Thần đạo đan tôn

Chương 3471: Liều lần cuối cùng

Lăng Hàn lạnh nhạt nói, hắn nhàn nhã ngoáy lỗ tai:

- Tai không điếc, đừng la lớn vậy.

Diệt Tuyệt nói:

- Ta muốn ngươi...

Chữ ‘chết’ chưa kịp thốt ra bỗng Diệt Tuyệt cứng người, ôm đầu:

- Cuồng Loạn, ngươi thật là âm hồn không tan, rõ ràng đã hủy diệt thân thể nhưng thần hồn của ngươi vào thức hải của ta!

Lăng Hàn đen mặt, không nói rõ ràng câu ‘ta muốn ngươi’ thì nghe rất ám muội, cộng thêm kẻ nói là nhân yêu, tưởng tượng thôi đã buồn nôn rồi.

Diệt Tuyệt rống to:

- Ngươi muốn giành quyền khống chế thân thể này với ta? Thật là mơ tưởng viễn vông! - Cút ra ngoài cho ta! Cút đi!

Tiếp theo Diệt Tuyệt nói:

- Thân thể này vốn là của ta, dù bị ngươi luyện hóa nhưng nó càng phù hợp với linh hồn ta hơn. Ta mới là chúa tể của thân thể này!

- Xéo! Ta bố cục nhiều năm như vậy mới có kết quả như hôm nay, ngươi muốn chen ngang hái trái?

- Được làm vua thua làm giặc, nói nhảm nhiều làm gì?

Diệt Tuyệt như tự lẩm bẩm, nhưng nhóm Lăng Hàn, Lâm Lạc biết đó là do hai linh hồn Diệt Tuyệt, Cuồng Loạn giành quyền khống chế cơ thể này.

Nói thế này hơi lộn xộn, cơ thể Cuồng Loạn đã bị diệt, nó quay về bản thể nên gọi ‘nàng’ là Diệt Tuyệt cho tiện. Còn Diệt Tuyệt thật ra là Hoàng Sa Thiên Tôn.

Hai linh hồn tranh đấu, xuất hiện cảnh tượng kỳ dị, cổ Diệt Tuyệt mọc ra một cái đầu.

Cái đầu to cũ hét to:

- Ngươi...!

Cái đầu này đại biểu Hoàng Sa.

Đầu mới mọc nói:

- Ha ha ha! Đây là thân thể của ta, dù cho bị ngươi rèn luyện nhiều năm thì ta vẫn có thể giành được một nửa quyền chỉ huy.

Đầu này là Cuồng Loạn, cũng là Diệt Tuyệt ban đầu.

- Cút ra ngoài cho ta!

- Ngươi mới biến!

Hai cái đầu mắng nhau, chỉ huy một tay tự đánh lộn.

Cái này!

Lăng Hàn câm nín, đây còn là hung vật số một thiên hạ sao?

Trông như quái thai cộng nhược trí.

Thôi, không xem màn kịch này, tởm chết.

Hai đại hung hợp làm một thì giải quyết một lần cho rồi.

Lăng Hàn đấm vào Diệt Tuyệt.

Hai cái đầu Diệt Tuyệt cùng rống lớn, mỗi bên chỉ huy một tay nghênh hướng Lăng Hàn:

- A!!!

Ầm!

Diệt Tuyệt và Lăng Hàn đụng độ một kích, nhưng nàng không đánh lại bỗng chốc bị đánh bay ra ngoài.

Lăng Hàn đuổi theo, hai đấm liên tục vung, từng đòn đều có uy lực nghiền áp.

Hai cái đầu Diệt Tuyệt rống to, hai đấm vung ra kèm theo lực lượng vô tận.

Nhưng ở trước mặt Lăng Hàn thì lực lượng như vậy thật nhỏ bé, hắn đấm một cái tan hết.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Mấy trăm cú đấm qua đi Diệt Tuyệt bị đánh thê thảm.

Nhưng Diệt Tuyệt có một phần mười lực lượng của Lăng Hàn, vì vậy khó mà oanh sát nàng, ít nhất không thể giải quyết trong vòng mấy cú đấm.

Đầu Hoàng Sa Thiên Tôn nói với đầu Diệt Tuyệt:

- Để ta cho, ngươi tránh qua một bên!

Đầu Diệt Tuyệt không cam lòng cãi lại:

- Để ta, ta mới là chúa tể thật sự của thân thể này. Ngươi giao toàn bộ quyền khống chế cho ta đi!

Bùm!

Lăng Hàn một đấm đánh bay người Diệt Tuyệt.

- Không thể tiếp tục như vậy nữa!

- Cứ thế này thì sẽ chết chùm!

- Dung hợp!

Hai cái đầu Diệt Tuyệt, Hoàng Sa nhìn nhau, lộ vẻ kiên quyết.

Lăng Hàn quá mạnh, bọn họ không bằng hắn, lại còn giành nhau quyền khống chế thân thể chẳng khác nào tự sát.

Ong ong ong ong ong!

Người Diệt Tuyệt phát ra hơi thở cường đại, hai linh hồn bắt đầu dung hợp.

Cũng vì cùng đường, nếu không ai mà muốn dung hợp linh hồn của mình với người khác?

Linh hồn đoạt xá nếu không thích thì có thể thay cơ thể khác, nhưng khi đã dung hợp linh hồn thì sẽ vĩnh viễn ở cùng nhau, trừ phi chết đi.

Bùm!

Lăng Hàn vung nắm đấm, Diệt Tuyệt bị đánh bay ra ngoài. Lăng Hàn rượt theo.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Hai đấm liên tục giã, muốn hoàn toàn tiêu diệt đại hung vạn cổ này.

Hai cái đầu Diệt Tuyệt rống to:

- A!

Mắt thường trông thấy hai cái đầu dán sát vào nhau, lõm vào, tốc độ dung hợp siêu nhanh.

Hình ảnh vừa kinh vị vừa ghê tởm, nhưng cái này không chỉ dung hợp thể xác cũng đại biểu hai linh hồn thống nhất. Từ nay không có Diệt Tuyệt hoặc Hoàng Sa Thiên Tôn, thay thế là linh hồn hoàn toàn mới.

Bùm!

Một hơi thở đáng sợ dâng lên, váy đen trên người Diệt Tuyệt bị chấn rách toạc lộ ra thân hình yểu điệu. Giây sau người nàng tuôn ra khói đen che lại.

Diệt Tuyệt như mới sinh ra, thở hắt ra, chợt mở to mắt bắn ra áp lực khó tả.

Hai linh hồn đã hoàn toàn dung hợp, đạt được quyền khống chế thân thể hoàn mỹ, Diệt Tuyệt bây giờ mạnh chưa từng có.

Nàng tràn ngập tự tin, nhìn xuống Lăng Hàn:

- Lăng –Hàn, ngày tàn của ngươi đã đến!

Bốp!

Diệt Tuyệt chưa nói hết câu đã bị đấm móp mặt, người văng ra ngoài.

Lăng Hàn rượt theo:

- Tàn cái đầu ngươi!

Tưởng mình ghê gớm lắm sao? Ha ha, hắn còn chưa dốc hết sức chiến đấu ra!

Biểu tình của Diệt Tuyệt tràn ngập khó tin, nàng đã dung hợp lực lượng, linh hồn của hai người mà vẫn không thể đánh bại Lăng Hàn?

Sao có thể như vậy?

Diệt Tuyệt thẫn thờ, hoàn toàn không chấp nhận được.

Bốp!

Lăng Hàn lại huơ nắm đấm đánh bay Diệt Tuyệt, khiến nàng biết đây không phải giấc mơ, nó là sự thật.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lăng Hàn vung nắm đấm như mưa không ngừng oanh kích.

Diệt Tuyệt rống to, vận chuyển tất cả Thiên Tôn phù, trán có một ký hiệu cực kỳ phức tạp phát sáng, nàng lao vào Lăng Hàn.

Bùm!

Diệt Tuyệt bị đánh bay.

Gia cố lực lượng gấp mười vạn lần vẫn không đánh lại Lăng Hàn?

Không không không, nàng căn bản không tăng lên chút sức mạnh nào.

Sao có thể như vậy?

Rất đơn giản. Tại sao ký hiệu Thiên Tôn có thể tăng lực lượng? Vì ký hiệu Thiên Tôn là chiếc cầu câu thông lực lượng bản chất, ký hiệu Thiên Tôn đẳng cấp càng cao thì cây cầu càng rộng, lực lượng bản chất tuôn đến càng nhiều, biên độ gia cố càng lớn.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Nguyên Thế Giới mất, giữa hư không chẳng có năng lượng nữa, dù vận chuyển ký hiệu Thiên Tôn thì sao? Rút lực lượng từ chỗ nào?

Không bột đố gột nên hồ.

Bùm!

Lăng Hàn đuổi theo liên tục đấm.

Lần này Diệt Tuyệt thật là không còn thủ đoạn gì.

Trong tình huống hiện nay bí pháp gì đều mất tác dụng, chỉ có sức mạnh của cường giả thắng.

Rõ ràng lực lượng cúa Lăng Hàn mạnh hơn, vượt qua Diệt Tuyệt không chỉ một chút mà là gấp chục lần.

Khí lực của họ không tiến bộ nhiều, còn ở trạng thái ‘bất tử bất diệt’ của Thất Bộ, ai đánh trúng ai đều sẽ tạo thành phá hoại lớn cho đối phương.

Giờ Lăng Hàn hành hạ Diệt Tuyệt thảm.

Phụt phụt phụt!

Máu văng tung tóe, Diệt Tuyệt thê sờ thảm.

Đám người Lâm Lạc đều cảm khái, mọi việc sắp kết thúc.

Diệt Tuyệt gầm rống:

- A!

Diệt Tuyệt không cam lòng, nàng không cam lòng, đã đến độ cao như vậy rồi mà vẫn chết sao?

Tại sao có Lăng Hàn tồn tại làm gì?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 37 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status