Tạo hóa Tiên Đế

Chương 1219: Thần Cấm Chi Địa


Phi Thuyền giấu ở trong mây trắng, một đường bay nhanh về phía nam.

Khương Tư Nam biết rõ, Tiên Đế Minh có thể sẽ không từ bỏ ý đồ, bởi vậy cực kỳ cẩn thận, âm thầm vận chuyển Già Thiên Bí Thuật, che đậy khí tức của ba người.

Cứ như vậy trên đường đi đều cực kỳ bình tĩnh, đại khái bay hơn mười ngày, Khương Tư Nam rốt cục thấy được một mảnh đại lục mênh mông.

- Cái này là Nam Yêu Châu sao?

Khương Tư Nam thì thào tự nói, tuy hắn từ trên biển bay tới, đó là bởi vì Tổ Long cung ở trong đông hải, mà Thái Sơ Đại Thế Giới ngũ đại châu kỳ thật đều có đất liền tương liên, tựa như Nam Yêu Châu, cùng Tây Cực Châu có đất liền tương liên, cũng không tính là một phiến đại lục độc lập.

Nam Yêu Châu mênh mông bao la bát ngát, từng ngọn núi thẳng nhập vân tiêu, sơn mạch kéo phập phồng, cổ thụ che trời mọc lên san sát như rừng, tản ra một loại bao la mờ mịt cùng Hồng Hoang chi khí, cách rất xa, Khương Tư Nam có thể chứng kiến trong sơn mạch Yêu khí trùng thiên, hào quang vụ lượn lờ.

- Rốt cục đến Nam Yêu Châu rồi!

Trong thanh âm của Tử Hạnh Nhi mang theo một tia kinh hỉ, nàng tự nhiên cười nói:

- Khương đại ca, từ nơi này lại bay hai ngày, là lãnh địa của Tử Lân tộc ta rồi, ở trong Nam Yêu Châu, chắc hẳn Tiên Đế Minh kia cũng không dám làm càn như thế!

- Vẫn là cẩn thận cho thỏa đáng!

Khương Tư Nam chậm rãi nói, nhưng trong lòng cũng thở dài một hơi.

- Hạnh Nhi, trong Nam Yêu Châu này, chỉ có Huyền Không Sơn, Thiên Yêu điện, Hỗn Độn Hải ba Yêu tộc Thánh Địa sao?

Khương Tư Nam hỏi.

Trước khi hắn đến Nam Yêu Châu, Long Hoàng đã giới thiệu cho hắn tình huống Nam Yêu Châu kỹ càng, hắn cũng biết thế lực Nam Yêu Châu không giống mấy đại châu khác phức tạp như vậy, bởi vì nơi này trên căn bản là thiên hạ của Yêu tộc, cho nên chỉ có Tam Đại Yêu tộc Thánh Địa, những thứ khác đều là một ít Yêu tộc Cổ Tộc truyền thừa thật lâu, các động Yêu Vương, Yêu Hoàng, thậm chí là Yêu Tôn, nhưng ở trong Nam Yêu Châu, vạn yêu đều lấy Tam Đại Yêu tộc Thánh Địa vi tôn.

Tử Lân tộc coi như là một Cổ Tộc truyền thừa, Khương Tư Nam muốn từ Tử Hạnh Nhi đạt được tin tức càng toàn diện.

- Không sai! Nam Yêu Châu chỉ có Tam Đại Yêu tộc Thánh Địa, thống lĩnh hàng tỉ Yêu tộc! Nhưng ngoài những Yêu tộc Thánh Địa này, nghe nói còn có một chút Cổ Tộc lánh đời, chỉ có điều ít lộ ra nhân thế, Nam Yêu Châu vẫn là dùng Yêu tộc vi tôn!

Tử Hạnh Nhi nhẹ gật đầu, chậm rãi nói:

- Tam Đại Thánh Địa cao cao tại thượng, phía dưới là tất cả Đại Yêu tộc, cùng với Yêu Vương hoặc Yêu Hoàng chiếm núi làm vua, Yêu tộc tầm đó cũng thường có tranh đấu, giống như Tử Lân tộc ta, những năm này một mực bị Tiếu Nguyệt Lang tộc uy hiếp, tử thương thảm trọng!

- Nguyên lai là như vậy!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, này và hắn tưởng tượng không sai biệt lắm.

Phi Thuyền ẩn trong mây trắng, nhanh chóng bay qua từng ngọn núi, Khương Tư Nam chứng kiến, trên những ngọn núi kia, Yêu khí cuồn cuộn, thậm chí có cờ xí giắt ngang, có các động Yêu Vương đang luyện binh, như chiến trận của Nhân tộc, thoạt nhìn khí tượng không tầm thường.

Khương Tư Nam lại nghĩ, tuy hiện tại Nhân tộc cùng Yêu tộc tranh đấu không hề giống như thời kỳ Thượng Cổ kịch liệt như vậy, nhưng nếu như Nhân tộc dám đến Nam Yêu Châu, chỉ sợ tránh không được bị những Yêu Vương Yêu Hoàng này chộp tới, sau đó nấu hoặc nướng, cho rằng đồ ăn nhắm rượu.

Phi Thuyền bay qua ngàn vạn ngọn núi lớn, vượt qua mấy chục vạn dặm, mà phía trước đột nhiên trở nên bỗng nhiên khoáng đạt.

- Khương đại ca, phía trước là Thần Cấm Chi Địa, cấm hết thảy sinh linh hoặc đồ vật phi hành, chỉ có thể thành thành thật thật từng bước một đi qua, Thần Cấm Chi Địa khoảng chừng mười mấy vạn dặm, đi qua Thần Cấm Chi Địa, chính là tổ địa của Tử Lân tộc chúng ta!

Tử Hạnh Nhi nói với Khương Tư Nam.

- Vậy mà cấm phi hành? Chẳng lẽ ở đây là một di tích gì sao?

Khương Tư Nam hơi sững sờ, trong ánh mắt lộ ra một tia hứng thú.

Ông!

Hắn cũng không có ngừng, nhưng thời điểm Phi Thuyền đi tới trên không địa vực, Khương Tư Nam bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng kỳ diệu bao phủ hư không, Phi Thuyền lập tức rơi xuống dưới.

Giống như lập tức bị ngăn cách pháp lực, Phi Thuyền không có một chút linh tính, Khương Tư Nam vội vàng ổn định thân hình, mang theo Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn rơi xuống.

- Địa phương thật kỳ dị!

Khương Tư Nam hơi sững sờ, hắn phát hiện địa phương mười mấy vạn dặm, một mảnh trống rỗng, dưới chân tất cả đều là lưu sa, phảng phất như sa mạc tĩnh mịch, nhìn không tới cuối cùng.

Mà thiên địa ở trong đó rõ ràng bất đồng, có một loại lực lượng kỳ dị lưu động, nhưng hắn lại tìm không thấy nguyên nhân.

- Khương đại ca đoán không sai!

Tử Đàn một mực trầm mặc, giờ phút này lại mở miệng cười ngây ngô nói:

- Thần Cấm Chi Địa này, từ trưởng lão trong tộc dò xét, rất có thể là một Thượng Cổ di tích, nhưng lại căn bản không có đầu mối gì, cũng tìm không thấy manh mối có giá trị, coi như là Tam Đại Thánh Địa cũng không có cách nào, cho nên dần dà, liền thành địa phương không người hỏi thăm.

Nhưng Thần Cấm Chi Địa không thể phi hành, hơn nữa cũng không thể ở trong này tạo thành động tĩnh lớn, nếu không rất có thể sẽ bị lực lượng kỳ dị công kích, cho nên phàm là người đến Thần Cấm Chi Địa, đều kiệt lực tránh cho chiến đấu, nếu không sẽ gặp bất trắc!

- Ngay cả Tam Đại Thánh Địa cũng không thể tra ra nguyên nhân di tích sao? Nhưng lại không thể chiến đấu ở trong này, quả nhiên là hết sức kỳ lạ! Chúng ta nhanh ly khai nơi này đi, ta cuối cùng cảm giác ở đây có chút không đúng!

Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, thúc giục nói.

Ba người đều đi bộ, nhưng tốc độ cực nhanh, thường thường một bước trên trăm trượng, thân hình như tên rời cung, cực tốc mà đi, chung quanh chỉ có thể nghe được tiếng gió gào thét, cùng với thanh âm dưới chân dẫm nát lưu sa.

Sau khi ba người đi về phía trước hơn vạn dặm, khắp trời biến thành một mảnh mờ nhạt, chung quanh tịch liêu, nếu không phải Tử Hạnh Nhi có bí pháp có thể để xác định phương hướng, người bình thường đã sớm bị mất phương hướng.

Ở trong Thần Cấm Chi Địa, không thể phi hành, cũng không thể sử dụng Nguyên Thần lực, pháp lực trong cơ thể cũng nhận được hạn chế rất lớn, coi như là cường giả Hoàng đạo, cũng chỉ có thể dò xét khu vực rất nhỏ, cường giả Chí Tôn cũng có thể sẽ bị lạc đường.

Cho nên phiến Thần Cấm Chi Địa này, lại được xưng là Sinh Mệnh Cấm Khu, cực ít có người tới đây, Tử Lân tộc đúng là dựa vào Thần Cấm Chi Địa bảo hộ, bởi vậy mới một mực truyền thừa nhiều năm như vậy.

Ầm ầm!

Vừa lúc đó, đại địa bỗng nhiên chấn động kịch liệt, ngay sau đó Khương Tư Nam cảm giác được trong nội tâm phát lạnh, không cần suy nghĩ, trực tiếp bắt lấy Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn, thân thể tung lên.

Vèo!

Một trường thương ám kim sắc từ dưới chân của hắn đưa ra, có một đạo nhân ảnh xông lên trời, tốc độ cực nhanh, đâm tới chỗ hiểm quanh thân Khương Tư Nam.

Rầm rầm rầm!

Cùng lúc đó, lưu sa không ngừng nổ tung, từ trong lòng đất trực tiếp chạy ra mười thân ảnh, từ bốn phương tám hướng vây giết về phía Khương Tư Nam.

- Người nào?

Khương Tư Nam quát lạnh một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia hàn mang.

Nhưng những người kia căn bản không có nói câu nào, hơn nữa chiến lực cường đại, trường thương có lực xuyên thấu rất mạnh, phong mang vô tận, ẩn chứa phù văn thần bí, khóa chết phương hướng Khương Tư Nam, Tử Hạnh Nhi cùng Tử Đàn có khả năng rút đi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status