Thần khống thiên hạ

Chương 1774: Xung đột (2)


Thuận theo hành động của đám người Lăng Mục Nhân, Thiên Long môn lại có những người khác hướng bên phía Lôi Chính Dương vây lấy, trong lúc nhất thời không khí trở nên khẩn trương lên.

Lăng Phách nhíu mày một chút quát lên:

- Các ngươi đều không muốn sống nữa rồi hả? Đều muốn để cho những người khác nhìn thấy chuyện cười của Thiên Long môn có phải hay không?

Lời này của hắn vừa ra, tất cả mọi người có chút không cam lòng mà tản mát ra, nhưng mà hỏa dược vị kia lại là một điểm cũng không giảm.

Lăng Tiếu lại là không thèm ngó ngàng tới, cùng nhị nữ đến một địa phương an tĩnh khác đi nói chuyện phiếm.

Cách hư không liệt phùng mở ra còn có mấy ngày, thanh niên đệ tử giữa các đại thế lực đều bắt đầu trao đổi lẫn nhau, coi như là lôi kéo một chút bằng hữu hợp ý, vì phát triển ngày sau của tông môn mà làm chút cống hiến.

Đệ tử của mấy siêu cấp thế lực là được hoan nghênh nhất, đệ tử của mấy thế lực còn lại kia đều liên tục đến nịnh hót bọn họ.

Bởi vì trong U Hồn thần đàm nhưng là có không ít hung hiểm, đồng thời còn có thể sẽ gặp phải tinh anh của Thiên Hổ địa vực, phải lôi kéo minh hữu của riêng mình để tránh đến lúc đó thế đơn lực bạc, gặp phải trở ngại của hung thú hoặc là người khác.

Trong một ít ngày này Lăng Tiếu căn bản không cùng những người khác giao thiệp, chỉ là đi cùng nhị nữ bốn phía du ngoạn, một bộ tâm cảnh nhàn nhã thoải mái, khiến người tức chết không thôi.

Mỗi lần Lôi Chính Dương nhìn đến Lăng Tiếu cười đến vui vẻ thì trong lòng liền cảm thấy có một cây gai nhịn đâm đến hắn khó chịu không thôi.

- Ngươi chờ đó, đến bên trong ngươi sẽ biết được kết cục khi đắc tội với Lôi Chính Dương ta!

Lôi Chính Dương thầm nghĩ ở trong lòng.

Một ngày này, hư không liệt phùng vẫn không có động tĩnh, mọi người tiếp tục chờ đợi.

Chỉ là một ngày này lại là phát sinh một chút động tĩnh ngoài ý muốn.

Một gã đệ tử của Nhật tông cùng một gã đệ tử của Thần Phủ bang đều không biết bởi vì chuyện gì mà đánh nhau rồi.

Thanh âm đánh nhau của bọn họ hấp dẫn mọi người vây xem.

- Đây là xảy ra chuyện gì, cư nhiên đánh nhau rồi, còn là tính mệnh tương bác a!

- Có trời mới biết, bất quá giữahai tông thật giống như cũng không có dấu hiệu động thủ, chẳng lẽ đây là ân oán cá nhân?

- Ai mà biết được, Thần Phủ Bang cùng Nhật Nguyệt tông trước đó cũng có va chạm nhỏ, có thể cũng là vì chuyện này mà tới đi.

- Thánh Dương quyền của đệ tử Nhật tông đã đạt tới siêu phàm rồi, lại có cảnh giới quyền ý uy lực cường đại a, đệ tử của Thần Phủ bang kia cũng không yếu, Khai Thiên Bàn Phủ kia cũng là sử ra lực lượng sáu mươi bốn đạo bản phủ rồi.

- Húc Thiên, Thánh Dương quyền của ngươi mặc dù đã viên mãn, nhưng mà lực lượng của ngươi quá yếu, một trận chiến này ngươi nhất định bại bởi ta!

Nam tử trong tay cầm thần phủ kia hưng phấn mà quát lên.

Thần phủ trong tay hắn huy vũ lên, từng đạo phủ ảnh hung mãnh giống như là khai thiên phách địa, một trận hoàng sắc cương khí đánh ra, uy lực vô cùng.

Tên đệ tử Nhật tông tên là Húc Thiên kia hơi có chút yếu thế, là đệ tử lãnh tụ của Nhật tông, cảnh giới đều là Bán Thần Vương, lĩnh ngộ cảnh giới sơ cấp quyền ý, Cửu Dương đại viên mãn rồi, chỉ là vẫn không cách nào phá được phòng ngự cường hãn của Ba Trung Hưng, thần sắc có chút lo lắng.

- Ba Trung Hưng ngươi ít đắc ý, người bại chỉ có thể là ngươi!

Húc Thiên điên cuồng hét lên một tiếng, lực lượng bạo phát đến đỉnh điểm, một loại thải sắc tiên hỏa phô thiên cái địa hướng về phía Ba Trung Hưng thiêu đốt mà đi.

Thánh Dương quyền chi đệ bát trọng Thải Viêm Tiên Dương!

Trong những hỏa quyền hừng hực này uẩn hàm lấy bổn nguyên lực lượng của Tiên Thải thiên hỏa rõ ràng.

Lăng Tiếu đang quán át cả người run nhẹ một chút, một loại cảm giác quen thuộc lan khắp toàn thân.

Lúc đó hắn ở trong di chỉ của Thánh Dương giáo nhưng lấy được từng tia lực lượng bản nguyên của Tiên Thải thiên hỏa, mới luyện thành đệ bát trọng quyền kình.

Mà Húc Thiên ở trước mắt này lại uẩn hàm đồng dạng cũng là một loại lực lượng bản nguyên thiên hỏa, khó trách Lăng Tiếu cảm thấy quen thuộc như thế.

Húc Thiên đánh ra một chiêu uy lực kinh người, chỉ thấy một vòng diễm dương giống như từ trên cao không rơi xuống, tốc độ vừa nhanh vừa hiểm, phảng phất phương thiên địa này đều muốn bị một vòng diễm dương này thôn phệ, nhiệt độ nồng liệt kia đẻ cho tất cả mọi người đều không thể không vận khởi thần thông bảo vệ thân thể ngăn cản.

Những người của Nhật Nguyệt tông kia đều kinh hô lên, bọn họ phảng phất đều cảm thấy chiêu thức này của Húc Thiên nhất định có thể chuyển bại thành thắng.

Mà Ba Trung Hưng kia cũng lộ ra vẻ ngưng trọng, quanh thân nổi lên từng đoàn hoàng cương chi sắc đem chính mình bao phủ lại đến nghiêm mật, thần phủ trong tay liên tục huy vũ ra bốn mươi chín đạo bản phủ chống đỡ diễm dương thải sắc kia.

Oanh long oanh long!

Lực lượng mãnh liệt chấn đãng không ngừng, giống như thiên địa đều sụp đổ xuống, chấn đến tai đều muốn điếc!

Ba Trung Hưng bị oanh xuống, một thân phòng ngự đều bị oanh cho quy liệt mở ra.

Mà Húc Thiên chiến ý lẫm nhiên, quyền ý cuồn cuộn vũ động ra từng vòng diễm dương giống như điên cuồng hướng về phía Ba Trung Hưng oanh kích mà đi.

- Hắc hắc, như vậy mới xứng làm đối thủ của ta!

Ba Trung Hưng cười lạnh một tiếng, lại trọng tổ trận cước, thần phủ lại lần nữa vũ động, mà ở sau người hắn lại là xuất hiện một đạo thân ảnh của viễn cổ cự nhân.

Cự nhân kia giống như là Bàn Cổ cự thần khai thiên phách địa, sinh linh ra đời đầu tiên, khí tức kia để cho người ta cảm thấy hít thở không thông.

Khai Thiên Bàn Phủ lục thập tứ bản phủ!

Uy lực của mỗi một phủ tăng lên gấp bội, một phủ phá một vòng diễm dương, uy lực cực kỳ đáng sợ, một điểm cũng không kém một kích của đê cấp Thần Vương.

Đây là chỗ đáng sợ của thiên chi kiêu tử, bọn họ đều có bản lĩnh cường đại vượt giai mà chiến.

Lại là từng trận tiếng chấn động vang lên, hai loại thuộc tính thần lực không ngừng bay tung tóe cục kỳ kinh người.

- Thật là đáng sợ, hai người này thật không hổ là lãnh tụ của một đời mới, lực lượng đã vượt qua Bán Thần Vương bình thường rồi, có thể so với đê cấp Thần Vương.

- Không biết ai sẽ là người cười đến cuối cùng đây, đây nhưng là liên quan đến mặt mũi của hai thế lực!

- Thánh Dương quyền là truyền tông thần quyền của Nhật tông, uy lực của nó sớm đã danh động Thiên vực, chỉ tiếc quyền lý mà Húc Thiên này lĩnh ngộ còn chưa đủ, bằng không một trận chiến này hắn tất thắng rồi.

- Đúng vậy a, Thánh Dương quyền phải cần có bản nguyên chi hỏa cùng quyền ý hai loại này kết hợp mới có thể đánh ra uy lực chân chính, mà Khai Thiên Bàn Phủ thì là cần thần kình lực lớn vô cùng mới có thể sử xuất ra uy lực cường đại nhất, Ba Trung Hưng này đã sắp trở thành Thần Vương rồi.

Ở trong tiếng nghị luận của mọi người, hai người rốt cuộc là phân khai ra.

Húc Thiên bị phách thành trọng thương, trước ngực đã có thêm mấy đạo vết thương máu chảy đầm đìa, nếu như không có thần giáp bảo vệ thân thể, hắn đã bị một phủ chém thành hai nửa rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status