Thần ấn vương tọa

Chương 140: Đại chiến vong linh [1+2]


Giờ cùng là đối diện biển khô lâu, hơn nữa lần này là biển khô lâu đã tiến hóa, Long Hạo Thần đối phó lại so với lúc trước nhẹ nhàng hơn nhiều. Bởi vì thực lực của hắn thật sự tăng quá lớn.

Lần trước bảo vệ Hạo Nguyệt, hắn mới từ cấp bốn tăng lên cấp năm. Mà lần này hắn đạt tới thực lực cấp sáu bậc năm, lại thêm thức tỉnh thần quyến giả, đối mặt đám sinh vật vong linh cấp thấp dĩ nhiên không chút áp lực.

Phương xa mười hai Thi Vu thấy Long Hạo Thần nở rộ quang mang vàng rực rỡ, lửa ma trơi trong mắt nhấp nháy càng kịch liệt, hiện ra chúng nó đang dao động cảm xúc bất an.

Quang nguyên tố thuần túy đến mức tận cùng nở rộ ra hơi thở thần thánh, đem đến cho chúng cảm giác nguy hiểm và bất an vô cùng.

Ngay cả Long Hạo Thần cũng kinh ngạc. Khô lâu leo lên kế tiếp có lẽ cảm thụ được quang nguyên tố nồng đậm trong không khí, không ngờ có chút sợ sệt không dám tiến lên tiếp.

Tiếng huýt sáo sắc nhọn phát ra từ miệng đám Thi Vu. Từng cây xương khô trên pháp trượng tản ra nồng đậm hơi thở tử vong. Bỗng chốc, khô lâu phía trước bắt đầu tan vỡ, mảng lớn khô lâu trong lúc leo núi bị vỡ ra, mau chóng dung hợp lại.

Lại là chiêu này? Lần trước Long Hạo Thần suýt chết dưới đòn này, là Thi Vu tổ hợp lại Khô Lâu Vương. Hơn nữa lần này mười hai Thi Vu cùng lúc khởi động, tổ hợp ra Khô Lâu Vương hoặc là càng mạnh hoặc là tăng số lượng.

Long Hạo Thần sớm không phải thuở ấy, sao có thể cho đám Thi Vu có cơ hội?

"Nhã Đình!" Long Hạo Thần quát khẽ.

Cùng lúc đó, quang mang vàng rực rỡ từ sau lưng hắn nở tung ta. Bốn cánh to lớn bỗng chốc giang rộng. Chỉ vỗ một cái, thân thể hắn đã xông hướng mười hai Thi Vu.

Linh cánh của Long Hạo Thần và quang cánh của Nhã Đình khác biệt. Quang cánh của Nhã Đình trong suốt tựa như cánh ve, càng thêm xinh đẹp. Mà linh cánh của Long Hạo Thần có nhiều lông tựa như cánh chim thật.

Nhã Đình sớm chuẩn bị tốt chú ngữ, vỗ đập sáu cánh, cô thay thế vị trí lúc trước của Long Hạo Thần ở cửa động. Tay giơ cao pháp trượng, sáu cánh sau lưng vỗ, nồng đậm quang nguyên tố nở rộ trên không trung, hóa thành từng đoàn quang cầu lấp lánh cỡ nắm tay bay hướng bầy khô lâu.

"Tinh Chi Vũ."

Mặc dù nơi này không có quang nguyên tố, nhưng Nhã Đình chẳng những đã trải qua ba lần tiến hóa, hơn nữa có thể chất thần quyến giả của Long Hạo Thần trợ giúp và dung hợp Thánh Dẫn Linh Lô, hiện tại thực lực của cô đủ tương đương với ma pháp sư đỉnh cấp sáu. Ma pháp khiến cô chuẩn bị thời gian dài như vậy, đương nhiên không đơn giản là ma pháp cấp sáu, đó là một ma pháp cấp bảy cường đại.

Nhã Đình mạnh nhất ở chỗ bản thân cô là từ quang nguyên tố ngưng kết mà thành. Bởi vậy cô không hề lo lắng cạn kiệt linh lực giống ma pháp sư nhân loại. Trừ cường độ có hạn chế ra, trừ phi năng lượng nguyên tố bản thân cô tiêu hao hết, nếu không, cô luôn luôn có thể thi triển ma pháp. Đương nhiên nếu thật sự tiêu hao hết, cũng biểu thị Nhã Đình chết.

Tinh Chi Vũ, ma pháp cấp bảy, hơn nữa đó là ma pháp quang hệ cấp bảy chuyên thuộc về Tinh Linh tộc.

Từng mảnh ánh sao vàng đập hướng bầy khô lâu, càng đáng sợ là, những ánh sao tựa như có mắt, chuyên tìm vị trí chính giữa dung hợp Khô Lâu Vương.

Từng đoàn sáng vàng không ngừng nở rộ trong biển xương khô. Quang mang quét tới đâu là khô lâu lập tức biến thành tro bụi. Từng cái nguyên bản phải tổ hợp thành Khô Lâu Vương bỗng chốc tan vỡ, không thể hoàn thành tổ hợp.

Mà lúc này Long Hạo Thần đã tới trước mặt mười hai Thi Vu.

Từ khi hai cánh biến thành bốn cách, tốc độ bay của Long Hạo Thần cũng tăng lên. Tuy hiện tại hắn chưa rành bay lượn, thiếu thời gian rèn luyện, nhưng một đường bay tới thì hắn vẫn có thể làm được. Bởi vậy mười hai Thi Vu chỉ thấy quang mang vàng chợt lóe, ngay sau đó Long Hạo Thần đã tới trước mặt chúng nó.

Kinh hãi biến sắc, mười hai Thi Vu hầu như là cùng lúc phát ra tiếng thét dài chói tai.

Đây là một kỹ năng đặc biệt của bầy Thi Vu, Sợ Hãi Tiêm Khiếu, có chút giống kỹ năng Ma Âm Xuyên Não của thích khách nhân loại. Hơn nữa càng mạnh hơn nhiều, bởi vì bản thân chúng chính là nương tựa năng lượng linh hồn.

Lần đầu đối diện Thi Vu thì Long Hạo Thần từng chịu thiệt.

Nhưng lần này Sợ Hãi Tiêm Khiếu đối với hắn hiển nhiên không có tác dụng gì. Cách Long Hạo Thần ứng phó rất đơn giản, cho mình Thánh Quang Tráo thêm vào Quang Chi Đãng Dạng.

Sợ Hãi Tiêm Khiếu của bầy Thi Vu có mạnh cỡ nào, cũng không thể so sánh với cả đám oán linh trong Sợ Hãi Bi Khiếu Động kêu to! Long Hạo Thần có thể ở đó lĩnh ngộ ra Quang Chi Đãng Dạng, sao e ngại Tiêm Khiếu nho nhỏ này?

Giữa hư không, bước ra một bước, Long Hạo Thần đã ngang nhiên xâm nhập vào đàn Thi Vu. Ngay sau đó, Quang Phạt trong tay phải huyễn hóa thành vô số bóng vàng, đích thị là Diệt Ma Thiểm.

Thi Vu cường đại là linh hồn, không phải thân thể chúng nó. Đối diện hơi thở thần thánh của thần quyến giả Long Hạo Thần áp chế, uy lực linh hồn của chúng nó bị hạn chế rất nhiều. Thân thể sao ngăn cản được công kích mạnh mẽ của Diệt Ma Thiểm?

Thân thể mười hai Thi Vu gần như nháy mắt bị đâm xuyên. Ngay sau đó, từng ngọn lửa vàng tự thiêu đốt thân thể chúng. Mặc kệ là người hay linh hồn, đều bị lửa vàng nuốt hết.

Năng lực thức tỉnh thần quyến giả, Quang Minh Thánh Hỏa nội uẩn.

Chính là nói, Long Hạo Thần công kích bất cứ đòn gì đều kèm hiệu quả Quang Minh Thánh Hỏa.

Kỹ năng Quang Minh Thánh Hỏa thì kỵ sĩ khác cũng có thể học, nhưng đây chính là phải đạt cấp bảy mới được. Hơn nữa một khi sử dụng Quang Minh Thánh Hỏa, linh lực tiêu hao khá lớn. Nhưng Long Hạo Thần làm thần quyến giả, lại hoàn toàn không cần lo lắng điều này.

Có thể nói, lần này thức tỉnh rồi, ưu thế thể chất quang minh chi tử của Long Hạo Thần mới bắt đầu toàn diện mở ra, khiến hắn bắt đầu hoàn toàn vượt qua kỵ sĩ cùng đẳng cấp.

Bên dưới biển xương khô mất đi Thi Vu chỉ huy, bỗng chốc bắt đầu tán loạn. Chỉ chốc lát sau, biển xương khô đen như không có tận cùng đã biến mất.

Long Hạo Thần hơi lắc đầu. Hiển nhiên hắn không vừa lòng lắm trận chiến này. Chỗ không hài lòng chủ yếu là hắn không quen thuộc năng lực sau khi thức tỉnh. Nếu hắn có thể dự đoán ra Thi Vu dễ giải quyết như vậy, hắn sẽ không để Nhã Đình phóng thích ma pháp cường đại giống Tinh Chi Vũ.

Mắt thấy khô lâu bên dưới toàn bộ biến mất hết, hắn hơi thở ra, lại bay trở về cửa động. Chẳng qua bởi vì dùng sức không đều, lúc rơi xuống đất thì chân hơi lảo đảo.

"Xem ra mình thật nên luyện tập năng lực bay." Long Hạo Thần có chút bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn nói lời này không phải nói suông. Chiến đấu giữa cường giả chân chính đa số đều là trên không trung. Bởi vì không trung có thể tránh cho thương tổn quân đội bạn, phá hư mặt đất. Cho dù là hung tàn như ma tộc, rất nhiều lúc đều không muốn cùng nhân loại quyết chiến trên mặt đất.

Nhã Đình bật cười nói.

"Chủ nhân, nhân loại các ngươi trời sinh là không thể bay, ngài bay tệ cũng rất bình thường."

Long Hạo Thần ánh mắt quái quái liếc cô một cái. Từ khi Nhã Đình có thể nói ra tiếng người, hắn hơi không quen. Hắn còn chưa nghĩ ra nên nói với Thải Nhi về Nhã Đình ra sao đây.

Đúng lúc này, đột nhiên sắc mặt Long Hạo Thần chợt biến. Ánh mắt nhìn phương xa, một cảm giác bất an xuất hiện trong đầu hắn. Dường như có nguy hiểm cực lớn sắp giáng xuống.

Đã giết chết mười hai Thi Vu và đại quân khô lâu, như vậy sao còn xuất hiện uy hiếp cực lớn? Rốt cuộc là cái gì?

Nhã Đình ở phương diện cảm giác thì không chút thua Long Hạo Thần. Huống chi cô và Long Hạo Thần vốn là một thể. Long Hạo Thần cảm thụ được thì dĩ nhiên cô cũng có phát hiện, kinh ngạc nhìn phương xa.

"Chủ nhân, dường như có hương vị rất khó ngửi đang tiến tới gần chúng ta. Mục tiêu dường như là chỗ chúng ta."

Long Hạo Thần hít sâu, toàn thân tản ra một tầng sáng vàng nhu hòa. Bốn cánh sau lưng nhẹ vỗ, hấp thu quang nguyên tố ít ỏi trong không khí.

Thế giới có đen và đỏ này không phải hoàn toàn không tồn tại quang nguyên tố. Đổi làm ma pháp sư quang hệ hoặc kỵ sĩ khác ở đây thì rất khó bổ sung, nhưng hắn đã là thần quyến giả, mặc dù chỗ này không có khả năng mượn lực lượng Thần Quang Minh, nhưng hấp thu và cảm ứng quang nguyên tố thì vẫn rất siêu đẳng.

"Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Mặc kệ kẻ địch ra sao, trước khi Hạo Nguyệt hoàn thành tiến hóa, chúng ta phải cố thủ cửa động."

"Ừ." Nhã Đình ừ một tiếng, lùi ra sau một bước, đứng mé sau lưng Long Hạo Thần.

Nhìn chủ nhân trước mặt, đôi mắt đẹp toát ra ánh nhìn dịu dàng. Cô trung thành với Long Hạo Thần không còn đơn giản là liên quan khế ước. Chính vì có Long Hạo Thần mới cho cô sinh mạng mới.

Dần dần, sự uy hiếp cường đại biến ngày càng mạnh. Long Hạo Thần dõi mắt trông về phía xa, trong lòng bất an cũng ngày càng mạnh mẽ.

Kia là cái gì? Đột nhiên, con ngươi hắn co rút, ngay sau đó, ánh mắt nhìn chăm chú một phương hướng.

Trong tầm mắt hắn, xuất hiện một loại sinh vật kỳ lạ.

Thoạt nhìn thì chúng rất giống nhân loại, có bốn chân, thân thể và đầu. Nhưng cách chúng bước đi không giống nhân loại chút nào. Hai chân không ngừng nhảy, hai tay chĩa thẳng trước mặt. Mỗi lần nhảy ít nhất có thể nhảy lên trước hai, ba mét, đang mau chóng tới bên này.

Mới bắt đầu chỉ xuất hiện mấy cái. Theo thời gian trôi qua, loại sinh vật quái dị này một mảng lớn xuất hiện trong tầm mắt của Long Hạo Thần và Nhã Đình.

"Cương thi, là cương thi!" Nhã Đình thất thanh hô.

Long Hạo Thần giật mình.

"Cương thi là cái gì? Là chủng loại trong sinh vật vong linh?"

Nhã Đình gật đầu, nói.

"Là loại sinh vật vong linh vô cùng cường đại. Chúng nó cấp bậc không thể so sánh với Thi Vu, nhưng mạnh hơn khô lâu nhiều. Cương thi là nhân loại sau khi chết biến thành, thân thể trải qua năng lượng tử vong ăn mòn không bị thối rữa, tiếp thụ linh hồn đã bị tử linh lây nhiễm. Đa số cương thi đều chỉ có bản năng chiến đấu, thân thể chúng cứng như sắt, lực công kích và phá hoại đều vượt xa khô lâu. Hơn nữa trên người còn có thi độc, chỉ cần bị chúng nó công kích trúng người, lập tức trúng kịch độc. Sao có nhiều cương thi như vậy chứ!"

Chỉ trong chốc lại, tầm mắt họ đã xuất hiện hơn ngàn cương thi.

"Chủ nhân, việc không tốt! Đám cương thi này ít nhất thực lực cỡ chiến sĩ nhân loại cấp ba, thân thể chúng chính vũ khí tốt nhất."

"Chỉ là cấp ba?" Long Hạo Thần hỏi một câu, trong lòng tạm bình ổn. Lấy tu vi hiện tại, hắn đối diện hơn ngàn cương thi cấp ba thì chắc là còn có thể ngăn cản.

Ánh mắt Nhã Đình nghiêm túc.

"Chủ nhân, loại sinh vật cương thi này khác biệt lớn nhất với khô lâu không chỉ thực lực cá thể, còn có tiềm năng phát triển. Khô lâu muốn tiến hóa cực kỳ khó khăn, trừ phi có cường đại Thi Vu, thậm chí là Vu Yêu trợ giúp, chúng nó mới có khả năng tiến hóa. Mà cương thi thì thông qua không ngừng giết chóc cùng cắn nuốt, tự nhiên tiến hóa. Ngàn cương thi này không thể nào đều chỉ cấp ba, có lẽ còn có khác nữa."

"Cương thi cũng chia đẳng cấp? Còn có thể tiến hóa?" Nghe đến đó, Long Hạo Thần kiềm không được hít ngụm khí lạnh, không còn lạc quan nữa.

Nhã Đình gật đầu, nói.

"Nếu ta nhớ không lầm, hóa thi dựa theo mạnh yếu. Từ thấp đến cao phân làm cương thi bình thường, cương thi oán linh, cương thi kim cương, vân vân và vân vân. Trong đó mạnh nhất chính là cương thi kim cương, năng lực tiến hóa của chúng mạnh nhất, lực phá hoại cũng cực kỳ khủng bố. Cương thi cường đại nhất thậm chí có thể bay."

Đang lúc cô nói chuyện, đột nhiên phát hiện ánh mắt Long Hạo Thần nhìn chằm chằm một hướng. Cô vội vàng theo tầm mắt Long Hạo Thần nhìn qua, vừa lúc thấy phương xa một cương thi to lớn lấy tốc độ kinh người bay qua bên này. Bên dưới cương thi bỗng chốc trên người xuất hiện một tầng xanh đen, tốc độ xông lên đột nhiên tăng vọt.

Cương Thi Vương, không ngờ có cả Cương Thi Vương?

Sắc mặt Nhã Đình bỗng chốc tái nhợt, hét lên một tiếng.

"Cương Thi Vương, không ngờ là chân chính Cương Thi Vương."

Long Hạo Thần lúc này ngược lại tỉnh táo.

"Nhã Đình, Cương Thi Vương có thể mạnh tới cỡ nào?"

Nhã Đình mờ mịt lắc đầu, nói.

"Ta cũng không biết, ta chỉ nghe nói Cương Thi Vương ở trong thế giới tử vong thần là Vong Linh Quân Chủ yếu nhất. Nhưng dù có yếu cỡ nào, nó cũng là cấp bậc Quân Chủ! Chỉ sợ, chỉ sợ ít nhất trên cấp tám, thậm chí là cấp chín."

Nghe cô nói như vậy, Long Hạo Thần hít ngụm khí lạnh, con ngươi co rút. Nhưng tay phải nắm Quang Phạt lại ổn định. Hắn từng nói, mặc kệ gặp phải đối thủ mạnh cỡ nào, hắn nhất định phải bảo vệ Hạo Nguyệt, khiến nó thuận lợi tiến hóa.

Nhã Đình không có mở miệng nữa, mà bắt đầu ngâm xướng chú ngữ. Thanh âm của cô thánh thót êm tai, dường như chịu ảnh hưởng kiên định từ Long Hạo Thần, nỗi sợ trong lòng cô cũng biến mất.

Cương Thi Vương trên không trung bay tốc độ nhanh nhất, chốc lát sau đã đến trước sườn núi. Nó liếc mắt liền thấy Long Hạo Thần bốn cánh sau lưng mở ra, thế bay thẳng bỗng dừng lại, ánh mắt mang theo vài phần nghi hoặc nhìn chăm chú Long Hạo Thần.

"Nhân loại, nhân loại quang minh thuộc tính? Nơi này sao có nhân loại tồn tại được?" Cương Thi Vương thanh âm như chuông đồng. Hơi thở tử vong mạnh mẽ từ người nó nở tung ra. Tựa như Thi Vu tăng phúc cho khô lâu, có Cương Thi Vương tồn tại, thực lực cương thi bên dưới rõ ràng tăng mạnh nhiều.

"Xin chào, Cương Thi Quân Chủ, không biết đến nơi đây có chuyện gì?" Long Hạo Thần bình thản nói. Cương thi không ra tay thì dĩ nhiên hắn sẽ không chủ động khiêu chiến. Hắn phải kéo dài thời gian.

Không ngờ cương thi không trực tiếp xuống tay với Long Hạo Thần. Nó bộ dạng rất hung tợn, nhìn qua thì cao khoảng ba mét năm, bay giữa không trung, sau lưng có đôi cánh rất ghê tởm. Nửa bên là lông chim xám đen, bên kia thì giống cánh dơi. Một đôi cánh không phối hợp này thấy sao đều là gắn lên.

Cương Thi Vương khuôn mặt rất đẹp trai, chẳng qua làn da hiện màu tro tàn, con ngươi trong hốc mắt thì màu xanh. Xung quanh thân hình nó mơ hồ có một tầng sương mù xanh tản ra ngoài, mùi hôi thối nồng nặc cho dù là cách Long Hạo Thần hơn trăm mét vẫn có thể mơ hồ ngửi được.

Long Hạo Thần không dám chậm trễ, vội vàng lần nữa phóng ra Thánh Quang Tráo, bảo hộ mình và Nhã Đình không bị độc tính cương thi xâm thực.

Cương Thi Vương lạnh lùng nhìn Long Hạo Thần.

"Tránh ra, nhân loại. Trong động này có cái gì? Mới rồi thuộc hạ của ta truyền tin tức, chúng nó ở đây phát hiện một thứ vô cùng nguy hiểm. Ta phải tiến vào xem xét."

Long Hạo Thần hơi ngẩn ra, dường như Cương Thi Vương không biết Hạo Nguyệt ở chỗ này. Hắn lắc đầu, nói.

"Đồng bạn của ta ở tại đây, các người không thể quấy rầy nó, mời rời khỏi đây."

Cương Thi Vương hung dữ trợn mắt, đột nhiên, dường như nó nhớ ra cái gì.

"Chẳng lẽ, chẳng lẽ là nó?"

Nói xong người nó tản ra sương mù bỗng biến mạnh, ngay sau đó, một tinh thể tím đen từ miệng nó phun ra. Viên tinh thể tím đen kịch liệt run rẩy, từng tầng sáng tím khuếch tán ra ngoài.

Cương Thi Vương thì thào nói mấy câu gì đó. Bỗng chốc, tinh thể tím đen xoay tròn một vòng, chỉ hướng vị trí cái động sau lưng Long Hạo Thần.

"Trời ạ! Thật là nó." Sắc mặt Cương Thi Vương là sẽ không biến đổi, đó là đặc điểm của cương thi.

Nhưng trong chớp mắt, sương mù xanh quanh thân nó rõ ràng biến không ổn định. Thân hình chợt lóe, không thèm nói gì với Long Hạo Thần nữa, trực tiếp nhào hướng hắn.

Long Hạo Thần ngay từ khi Cương Thi Vương phun ra tinh thể tím thì lập tức có linh cảm không tốt, đã chuẩn bị chiến đấu. Đối mặt công kích của Cương Thi Vương, hắn hơi lui ra sau nửa bước, trong mắt chợt lóe tia sáng vàng. Nồng đậm ngọn lửa đỏ bỗng chốc dâng lên quanh thân, đích thị là Thái Dương Hỏa, thuấn phát.

Nóng cháy Thái Dương Hỏa bốc lên không trung, tiếng rồng ngâm cũng tùy theo vang lên. Long Hạo Thần trong tay cầm Quang Phạt, phát động Thăng Long Kích hướng Cương Thi Vương từ trên trời giáng xuống.

Quang minh khắc chế hắc ám, thần thánh khắc chế tử vong. Ở phương diện thuộc tính thì Long Hạo Thần chiếm ưu thế tuyệt đối. Khi Thái Dương Hỏa đỏ vàng cùng Cương Thi Vương va chạm, sương mù xanh quanh thân nó mau chóng bốc hơi.

Cương Thi Vương không có vũ khí, nhưng đôi cánh dài vô cùng, mỗi ngón tay đều có móng tay dài tới một mét, màu xanh, chộp hướng Long Hạo Thần.

Tiếng va chạm chói tai vang trên không trung. Long Hạo Thần từ phía dưới bay lên và Cương Thi Vương từ trên trời giáng xuống mạnh đụng nhau.

Tiếng đụng độ điếc tai trên bầu trời bùng nổ một mảnh điểm sáng vàng. Khoảnh khắc va chạm, Long Hạo Thần cảm giác lực lượng khủng bố không thể địch lại đè ép mình.

Lúc mấu chốt, rèn luyện trong tháp Vĩnh Hằng cho hắn có kỹ xảo rung động lòng người. Thân thể hơi xoay chuyển nửa mét, cùng lúc đó, Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn ở tay khác phát động Thánh Thuẫn Thuật, từ mé biên đánh vào người Cương Thi Vương. Chính hắn cũng biết tránh nặng tìm nhẹ, né tránh vị trí công kích mạnh nhất của đối phương.

Mặc dù là vậy, thân thể Long Hạo Thần vẫn là bị đập từ trên trời xuống, mạnh đánh xuống đất. Lực xung kích to lớn khiến Long Hạo Thần tạo ra một cái hố sâu ở sườn núi. Nên biết đó đều là nham thạch!

Chẳng qua hình như Cương Thi Vương cũng không dễ chịu. Long Hạo Thần một kích ẩn chứa không chỉ là Thái Dương Hỏa, đồng thời còn có cả Quang Minh Thánh Hỏa. Hai quang minh cường đại, thần thánh hỏa diễm hầu như bỗng chốc lan tràn toàn thân nó.

Cương Thi Vương thế lao xuống bị ngăn chặn, trong miệng nó phát ra tiếng hét thảm, ngay sau đó, từng ngụm dịch thể xanh điên cuồng phun ra, phun trên chính người nó, định dập tắt Quang Minh Thánh Hỏa và Thái Dương Hỏa.

Nhưng thân làm thần quyến giả, Long Hạo Thần hết sức phóng ra thần thánh hỏa diễm có thể tắt dễ dàng như vậy sao? Cương Thi Vương chỉ cảm thấy cháy bỏng không chỉ là thân thể, thậm chí còn là linh hồn. Trong chốc lát, nó không dám truy kích Long Hạo Thần nữa, mà là trực tiếp bay vọt ra sau, rơi vào bầy cương thi bắt đầu leo lên núi. Nó kéo qua hai cương thi, bỗng chốc xé nát thân thể chúng, linh hồn nồng đậm, dao động cùng với dịch thể xanh rơi trên người nó, thế này mới miễn cưỡng giảm bớt hỏa diễm.

Cương Thi Vương tiếp tục làm y như vậy, liên tiếp giết chết hơn hai mươi thuộc hạ, mới coi như hoàn toàn tắt hai hỏa diễm này.

Đây chính là năng lực của thần quyến giả.

Nếu Long Hạo Thần đối diện là quang thuộc tính, hoặc đối thủ không bị quang thuộc tính khắc chế, vậy thì ưu thế thuộc tính tuy rằng tồn tại nhưng sẽ suy yếu rất nhiều. Nhưng mà hiện tại hắn đối diện là sinh vật tử vong, sợ nhất là quang minh và thần thánh.

Không sai, giống như Nhã Đình đã nói, Cương Thi Vương này thực lực ít nhất cấp tám. Chắc là chưa tới cấp chín, nhưng cũng là cường giả đỉnh cấp tám khủng bố. Cho dù là cường giả như vậy, bị hai loại hỏa diễm của Long Hạo Thần nhấn chìm cũng đã tỏ ra sợ hãi, không ngờ không dám truy kích nữa.

Nhưng hiện tại tình huống của Long Hạo Thần đúng thực không tốt lắm. Hắn chỉ cảm thấy hai tay mình như muốn đứt gãy, toàn thân xương cốt lệch vị. Trong người, xương, mạch máu, thậm chí là nội tạng đều thống khổ kêu rên.

Lực lượng của Cương Thi Vương thật là quá đáng sợ. Mặc dù hắn đã làm ra phản ứng hay nhất, nhưng trước mặt lực lượng tuyệt đối vẫn là suýt nữa bị một kích đánh chết.

Long Hạo Thần biết rõ, lực lượng của Cương Thi Vương mạnh hơn A Bảo nhiều. Hơn nữa dường như nó vốn chính là sinh vật vong linh loại hình lực lượng thuần túy. Việc này khiến bản thân Long Hạo Thần phải chịu đựng áp lực cực lớn. Dù sao bản thân hắn không phải kỵ sĩ loại hình lực lượng. Tuy rằng ngoại linh lực không yếu, nhưng so với Cương Thi Vương trước mặt thì tựa như trứng chọi đá.

Chẳng qua lúc này Long Hạo Thần không thể tỏ ra yếu thế. Mắt thấy Cương Thi Vương rơi vào bầy cương thi làm hành động như vậy, hắn chợt hiểu ra đối phương sợ thuộc tính của mình. Cắn chặt răng, không để mình lộ ra chút gì yếu ớt. Thái Dương Hỏa nồng đậm lại dâng lên, hơn nữa so với lúc trước càng thêm mãnh liệt.

Nhã Đình lúc này đã ngâm xướng xong chú ngữ. Một quang hoàn đỏ vàng kỳ dị bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu Long Hạo Thần, sau đó từ từ rơi xuống, bao phủ cả người hắn. Bỗng chốc Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn trên người Long Hạo Thần hoàn toàn biến thành màu đỏ vàng. Thái Dương Hỏa quanh người hắn không bốc lên nhấp nháy nữa, biến thành dịch thể đỏ vàng quanh thân thể hắn làm thành vòng ánh sáng.

Dịch thể vòng ánh sáng này tựa như con sông bảo vệ thành thị, chậm rãi xoay tròn. Quang nguyên tố quanh người Long Hạo Thần không ngờ đã đậm đến mức xung quanh vài chục mét vuông toàn bộ biến thành sắc vàng nhạt.

Cương Thi Vương hít ngụm khí lạnh, nó có thể cảm giác được, lực lượng nhân loại này thua xa chính mình. Nhưng nhân loại có thuộc tính quang minh thì nó rất ít thấy. Thật sự là quá mạnh, nó không biết, nếu dính phải dịch thể đỏ vàng đó thì nó sẽ như thế nào? Chỉ sợ trực tiếp tổn thương linh hồn đi.

Có nhiều thuộc hạ như vậy, mặc dù Cương Thi Vương rất muốn giết chết Hạo Nguyệt, nhưng nó càng thêm quý trọng mạng mình, chốc lát không xông lên nữa, mà chỉ huy thuộc hạ cương thi xông hướng Long Hạo Thần.

Chính như Nhã Đình đã nói, cương thi so với khô lâu thì mạnh hơn nhiều lắm. Cương thi mau chóng xông lên sườn núi, mới vừa tiếp cận khí thể quang minh quanh người Long Hạo Thần thì tốc độ lập tức chậm lại. Nhưng như cũ chậm rãi nhảy hướng Long Hạo Thần, định tấn công hắn.

Thân thể Long Hạo Thần ở trạng thái gì thì Nhã Đình cảm thụ rõ ràng nhất. Cô biết Long Hạo Thần cần hồi phục. Thân hình chợt lóe, cô đã tới bên cạnh hắn, pháp trượng chỉ đằng trước, từng đạo mũi tên ánh sáng bình thường nhất không ngừng bay ra từ đỉnh pháp trượng. Mỗi một kích đều trúng đầu cương thi, bởi vì đó chính là nơi tụ tập linh hồn của chúng. Chốc lát từng luồng sáng vàng bay bổng ở sườn núi, từng con cương thi không ngừng bị mũi tên ánh sáng của Nhã Đình tiêu diệt. Đối diện loại ma pháp quang hệ này, chúng nó căn bản không thể ngăn cản. Ánh mắt Nhã Đình nhưng vẫn dừng ở Cương Thi Vương đang ở giữa bầy cương thi chỉ huy thuộc hạ. Sở dĩ cô không dùng ma pháp quá mạnh chính là đang đề phòng Cương Thi Vương đánh bất ngờ.

Long Hạo Thần được giúp đỡ tạm thở dốc, vội vàng điều chỉnh nội linh lực. Từ khi thức tỉnh, thực lực của hắn lại tăng mảng lớn, nhưng chưa có quá trình thích ứng. Lại đụng độ thứ cường đại như Cương Thi Vương, cho nên mới chịu thiệt đôi chút.

May mắn, lần này thức tỉnh thì ngoại linh lực của hắn cũng có tiến bộ lớn. Nếu không vừa rồi một kích kia, chỉ sợ hắn đã mất sức chiến đấu.

Đơn giản hoạt động thân thể đôi chút, Long Hạo Thần cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Quang nguyên tố nồng đậm trong cơ thể mau chóng chữa trị vết thương, sức chiến đấu hồi phục khoảng tám phần.

Thân hình chợt lóe, Long Hạo Thần một bước đi ra đằng trước, Quang Phạt trong tay lần nữa chém ra. Như cũ là Quang Trảm Kiếm, chẳng qua lần này là Quang Trảm Kiếm tăng thêm Quang Chi Đãng Dạng. Bỗng chốc ít nhất hơn mười cương thi dưới kiếm quang trảm bị chém thành hai nửa. Nhưng hình ảnh khủng bố cũng xuất hiện. Đám cương thi tuy thân thể bị chém đứt vẫn cử động tấn công Long Hạo Thần. Sinh mệnh lực thật mạnh. Long Hạo Thần thầm kinh ngạc.

Nhã Đình vội vàng nói.

"Yếu hại của chúng ở đầu, nơi khác không thể giết chết."

"Biết." Long Hạo Thần ừ một tiếng, Quang Phạt lại lóe ánh sáng, lần này đổi thành Diệt Ma Thiểm, chính xác đâm trúng đầu cương thi, hủy diệt Hỏa Hồn chúng nó.

Lực phòng ngự của cương thi không phải đám khô lâu có thể sánh bằng. Đầu chúng cực kỳ cứng rắn. Mũi tên ánh sáng của Nhã Đình thậm chí so với Diệt Ma Thiểm càng thêm hữu hiệu. Bởi vì cô toàn chọn ngay mắt cương thi. Nhưng khi Long Hạo Thần ra tay, hắn lập tức cảm thụ được uy hiếp cực lớn đến Cương Thi Vương, đương nhiên không dám tập trung đối phó cương thi bình thường, không thể dốc hết toàn lực. Có khi Diệt Ma Thiểm đâm trúng xương cốt cương thi nhưng không thể đâm xuyên đầu chúng, còn cần thêm một kích nữa mới được. Chẳng qua đám cương thi muốn tổn thương Long Hạo Thần là chuyện không thể nào. Nhã Đình phóng ma pháp lên người Long Hạo Thần gọi là Thái Dương Hoàn, một ma pháp quang hệ cấp sáu cường đại, công phòng một thể. Lại thêm Long Hạo Thần và Nhã Đình tự thân cường đại quang thuộc tính. Cương thi nào tiếp cận Long Hạo Thần ở phạm vi nhất định, sẽ bị Thái Dương Hoàn cháy bỏng, thân thể chúng nhanh chóng biến thành tro tàn. Mỗi một cương thi bị thiêu cháy thì quang nguyên tố trên Thái Dương Hoàn cũng sẽ yếu bớt.

Số lượng cương thi ngày càng nhiều, hơn nữa lúc trước Nhã Đình từng nói cường đại cương thi cũng dần xuất hiện.

Oán Linh Cương Thi là loại tốc độ cực nhanh, hơn nữa phát động công kích tinh thần. Chỗ đáng ghét nhất là chúng nó có trí tuệ hơn cương thi khác, chẳng chủ động công kích Long Hạo Thần và Nhã Đình, mà là tính toán vòng mé biên chui vào trong động.

Đây không thể nghi ngờ là cản trở hành động của Long Hạo Thần, khiến hắn không dám rời khỏi cửa động trong giây lát.

Hơn nữa đám Oán Linh Cương Thi đi như gió. Long Hạo Thần bởi vì không thể rời khỏi cửa động, Diệt Ma Thiểm của hắn có lúc khó thể đánh trúng vào người Oán Linh Cương Thi.

Trừ Oán Linh Cương Thi ra, nhóm Long Hạo Thần còn phải đối diện kẻ địch trước mắt là Kim Cương Cương Thi. Đám Kim Cương Cương Thi hình dạng rất bắt mắt, màu gỉ sét Thiết Cương Thi, màu đồng Đồng Cương Thi, màu ngân Ngân Cương Thi, cùng đáng sợ nhất Kim Cương Cương Thi.

Kim Cương Cương Thi sở dĩ đáng sợ, là bởi vì chúng nó có thể sử dụng một ít Tử Linh ma pháp. Tử Linh ma pháp nguyên bản đã không yếu, hơn nữa là từ xa, Long Hạo Thần căn bản không có tinh lực lao ra xử lý chúng.

Thiết Cương Thi ít nhất có thực lực cấp bốn, Đồng Cương Thi đạt tới cấp năm. Ngân Cương Thi là cận chiến cấp sáu. Kim Cương Cương Thi thì là cấp sáu công kích từ xa. Những cương thi cường đại này liên hợp một chỗ phát động công kích, khiến Long Hạo Thần ứng phó bắt đầu biến ngày càng khó khăn. Nhưng đám cương thi tuy rằng mạnh, Long Hạo Thần trong thoáng chốc còn có thể ngăn cản. Khiến hắn chán ghét nhất là loại cương thi toàn thân màu đỏ bụng to.

Loại cương thi này tổng cộng chỉ xuất hiện hai cái, nhưng chỉ hai cái lại suýt công phá phòng ngự hắn và Nhã Đình bắt tay dựng nên.

Loại cương thi này tốc độ không nhanh, cũng không trực tiếp tham dự công kích. Chúng nó thậm chí là bị Kim Cương Cương Thi quăng hướng Long Hạo Thần.

Khi công kích của Long Hạo Thần trúng cương thi đỏ, không ngờ thân thể nó bỗng nổ tung, một mớ dịch thể tím đỏ bay đầy trời.

Thái Dương Hoàn trên người Long Hạo Thần không ngờ bị dịch thể đỏ ăn mòn, biến mất. Mất đi Thái Dương Hoàn bảo hộ, Long Hạo Thần thoáng chốc gặp phải nguy hiểm cực lớn, khiến hắn không thể không dùng Đấu Suất Toàn Viên Kiếm mới miễn cưỡng bức lui cương thi xung quanh.

Khi loại cương thi đỏ thứ hai bay qua thì Nhã Đình bởi vì tránh không kịp, bị vài giọt chất lỏng đỏ tím rơi trên người, kêu thảm một tiếng, quanh thân ánh sáng biến chói mắt, nhưng hơi thở rõ ràng yếu đi.

Không ngờ chịu vết thương không nhỏ.

Long Hạo Thần rốt cuộc biết đây là Bạo Độc Cương Thi. Nhã Đình kêu ra tên này rồi, nghiến răng lùi lại, mau chóng xua tan độc dịch trên người.

Độc dịch màu đỏ tím rất bá đạo, ngay cả nham thạch dưới đất đều bị ăn mòn thủng lỗ chỗ, cùng với mùi hương khó nghe. Càng đáng sợ là nó có thể ăn mòn cả linh lực. Thánh Quang Tráo kèm Quang Chi Đãng Dạng của Long Hạo Thần cũng không ngăn được nó ăn mòn. Hai Bạo Độc Cương Thi xuất hiện, bên Long Hạo Thần và Nhã Đình biến nguy cơ trùng trùng.

Chẳng qua ngay lúc này, sức chiến đấu của Long Hạo Thần toàn bộ lộ ra. Tay trái Huy Hoàng Thánh tấm thuẫn giơ lên ngăn cản, tay phải Quang Phạt mỗi lần xuất kích đều sẽ chém chết một cương thi. Nồng đậm quang nguyên tố không ngừng từ người bắn ra, dường như linh lực hắn không bao giờ dùng hết.

Chính diện bốn con Ngân Cương Thi, đám cương thi thân thể màu xám cực kỳ cứng. Cho dù là Quang Phạt thuộc tính tương khắc chém vào người chúng, cũng chỉ có thể để lại một đạo dấu vết mà thôi. Hơn nữa đám cương thi này rất tinh ranh, mỗi khi Long Hạo Thần phát động kỹ năng cường đại giống thánh kiếm, Ngân Cương Thi sẽ lập tức từ phía sau kéo qua một cương thi thay mình ngăn chặn. Chúng nó thì mau chóng lui ra sau.

Nhưng may là số lượng cương thi Kim, Ngân không nhiều. Đến bây giờ mới chỉ xuất hiện bốn con. Cho dù là vậy, Long Hạo Thần cũng đã bắt đầu ngày càng cố hết sức.

Nếu không có Hạo Nguyệt, không có Cương Thi Vương đứng từ xa chỉ huy đám cương thi tấn công, Long Hạo Thần có nắm chắc giết chết tám cương thi cường đại này. Nhưng làm gì có nếu như?

Đột Kích, xung phong, Súc Thế, những kỹ năng này hiện tại Long Hạo Thần đều không thể sử dụng. Hắn dùng tối đa chính là Thần Ngự Thuẫn và Trì Tục Ngự, tiếp đó là lá chắn phản xung, Quang Trảm Kiếm, những loại kỹ năng tiêu hao ít nhưng vô cùng thực dụng.

Cho dù là vậy, linh lực của hắn đang không ngừng tiêu hao. Long Hạo Thần thậm chí mơ hồ thấy, Cương Thi Vương đang lặng lẽ tới gần bên này, hiển nhiên là tìm cơ hội cho hắn một kích trí mạng.

Hừ lạnh một tiếng, Quang Phạt trong tay phải Long Hạo Thần lần nữa huyễn hóa ra mạnh mẽ Diệt Ma Thiểm. Một khi hắn phát động cùng loại công kích, đám Ngân Cương Thi đều có cách, mỗi cái trực tiếp kéo tới hai cương thi bình thường ngăn cản công kích của Long Hạo Thần. Tác dụng của Quang Minh Thánh Hỏa rất khó rơi trên người Ngân Cương Thi. Cho dù uy lực Quang Minh Thánh Hỏa có thể nhiễm lên người chúng, phía sau Kim Cương Cương Thi cũng lập tức dùng dịch thể cương thi khác giúp chúng dập lửa. Phối hợp cực kỳ ăn ý.

Bởi vậy, tuy Long Hạo Thần giết chết số lượng cương thi không ít, nhưng bản thân hắn chịu áp lực càng lúc càng lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status