Thần đạo đan tôn

Chương 4735: Tiền của phi nghĩa

Đế tử thế hệ bạch ngân đương nhiên cường đại, hắn một đường quét ngang, hoàn toàn không có đối thủ.

Rất nhanh, Hắc Ám sa trường cũng an bày Hàn Đế giao đấu với Đinh Thụ.

Trên lôi đài bình thường, trước khi biết được thực lực của đối thủ, đương nhiên Đinh Thụ sẽ không đánh sinh tử chiến, hắn là bá chủ Nguyên thế giới, làm sao có thể phạm sai lầm cấp thấp như thế? 

Sự thật chứng minh, đây là cách làm sáng suốt.

Hàn Đế chính là Chân Ngã đệ thất hình, mặc dù vừa mới bước vào cấp độ này nhưng nghiền ép Đinh Thụ gần ba tiểu cảnh giới, cho dù thiên phú Đinh Thụ yêu nghiệt cũng không được, hắn bị áp chê quá thảm.

Trận chiến này lấy Đinh Thụ thất bại mà kết thúc, sát tính của Hàn Đế  cực nặng, nếu không phải Đinh Thụ nhận thua thoát khỏi kịp thời, hắn thậm chí sẽ bị đánh chết tại trận. 

- Tên vương bát đản này!

Sau trận đấu, Lăng Hàn đi khách sạn thăm hỏi Đinh Thụ, hai người hiện tại đạt thành hiệp nghị, thuộc về minh hữu, đi vào đã nghe thấy tiếng chửi mắng của Đinh Thụ.

- Nếu như cảnh giới tương đương, cho dù ta thấp hơn một tiểu cảnh giới cũng có thể đánh chết hắn! 

Đinh Thụ đang kêu gào, hiển nhiên hắn không phục.

Lăng Hàn cũng tin tưởng, bá chủ Nguyên thế giới như bọn họ đánh nhau cùng cấp khẳng định nghiền ép thế hệ bạch ngân, thậm chí thế hệ hoàng kim cũng có thể giẫm dưới chân.

Không có biện pháp, chênh lệch cảnh giới quá lớn, Đinh Thụ cũng chỉ có thể nuốt quả đắng. 

- Còn tốt, ngươi cuối cùng cũng thoát được một mạng.

Lăng Hàn cười nói.

- Ngươi cho rằng đây là lời an ủi sao? 

Đinh Thụ trừng mắt.

- Ngươi nói như vậy thì chính là như vậy.

- Thế nào, lúc nào đi lấy Nguyên Đạo thạch. 

Đinh Thụ hỏi.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

- Buổi tối hôm nay. 

- Ân?

Đinh Thụ nhìn hắn:

- Vội vã như vậy? 

- Ngươi còn muốn bị đánh một lần sao?

Lăng Hàn cười nói:

- Không nghĩ tăng tu vi lên sao? 

- Ha ha, ngươi phải nhanh hơn ta đấy.

Đinh Thụ lo lắng nói:

- Mục tiêu kế tiếp của Hàn Đế chính là ngươi, ngươi ở bên ngoài có danh xưng “sát thủ Đế tử”, sau khi Hàn Đế đấu với ngươi sẽ hạ tử thủ. 

Hàn Đế còn cao hơn Lăng Hàn hai tiểu cảnh giới, nếu vừa xông vào đã dùng đại chiêu, có khả năng sẽ giết Lăng Hàn tại trận.

Đương nhiên, trước khi giao thủ với nhau, Lăng Hàn cũng không thể xác định chiến lực Hàn Đế mạnh tới mức nào.

Lăng Hàn cũng không có phản bác, chỉ nói: 

- Có làm hay không?

- Làm!

Đinh Thụ gật đầu, hắn rất tức giận. 

- Vậy thương thế của ngươi thế nào?

Lăng Hàn hỏi.

- Không có vấn đề. 

Đinh Thụ không để ý tới.

Lăng Hàn dứt khoát không rời đi, chờ buổi tối hai người xuất phát, tự nhiên là Lăng Hàn dẫn đường.

- A?

Khi bọn họ đi vào Hắc Ám sa trường, Đinh Thụ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc:

- Ngươi sẽ không thừa dịp ta bị thương, nghĩ ức hiếp ta vào lúc này chứ?

- Ta là loại người này sao? 

Lăng Hàn khinh thường.

- Hình như vậy.

Đinh Thụ không khách khí gật đầu. 

- Ngay ở chỗ này.

Lăng Hàn nói.

- A!

Đinh Thụ lại giật mình.

Lăng Hàn lấy ra da Hư Không Thú bao phủ Đinh Thụ vào trong, hai người lại lặng lẽ đi vào trong Hắc Ám sa trường.

- Sách, đúng là đồ tốt. 

Đinh Thụ đỏ mắt, dùng tay vuốt ve da thú:

- Cho ta mượn dùng mấy ngày?

- Cút! 

Đinh Thụ là bá chủ Nguyên thế giới, nhưng sau khi đi vào đại thế giới này, huy hoàng trong quá khứ sẽ tan thành mây khói, bất kỳ bí bảo nào đặt trong đại thế giới cũng không đáng một đồng tiền, sau khi bọn họ xuất thủ đều gặp vấn đề giống nhau.

Cho nên, Lăng Hàn đạt được Mẫu Kim, da Hư Không Thú, kèn lệnh Đại Đế, tin tưởng Đinh Thụ khẳng định không có, nhưng hắn lại đạt được Đế kinh, đây là phúc duyên Lăng Hàn không có.

Hai người lặng lẽ đi tới khu vực cấm chế, nơi này không có một ai, hiển nhiên có Tôn Giả bố trí cấm chế, còn cần cảnh vệ sao? 

Vẽ vời thêm chuyện, hơn nữa sẽ làm người ta chú ý.

- A, không nghĩ tới còn có một chỗ như vậy.

Đinh Thụ không nghĩ tới bên trong Hắc Ám sa trường lại có khu vực như thế, trước đó hắn căn bản không có nghĩ đến, tự nhiên không đi khắp nơi tìm kiếm. 

Sau khi được Lăng Hàn dẫn dắt mới sinh ra hoài nghi và tìm kiếm nơi này.

- Bây giờ xem ngươi rồi.

Lăng Hàn nói. 

- Nơi này thật đáng giá hoài nghi.

Đinh Thụ gật đầu, hắn cầm một lá bùa màu xanh xám,  vẻ mặt của hắn đầy đau lòng:

- Nếu trong đó không có Nguyên Đạo thạch, cẩn thận ta liều mạng với ngươi. 

- Ha ha, ít nói lời vô ích.

Đinh Thụ phất tay, xèo, lá bùa bay ra ngoài, oanh, cấm chế như băng tuyết gặp nước sôi, nó biến mất sạch sẽ.

- Đây chính là Phá Cấm Phù do Đại Đế luyện chế, ta phí hết tâm huyết mới lấy được, chỉ có một tấm như thế. 

Đinh Thụ như sắp khóc.

- Đi.

Lăng Hàn đi vào bên trong, chờ sau khi Đinh Thụ cũng tiến vào, hắn lại bố chế cấm chế lần nữa, tự nhiên không bằng cấp độ Tôn Giả nhưng tăng thêm ngụy trang cũng có vài phần khí tức Tôn Giả, đương nhiên là hổ giấy đụng vào sẽ tan vỡ. 

Phá Cấm Phù của Đại Đế quá trâu bò, mặc dù oanh phá cấm chế nhưng không làm kinh động tới Tôn Giả.

Lăng Hàn cùng Đinh Thụ nhìn nhau, bọn họ đi vào sâu trong thông đạo.

Thông đạo hướng xuống, sau khi đi một lúc lâu lại cảm thấy âm trầm, có một loại khí tức kinh khủng, ngay cả tâm tính như Lăng Hàn cùng Đinh Thụ cũng lo sợ. 

Còn tốt, phía trước nhanh chóng sáng lên.

- Phát đạt!

Hai mắt Đinh Thụ tỏa sáng. 

Đây là bảo khố to lớn đổ đầy Nguyên Đạo thạch.

- Ha ha.

Đinh Thụ lập tức bắt đầu thu hồi Nguyên Đạo thạch: 

- Bên trái thuộc về ngươi, bên phải thuộc về ta.

Lăng Hàn cũng không nghĩ tới lần này thuận lợi như vậy, mặc dù hắn suy đoán Nguyên Đạo thạch có thể sinh ra dưới Hắc Ám sa trường, nhưng nhìn thấy nhiều Nguyên Đạo thạch như vậy, trái tim của hắn cũng đập mạnh hơn trước.

- Được. 

Hai người cũng bắt đầu thu hồi Nguyên Đạo thạch, bọn họ mang theo pháp khí không gian, cho dù nhiều hơn nữa cũng chứa nổi.

Rất nhanh, cái kho lớn như thế bị  bọn họ thu sạch.

- A, nơi này còn có một khối, ngươi lấy sót. 

Đinh Thụ chỉ vào một cái góc nói.

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn có thể khẳng định, khi hắn càn quét đã không bỏ sót, điểm ấy hắn có thể thề với đồ lót sắt của Đại Hắc Cẩu.

Nhưng nơi này thật sự có một khối Nguyên Đạo thạch, nó nằm lẻ loi rất dễ thấy 

Lăng Hàn đưa tay thu khối Nguyên Đạo thạch này vào.

- Đi.

Đinh Thụ muốn rời đi, đây là nội tình của năm Tôn Giả, lưu lại nơi này quá nguy hiểm. 

- Chờ một chút.

Lăng Hàn khoát tay áo, hắn nhìn nhìn chằm chằm phía trước.

- Uy, ngươi muốn bị bắt tại trận sao? 

Đinh Thụ thúc giục.

- Chờ một chút, ta bảo đảm ngươi sẽ không thất vọng.

Lăng Hàn cười nói. 

-  Được rồi.

Đinh Thụ lựa chọn tin tưởng Lăng Hàn.

Có thể trở thành bá chủ Nguyên thế giới đều là đồ đần sao? 

Hai người giống như đồ đần nhìn chằm chằm vào phía trước, qua hơn hai giờ, chỉ thấy một khối Nguyên Đạo thạch trống rỗng xuất hiện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 37 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status