Thần đạo đan tôn

Chương 1724: Cuồng quất

Nếu ngươi nhằm vào ta, vậy ta cũng không cần khách khí với ngươi.

- Đến chiến!

Thái Miểu lớn tiếng kêu lên, Tinh Sa Vũ Viện cũng không có quy tắc không thể lấy lớn ép nhỏ, ngươi sợ bị đánh, liền đàng hoàng ở trong phòng đừng đi ra.

- Thái Miểu, ngươi vẫn tính là người sao?

Nhậm Phi Vân bước ra ngoài.

- Lúc trước có một tên Thánh Nhân giá lâm, tùy ý chà đạp tôn nghiêm của Vũ Viện chúng ta, ngươi ở đâu? Làm sao không thấy ngươi nhảy ra? Ngược lại là Lăng Hàn, hắn đứng ra, vì Vũ Viện ta đoạt lại tôn nghiêm, nhưng ngươi thì sao, hiện tại lại đối với hắn như thế!

Hắn đầy mặt xem thường:

- Lúc đó sao ngươi không khiêu chiến Lăng Hàn? Hừ, hay khi đó Lăng Hàn còn có Thánh Vương tinh huyết đang thiêu đốt, sức chiến đấu vô song, ngươi căn bản không dám khiêu chiến!

- Ngươi muốn đánh, đến, ta làm đối thủ của ngươi!

Mấy câu này cực kỳ khí phách, cũng làm cho đại bộ phận người bắt đầu cộng hưởng, dồn dập hò hét, giúp đỡ Lăng Hàn.

Sắc mặt của Thái Miểu không khỏi khó coi:

- Không nên quên, cũng bởi vì hắn, làm hại Vũ Viện chịu liên lụy! Hắn ngược lại tốt, phủi mông một cái rời đi, nhưng chúng ta thì sao? Các ngươi đều suy nghĩ thật kỹ, mấy năm qua từng được tài nguyên tu luyện gì sao, là ai hại?

- Thái Miểu, ngươi đủ chưa!

Ngữ khí của Nhậm Phi Vân lạnh lẽo, hắn đã không nhịn được muốn ra tay rồi.

Xoạt, đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người trước hắn mà ra, nhảy về phía Thái Miểu, chính là Nữ Hoàng Đại Nhân.

Dám ô nhục chồng của nàng?

Muốn ăn đòn!

Nàng vung tay lên, quất về phía Thái Miểu.

- Hừ!

Thái Miểu không phản đối, lúc trước Nữ Hoàng có thể cùng hắn đánh hoà nhau, đó là bởi vì trong tay đối phương có một khối Thạch Đầu quái lạ, có thể hấp thu tất cả công kích, cũng không phải thực lực của Nữ Hoàng có thể sánh ngang hắn.

Hiện tại ngươi không cầm tảng đá kia cũng muốn đánh với ta?

Hắn cười gằn, biết loại nữ nhân cao quý lãnh ngạo này nhất định phải trước tiên đánh bại nàng, sau đó mới có thể chinh phục tâm nàng, bằng không đối phương ngay cả nhìn nhiều cũng lười.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta, ta không muốn thương tổn...

Đùng!

Một câu nói còn chưa nói hết, Thái Miểu đã bị đánh một tát, cả người tung bay, phốc, máu tươi phun mạnh, ở trên bầu trời vẽ ra một đường vòng cung, như thải hồng, chỉ là khá thê diễm.

Nữ Hoàng Đại Nhân vô cùng cao ngạo đứng thẳng, đầy mặt đều là miệt thị, nhưng rõ ràng là vẻ mặt xem thường người, nhưng mọi người lại khó có thể phát lên một chút xíu phản cảm, chỉ cảm thấy Nữ Hoàng Đại Nhân quá uy vũ khí phách.

Rất muốn quỳ liếm!

Cái mông của Thái Miểu vừa rơi xuống đất, liền lập tức bắn người lên, đầy mặt đều là vẻ xấu hổ, hắn chăm chú nhìn Nữ Hoàng, điềm nhiên nói:

- Hóa ra ngươi bước vào Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, chẳng trách!

Cái này cực kỳ kinh người, phải biết thời điểm Nữ Hoàng mới vừa vào Vũ Viện chỉ là Tinh Thần Cực Cảnh, nhưng hiện tại không ngờ đạt đến Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, đã có thể xung kích Thánh Nhân vị.

Tất cả mọi người cũng hít một hơi khí lạnh, người có thể tiến vào nơi này đương nhiên đều là thiên kiêu, Vương giả của mỗi tinh vực, bị người đem ra so sánh... ngươi xem ai ai ai, mấy năm liền vào Sơn Hà Cảnh, mấy năm liền thành Nhật Nguyệt Cảnh, nhưng so với Loạn Tinh nữ hoàng, vậy đều là cặn bã.

Nhưng Thái Miểu không có vẻ sợ hãi, vừa nãy hắn là đánh giá thấp thực lực của đối phương, hơn nữa, hắn đi chính là lấy thân làm trận, trận pháp phát uy, mới là thực lực chân chính của hắn.

- Ngươi làm ta tức giận!

Hắn nói, ong ong ong, trong cơ thể có một tòa sát trận vận chuyển, trên da hiện ra từng viên từng viên trận văn, đáng sợ không tên.

Đùng!

Nữ Hoàng lại một cái tát đánh qua, Thái Miểu lần thứ hai bay lên trời.

Chuyện này... Tình huống thế nào!

Tuy nghe Thái Miểu nói Loạn Tinh nữ hoàng đã trở thành Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, nhưng không có một người cho rằng Nữ Hoàng thật có thể ngang hàng Thái Miểu, bởi vì đây chính là một trong ba bá chủ của bát viện.

Cái gì gọi là bá chủ, chính là cùng cấp vô địch!

Bọn họ tin tưởng, chỉ cần sát trận của Thái Miểu phát uy, hắn nhất định có thể áp chế Loạn Tinh nữ hoàng, dù sao, ngươi vừa mới bước vào cảnh giới này, làm sao có thể đối kháng bá chủ?

Nhưng kết quả lại đánh mỗi người một tát.

Sát trận phát uy thì đã làm sao, bị đánh như thường!

Nhậm Phi Vân:

-...

Nhiều học viên:

-...

- Không thể!

Thái Miểu lấy tay che mặt, tóc có chút tán loạn, hắn kinh ngạc mà nhìn Nữ Hoàng, tuyệt đối không thể nào tiếp thu được kết quả này.

Nữ Hoàng lại há có thể để ý đến hắn, tay nhỏ huy động liên tục, đùng đùng đùng đùng, chính là một trận bạt tai, đánh cho Thái Miểu hoàn toàn không có sức lực chống đỡ.

Hiện tại cảnh giới của nàng không chỉ ngang hàng Thái Miểu, càng là Tiên thai, tu luyện vài mônTiên pháp, chiến lực như vậy chẳng lẽ còn không thể nghiền ép một ngụy bá chủ... không vào Cực Cảnh, làm sao có thể xưng là bá chủ?

Đùng đùng đùng đùng!

Tất cả mọi người nhìn mà trợn mắt ngoác mồm, Thái Miểu, bá chủ trong lòng bọn họ, đánh nhau cùng cấp tuyệt đối không thể thua, bây giờ yếu đuối như một thư sinh căn bản không có tu luyện qua.

Quá con mẹ nó khó có thể tin tưởng được!

Nữ Hoàng giơ lên tay, làm dáng lại muốn đánh.

Thái Miểu vội vã bỏ chạy, nhưng hắn mới hơi động, lại phát hiện mình lại tiến vào một không gian hoàn toàn đóng kín, trời cao không cửa, dưới đất không đường. Thời khắc hắn ngẩn ra, đã lần thứ hai trở lại không gian bình thường, nhưng trước mặt nhiều hơn một người.

Lăng Hàn.

Hắn nhất thời càng ngày càng bạo, Nữ Hoàng nghiễm nhưng đã thành bá chủ trong bá chủ, hắn hoàn toàn không phải đối thủ, nhưng Lăng Hàn chỉ là Hằng Hà Cảnh đại cực vị, làm sao có khả năng là đối thủ của hắn.

- Liền bắt ngươi khai đao!

Hắn tóm về phía Lăng Hàn, ở trên người nữ hoàng thất ý cũng muốn đòi lại ở trên người Lăng Hàn.

Lăng Hàn một trận khổ não, hiện tại hắn nắm giữ năng lực thực quá nhiều, cũng không biết nên dùng loại nào đến bắt chuyện với Thái Miểu.

Sát trận? Cửu Thiên Hỏa? Lôi Đình Kiếm Pháp? Tuế Nguyệt Thiên Thu? Cực Dạ Chi Ám? Phi Long Tàn Ảnh Thủ?

Ai, hắn khe khẽ thở dài.

Vẻ mặt này ở Thái Miểu xem ra đương nhiên là yếu thế, hắn không khỏi cười gằn, tiểu tử này thực sự là không biết mùi vị, đã không còn Thánh Vương tinh huyết, còn dám cùng mình hò hét? Hừ.

Hắn hận Lăng Hàn, có chí bảo như Thánh Vương tinh huyết lại đem ra trổ tài khí phách nhất thời, nếu để cho hắn, đương nhiên phải dùng ở tầm bảo trong di tích cổ... cần Thánh Vương tinh huyết mới có thể đắc thủ, kia là chí bảo cỡ nào?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 37 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status