Thần khống thiên hạ

Chương 1259: Phiêu Hương Thiết Ngọc (1)


- Yên tâm, không có độc đâu, chỉ là một ít nhuyễn hương phấn, hai canh giờ sau sẽ không có chuyện nữa, hai mỹ nhân này thuộc về ta rồi!

Bóng người kia thập phần đắc ý nói một tiếng, hai tay lập tức chộp lấy nử tử áo trắng vf nử tử áo đỏ đã bị ngất đi kia.

- Người nào dám đến Đào Tình Cốc ta làm càn!

Lại một giọng nói truyền ra.

Bất quá, thanh âm này rõ ràng là do người cấp bậc trưởng lão trong Đào Tình Cốc phát ra, khí thế thập phần cường đại.

Mấy đạo nhân ảnh nhanh chóng lướt sang hướng này.

Bóng người kia vác hai người lên, lập tức triển khai thân ảnh, rất nhanh chạy ra ngoài cốc.

Tốc độ của hắn rõ ràng cực nhanh, giống như quỷ mỵ vậy, lập tức đã ra ngoài ngàn mét.

- Không tốt, đó là phiêu hương vạn lý hái hoa dâm tặc, rõ ràng dám đến Đào Tình Cốc chúng ta cướp người, muốn chết sao!

Một gã trưởng lão Đào Tình Cốc thất thanh nói.

Nàng tựa hồ nhận ra người tới, mang theo hắn nàng trưởng lão toàn lực mà đuổi tới.

Chỉ là, cái kia hái hoa tặc tốc độ thập phần được rồi được, chỉ ở mấy cái trong nháy mắt, liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi rồi.

Phiêu Hương Vạn Lý, là một ngoại hiệu, cũng là chỉ một người, một tên hái hoa tặc, độc hành hái hoa tặc có danh khí không nhỏ ở Trung Vực.

Không ai biết danh tự thật sự của hắn, chỉ biết lai lịch hắn có chút thần bí, cơ hồ mỗi một lần xuất hiện thực lực đều tăng trưởng không ít, tốc độ cơ hồ được xưng là vô song Trung Vực, sau mỗi lần hái hoa đều dựa vào tốc độ của mình biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

Khiến rất nhiều thế lực mất đi nữ nhân đều đau đầu.

Đã từng có một lần, Phiêu Hương Vạn Lý không cẩn thận hái một nữ tửcủa ẩn thế lực, bị lão tổ Huyền Đế giai đuổi giết vạn dặm, cũng đánh cho trọng thương, cuối cùng vẫn bị hắn bỏ trón mất dạng, đủ thấy bổ sự hái hoa và bổn sự chạy trốn của Phiêu Hương Vạn Lý cung không đơn giản.

Hiện giờ hắn mang theo nhị nữ lại nhẹ như không, thân thể như cá chạch.

Vài tên trưởng lão cấp bậc Thiên Tôn của Đào Tình Cốc dốc hết tốc độ cao nhất đuổi theo, các nàng còn dùng đan dược tăng tốc, quyết muốn bắt cho bằng được Phiêu Hương Vạn Lý.

Đáng tiếc, coi như các nàng tăng tốc lên thì cũng chỉ có thể trông thấy tàn ảnh của Phiêu Hương Vạn Lý, cuối cùng ngay cả tàn ảnh cũng không thấy đâu nữa.

- Chết tiệt, tốc độ tên hái hoa tặc này còn nhanh hơn ca Đế cấp, cốc chủ không xuất hiện thì khó có thể tạo thành uy hiếp cho hắn được.

Trưởng lão Đào Tình Cốc dẫn đầu đình chỉ thân ảnh mắng.

- Thực lực của hắn nhiều nhất chỉ là cao giai Thiên Tôn, nhưng lại có tốc độ Đế cấp, quả nhiên không thể tưởng tượng nổi.

- Hiện giờ phải làm so mới tốt, hai nữ đệ tử bị hắn bắt đi, việc này nếu truyền đi, Đào Tình Cốc chúng ta còn mặt mũi gì nữa!

- Nhưng là bây giờ ngay cả tung ảnh của hắn cũng không thấy, chúng ta còn cách nào nữa.

- Có lẽ chỉ là hai ngoại môn đệ tử a, trở về đi, hạ lệnh toàn bộ cốc cao thấp đề phòng, tuyệt đối không thể lại để hắn thừa dịp nữa!

. . .

Ở bên ngoài mấy vạn dặm, Phiêu Hương Vạn Lý đã mang theo hai nữ tử Đào Tình Cốc đến trên một núi hoang.

- Bỏ qua được những yêu phụ kia rồi, ha ha, thật không dễ gì thoáng cái được hưởng thụ hai mỹ nhân a!

Phiêu Hương Vạn Lý quay đầu lại nhìn một chút, phát hiện không có động tĩnh, lúc này mới yên lòng lại.

Lúc này, hắn mới hảo hảo quan sát hai nữ nhân trong ngực, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, sau đó ánh mắt lộ ra cực độ tham lam, nước miếng cơ như muốn chảy ra:

- Cực. . . Cực phẩm ... quả nhiên không hổ là Đào Tình Cốc, hai người này nếu so với những người trước thật sự hơn nhiều năm, khuôn mặt này, dáng người này. . . Chậc chậc, không thể chê ah!

Hắn không chút suy nghĩ, đang muốn mang theo nhị nữ đáp xuống

Bỗng nhiên, ánh mắt hắn nhảy lên, nhìn về phía phương xa, sắc mặt trở nên khó coi.

- Khí thế thật cường đại, nhất định phải lập tức trốn đi chút đã!

Hắn thì thào nói một tiếng, lập tức lướt xuống hoang lĩnh bên dưới.

Hắn ẩn nấp khí tức, mang theo hai nữ trốn trong ke hỡ loạn thạch.

Lúc này thời điểm, vài đạo cường đại thân ảnh bay tới, Nhưng sợ khí thế đem không khí đều nhộn nhạo tung bay đi ra ngoài.

Mấy người kia đúng lúc là Lăng Tiếu, Ô Phục, Đỗ Thiết cùng với Tống Minh Hoa đang chạy về Phong Vân Thành

Mấy người bọn họ ngừng lại ở hoang lĩnh này, Phiêu Hương Vạn Lý ở bên dưới cảm thấy vô cùng khẩn trương.

Hắn mặc dù chỉ là cao giai Thiên Tôn, tuy nhiên lại có năng lực cảm ứng được sự bất phàm của bốn người này, nếu bị phát hiện chỉ sợ không dễ xử lý.

- Thiếu gia làm sao vậy?

Ô Phục ở một bên hỏi Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu khẽ nhíu mày, nhìn sang một hướng.

Đỗ Thiết và Tống Minh Hoa tựa hồ cũng có cảm ứng, bọn hắn cũng đồng loạt nhìn sang một chỗ loạn thạch.

- Phát hiện một con chuột, bất quá che dấu rất nhanh!

Lăng Tiếu khẽ cười nói, dừng chút hắn lại nói:

- Đi thôi, mặc kệ nhiều như vậy, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta.

- Ân, qua một ngày nữa sẽ đuổi đến Đào Thành phía trowcs rồi, chỗ đó chính là thành trì lệ thuộc Đào Tình Cốc, là một nơi bướm hoa không tệ!

Ô Phục đáp.

- Đào Tình Cốc? Ngươi ngược lại cũng thật có hứng thú!

Lăng Tiếu mang theo vài phần vui vẻ nói.

- Đào Tình Cốc này toàn bộ tông cao thấp đều là nữ tử xinh đẹp, không có bất kỳ nam nhân, bất quá không có nghĩa là các nàng không cần nam nhân, nghe nói các nàng thường xuyên xuất cốc câu dẫn nam nhân, hái dương bổ âm.

Ô Phục có chút mặt mày hớn hở nói.

Xem bộ dáng của hắn tựa hồ có vài phần ý dâm

Tống Minh Hoa ở bên nhíu mày nói:

- Thiếu gia, trẻ tuổi tài tuấn lo gì không có nữ nhân, chúng ta vẫn nên mau chóng lên đường thôi!

Nàng cũng không phải sợ Lăng Tiếu đi tìm nữ nhân, mà sợ mang làm hư nam nhân Đỗ Thiết của nàng thôi.

- Lúc chúng ta tới dường như cũng không đi qua nơi này a!

Lăng Tiếu nói sang chuyện khác.

Ô Phục gật đầu nói:

-Đúng vậy, chúng ta bây giờ đi là đường gần đây nhất, từ đào thành lại đi qua hai thành trì nữa là về tới Phong Vân Thành rồi.

- Vậy tốt lắm, chúng ta nhanh đi thôi!

Lăng Tiếu lên tiếng, liền dẫn đầu bay về trước

Ba người khác lập tức từ sau đi theo.

Phiêu Hương Vạn Lý ở bên dưới thấy bốn người bay xa cũng thở dài một hơi.

- Mẹ ơi, sợ chết ta rồi, thật không biết mấy người kia là người nào nữa, khí thế đáng sợ như vậy, đều có tu vị Đế cấp, trong đó người trẻ tuổi kia dường như yếu nhất, nhưng lại khiến người khó nhìn thấu nhất, ba người kia tựa hồ lấy hắn làm chủ, chẳng lẽ là thiên tài của thế lực lớn nào đó sao?

Phiêu Hương Vạn Lý vỗ ngực lộ ra thần sắc may mắn nói, dừng chút hắn lại nói

- Được rồi, đợi lão tử đạt tới Đế cấp, cũng đi vụng trộm những thế lực lớn kia, công chúa gì đó đều thử qua, ha ha. . .

Không thể không nói xinh đẹp của Phiêu Hương Vạn Lý thập phần cường đại, bất quá hắn lại có năng lực như thế.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status