Thần khống thiên hạ

Chương 927: Khinh Người Quá Đáng (3)


Lăng Tiếu chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, hắn đánh giá đại điện rộng rãi nơi này kim bích huy hòng, tôn quý lưu ly, chỉ cảm thấy tự thân thật giống như trong nháy mắt nhỏ đi gấp mấy lần, lại cảm thấy đến một cái không gian độc lập khác, khí tức mà hắn vốn ẩn giấu đi cũng trở nên rõ ràng lên, tựa hồ sau khi vào nơi này chính mình không còn có bí mật gì có thể giấu được.

Cùng lúc đó, Tiên thiên âm phong châu ở trong thức hải hắn nhảy lên càng thêm lợi hại.

- Chẳng lẽ đồ vật có cùng bổn nguyên với Tiên thiên âm phong châu ở chỗ này?

Lăng Tiếu nghi ngờ nói.

Hắn mạnh mẽ áp chế dị động của Tiên thiên âm phong châu, tránh cho hắn chọc vào phiền toái không cần thiết.

Sau khi đi tới thánh điện, ở trên thánh điện ngồi ngay ngắn một trung niên nhân uy nghiêm tuấn lãng, ánh mắt nhìn hắn làm cho người ta có một loại cảm giác bị áp bách không giận tự uy, mà ở bên dưới hắn thì là một nữ nhân cao quý trang nhã, thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, tư sắc thượng giai cùng Phong Nhã Hinh có mấy phần tương tự, hai người đứng chung một chỗ người khác đều cho là tỷ muội, kỳ thực các nàng có quan hệ mẹ con.

Hai người này theo thứ tự là Phong gia tộc trưởng Phong Hồng Vũ, thực lực đã là cao cấp Thiên Tôn, mà ở phía dưới hắn chính là thê tử Vân Thi của hắn, thực lực của nàng cũng là trung cấp Thiên Tôn.

Khi Lăng Tiếu cùng Phong Nhã Hinh xuất hiện, Phong Hồng Vũ cùng Vân Thi đều lướt qua vài tia kinh ngạc, sau đó lực chú ý của bọn hắn đều tập trung vào trên người Lăng Tiếu.

- Cha mẹ, hắn chính là người các ngươi muốn gặp!

Phong Nhã Hinh nhẹ nhàng thi lễ nói ra, tiếp theo nàng lại hướng Lăng Tiếu giới thiệu:

- Hai vị này là Phong gia tộc trưởng cùng tộc trưởng phu nhân của chúng ta, đồng thời cũng là cha mẹ của ta.

- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, quả nhiên là nhất biểu nhân tài.

Mở miệng trước tiên chính là mẫu thân Vân Thi của Phong Nhã Hinh.

- Đa tạ Thiếu phu nhân khích lệ!

Lăng Tiếu đáp một tiếng, hỏi tiếp:

- Không biết lúc nào ta có thể gặp Hân nhi?

- Ngươi tới Phong gia chúng ta chỉ vì để gặp tiểu Hân?

Phong Hồng Vũ phát ra âm thanh vang dội hỏi.

Lời này của hắn hỏi được trực tiếp, nhưng cũng là trực chỉ bản tâm.

Rất nhiều người tìm vào Phong gia bọn họ, nhưng mà chân chính có thể đi vào nơi này lại có mấy người.

Hắn cảm thấy ý nghĩ của Lăng Tiếu còn cần được xác nhận.

Lăng Tiếu có chút khó chịu nói:

- Chẳng lẽ Phong tộc trưởng cho là ta tới Phong gia các ngươi trộm đồ hay sao?

- Lớn mật!

Phong Hồng Vũ hét lớn một tiếng, một cỗ khí thế cường hãn hướng Lăng Tiếu nghiền ép mà đi.

Hắn thân ở địa vị cao nhiều năm đã không nhớ rõ có bao nhiêu năm không người nào dám nói với hắn như vậy rồi, hắn không nghĩ tới tiểu tử này thật không biết trời cao đất rộng, vừa nói liền dám chống đối hắn, quả nhiên là rất to gan.

- Phong gia các ngươi đều là hạng người trong mặt không người này sao?

Lăng Tiếu cũng là nhịn một bụng hỏa.

Hắn hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân toàn bộ khai hỏa, ngăn cản khí thế của Phong Hồng Vũ.

Nhưng mà chênh lệch giữa hai người quá lớn, Lăng Tiếu vẫn bị ép đến không thở nổi, hai đầu gối đã bị ép cong, mắt thấy đều muốn quỳ xuống rồi.

- Khinh người quá đáng!

Lăng Tiếu cắn nát môi, Cổ Hoàng thần công toàn bộ khai hỏa, chiến lực gấp mười lần phát ra ngoài.

Bản thân hắn là năm loại thuộc tính đồng tu, lại thêm có chiến ý cường đại của Cổ Hoàng thần công, chồng chất chung ở một chỗ thì có chiến lực gấp mười lần.

Hống!

Một đạo kim sắc long ảnh trong nháy mắt ở phía sau hắn bay lên trời, long ảnh lấy kim sắc làm chủ, quanh thân lại chớp động lên vài loại sắc thái nhàn nhạt, lộ ra vẻ dị thường tôn quý, tiếng long ngâm ở bên trong thánh điện quanh quẩn không ngừng.

Lăng Tiếu một lần nữa đứng thẳng thân thể, một cỗ khí thế nhất hướng vô địch để cho hắn thoạt nhìn vô cùng kiên định bất khuất, uy phong nghiêm nghị, chiến ý mười phần!

Trong ánh mắt Phong Hồng Vũ cũng lướt qua vẻ kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ nói:

- Hảo tiểu tử, lực chiến đấu thật cường đại, lại có thể đánh tan khí thế của ta, chỉ là long khí chiến ý này có cổ quái.

Vân Thi cùng Phong Nhã Hinh ở một bên đều là mở ra cái miệng nhỏ nhắn, kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu.

Sau một khắc, các nàng lại càng kinh hô lên.

Chỉ thấy Lăng Tiếu hóa thân làm long, vung lên kim quyền cường đại hương Phong Hông Vũ nơi ghết đánh tới.

Một quyền này là một quyền đỉnh phong của Lăng Tiếu, là hắn bắn ra mười tầng lực đạo của mười lần chiến lực.

Từ khi bắt đầu đến Phong Đô, Lăng Tiếu liền không khỏi bị Phong gia khiến cho tâm phiền ý loạn, một quyền này đại biểu cho tất cả tức giận của hắn đối với Phong gia.

Cấp bậc dưới Địa Hoàng không người nào có thể đánh trụ được quyền kình cường đại như vậy, về phần Thiên Tôn hơi không cẩn thận cũng sẽ ăn phải thiệt thòi.

- Hảo tiểu tử, còn dám phản kháng!

Phong Hồng Vũ vẫn không nhúc nhích ngồi ở trên ghế hừ nói, cùng lúc đó trong tay nhẹ nhàng vung lên một đạo phong mang cùng kim quyền oanh kích lại với nhau.

Ầm!

Va chạm mãnh liệt, Lăng Tiếu bị đánh bay trở về, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.

Thân thể của Lăng Tiếu còn chưa rơi xuống đất, hắn cố nén thương thế, thân thể xoay tròn một cái xinh đẹp, đơn cước điểm vào trên ngọc thạch sáng bóng, song cước xoay chuyển đá ra vô số thối ảnh, đồng thời kèm theo từng trận Tiên thiên âm phong sát khí nồng đậm.

Phong Hồng Vũ, Vân Thi cùng với Phong Nhã Hinh đồng thời kinh hô lên:

- Âm Phong sát khí!

Phong Hồng Vũ lần nữa ra chiêu, chỉ bất quá hắn lần này lại là so mới vừa rồi cẩn thận hơn nhiều, hắn ngay cả tiểu phương thế giới cũng đã diễn biến đi ra ngoài, thối ảnh của Lăng Tiếu trong nháy mắt đều tan rã rồi, ngay cả Tiên thiên âm phong sát khí kia đều bị giam cầm lại.

Song, Phong Hồng Vũ mặc dù giam cầm Tiên Thiên âm phong sát khí, nhưng mà tính ăn mòn của Tiên thiên âm phong sát khí lại là siêu cường, lại càng không ngừng đem năng lượng của Phong Hồng Vũ cũng hủ thực xuống.

- Di, tính ăn mòn mãnh liệt như vậy, chẳng lẽ là...

Phong Hồng Vũ kinh ngạc một chút nói, tiếp theo trong tay hắn ngoắc lại, năng lượng cường đại đem những Tiên thiên âm phong sát khí kia bao vây ở chung một chỗ đi đến trước mặt hắn.

Sau khi Phong Hồng Vũ cảm nhận được tính ăn mòn trận trận mãnh liệt của Tiên thiên âm phong sát khí kia, không nhịn được kinh hô lên:

- Đây tuyệt đối không phải là âm phong sát khí bình thường, mà là Tiên thiên âm phong sát khí!

- Cái gì, Tiên thiên âm phong sát khí?

Vân Thi cùng Phong Nhã Hinh đều kinh hô lên.

Phong Hồng Vũ lật tay chấn động, đem một ít đoàn Tiên thiên âm phong sát khí toàn bộ đánh tan, sau đó nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói:

- Tiểu tử, làm sao ngươi ngưng luyện ra được Tiên Thiên âm phong sát khí?

Trong lòng hắn nghi ngờ:

- Chẳng lẽ tiểu tử này đem phong ấn của Tiểu Hân giải phong mà thu hoạch được hay sao?

- Ngươi không cần quản ta ngưng luyện thế nào, nếu như hôm nay ngươi không đem Hân nhi mang ra đây, có tin ta đem chỗ này của các ngươi hủy đi hay không?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status