Thần ấn vương tọa

Chương 143: Trăm vạn công huân


Tùy theo cưỡng bức hoàn thành tiến hóa, vảy trên người Hạo Nguyệt càng thêm dày, ẩn ẩn lóe tia sáng tím đen. Cái đuôi thô dài cũng nhô lên hình trùy, cái đuôi lặng yên nằm đó đã đủ lực uy hiếp. Dựa theo Long Hạo Thần nhận định, hiện tại Hạo Nguyệt đã tiến vào cấp sáu, hơn nữa là cấp sáu bốn thuộc tính. Thuộc tính của Tiểu Lam là nước.

"Hạo Nguyệt, bên đó có hay không sinh vật vong linh chờ chúng ta xuất hiện?" Long Hạo Thần hỏi Hạo Nguyệt.

Hạo Nguyệt bốn cái đầu cùng nhắm mắt lại, lát sau mở ra hướng Long Hạo Thần lắc lắc đầu. Cùng lúc đó, Long Hạo Thần cảm giác ra Hạo Nguyệt tức giận.

Cảm xúc tức giận này khá là mãnh liệt, thậm chí khiến Long Hạo Thần có một tia sợ hãi.

Hạo Nguyệt tức giận bao gồm cả khinh thường và sỉ nhục. Khinh thường sinh vật vong linh, thấy sỉ nhục vì bị chúng uy hiếp sinh mệnh.

Long Hạo Thần sờ đầu Tiểu Quang, mỉm cười nói.

"Đừng tức giận, chờ sau này chúng ta mạnh lên thì không sợ chúng nó. Lần này đều tại ta, nếu không phải ta đột nhiên thức tỉnh thể chất, sẽ không đem đến nhiều phiền phức cho ngươi như vậy."

Cảm xúc tức giận của Hạo Nguyệt có Long Hạo Thần khuyên nhủ lập tức bình tĩnh trở lại. Bốn cái đầu to đưa tới gần hắn, dụi vào người hắn, ánh mắt biến nhu hòa trở lại.

"Nên bên đó không có nguy hiểm, vậy chúng ta đi thôi." Long Hạo Thần mang theo Hạo Nguyệt phát động Giai Điệu Vĩnh Hằng, quay trở về nơi họ đi khỏi.

Khi ánh sáng vàng chợt lóe, tầm mắt lại rõ ràng, Long Hạo Thần kiềm không được hít ngụm khí lạnh.

Hắn và Hạo Nguyệt hiện tại ở trong hố sâu đường kính trăm mét, độ sâu hơn ba mươi mét. Xung quanh đều là cháy đen kinh khủng. Nguyên bản núi non và huyệt động đều không thấy đâu.

Nhưng mà tựa như lúc trước Hạo Nguyệt đã cảm thụ được, nơi này không có xuất hiện sinh vật vong linh nào nữa.

Hạo Nguyệt bốn cái đầu cùng ngẩng cao, uy nghiêm vô hình từ người nó khuếch tán ra.

"Grao!!!!" Bốn cái đầu cùng phát ra một tiếng gầm rống rõ to, tựa như phát tiết cảm xúc, cũng giống như đang nói, ta sẽ quay lại.

Ánh sáng tím lấp lánh, bao phủ thân thể nó và Long Hạo Thần. Phát động khế ước truyền tống, khiến nó trở về lại phòng nghỉ trong thần điện Mục Sư Thánh Điện.

Long Hạo Thần không dám chậm trễ, đem đồng bạn từ tháp Vĩnh Hằng truyền tống trở về. Làm xong những việc này, rốt cuộc hắn có thể thở phào.

Lần này hành trình Trấn Nam quan có thể nói là vô cùng mạo hiểm. Mặc kệ là một mình Long Hạo Thần hay các thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu, đều gặp nguy cơ trước giờ chưa từng có.

Thậm chí so với bọn họ phải xâm nhập vào ma tộc, làm nhiệm vụ Sợ Hãi Bi Khiếu Động thì càng thêm nguy hiểm.

Nhưng cùng lúc đó, lần này họ cũng thu hoạch cực lớn. không nói tới được thưởng công huân, quan trọng hơn là linh lô. Mỗi người đều có linh lô thuộc về mình. Trừ Vương Nguyên Nguyên ra, mấy người khác đều hoàn thành hợp thành linh lô.

Tư Mã Tiên rốt cuộc khi trở về ngày thứ ba thì trong hôn mê tỉnh lại. Tuy gã bị thương rất nghiêm trọng, nhưng có Hàn Vũ và Nhã Đình chữa trị, xem như đã hồi phục.

Hàng này cho linh lô mình hợp thành một cái tên rất kiêu, gọi là: Tử Huyễn Thần Lôi Linh Lô.

Linh lô Trần Anh Nhi hợp thành thì gọi là: Thời Gian Chi Điệp Linh Lô.

Uy lực linh lô của hai người đều có đặc điểm riêng, tất cả đều cực mạnh. Về uy lực thì phải chờ lúc chiến đấu mới hiện ra.

Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu trải qua trận này, thực lực tổng thể đã hoàn toàn tăng tới tầng cấp suất, hơn nữa là cấp suất khá mạnh.

Rất nhiều viện quân liên minh rốt cuộc tới nơi, cũng tiên bố nguy cơ Trấn Nam quan hoàn toàn giải trừ. Đại quân ma tộc đã sớm rút lui. Xem mặt ngoài thì ma tộc thua lớn, vài người thừa kế ma thần đều chết. Nhưng thực tế thì sao? Ít nhất thì Long Hạo Thần không cho là vậy. Một điểm này có thể nhìn ra từ hiệp nghị giữa hắn và Dạ Tiểu Lệ. Còn về rốt cuộc hiệp nghị cái gì, ngay cả đồng đội của hắn đều không biết.

"Có Long đoàn trưởng ở đây không?"

Vang lên tiếng đập cửa, bừng tỉnh Long Hạo Thần đang suy nghĩ các tình huống xảy ra trong Mộng Huyễn Thiên Đường.

Trải qua một trận nghỉ ngơi hồi phục, hiện tại tình trạng hắn đã gần như hồi phục bình thường. Cảm giác suy yếu do nhiên linh cũng biến mất.

Mở cửa, Long Hạo Thần mời Trương Phóng Phóng vào phòng.

"Trương huynh, không cần khách sáo như vậy. Anh là tiền bối, kêu tên tôi được rồi." Long Hạo Thần mỉm cười nói.

Trương Phóng Phóng ngồi xuống ghế, mỉm cười nói.

"Tốt, vậy thôi sẽ kêu cậu là Hạo Thần. Hạo Thần, kế tiếp các người có định làm gì không?"

Long Hạo Thần lắc đầu.

"Chúng tôi định trở lại thánh thành nghỉ ngơi một đoạn thời gian. Anh cũng biết, lần này chúng tôi thu hoạch không ít, nhưng bởi vì một số năng lực là mới đạt đến, vẫn cần thời gian dung hợp mới phát huy ra sức chiến đấu lớn nhất. Đồng thời, chúng tôi định trở về Thánh Minh thăng Săn Ma Đoàn lên cấp suất, cũng định nhận một số nhiệm vụ càng khó khăn."

Trương Phóng Phóng không chút che giấu hâm mộ trong lòng.

"Các người là Săn Ma Đoàn có thiên phú nhất tôi từng thấy. Nếu có thể lựa chọn, tôi đều nguyện ý làm kỵ sĩ Phụ Trợ cho cậu giống như Hàn Vũ."

Long Hạo Thần cười ha hả nói.

"Trương đại ca, anh nói đùa. Lần này anh thành công thăng cấp bảy, đội các anh cũng đạt được một ít công huân, thăng lên cấp suất rất dễ dàng. Tôi nghe nói trong đội có người đạt tới cấp càng cao thì khi thăng cấp Săn Ma Đoàn sẽ được bớt công huân."

Trương Phóng Phóng cười khổ nói.

"Đúng vậy! Nếu nói xui xẻo thì ai cũng không sánh bằng đội chúng tôi. Tôi không dám trông chờ dùng công huân thăng cấp. May mắn lần này đi theo các người mới đột phá bình cảnh, thăng lên cấp bảy. Coi như có thể thăng cấp suất. Hạo Thần, tôi sẽ không nói lời cảm ơn. Sau này có cần chúng tôi thì cứ việc mở miệng, chỉ cần tôi có thể làm được, quyết không từ chối."

"Tốt." Long Hạo Thần cũng không khách sáo, trực tiếp đồng ý. Giữa Săn Ma Đoàn trông chừng lẫn nhau thì rất bình thường.

Trương Phóng Phóng nói.

"Nếu các người cũng phải trở về thánh thành, không bằng chúng ta cùng đi chung. Chúng tôi cũng định khi trở lại sẽ thăng cấp luôn."

"Được, vậy mai chúng ta cùng nhau đi."

Được đến lời hứa của Long Hạo Thần, Trương Phóng Phóng rõ ràng rất vui sướng, trò chuyện vài câu liền từ biệt.

Long Hạo Thần đóng cửa lại, Thải Nhi luôn tu luyện trong phòng bước ra, mỉm cười nói.

"Nhìn ra chưa?"

Long Hạo Thần ngẩn ra.

"Nhìn ra cái gì?"

Thải Nhi cười hì hì nói.

"Trương Phóng Phóng nhắm trúng Vương Nguyên Nguyên, đừng nói với tôi là anh không thấy ra mập mờ nha."

"A?" Long Hạo Thần ngơ ngác. "Ý cô là, Trương đại ca và Nguyên Nguyên…Chắc không đâu, cô đã quên? Nguyên Nguyên từng nói lời đó."

Thải Nhi chỉ có ở trước mặt Long Hạo Thần thì biểu tình mới phong phú, làm mặt quỷ nói.

"Lời đó cũng có thể tin? Rõ ràng là Nguyên Nguyên không thích mấy tên trong đội chúng ta nên mới cố ý nói vậy. Anh đừng xem cô ấy và Anh Nhi mạnh miệng, kỳ thật chỉ là bạn tốt mà thôi. Lúc trước chúng ta ở Trấn Nam quan đại chiến một trận, anh trọng thương hôn mê, tôi vô tình thấy Anh Nhi đang hỏi người ta tình hình đội Dương Văn Chiêu."

Long Hạo Thần ồ ra.

"Thì ra là thế. Sự việc này chúng ta không lo được, cứ thuận theo tự nhiên đi. Chỉ cần bọn họ thích thì tốt rồi."

Thải Nhi đột nhiên nói.

"Sau này trừ phi tình huống đặc biệt, không được để Nhã Đình hiện ra bản thể. Phải giống như trước đây, bản thu nhỏ."

Long Hạo Thần cười khổ nói.

"Tôi chính là sợ cô hiểu lầm, nên lúc trước mới không cho cô biết."

Thải Nhi bật cười.

"Hiểu lầm cái gì? Cô ấy là nguyên tố tinh linh, cho dù có thực thể thì vẫn là thể năng lượng. Vì sao tôi phải hiểu lầm chứ?"

Long Hạo Thần ngẩn ra.

"Vậy cô còn để cô ấy thu nhỏ?"

Thải Nhi nói.

"Vậy thì khác. Cô ấy ăn mặc mát mẻ như vậy, anh cứ nhìn nhìn, sau này sẽ học xấu."

Long Hạo Thần cười hì hì nói.

"Vậy cô cũng mặc như thế cho tôi xem đi, tôi xem cô thì không tính học xấu, ha?"

"Xì, anh thật biến xấu rồi." Khi Long Hạo Thần vươn tay muốn ôm nàng thì Thải Nhi lập tức lóe người tránh.

Từ xảy ra một màn kiều diễm trong Mộng Huyễn Thiên Đường, mấy ngày nay Thải Nhi đều không chịu cùng Long Hạo Thần chung chăn gối. Tối đa là hai người ngồi trên giường tu luyện mà thôi. Long Hạo Thần không miễn cưỡng, thậm chí chính hắn cũng không dám cùng Thải Nhi giống như trước đây, ôm nhau ngủ trên giường.

Việc hôm đó khiến họ ý thức được mình đã không còn nhỏ nữa. Mặc dù đều yêu thích nhau, nhưng dù sao còn chưa có danh phận. Long Hạo Thần sợ thương tổn Thải Nhi, Thải Nhi là xấu hổ. Tình trạng này còn phải kéo dài bao lâu thì chính họ cũng không biết.

Trở về thánh thành tuyệt không chi có hai Săn Ma Đoàn Long Hạo Thần và Trương Phóng Phóng. Lục Hi Săn Ma Đoàn số hai mươi hai cấp hiệu và Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức cùng Săn Ma Đoàn của họ dường như đã hẹn trước, đồng loạt trở về.

Trên đường trở về, vài đội Săn Ma Đoàn có thể nói là đều bị đánh tan. Lâm Hâm ân cần chạy tới bên Lục Hi tâm sự với Lý Hinh. Đội Long Hạo Thần thì thêm hai vị khách không mời, Trương Phóng Phóng và Dương Văn Chiêu.

Trương Phóng Phóng làm người ổn trọng, chân thành, tính cách thành thật, y không nói nhiều cái gì, chỉ là mỗi ngày ở bên cạnh Vương Nguyên Nguyên. Mặc kệ Vương Nguyên Nguyên đuổi thế nào, chọc giận cỡ nào, y chỉ là mỉm cười không nói, im lặng đi theo. Sau lại Vương Nguyên Nguyên không thèm mở miệng nữa, mặc kệ y.

Dương Văn Chiêu thì như là đặt quyết tâm, chết sống quấn Trần Anh Nhi. Gã so với Trương Phóng Phóng càng ân cần, bình thường hay đưa đồ ngon, đồ chơi tới cho Trần Anh Nhi.

Trần Anh Nhi tuy sắc mặt không tốt nhưng gã đưa tới cái gì đều nhận hết.

Long Hạo Thần và Thải Nhi cũng khó được hưởng thụ không khí thoải mái trên đường về. Long Hạo Thần không bắt buộc đồng bạn cái gì. Bởi vì hắn biết rõ, đợi trở về thánh thành, tiếp đến một đoạn thời gian là họ lại bế quan tu luyện, khó được cho mọi người thả lỏng chút. Mà hành động tương lai thì hắn đã có kế hoạch, chỉ là hiện tại còn chưa cần nói cho đồng bạn biết.

Mặc dù đường trở về không tính quá nhanh, nhưng sau mười lăm ngày cũng đã trở lại thánh thành. Long Hạo Thần đặc cách cho đồng bạn nghỉ ngơi ba ngày. Hôm thứ tư sớm thức dậy, hắn kêu mọi người tụ tập đại sảnh tòa nhà.

"Thật là thoải mái, nếu có thể luôn như vậy thì sướng biết mấy." Lâm Hâm nằm duỗi người trong ghế nệm lớn, vẻ mặt thỏa mãn cảm thán nói.

Mái tóc đẹp đã không còn, cả người y hiện ra khí khái rất nhiều. Tóc xanh mọc lởm chởm, nhìn hơi giống đội mũ xanh.

Tư Mã Tiên ở một bên cười hì hì nói.

"Có dược ca, hôm nay ăn dược rồi hả?"

Lâm Hâm mặt cứng đờ.

"Ông mới ăn dược, đồ đầu trọc!"

Trần Anh Nhi và Vương Nguyên Nguyên ở một bên cười khúc khích.

Hàn Vũ nói.

"Được rồi, đừng quậy nữa. Đoàn trưởng, sau này chúng ta làm gì đây?"

Tuy y là Phụ Trợ kỵ sĩ của Long Hạo Thần, nhưng bàn về thực lực thì trong đội đứng vị trí đứng hàng đầu. Hơn nữa tuổi của y lớn nhất trong đội. Trừ mới đầu kiêu ngạo ra, giờ càng hiện ra trầm ổn, khắc sâu chân lý Thủ Hộ kỵ sĩ.

Long Hạo Thần mỉm cười nói.

"Lần này ở Trấn Nam quan chúng ta gặp không ít nguy hiểm, nhưng mọi người cùng nỗ lực đã thu hoạch được không ít. Chẳng qua dù gì chúng ta vừa mới được linh lô, hoặc mới hợp thành linh lô, còn cần thời gian dung hợp. Chúng ta cần tiếp tục rèn luyện ở tháp Vĩnh Hằng. Đầu tiên, mọi người phải đạt nội linh lực lên tới hạn mức cao nhất là năm ngàn, tiếp theo chúng ta thử xem có thể hoàn toàn thông qua các cửa tầng một tháp Vĩnh Hằng. Hy vọng phía sau có cách giúp chúng ta tiếp tục tăng linh lực. Chờ chúng ta đột phá các cửa tầng một rồi, tin tưởng năng lực của mọi người đã đủ quen thuộc. Rồi chúng ta thăng lên cấp suất, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mới."

Mọi người nghe Long Hạo Thần nói đều gật đầu. Có thể nói, gần một năm nay, là năm họ tu luyện tăng thực lực nhanh nhất. Đặc biệt là trong tháp Vĩnh Hằng, tốc độ tăng lên có thể nói là bay vọt. Nếu không phải có rèn luyện, linh lực bọn họ căn bản không khả năng trong thời gian ngắn như vậy tăng tới bốn ngàn, càng không thể đột phá cấp sáu.

Nên biết, cường giả cấp sáu của liên minh trung bình tuổi là ba mươi bảy. Mà tuổi trung bình của Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu bọn họ đều chưa tới hai mươi! Dựa theo tốc độ tu luyện như vậy, chỉ riêng ưu thế tuổi tác, họ nhất định có thể trở thành cường giả cấp tám. Còn về có thể đột phá bình cảnh cấp chín hay không thì ai đều chưa dám chắc. Nhưng lấy thiên phú của họ, bình cảnh cấp chín chưa chắc cản được.

"Nếu mọi người không có ý kiến gì, chúng ta chuẩn bị tiến vào tháp Vĩnh Hằng rèn luyện đi." Long Hạo Thần chậm rãi đứng dậy, nụ cười trên mặt dần biến mất, biến thành nghiêm túc.

"Đoàn trưởng, chờ chút. Thánh kỵ sĩ đại nhân kêu cậu hôm nay đi tìm ông ấy." Hàn Vũ nói với Long Hạo Thần.

"A? Sư tổ kiếm tôi? Có biết là chuyện gì không?" Long Hạo Thần nghi hoặc hỏi.

Hàn Vũ cười hì hì nói.

"Chắc là chuyện tốt. Chẳng phải chúng ta đã cống hiến năm viên ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc cho Mục Sư Thánh Điện và liên minh sao? Chắc là ông nội muốn thưởng công huân cho chúng ta. Dù sao bọn họ không thể lấy không đồ của chúng ta!"

"Thưởng công huân?" Vừa nghe lời này, Lâm Hâm lập tức từ ghế nhảy bắn lên, con mắt trợn to, con ngươi dường như biến thành hình kim tệ.

Hàn Vũ bực mình nói.

"Nhìn bộ dáng anh xem, chẳng lẽ anh biết ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc có thể đổi bao nhiêu công huân chắc?"

Lâm Hâm xoa tay, cười hì hì nói.

"Không biết cũng có thể đoán được một ít! Đây chính là ma tinh của ma thú cấp chín, còn là chủng tộc Ma Thần Hoàng. Một viên thế nào cũng đổi tới mười vạn công huân đi. Khặc khặc, xem ra chúng ta cách trang bị cấp truyền thuyết không xa rồi."

"Mười vạn? Sẽ không nhiều như vậy chứ?" Lần này cả Long Hạo Thần đều động lòng.

Lâm Hâm ưỡn ngực, nói.

"Sao không được? Đây chính là ma tinh cấp chín! Đại ca, không tin cậu lấy ra một viên bán thử xem. Thứ này chính là đồ tốt rất hiếm có. Mười vạn công huân đây là tôi nói ít nhất đó."

Tư Mã Tiên ngây ngô cười.

"Vậy chúng ta cống hiến năm viên, chẳng phải là công huân năm mươi vạn? Quá sung sướng."

Long Hạo Thần cũng có chút thiếu kiên nhẫn.

"Các người đừng ôm hy vọng quá lớn, tuy liên minh không biết tôi đem các người đưa vào Mộng Huyễn Thiên Đường, nhưng tôi và Thải Nhi cũng đều ở bên trong hoàn thành hợp thành linh lô, coi như được đến không ít điều tốt, chưa chắc sẽ thưởng cho chúng ta nhiều như vậy. Lâm Hâm mới nói ma tinh cấp chín ngược lại nhắc nhở tôi. Như vậy đi, anh và Nguyên Nguyên, Tư Mã, ba người đi một chuyến trung tâm giao dịch, làm hai việc. Cái thứ nhất là tìm tinh thạch thuộc tính không gian thích hợp cho Nguyên Nguyên khảm vào Cự Linh Thần tấm thuẫn. Nếu có thì có thể dùng đổi ma tinh hoặc công huân để mua. Chuyện còn lại chính là tìm đại sư luyện kim hỏi chút, có thể đem ma tinh Nghịch Thiên Ma Long đổi viên ma tinh trong Quang Chi Đại Lực Hoàn không."

Nghe hắn nói vậy, mắt Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên đều sáng ngời. Đặc biệt là Tư Mã Tiên, gã và Quang Chi Đại Lực Hoàn chắc chắn là có thể đổi ma tinh bên trong. Tuy Vương Nguyên Nguyên trong lòng mơ ước nhưng tinh thạch không gian rất khó tìm. Tuy nhiên, trong trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn có không ít đồ tốt, không chừng thật sự tìm được.

Trần Anh Nhi nhảy nhót nói.

"Tôi cũng đi, tôi cũng đi."

Hàn Vũ mỉm cười nói.

"Đoàn trưởng, vậy tôi cùng phó đoàn trưởng và cậu đi tới chỗ ông nội đi."

"Tốt, vậy chúng ta chia nhau hành động."

Bảy người chia làm hai đường. Ba người Long Hạo Thần đi hướng phủ chấp chính Thánh Minh. Bốn người Lâm Hâm thì đi thẳng tới trung tâm giao dịch Săn Ma Đoàn.

Hai tiếng đồng hồ sau.

Lâm Hâm, Trần Anh Nhi, Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên hơi ủ rũ quay lại tòa nhà. Mới vào cửa thì thấy Long Hạo Thần, Thải Nhi và Hàn Vũ đã ngồi trên ghế chờ sẵn. Hơn nữa sắc mặt ba người cũng không dễ nhìn. Cho nên bầu không khí trong đại sảnh hơi nặng nề.

Thấy bốn người Lâm Hâm trở về, Long Hạo Thần ngẩng đầu lên, có chút trầm trọng nói.

"Thế nào?"

Lâm Hâm bất đắc dĩ nói.

"Để họ tự nói đi."

Tư Mã Tiên cười khổ nói.

"Tôi bên này có chuyện. Vị đại sư luyện kim ở trung tâm giao dịch nói, nếu đem hạch tâm Quang Chi Đại Lực Hoàn đổi thành ma tinh Nghịch Thiên Ma Long, ít ra có thể tăng cấp nó lên vũ khí cấp truyền thuyết. Nhưng đơn thuần khảm ma tinh không được, nhất định phải có đầy đủ linh lực truyền vào viên sắt, còn cần thêm rất nhiều tài liệu quý hiếm. không tính tới tiền cho vị đại sư luyện kim cũng đã cần mười vạn công huân. Con số này quá đáng sợ. Mua một trang bị cấp truyền thuyết cực tốt cũng chỉ hơn mười, hai mươi vạn công huân đi."

Long Hạo Thần quay đầu nhìn hướng Vương Nguyên Nguyên, nói.

"Còn cô?"

Vương Nguyên Nguyên lắc đầu, nói.

"Trung tâm giao dịch không có loại đá không gian này, nghe nói đại phòng đấu giá Thánh Minh từng xuất hiện một viên. Chẳng qua chắc chắn là giá trên trời. Ít nhất cần kim tệ trăm vạn. Chúng ta đâu có nhiều tiền như vậy!"

Trần Anh Nhi ở một bên than thở nói.

"Thật là khi đi cao hứng khi về buồn hiu. Nguyên bản cảm thấy chúng ta hơi có tiền, giờ xem ra xa xa không đủ! Đoàn trưởng, chúng ta vẫn là nên nhận nhiều thêm nhiệm vụ. Thực lực càng mạnh, cần càng nhiều công huân đổi trang bị."

Long Hạo Thần không nói gì, ánh mắt chuyển hướng Lâm Hâm.

"Lâm Hâm, anh lại đây."

Nói xong hắn lộ ra lệnh bài công huân ở cánh tay trái.

Lâm Hâm đi tới trước mặt hắn, dán lệnh bài công huân của mình vào.

Ánh sáng vàng nhạt lấp lánh, hai người hoàn thành giao dịch công huân.

Lâm Hâm lúc đầu trên mặt như cũ rầu rĩ, nhưng rất nhanh biến thành cứng ngắc. Đôi mắt vốn không nhỏ nay càng mở to. Trong miệng lầm bầm nói cái gì.

"Đây, đây là. Một cái, hai cái, ba cái, bốn cái, năm cái…"

Vương Nguyên Nguyên ở một bên nghi hoặc nói.

"Có dược ca, đang làm gì đó? Đoàn trưởng truyền công huân cho anh còn cần tính số sao?"

"Đừng quấy rầy, tôi đang đếm số." Lâm Hâm nói ra lời khiến người chấn động.

Cần đếm số, đây là loại số tự cỡ nào?

"Một số một, sáu số không. Đây là bao nhiêu?" Hoàn thành giao dịch công huân, Lâm Hâm ngẩng đầu lên, ánh mắt lờ đờ nhìn đồng bạn, hỏi ra vấn đề rất ngu.

Tư Mã Tiên bản năng nói.

"Mười vạn?"

"Xì. Ông học toán số thế nào vậy? Cùng mục sư học sao? Đó là một trăm vạn đó." Trần Anh Nhi vô cùng khinh thường nói.

Một trăm vạn? Khi ba chữ này phát ra từ miệng cô, Lâm Hâm, Tư Mã Tiên, Vương Nguyên Nguyên bỗng hóa đá.

Toàn bộ đại sảnh không khí bỗng biến quái dị.

Tư Mã Tiên lạc giọng nói.

"Đại ca, chẳng lẽ các người đi cướp bóc trung tâm nhiệm vụ Săn Ma Đoàn? Một trăm vạn công huân, trời ạ!"

Không cần nghi ngờ, đây đối với bọn họ, tuyệt đối xem như là con số thiên văn.

Long Hạo Thần cười khổ nói.

"Cướp? Vậy phải xem tôi có thực lực đó mới được."

Lâm Hâm như cũ vẻ mặt khó tin hỏi.

"Đại ca, ý cậu là, một trăm vạn công huân thật là của chúng ta? Thánh kỵ sĩ trưởng đại nhân thưởng cho chúng ta?"

Long Hạo Thần trầm mặc gật đầu, trên mặt rốt cuộc lộ ra nụ cười gian trá. Ở một bên Hàn Vũ, Thải Nhi không hẹn cùng bật cười. Thực hiển nhiên, không khí nặng nề lúc trước là họ cố ý giả bộ. Hoặc nên nói, họ cũng đang tiêu hóa niềm vui khi có một trăm vạn công huân, không, phải nói là mừng như điên.

"A!!!!!!"

Tiếng thét chói tai bỗng chốc vang lên trong tòa nhà. Lâm Hâm là cái thứ nhất hoan hô ra tiếng. Ngay sau đó, Vương Nguyên Nguyên và Trần Anh Nhi bộc phát ra tiếng thét chỉ phụ nữ mới kêu được. Tư Mã Tiên thì ngây ngô cười chộp tay Lâm Hâm, hôn mạnh lên lệnh bài công huân của y.

"Một trăm vạn, đây chính là một trăm vạn công huân! Trời ạ! Sao nhiều như vậy chứ. Đại ca, mau nói cho chúng tôi biết, sao có nhiều vậy. Thật quá khó tin." Lâm Hâm không rảnh văng Tư Mã Tiên ra, một bước xông tới gần Long Hạo Thần, tràn ngập kích động và tò mò hỏi.

Hàn Vũ mỉm cười nói.

"Nghịch Thiên Ma Long chính là bản tộc của Ma Thần Hoàng. Cho đến nay, Nghịch Thiên Ma Long tộc luôn rất trân trọng ma tinh của mình. Cho dù bị liên minh chúng ta đạt được, cũng nhất định sẽ bị chúng trả thù mãi cho đến khi cướp trở lại ma tinh mới thôi. Bởi vậy, ma tinh của Nghịch Thiên Ma Long tộc, trong Liệp ma Đoàn chúng ta, chính là nhiệm vụ cấp đế. Mỗi được một viên, công huân thưởng cho cao tới ba mươi vạn. Lần này chúng ta một phen được mười viên, có thể nói là cực may mắn và đoàn trưởng ứng biến giỏi. Cao tầng liên minh sau khi bàn bạc, quyết định chúng ta lấy ra năm viên quy ra tiền thưởng một trăm vạn công huân. Mà hiện tại chúng ta còn có năm viên, chính là nói, tổng tài sản hiện này thậm chí cao tới hai trăm năm mươi vạn công huân."

"Hai trăm năm, hai trăm năm mươi thì cứ hai trăm năm mươi đi." Lâm Hâm cười như điên, tiếng hoan hô lần nữa vang vọng khắp tòa nhà.

Ngay cả Thải Nhi cũng kiềm không được hưng phấn nắm chặt cánh tay Long Hạo Thần. Cho đến giờ khắc này, nàng và Long Hạo Thần đều có cảm giác như đang nằm mơ.

Nên biết, hiện tại bọn họ là Liệp ma Đoàn cấp hiệu. Đối với Liệp ma Đoàn cấp hiệu thì một nhiệm vụ có thể đạt được công huân một, hai vạn đã là rất nhiều. công huân hơn hai trăm vạn, nếu luôn hoàn thành nhiệm vụ cấp hiệu chỉ sợ làm ba mươi năm cũng chưa chắc kiếm được! Nhưng hiện tại món tiền khổng lồ như vậy bày ra trước mắt họ.

Công huân không phải kim tệ, nhưng càng dùng tốt hơn kim tệ. Có nhiều công huân như vậy, ý nghĩa thực lực của họ nhất định lại có thể lột xác.

Long Hạo Thần cười nói.

"Tư Mã, anh không cần tiết kiệm. Ta nhận thấy, sau khi tiến hành sửa chữa Quang Chi Đại Lực Hoàn của anh, nhất định uy lực vượt qua trang bị cấp truyền kỳ bình thường. May mà chúng ta dùng tài liệu tốt nhất. Lát nữa để Lâm Hâm cùng anh đi tìm vị đại sư luyện kim đó, hiện tại chúng ta bắt đầu đúc nó. Nguyên Nguyên, cô đi đại phòng đấu gia Thánh Minh hỏi thăm tình hình Vô Ngân Thủy Tinh, xem khi nào bán đấu giá. Mặc kệ bao nhiêu tiền, chúng ta đều sẽ mua cho cô. Nếu ta không nhớ lầm thì trong thánh thành, đồ vật ở đại phòng đấu giá có thể trực tiếp dùng công huân tới mua, so sánh giá trị. Chính là nói, chúng ta tiêu phí khoảng mười đến hai mươi vạn công huân thì có thể mua một viên bảo thạch cho cô. Nếu có càng nhiều Vô Ngân Thủy Tinh thì cứ mua hết đi."

Lâm Hâm cười hì hì nói.

"Đại ca, anh thật là ra tay rộng rãi! Vậy còn lại công huân tính sao đây?"

Long Hạo Thần suy nghĩ một chút, nói.

"Công huân còn dư tạm thời giữ lại. Trong đại phòng đấu giá nếu có thứ tốt gì thì tiện thể mua luôn. Hiện tại điều đầu tiên là phải tăng cường đan dược của anh. Cần mua tài liệu gì anh cứ tự tiện, không cần tiết kiệm. Thực lực chúng ta tạm thời không thể nào đạt tới mức Liệp ma Đoàn cấp vương. Chờ chúng ta tăng lên tới Liệp ma Đoàn cấp suất rồi, lại lên tầng ba trung tâm giao dịch xem thử. Tranh thủ lấy công huân cho mọi người thêm một trang bị cấp truyền kỳ, khi chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ thì càng nắm chắc hơn."

"Hoan hô đoàn trưởng!!!"

Tiếng hoan hô lần thứ ba vang lên. Mỗi người Liệp ma Đoàn cấp suất đều có một bộ trang bị cấp truyền kỳ. Cho dù là Liệp ma Đoàn cũng không thể tưởng tượng nỗi! Rất nhiều Liệp ma Đoàn cấp vương đều chưa chắc mỗi thành viên một bộ truyền kỳ.

Kỳ thật, Long Hạo Thần biết rõ họ có thể lấy nhiều công huân thưởng cho là liên minh trợ giúp họ. Tuy rằng mười Nghịch Thiên Ma Long là hắn đạt được, nhưng lúc ấy nếu không có nhiều cường giả liên minh thánh điện tại đó, hắn có thể làm tới điểm này sao? Bởi vậy giao lên năm viên là nên làm.

Hiện tại liên minh đem năm viên ma tinh này đổi thành công huân cho bọn họ. Nhìn qua thì thiếu năm mươi vạn, nhưng đã là trợ giúp cực lớn cho họ. Đây chính là một trăm vạn công huân! Cho dù không đủ để mỗi người đổi một bộ trang bị cấp truyền kỳ, thì họ có một trăm vạn công huân có thể ở lại biệt thự tu luyện một năm không cần ra ngoài làm nhiệm vụ.

Long Hạo Thần không biết là, sở dĩ liên minh cho họ nhiều công huân như vậy, cũng là để bọn họ trong giai đoạn này ít chấp hành nhiệm vụ. Quang minh chi tử và Luân Hồi Thánh Nữ thật sự là quá đặc biệt, lần này tới Trấn Nam quan, Long Hạo Thần trước sau hai lần gặp nguy hiểm trí mạng khiến Hàn Khiếm sợ hãi. Lỡ đâu Long Hạo Thần hoặc Thải Nhi, trước khi chưa trưởng thành đã chết, đối với liên minh thánh điện chính là đả kích trí mạng. Bởi vậy, cho bọn họ nhiều công huân, dĩ nhiên họ sẽ không cần nóng lòng hoàn thành nhiệm vụ. Có mớ công huân đó cũng sẽ tăng cường thực lực cho họ. Đây là liên minh đặc biệt bồi dưỡng bọn họ. Liệp ma Đoàn khác chưa chắc được như vậy. Có thể nói, năm người Liệp ma Đoàn cấp hiệu đều là được nhờ Long Hạo Thần và Thải Nhi.

Mọi người đều bận rộn việc riêng. Tiếp đến trong một tháng, bọn họ một lúc ở trong tháp Vĩnh Hằng, một lúc thì tự tu luyện linh lực.

Quang Chi Đại Lực Hoàn của Tư Mã Tiên đã được đưa đi rèn, mà Vô Ngân Thủy Tinh của Vương Nguyên Nguyên thì dựa theo tin tức từ đại phòng đấu giá, không bao lâu sắp bán đấu giá.

Một tháng nay, Long Hạo Thần và Thải Nhi chủ yếu thích ứng linh lô mới và phối hợp với nhau, đồng thời tu luyện linh lực. Trừ Long Hạo Thần ra, người khác đều ở cửa thứ tư, thứ năm tháp Vĩnh Hằng tăng linh lực của mình lên tới năm ngàn. Do đó khiến tất cả thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đều tăng tu vi nội linh lực lên tới năm ngàn.

"Đoàn trưởng, ngày mai sẽ đấu giá Vô Ngân Thủy Tinh. Ta cùng Nguyên Nguyên đi, hay là mọi người cùng nhau đi." Lâm Hâm đi tới phòng Long Hạo Thần và Thải Nhi, hỏi.

Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.

"Cùng đi đi. Nếu gặp phải mọi người muốn gì đó, chúng ta trực tiếp mua luôn. Thật lâu không đi phòng đấu giá, một tháng này mọi người đều vất vả, xem như ra ngoài thả lỏng."

"Tốt."

Trong thánh thành, đại phòng đấu giá Thánh Minh không thể nghi ngờ là phòng đấu giá quy mô lớn nhất trong toàn bộ liên minh. Nếu nói trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn là nơi có nhiều bảo bối nhất trong toàn liên minh. Vậy thì đại phòng đấu giá Thánh Minh chính là nơi có nhiều bảo bối thứ hai, hơn nữa là nơi bất cứ ai đều có thể thua.

Có lúc, trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn không có thì nơi này đều có. Càng quan trọng là, đại phòng đấu giá Thánh Minh không hạn chế giai cấp. Bất cứ ai đều có quyền mua bảo vật bất kể đẳng cấp nào. Trong trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn thì không được. Chỉ có đạt tới đẳng cấp Liệp ma Đoàn tương đương mới mua được thứ càng tốt.

Dù sao, trong trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn thì giá cả các vật phẩm đều rất thấp.

Nói ví dụ đơn giản, ma tinh Nghịch Thiên Ma Long cực phẩm của đám Long Hạo Thần, trong tháp nhiệm vụ Liệp ma Đoàn hoàn thành nhiệm vụ thì đạt được ba mươi vạn công huân, nếu có hàng, vậy mua bên trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn, cùng lắm là ba mươi lăm vạn công huân.

Nhưng tới bên đại phòng đấu giá Thánh Minh, chỉ sợ một khởi giá đã hơn năm trăm vạn kim tệ. Giá đạt thành cuối cùng có lẽ đột phá tới một vạn kim tệ, đây chính là giá trị hai bên khác nhau. Bởi vậy nên trừ phi gặp thứ trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn không có, mà phòng đấu giá có, nếu không Liệp ma Đoàn rất ít tới phòng đấu giá mua đồ.

Lâm Hâm là khách quen của phòng đấu giá, y đã sớm chuẩn bị tốt vé vào trong. Khi đám Long Hạo Thần đi tới đại phòng đấu giá Thánh Minh, bên ngoài trời đã tối đen, nhưng người vào phòng đấu giá thì rất nhiều.

Lâm Hâm mang mọi người vào trong phòng đấu giá, vừa đi vừa nói với Long Hạo Thần.

"Hôm nay là đại hội đấu giá một tháng có một lần. Đồ tốt đều sẽ xuất hiện trong lúc này. Ta có xem danh sách bán đấu giá, thật có một số đồ có lẽ chúng ta sẽ muốn. Đại ca, ta có đề nghị."

"Anh cứ nói đi." Long Hạo Thần nói.

Lâm Hâm đáp.

"Trước mắt chúng ta còn có bốn viên ma tinh Nghịch Thiên Ma Long. Nếu nhìn từ góc độ lợi ích lớn nhất, chúng ta không nên dùng công huân ở đây mua đồ mình muốn, vậy thì hơi lỗ lã. Chẳng bằng nhân đại hội hôm nay, bán ra một viên ma tinh. Ma tinh chúng ta không phải mua từ bên trung tâm giao dịch, bán ra ở phòng đấu giá không xem như trái quy tắc Liệp ma Đoàn. Bán ma tinh có kim tệ rồi, đủ để chúng ta mua đồ."

Long Hạo Thần trong lòng máy động. Hắn biết, dựa theo quy tắc Liệp ma Đoàn. Ở trung tâm giao dịch Liệp ma Đoàn mua trang bị, dược vật, nếu muốn bán lại thì cũng chỉ có thể bán cho trung tâm nhiệm vụ Liệp ma Đoàn. Lâm Hâm đề nghị đúng là rất tốt. Ma tinh Nghịch Thiên Ma Long đến từ ma tộc, không phải họ mua nó. Nếu thật có thể bán giá cao, như vậy họ có thể ở trong phòng đấu giá mua được đồ tốt. Nói không chừng có thể giải quyết vấn đề mọi người không đủ công huân mua một bộ trang bị truyền kỳ.

Dừng bước, sau khi Long Hạo Thần hỏi ý kiến đồng bạn, cuối cùng đồng ý đề nghị của Lâm Hâm.

Bởi vì là một tháng một lần hội quan trọng, nên hôm nay bán đấu giá ở đại sảnh lớn nhất của đại phòng đấu giá Thánh Minh. Ai tham dự đấu giá hôm nay, ít nhất từng có giao dịch với đại phòng đấu giá Thánh Minh khoảng trăm vạn mới được.

Nhưng dù là vậy, đám Long Hạo Thần tiến vào đại sảnh đấu giá vẫn là giật nảy mình. Đại sảnh quang mang hơi tối, ít nhất đã ngồi bảy, tám trăm người. Hơn nữa số người còn đang tăng lên. Rất nhiều người đều đeo mặt nạ phòng đấu giá chuyên môn phát cho, để che mặt mình. Dù sao trong lúc tham dự đấu giá, rất có thể đắc tội với người.

Lâm Hâm đưa bọn họ đến hàng trước, nhưng y không bao nguyên chỗ. Sáu người Long Hạo Thần ngồi xuống vị trí hàng thứ ba. Để cẩn thận, đám Long Hạo Thần cũng mang mặt nạn phòng đấu giá phát cho. Lâm Hâm thì lấy từ Long Hạo Thần một viên Nghịch Thiên Ma Long để tham dự đấu giá.

Đúng ra thì khi hội đấu giá sắp bắt đầu, phòng đấu giá sẽ không lại nhận vật phẩm đấu giá nữa. Nhưng cũng phải xem là thứ gì đã. Ma tinh Nghịch Thiên Ma Long! Chỉ sợ họ mời còn không kịp. Huống chi Lâm Hâm luôn có quan hệ rất tốt với đại phòng đấu giá Thánh Minh.

Thải Nhi khẽ khàng tựa vào vai Long Hạo Thần, chậm rãi nhắm mắt lại.

Long Hạo Thần nhỏ giọng hỏi.

"Cô có muốn cái gì không?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status