Thần tọa

Chương 1151: Nghỉ ngơi (2)


Cả tòa Thời không chủ thành ước chừng cao vạn trượng, cả một khối giống như quỷ phủ thần công, ở dưới Thời không chủ thành, mỗi người đều là nhỏ bé.

Đây căn bản không phải là vật mà nhân loại bình thường có thể chế tạo, càng nhiều là giống như kiệt tác của thần linh.

Trên thực tế, trong chuyện này liền bao hàm một vị Chưởng môn Thần Tiêu tông cùng mấy vị Thái thượng trưởng lão chế tạo ra.

- Uy áp thật là mãnh liệt!

Lâm Hi xuất hiện ở dưới Thời không chủ thành, lập tức cảm giác được một cỗ uy áp cường đại đọng lại như thực chất, phảng phất như một tòa sơn loan trấn áp trên linh hồn, trong lòng nhất thời không khỏi phát ra một cỗ cảm giác sùng kính, tôn trọng.

- Đây chính là khí tức trong cơ thể của vị Chưởng môn cùng mấy vị Thái thượng trưởng lão đã thoái vị lưu lại sao.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Tường thể hiện lên kim hoàng sắc, bóng loáng như gương, Lâm Hi thậm chí có thể thấy cái bóng của mình ở đối diện.

- Địa ngục đại thế giới bên kia không biết lúc nào sẽ tiến công lần nữa, mọi người nắm chặt thời gian, trước đi Thời không chủ thành nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi dưỡng sức, khôi phục thực lực.

Thanh âm của Chu Thiên Hoàng từ bên tai truyền đến.

Ánh mắt của Lâm Hi nháy một cái, phục hồi lại tinh thần. Chỉ thấy đám người Chu Thiên Hoàng đã bước đi vào một tòa cự môn cao tới ba người, mọi người cũng nhanh chóng đi theo vào, Lâm Hi cùng Lạc Anh tiên tử đi ở phía sau cùng.

- Lâm sư đệ, một lát nếu như có thể mà nói, giúp ta tận lực dò thăm tin tức của Thời không chủ thành Tiên La phái chúng ta một chút.

Lạc Anh tiên tử cố ý đi ở phía sau cùng, do dự một chút, mở miệng nói.

Là đệ tử của Tiên La phái, địa phương vốn nên xuất hiện nhất lúc này hẳn là Thời không chủ thành của Tiên La phái, mà không phải là ở chỗ này. Mặc dù trong đó cũng có rất nhiều nguyên nhân nhưng mà thấy Thần Tiêu tông gặp phải khốn cục, thực lực của Tiên La phái còn không bằng Thần Tiêu tông, tình huống nghiêm trọng như thế nào có thể nghĩ.

Ý nghĩ trong lòng của Lạc Anh tiên tử là có thể hiểu được. Loại chuyện này vốn hẳn là chính nàng hỏi thăm, chẳng qua là nàng cũng người của Thần Tiêu tông dù sao còn không phải quá quen thuộc.

- Lạc Anh sư tỷ, yên tâm đi. Tiên La phái bên kia không có việc gì.

Lâm Hi dừng bước lại, an ủi một tiếng.

Lạc Anh tiên tử mặc dù là bị hắn kéo tới, nhưng đúng là vẫn còn đối với tông phái của mình không yên lòng. Lúc trước kia là công lực không đủ, hiện tại Lâm Hi cũng không cách nào giữ lại.

- Lát nữa ta tìm mấy vị sư huynh, thay ngươi hỏi thăm chút tin tức đi.

Lâm Hi nhìn Lạc Anh tiên tử vẫn một bộ hồn vía lên mây, rốt cục nói.

- Ừ.

Lạc Anh tiên tử gật đầu, chân mày rốt cục giãn ra một chút.

Lúc tiến vào trong Thời không chủ thành, sự xuất hiện của Lạc Anh tiên tử quả thật hấp dẫn rất nhiều sự chú ý của Đệ tử chân truyền Thần Tiêu tông.

Tiêu chí Tiên La phái trên y phục của nàng quá rõ ràng. Hôm nay các phái nguy cấp, Lạc Anh tiên tử lúc này lại hiện ra ở chủ thành của Thần Tiêu tông tự nhiên khiến người khác chú ý.

- Tiểu sư đệ, nơi này.

Đám người Tôn Ất, Trầm Canh nhìn thấy Lâm Hi, ở xa ngoắc ngoắc, vẻ mặt nở nụ cười.

Người ở trong Thời không chủ thành rất nhiều, chừng mấy ngàn người. Mới vừa rồi trải qua một tràng chiến đấu đều tự mình nghỉ ngơi, mọi người tụ chung một chỗ, lợi dụng Thuần Dương tiên khí do Thời không chủ thành bắn ra để khôi phục thực lực của mình.

Giữa Chân truyền đệ tử với nhau đều có vòng tròn giao thiệp của mình, lúc chiến đấu cũng là công thủ gần nhau, cùng nhau tạo thành một cái vòng tròn chiến đấu nhỏ hẹp, nhưng nhân số của loại vòng tròn này bình thường cũng không nhiều.

Vì vậy khi đám người Tôn Ất, Trầm Canh bọn họ gần hai mươi chân truyền đệ tử tụ lại ở một chỗ, tạo thành một vòng tròn liền lộ ra vẻ cực kỳ chói mắt.

- Sư huynh!

Lâm Hi cười cười, rất xa bắt chuyện một cái, sau đó đối với Lạc Anh tiên tử nói:

- Sư tỷ, chúng ta đi qua đi.

- Ừ.

Trong mắt Lạc Anh tiên tử lướt qua một tia thần sắc kỳ dị, sau đó gật đầu.

Lúc vừa rồi chiến đấu ở bên ngoài, Lạc Anh tiên tử liền cảm giác được Lâm Hi chỉ là nội môn đệ tử của Thần Tiêu tông, dựa theo đạo lý vòng tròn giao thiệp này hẳn là còn chưa đạt tới cấp bậc Chân truyền đệ tử, thì không thể vào được.

Nhưng mà tình huống trên thực tế hoàn toàn không giống. Đám người Chu Thiên Hoàng rõ ràng cùng Lâm Hi rất quen thuộc, hơn nữa còn không phải là quan hệ bình thường, hoàn toàn là một loại thái độ ngồi ngang hàng, ngang hàng đối đãi.

Thái độ của Chân truyền đệ tử xa xa cao hơn nội môn đệ tử, theo đạo lý là rất khó làm thành cái gì bằng hữu.

Nhưng mà ở trên người Lâm Hi lại hoàn toàn không cảm giác được điểm này.

Lạc Anh tiên tử là Chân truyền đệ tử vừa mới lên của Tiên La phái, Chân truyền đệ tử của Thần Tiêu tông cơ hồ còn không thật sự nhận ra được mấy người, vốn là đang lo lắng tiến vào nơi này sẽ bị 'cô lập', dò thăm không tới bao nhiêu tin tức của Tiên La phái, bất quá bây giờ nhìn lại, hoàn toàn là quá lo lắng.

- Tiểu sư đệ, giới thiệu cho ngươi một chút. Đây đều là các vị sư huynh đệ ở trong căn cứ thời không.

Tôn Ất chỉ vào mọi người ở bên cạnh, cười nói với Lâm Hi.

- Ha ha, nguyên lai đây chính là tiểu sư đệ mà các ngươi lúc trước đã nói, quả nhiên không tệ, trách không được có thể đánh bại Không sư đệ, trở thành Thập Thánh Vương.

Một đám Chân truyền đệ tử xa lạ ở bên cạnh nhìn Lâm Hi dẫn theo Lạc Anh tiên tử mặc phục sức của Tiên La phái đến, cũng là ánh mắt sáng lên.

Ở trước khi Lâm Hi đến đây, đám người Tôn Ất đã sớm đem Lâm Hi Lâm sư đệ trong nội môn tán dương không sai biệt lắm, cái gì cũng nói hết sạch.

Cái thanh danh Thập Thánh Vương đối với nhóm Chân truyền đệ tử như hoàng đế trong tông phái mà nói có chút vô nghĩa. Bất quá Lâm Hi làm ra cái đại thủ bút kia, so với thanh danh Thập Thánh Vương này của hắn còn muốn vang dội hơn.

Hơn vạn Thuần Dương tiên đan cứ như vậy ném ra, chân mày cũng không nháy một cái, đây là ngay cả bọn họ cũng làm không được. Tài lực như thế, ở trong Chân truyền đệ tử cũng là cực kỳ hiếm thấy.

Ở trong mắt mọi người, tiểu sư đệ này là một tiểu tài thần truyền kỳ không hơn không kém, nhưng hiện tại vừa nhìn còn không chỉ là như vậy.

Thực lực của Lâm Hi so ra kém Chân truyền đệ tử là không giả, nhưng mà một thân khí tức tiên đạo hùng hồn kia cũng là một chút không giả được, mặc dù không bằng Chân truyền đệ tử nhưng vững vàng vượt qua đệ tử Nửa bước chân truyền.

Chỉ bằng điểm này Lâm Hi cũng đã lấy được tôn trọng của mọi người, có tư cách ở bên cạnh mọi người chiếm cứ một chỗ ngồi.

Hết thảy ngoại vật đều là giả dối, chỉ có lực lượng chân thật là không giả!

Tôn Ất đem nhóm Chân truyền đệ tử ở bên cạnh nhất nhất hướng Lâm Hi giới thiệu, cũng xác minh suy đoán trong lòng Lâm Hi. Những người này đúng là Chân truyền đệ tử trấn thủ ở căn cứ thời không khác mà đám người Tôn Ất, Trầm Canh cứu tới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status