Tạo hóa Tiên Đế

Chương 902: Quyết đấu Đế Nhất!


Nhưng thái độ bỏ qua của Khương Tư Nam, lại triệt để chọc giận Đệ Nhất Thánh.

- Tiểu súc sinh, ta đang nói chuyện với ngươi ngươi không nghe thấy sao? Hôm nay ngươi lại có gan một mình một người đến Ngũ Hành Thánh Sơn, ta ngược lại muốn xem ngươi có bản lãnh gì, đợi lát nữa ta sẽ để ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

Khương Tư Nam vẫn như không có nghe Đệ Nhất Thánh nói, mà nhìn Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt mỉm cười, thân mật lau nước mắt trên gương mặt hai người nói:

- Đừng khóc nữa, lại khóc liền không xinh đẹp rồi! Yên tâm, hôm nay ta đến, liền không có bất kỳ người nào có thể bức bách các ngươi!

Khương Tư Nam nói rất nhạt, nhưng lại có một loại kiên quyết cùng tự tin.

Cuối cùng, Khương Tư Nam mới xoay đầu lại, tùy ý liếc nhìn Đệ Nhất Thánh, nhàn nhạt nói:

- Là lão cẩu nào sủa bậy ở đây?

- Cái gì?

Khóe miệng của tất cả mọi người có chút co lại, không nghĩ tới Khương Tư Nam lại dám nhục nhã Đệ Nhất Thánh, phải biết rằng bất kể như thế nào, Đệ Nhất Thánh cũng là một Vương giả đỉnh cấp, chiến lực vô cùng cường đại.

Nghe được Khương Tư Nam nói, Đệ Nhất Thánh tái mặt, trong ánh mắt khởi động lấy lửa giận khủng bố.

- Khương Tư Nam, ngươi muốn chết!!!

Trong ánh mắt của Đệ Nhất Thánh lộ ra một tia sát cơ, điên cuồng hét lên, khí tức cuồng bạo bộc phát ra, lửa giận ngập trời, muốn đánh về phía Khương Tư Nam.

- Sư tôn, để cho ta tới!

Vừa lúc đó, một thanh âm nhàn nhạt truyền đến, thân ảnh hoàn mỹ vô khuyết của Đế Nhất chậm rãi đứng lên.

Đệ Nhất Thánh sững sờ, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Đế Nhất, cuối cùng hắn vẫn chậm rãi gật đầu, tràn ngập sát cơ nhìn Khương Tư Nam nói:

- Tốt! Đế Nhất, ngươi tự tay giết hắn đi!

Đế Nhất vừa đứng lên, liền giống như thần dương sáng chói, trở thành tiêu điểm của mọi người.

Hắn là hoàn mỹ như vậy, toàn thân hoàn mỹ vô khuyết, trần thế bất nhiễm, cả người bao phủ ở trong tiên quang, tựa như một Tiên Vương tuyệt thế

Nhất là đôi mắt của hắn, sáng chói như thần dương, thâm thúy như tinh không, tràn đầy khí tức thần bí, hắn lạnh nhạt nhìn thoáng qua mọi người, liền để cho mọi người cảm giác tự ti mặc cảm, phảng phất như đối mặt với thiên địa, đối mặt một tồn tại vô thượng, không tự giác được sinh ra kính ý.

Đế Nhất đứng ở nơi đó, không có tư thái kiêu căng gì, nhưng lại cho người một loại cảm giác trời sinh liền cao cao tại thượng.

Có ít người, từ nhỏ liền là Thiên Địa sủng nhi.

Ngay cả Khương Tư Nam cũng không thể không tán thưởng, những lời này dùng để hình dung Đế Nhất là không thể phù hợp hơn.

Giờ phút này, Trọng Lê Trận Vương cũng lặng yên trở lại, vốn hắn tràn đầy sát cơ với Khương Tư Nam, nhưng sau khi nhìn thấy Đế Nhất đứng ra, lại tự nhiên lui về, như trước ngồi ở bên người Ngũ Đạo Tông.

- Có kết quả không?

Ngũ Đạo Tông nhàn nhạt hỏi.

Trọng Lê Trận Vương nhẹ gật đầu, lạnh như băng nhìn Khương Tư Nam nói:

- Đúng vậy! Những người kia là được tiểu súc sinh này cứu đi, hơn một năm không thấy, không ngờ hắn lại trưởng thành đến tình trạng này, thật làm cho người ta khó có thể tin, trừ khi...

- Chí Tôn truyền thừa?

Ánh mắt của Ngũ Đạo Tông co rụt lại, chậm rãi hộc ra mấy chữ, sau đó nhìn thoáng qua Khương Tư Nam cùng Đế Nhất xa xa, chậm rãi nói:

- Thật sự là càng ngày càng có ý tứ!

Đế Nhất đứng thẳng ở trong hư không, trên cao nhìn xuống bao quát Khương Tư Nam, thản nhiên nói:

- Hai người bọn họ là nữ nhân của ta, ngươi không thể động!

- Chê cười!

Khương Tư Nam lạnh lùng cười nói:

- Lúc nào các nàng thành nữ nhân của ngươi? Ngược lại là ngươi, thân là Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông, vậy mà phản bội tông môn, khi sư diệt tổ, cùng lão cẩu Đệ Nhất Thánh một giuộc, ngươi có tư cách gì đứng ở trước mặt ta?

Khương Tư Nam chính nghĩa lẫm nhiên, có một cỗ tính tình cương trực xông lên thương khung.

Thanh âm của hắn rất lạnh, trong lòng có một cỗ khí tức hậm hực, Đế Nhất là đệ nhất Chân Truyền Đệ Tử của Đại La Thiên Tông, thiên phú vô song, là hi vọng của Đại La Thiên Tông.

Tuy Khương Tư Nam có chút ma sát với Đế Nhất, nhưng mà đứng ở góc độ đại nghĩa tông môn, Khương Tư Nam vẫn hi vọng Đế Nhất có thể lớn lên, trở thành trụ cột của tông môn.

Nhưng mà thật không ngờ, lão cẩu Đệ Nhất Thánh phản bội tông môn, ngay cả Đế Nhất cũng đi theo khi sư diệt tổ, xem tình hình hôm nay, chỉ thiếu chút nữa liền thay đổi địa vị, vùi đầu vào môn hạ của Ngũ Hành Thánh Tông rồi.

Đế Nhất nghe Khương Tư Nam nói, cũng không có chút tức giận nào, thanh âm lạnh nhạt như trước:

- Ta nói phải, hai người bọn họ liền là nữ nhân của ta! Về phần phản bội tông môn, bất quá là chê cười mà thôi, ta chưa bao giờ phản bội tông môn, bởi vì ta không phải người của Đại La Thiên Tông!

- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi là Chí Tôn, hay Chân Tiên? Ngươi cho rằng ngươi có thể khống chế vận mệnh của người khác sao?

Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, thanh âm rất cao, có một loại khí tức kịch liệt, ánh mắt của hắn nhìn về phía Đế Nhất cũng càng ngày càng lạnh.

- Tông môn bồi dưỡng ngươi, truyền cho ngươi thần thông, truyền đạo giải thích nghi hoặc giúp ngươi, ngươi lại nói cho tới bây giờ không phải người của Đại La Thiên Tông? Đã như vậy, hôm nay ta sẽ thay tông môn thanh lý môn hộ!

Trên người Khương Tư Nam, kim quang sáng chói xông thẳng lên trời, khí huyết sôi trào, hắn cảm thấy một loại bi ai, thủ tịch đệ tử của Đại La Thiên Tông, thiên tài Đế Nhất phản bội tông môn, một đám Thái Thượng trưởng lão đều khi sư diệt tổ, giống như ngoại trừ chưởng giáo Chân Nhân Phong Thiên Quân cùng sư tôn Dịch Thiên Cơ, những người khác tất cả đều là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ!

Tại sao Đại La Thiên Tông lại thành như thế này? Khương Tư Nam không nghĩ ra.

Nhưng mà hắn đứng ở trước mặt Đế Nhất, đứng ở trong Ngũ Hành Thiên Cung, huyết dịch của hắn đều thiêu đốt, cần một trận đại chiến đến phát tiết.

- Ta không phải Chí Tôn, cũng không phải Chân Tiên, nhưng ta nhất định sẽ siêu việt bọn hắn, đạt tới độ cao ngươi không tưởng tượng đến!

Thanh âm của Đế Nhất vẫn rất bình thản, không có bất kỳ cảm tình chấn động, phảng phất như không có chuyện gì có thể làm cho tâm tình của hắn phát sinh biến hóa.

Con ngươi thâm thúy của hắn nhìn chằm chằm vào Khương Tư Nam, nói:

- Ta nói ta không phải người Đại La Thiên Tông, điểm này là sự thật, bất quá ta không cần giải thích với ngươi! Mà ngươi... Xác định muốn chiến một trận với ta sao?

Đế Nhất bước ra một bước, hư không phảng phất như chấn động thoáng một phát, có một cỗ khí tức mênh mông mờ ảo tán phát ra, kích động Thiên Địa, để cho tất cả mọi người chấn động.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status