Thần khống thiên hạ

Chương 1840: Tiêu Linh gặp chuyện không may (1)


Ta cảm thấy có một số việc nên làm, Tiêu gia bị khi dễ, chẳng khác nào Thiên Long Môn bị người khác khi dễ, người Kim tộc bị khinh thường, thật không được thì ta cầu viện thay tẩu tử, cho dù môn chủ không làm chủ thì tộc trưởng cũng an bài, đến lúc đó chấn nhiếp Hà Đồ Tông, bọn chúng không dám sinh chuyện đâu!

Lăng Tiếu do dự nói ra.

Tiêu Trân Thải nghe Lăng Tiếu đề nghị ý thì phát mộng.

- Sao... Sao có thể chứ?

Lăng Tiếu gật đầu, nói:

- Tộc trưởng thì ta sẽ nói, không phải vấn đề gì đâu.

Tiêu Trân Thải đã biết rõ Lăng Tiếu có thân phận thần dược sư, lại nhìn thấy Lăng Cương đường đường là Thiên Thần Vương lại được trong tộc an bài làm hộ pháp trưởng lão cho Lăng Tiếu, từ đó có thể thấy được trong tộc trọng thị Lăng Tiếu như thế nào.

Nghĩ đến việc này nàng đã xác định Lăng Tiếu sẽ giải quyết được.

- Tiếu đệ, việc này... Vậy đại tẩu đa tạ ngươi!

Tiêu Trân Thải quỳ lạy Lăng Tiếu.

- Đại tẩu ngươi muốn giết đệ sao? Mau đứng dậy!

Lăng Tiếu vội vã đỡ Tiêu Trân Thải lên, tiếp theo hắn lại nói:

- Bây giờ lập tức phái người trở về bẩm báo với môn chủ và gia tộc a, chỉ cần có thể phái ngũ cả Giao Long chiến đội tới đây, Hà Đồ Tông còn dám ầm ĩ cái gì chứ?

Tiêu Trân Thải lại nói:

- Đúng rồi, ta sẽ phái người quay về báo tin, chỉ cần chúng ta qua được nửa năm thì không đáng lo.

Tiêu Trân Thải và Lăng Tiếu lập tức bảo một Thần Vương của Kim tộc quay về báo cáo.

Tên Thần Vương này tự nhiên không dám lãnh đạm, lập tức dùng tốc độ cao nhất quay trở về Thiên Long Môn báo tin này.

Việc này tạm thời được giải quyết, Lăng Tiếu nhân cơ hội hỏi tình huống Liên Hoa Giáo cùng Tà Nhai Cốc.

Tiêu Trân Thải lớn lên ở Thiên Huyền địa vực, cũng tương đối hiểu tình huống nơi này.

Thì ra Lăng Tiếu cũng chỉ đọc ghi chép về Liên Hoa Giáo, bây giờ nghe Tiêu Trân Thải nói một lần, cũng càng hiểu thêm Liên Hoa Giáo là như thế nào.

Về phần truyền thuyết Tà Nhai Cốc có thần thú tọa trấn, ai cũng không dám dễ dàng đi vào, bằng không chỉ có đường chết.

Nghe được cách nói này, Lăng Tiếu cũng không phải rất sợ hãi, nhưng có thập tam thái tử bên cạnh, rất nhiều thánh thú bị trấn áp, đụng thần thú yếu nhược cũng không có gì.

Trừ khi gặp gỡ thần thú sánh ngang với long tộc thì mới nguy hiểm.

- Đúng rồi Tiếu đệ, ngươi nghe ngóng Liên Hoa Giáo làm gì?

Tiêu Trân Thải nghi hoặc hỏi.

Lăng Tiếu cũng không giấu giếm, nói ý định của mình cho Tiêu Trân Thải nghe.

- Ngươi nói bạn của mình có khả năng bị mang đi Liên Hoa Giáo? Ngươi muốn tìm được nàng?

Tiêu Trân Thải vội vàng hỏi thăm.

Lăng Tiếu gật đầu, nói:

- Đúng vậy a, ta và nàng chia cách mấy chục năm, chỉ cần có một chút tin tức, nàng nghĩ là nàng bị Liên Hoa Giáo mang đi, ta phải tìm được nàng.

Nhớ tới Vân Mộng Kỳ đã có chút ấn tượng mơ hồ, trong nội tâm Lăng Tiếu đã có đau đớn.

Nếu không phải do hắn tự chủ trương, để Vân Mộng Kỳ đi bái Âm Hà làm sư, cũng không sinh ra chuyện sau này.

- Chuyện này ta có thể giúp ngươi đấy!

Tiêu Trân Thải cười nói.

- Thật... Thật sao?

Lăng Tiếu mừng rỡ nói.

- Đương nhiên là thực, trước khi ra gả cho đại ca của ngươi, ta nhận một tỷ muội ở Liên Hoa Giáo, chắc hẳn nàng ở trong Liên Hoa Giáo cũng đảm nhiệm chức trưởng lão a, nếu như ngươi muốn tìm người trong Liên Hoa Giáo, tin tưởng nàng sẽ biết!

Tiêu Trân Thải nói.

Lăng Tiếu giúp nàng, nàng tự nhiên cũng muốn trợ giúp Lăng Tiếu, vừa vặn đụng việc này càng không giữ lại.

Lăng Tiếu kinh hỉ nói:

- Vậy thì quá tốt, vậy... Vậy đại tẩu ngươi đại khái có thể liên lạc với nàng không?

Lăng Tiếu mừng chính là Tiêu Trân Thải hiểu tình huống này, bằng không cũng mất rất nhiều thời gian.

Vậy thì đường hắn cần đi cũng giảm bớt rất nhiều.

- Chuyện này sợ rằng gấp không được, ta cùng nàng đã mất đi liên hệ nhiều năm, ta phải xác nhận được nàng ở trong Liên Hoa Giáo thế nào mới nghe ngóng giúp ngươi được!

Tiêu Trân Thải không dám đánh cược.

Lăng Tiếu biết hơi thất thố, vội vã nói:

- Việc này cũng không vội trong nhất thời, nếu không đợi môn chủ phái người tới, trong Tiêu gia không có ưu phiền, lại quấy rầy đại tẩu ngươi thay ta liên hệ với bằng hữu kia một chút.

Lăng Tiếu cũng không phải người mới xuất đạo, Tiêu gia lúc này đang gặp nguy nan, dù không biết xấu hổ cỡ nào cũng không nên lập tức nhờ Tiêu Trân Thải làm việc thay hắn.

Dù sao hắn và Vân Mộng Kỳ đã chia ly nhiều năm, huông chi cũng không biết nàng có phải ở trong Liên Hoa Giáo hay không, cho nên hắn cũng không quan tâm chút thời gian này.

Tiêu Trân Thải vẫn hài lòng với phương thức xử sự của Lăng Tiếu, trong nội tâm tán thưởng.

- Thật sự là hài tử hiểu chuyện!

- Như vậy a, ta trước phái người đi hỏi xem tỷ muội của ta có ở trong Liên Hoa Giáo hay không, ta sợ nàng ra ngoài du lịch, vậy quấy rầy cũng không được, nếu như nàng đang ở đó thì đợi đại ca phái người tới, ta sẽ dẫn ngươi đi Liên Hoa Giáo một lần,dù sao Liên Hoa Giáo và Tiêu gia chúng ta không có quá nhiều quan hệ, thế nhưng mà hai bên cũng khoog có ác liệt, cũng có thể nhờ chúng chuyện.

Tiêu Trân Thải đề nghị.

- Như thế cảm tạ đại tẩu!

Lăng Tiếu thập phần cảm kích nói ra.

Tiêu Trân Thải nói:

- Nói cảm tạ cái gì, chúng ta là người một nhà, ngươi giúp ta, ta cũng nên giúp ngươi.

- Ân, đại tẩu nói đúng!

Lăng Tiếu nói.

Tiêu Trân Thải vốn định trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng mà nghĩ tới cái gì đó nên nói:

- Tiếu đệ, ngươi và Linh nhi là thế nào?

- Cái gì thế?

Lăng Tiếu không hiểu hỏi lại.

- Được... Chính ngươi không muốn nàng làm thê tử của mình đấy chứ?

Tiêu Trân Thải do dự hỏi thẳng.

Lăng Tiếu cười khan nói:

- Đại tẩu, ta và Linh nhi không phải quan hệ như ngươi nghĩ, ngươi cũng biết Linh nhi rất đơn thuần, cũng không nghĩ chuyện gì quá sâu, sở dĩ nàng thích ở cạnh ta, là bởi vì ta sớm quen nàng, cùng nàng đi tới nhiều nơi nên nàng thích ta, nhưng mà ta chỉ xem nàng là muội muội mà thôi.

Tiêu Trân Thải nghe Lăng Tiếu trả lời, hoàn toàn thất vọng nói:

- Ta còn tưởng ngươi và Linh nhi có gì đấy!

Ngừng một chút và nói:

- Tiếu đệ, ta hiểu ngươi cũng cân nhắc thay cho Linh nhi, nhưng mà nàng có không linh chi thể, bất kể vì nàng hay trợ giúp gia tốc tu luyện, ta cũng không muốn tiện nghi người ngoài!

Nói xong cũng không nhìn qua Lăng Tiếu, đi ra khỏi phòng, quay về phòng của nàng.

Lăng Tiếu sờ sờ mũi, trong nội tâm nói thầm:

- Hình như chị dâu nói có đạo lý!

Nhớ tới hắn và Tiêu Linh cùng tu luyện với nhau, hắn cũng có cảm ngộ trong tu luyện lớn lao!

Chỉ điểm này đủ khiến bất cứ kẻ nào động tâm rồi.

Nhưng mà Lăng Tiếu cũng chỉ nghĩ lại, Tiêu Linh trong mắt hắn vẫn là tiểu muội muội, nàng căn bản không phân rõ cái gì là yêu, hắn cũng không nhẫn tâm thu nàng.

Đây là hắn muốn tốt cho nàng.

Tiêu gia đang khẩn trương thu hoạch Huyết Ngân Ngân Thạch, mà Hà Đồ Tông tạm thời không có động tĩnh.

Nhưng mà Tiêu gia đoán được, Hà Đồ Tông tuyệt đối sẽ không tính toán như thế, có khả năng đang mật mưu chờ báo thù.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status