên ngoài lại không có.

Điều này rất không hợp lý?

Nhậm Kiệt cũng là tên to gan lớn mật, vừa rồi đột ngột nhìn thấy vị hoàng đế 800 năm trước, nên giật mình hoảng sợ, nhưng lúc này hắn bình tĩnh suy xét, đã nhận ra có điều không đúng. Lập tức dùng thần thức không chút khách sáo dò xét vị Lý Thích đang hấp thu khí tức hỏa diễm trong long quan, giống như đang tu luyện này.

Có khí tức sinh mạng, lực lượng đang lưu chuyển, thân thể này thật cường hãn, bất quá điều này lại càng kỳ quái: chung quanh thân thể tồn tại này tại sao không có bất kỳ thứ gì bảo vệ, thần hồn lực của mình sao có thể tùy ý dò xét được thân thể hắn...

Nhậm Kiệt phát hiện không thích hợp, thần hồn lực lại lần nữa dò xét, trong giây lát ý thức được vì sao không thích hợp.

"Con bà nó! Không phải người này đang tu luyện, người này có khí tức sinh mạng, có lực lượng lưu chuyển, nhưng người này cũng không phải người sống!"

Những lực lượng kia là ngọn lửa biến thành không ngừng rèn luyện thân thể, không ngừng vận chuyển, nhưng cái này có cảm giác giống như là đang rèn luyện một kiện pháp bảo, một thể xác.

Hoạt tử nhân, thi thể, thân thể...

Lập tức Nhậm Kiệt hiểu được kỳ lạ ở chỗ nào, vì sao cảm giác hết thảy đều kỳ lạ, thì ra là thế!

Không trách được cảm giác chỗ nào đều kỳ quái, bố trí bên trong này, còn có cảm giác khi phát hiện người này, cảm giác khi thần hồn lực dò xét... Cũng chỉ có Nhậm Kiệt gan lớn, nếu là người bình thường nhìn thấy cảnh tượng này ắt hận không thể lập tức chạy đi, thì không phát hiện được rồi. Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực trực tiếp bao phủ dò xét, mới phát hiện vấn đề trong đó.

Tuy rằng vị hoàng đế Lý Thích hơn tám trăm năm trước này không phải còn sống đang tu luyện, nhưng trong lòng Nhậm Kiệt ngược lại càng thêm bất an, một loại cảm giác nguy cơ bao trùm còn lớn hơn vừa rồi.

Lý Thích đã chết 800 năm trước, thể xác cũng đang không ngừng bị rèn luyện, bị lực lượng nào đó khống chế tu luyện, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Trong hoàng lăng này, quả nhiên ẩn tàng bí mật động trời, địa phương này còn không phải là trung tâm nhất.

Bất quá nhìn thấy bố trí trong này, thấy ngọn lửa kia, thấy tình hình này, Nhậm Kiệt đã biết không thể tiếp tục dò xét được, ít nhất trước mắt không được. Nhậm Kiệt lớn mật, có gan mạo hiểm, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không đi tìm chết! Dù sao lực lượng của hắn hiện tại còn chưa phải lúc dò xét bí mật này, hắn cũng không có khả năng để Nhậm gia bị cuốn vào trong đó.

Tuy nhiên...

Nhậm Kiệt nhìn xem chung quanh, khóe miệng lộ ra vẻ cười, nếu đến đây thì không thể tay không rời đi không phải sao? Long Viêm Hỏa Diễm tỏa ra long khí này cũng không biết là thiệt hay giả, từ trong miệng Tề Thiên đều nói Long Viêm Hỏa Diễm thượng cổ là lửa không tệ, nghe nói đây chính là một trong ngọn lửa rèn luyện thân thể tốt nhất, cường độ thân thể của mình một mực dừng ở Âm Dương Cảnh âm hồn đại viên mãn, vừa lúc...

Nhậm Kiệt nghĩ tới đây, thân mình cũng chìm vào vào trong đó, trong nháy mắt thần hồn lực khống chế dẫn một tia Long Viêm Hỏa Diễm qua đây. Mặc dù chỉ là một tia Long Viêm Hỏa Diễm nhỏ yếu, nhưng vừa mới phủ xuống đến thân mình, Nhậm Kiệt cũng cảm nhận được một loại nóng rực chưa từng có.

"Ầm!" Nhậm Kiệt trực tiếp dẫn đường cho Long Viêm Hỏa Diễm này chạy quanh thân thể, tự mình vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết, trong nháy mắt thần hồn lực giống như một chiếc cầu nối, dẫn từng tia Long Viêm Hỏa Diễm qua cầu, Nhậm Kiệt nhanh chóng vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết, không ngừng mượn Long Viêm Hỏa Diễm rèn luyện thân thể.

- A... Mặc dù trải qua vận chuyển công pháp Ngọc Hoàng Quyết, Long Viêm Hỏa Diễm này mang đến kích thích cường đại cho thân thể, cũng khiến Nhậm Kiệt gần như la lên. Cũng may lúc bình thường hắn tu luyện Ngọc Hoàng Quyết đối với áp lực thân thể cũng vượt hơn công pháp bình thường ngàn vạn lần, nếu không lần này hắn sẽ không chịu nổi. Cũng chỉ có Nhậm Kiệt tu luyện công pháp Ngọc Hoàng Quyết, mới có thể chịu được uy lực của Long Viêm Hỏa Diễm.

Một mặt nhờ nội tình thân thể Nhậm Kiệt tốt lắm, mặt khác nhờ Ngọc Hoàng Quyết là công pháp thượng cổ kỳ lạ, cộng thêm thần hồn lực khống chế, rất nhanh Nhậm Kiệt liền thích ứng.

"Ầm..." Không bao lâu, Nhậm Kiệt cũng cảm giác được thân thể của mình đột phá Âm Dương Cảnh âm hồn đại viên mãn, trong cơ thể sinh ra một lực lượng cực dương khác, âm dương bắt đầu tạo thành một loại thăng bằng.

Bình thường mà nói, muốn được vậy cần đạt tới cảnh giới dương hồn, ngưng tụ lực lượng thuần dương vào cơ thể mới được. Trước đó thân thể Nhậm Kiệt một mực không có đột phá tấm chắn, cũng là vì thiếu lực lượng thuần dương, mà Long Viêm Hỏa Diễm này chính là một trong lửa thuần dương nhất của thiên địa.

Cường độ thân thể tăng lên, Nhậm Kiệt cảm giác mình vận chuyển Ngọc Hoàng Quyết càng thêm thông thoáng, trong quá trình này thần hồn lực càng thêm ngưng kết.

- Đồ tốt thế này không thể lãng phí, ngươi cũng tới tắm đi! Vừa mới luyện hóa kiện pháp bảo thứ nhất chân chính thuộc về mình, mà thời khắc này gặp Long Viêm Hỏa Diễm, Nhậm Kiệt lập tức lấy ra Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, đồng thời phân ra một tia Long Viêm Hỏa Diễm, một lần nữa rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Long Viêm Hỏa Diễm rót vào trong đó, Nhậm Kiệt cũng thúc đẩy vận chuyển trận pháp, lực lượng bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, sáp nhập lực lượng Long Viêm Hỏa Diễm vào trong.

Trong nháy mắt, vốn trước đó Long Viêm Hỏa Diễm từ phía dưới long quan toát ra chỉ bị Nhậm Kiệt phân đi một thành, nhưng theo rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, có ít nhất 5, 6 thành bị dẫn đi, sau đó lực lượng cần thiết vận chuyển trong cơ thể Lý Thích kia, liền gia tăng lực độ hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm từ phía dưới long quan... ngay lúc này Long Viêm Hỏa Diễm liền mãnh liệt gần gấp đôi so với lúc ban đầu Nhậm Kiệt nhìn thấy.

Hơn nữa theo cường độ thân thể Nhậm Kiệt tăng lên, thân thể thích ứng với Long Viêm Hỏa Diễm, rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tiêu hao càng lúc càng lớn, tiêu hao ngọn lửa cũng càng lúc càng lớn, lúc này ngọn lửa toát ra từ phía dưới long quan kia cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Thời điểm này, ở vòng ngoài hoàng lăng, trận pháp từng tầng một triệt bỏ, người giữ lăng dẫn theo đại cung phụng, Cổ phó đường chủ cùng Lâm Vĩnh phó đường chủ mấy người đang bay vào bên trong.

Qua bàn bạc điều hòa với đại cung phụng, cuối cùng Cổ phó đường chủ đáp ứng đại cung phụng, do người giữ lăng cùng đại cung phụng hướng dẫn, để cho hắn trước cảm ứng một vài chỗ, nhìn xem một vài chỗ chung quanh thực sự có người hắn muốn tìm hay không.

Cổ phó đường chủ chính mình cũng biết, đối phương làm như vậy, coi như là nhượng bộ rất lớn rồi.

- Cổ phó đường chủ, nơi này chính là vị trí ngài mới vừa nói, ngài cũng thấy đấy, nơi này hàng năm có trận pháp, cấm chế vận chuyển, hoàn toàn không có khả năng có người vào được! Đại cung phụng chỉ vào chỗ Cổ phó đường chủ nói, nói, một bộ dáng ngươi xem đi, chúng ta không có nói láo đâu!

Cổ phó đường chủ cũng cau mày, nơi này đại trận rất nhiều, cấm chế vô số, ngay cả hắn muốn toàn lực phá mở một trận pháp trong đó đều rất phí sức, mà chung quanh đích xác không có người nào.

- Bên đó thì sao? Cổ phó đường chủ ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, hỏi.

- Hừ! Nơi đó cho dù Thái Cực Cảnh cũng không dễ đi vào, ngươi nói nơi này có người ngươi muốn tìm, đã cho ngươi đến nhìn xem! Người giữ lăng sắc mặt sa sầm xuống, cực kỳ khó chịu nói.

Hắn không biết bệ hạ nghĩ như thế nào, theo hắn thấy, không nên cho đối phương vào nhìn. Lúc này nghe Cổ phó đường chủ muốn nhìn phía bên trong, người giữ lăng không khách sáo nói. Câu Thái Cực Cảnh cũng không dễ đi vào kia chính là để lộ ý nghĩ trong lòng hắn: "Ngươi tưởng ngươi là ai?" Nếu như đối phương muốn đi vào tiếp, bất kể ra sao hắn cũng phải cản lại, cho dù bệ hạ cho phép đều không được, nếu thực sự không được cũng chỉ có thể...

Không có, lại không có, tại sao có thể như vậy?

Cổ phó đường chủ cũng rất muốn nổi dóa, hắn cũng không ngốc, dù sao nơi này là hoàng lăng của Minh Ngọc Hoàng Triều...

- Chúng ta đi! Cổ phó đường chủ cũng nghĩ không ra vì sao, cũng không biết làm gì hơn, liền quay qua nói một câu với vị Lâm phó đường chủ và Hứa trưởng lão bọn họ một mực đi theo, rồi dứt khoát quay mình bay ra phía ngoài.

- Hừ! Người giữ lăng áo xám hừ lạnh một tiếng.

Đại cung phụng nhức đầu một trận, hướng về phía người giữ lăng áo xám gật đầu cười khổ, sau đó chuẩn bị đuổi theo Cổ phó đường chủ kia, nói chuyện với hắn một chút. Dù sao vốn đang muốn giao hảo với bọn họ, hiện tại lại liên tiếp xảy ra hai lần chuyện như vậy, vẫn phải nói rõ một chút mới tốt.

"Ầm... Ầm Ầm..." Đúng lúc này, mặt đất đột nhiên rung động một trận, trong tiếng nổ ầm ầm từng luồng hơi nóng bốc lên, đồng thời còn có đạo đạo sát khí thẩm thấu lên đây, mặc dù chỉ là thoáng toát ra rồi biến mất, nhưng mọi người ở đây đâu có người nào tầm thường, lập tức đều nhận ra có điều không thích hợp, gần như cùng thời điểm đó, tất cả mọi người đều ngừng lại động tác.

Người giữ lăng áo xám biến sắc, cảm nhận được biến hóa này là xuất từ phía dưới, hắn dường như nghĩ tới điều gì.

Đây là? Đại cung phụng thật ra cũng không biết rành nơi này, chỉ là hơi lấy làm lạ, hơi nóng vừa rồi cùng với sát khí kia là chuyện gì xảy ra?

- Không đúng... Phản ứng lớn nhất phải kể là Cổ phó đường chủ cùng Lâm Vĩnh phó đường chủ nơi đó, hai người đều không khỏi biến sắc. Phải nói tia sát khí vừa rồi không ai quen thuộc hơn bọn họ, sát khí đó chỉ có Tàn Hồn bọn họ mới có thể ngưng luyện, đó là sát khí đặc thù nhất thiết phải ở bên trong một chỗ cấm địa của Tàn Hồn, mới có thể được rèn luyện.

Tuy rằng chỉ là một tia sát khí, bọn họ lại cảm nhận được khí tức của Cửu Tự Sát Ấn. Tuy rằng bọn họ là người của nội đường chữ Địa, cho dù bọn họ cũng thấy qua nhiều Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, còn Linh khí tuyệt phẩm bình thường bọn họ căn bản không để ý tới. Nhưng Cửu Tự Sát Ấn này thì khác, đây chính là tượng trưng cho Cửu Sát chữ Nhân, đại biểu ý nghĩa phi phàm.

Nhưng vừa rồi... sát khí trong nháy mắt vừa rồi, bọn họ lại cảm nhận được Cửu Tự Sát Ấn vỡ nát, tại sao có thể như vậy?

Phía dưới rốt cuộc xảy ra chuyện gì, làm sao... làm sao Cửu Tự Sát Ấn lại vỡ nát như thế???

- Các ngươi muốn làm gì? Đột nhiên, người giữ lăng áo xám thấy Cổ phó đường chủ cùng Lâm Vĩnh phó đường chủ kia xoay người vọt trở lại, hắn đã sớm tích súc lực lượng liền ra tay ngăn cản.

- Vì cái gì, chính các ngươi trong lòng hiểu rõ! Không ngờ lại thật dám âm thầm xuống tay, chuyện này còn chưa xong đâu! Cút ngay! Cổ phó đường chủ nổi giận quát một tiếng, chiến giáp trên người phát sáng, trong nháy mắt vọt tới.

- Hừ! Để xem ngươi có thể giấu ở nơi nào, Bát Giác Bàn, phá mở cho ta! Đừng nhìn bộ dáng Lâm Vĩnh giống như nhi đồng, nhưng lúc này hắn hừ lạnh một tiếng, không thể nghi ngờ lại hiển lộ ra vô cùng cường đại. Trong nháy mắt Bát Giác Bàn trong tay hắn phát sáng, tám góc hội tụ vào nhau, tạo thành một cột sáng bát giác, đánh thẳng xuống...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status