Thần tọa

Chương 166: Đuổi giết


Khi Lâm Hi bày mưu đặt kế thì tốc độ Nữ Vương Hấp Huyết chậm dần, lập tức khoảng cách của hai bên gần lại, Giao Long màu xanh rõ ràng có thể thấy được, thậm chí có thể nhìn rõ ràng hàn quang tức giận trong mắt Chu Khác Lễ.

- Mặc kệ ngươi chạy ở đâu, đều trốn không thoát bàn tay của ta! Ta muốn cho ngươi biết rõ hậu quả khi chọc ta.

Âm thanh Chu Khác Lễ như lửa đốt. Ánh mắt sắc bén như xuyên thủng Lâm Hi.

- Vậy thì tới đây!

Bàn tay Lâm Hi mở ra.

Ầm ầm!

Bàn tay của Lâm Hi vừa ra tay, thiên băng địa liệt, khí tượng thì khác trước, chân khí bàng bạc phô thiên cái địa, bài sơn đảo hải, dũng mãnh tiến vào Hoàng kim cự đỉnh. Thân hình Lâm Hi chấn động, một cổ thanh khí hạo hạo đãng đãng lao nhanh ra, từ Vạn Hoàng Pháp Y dâng lên, hóa thành một đạo khí lãng đánh ngược về bọn người Chu Khác Lễ.

- Không có khả năng!

Chu Khác Lễ thần sắc hoảng sợ, giống như gặp quỷ nhìn cỗ chân khí bàng bạc này. Ngay cả cao thủ Thái A Tông vẻ mặt cũng không tin tưởng được.

Bởi vì cổ thanh khí này chính là chân khí của Chu Khác Lễ đánh vào Lâm Hi.

- Bạo! Bạo!

Chân khí trong người Lâm Hi giống như giang hà không ngớt không dứt. Chỉ trong nháy mắt hai pháp khí hạ phẩm cũng nổ tung mạnh mẽ.

Oanh! Oanh!

Hai pháp khí hạ phẩm nổ tung uy lực kinh thiên động địa. So sánh với một kích toàn lực của cao thủ Luyện Khí tam trọng.

Ba cỗ khí tức đáng sợ hội tụ cùng một chỗ, đánh xuống làm cao thủ như Chu Khác Lễ cùng Thái A Tông cũng hoảng sợ thất sắc.

Lâm Hi cố ý cho bọn họ tiếp cận, hơn nữa súc thế chờ đợi, cộng thêm Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp tốc độ không gì sánh được, căn bản không có người nào né tránh.

Đệ tử Chu Khác Lễ cùng Thái A Tông vẫn không đặt Lâm Hi vào mắt. Không đánh đồng hắn với bọn họ, cho nên âm thầm cướp đoạt kẻ yếu, căn bản không xem hắn bình khởi bình tọa. Không nghĩ tới Lâm Hi rõ ràng có thể bộc phát công kích kinh người như thế.

- Vương huynh, cẩn thận!

Chu Khác Lễ kêu lên.

- Chu sư huynh, liều!

Thái A Tông nói.

Hai gã cường giả Luyện Khí ngưng trọng chưa từng có, như lâm đại địch. Thân thể chấn động, chân khí thân thể cuồn cuộn, bao dung thiên địa, bài sơn đảo hải, mãnh liệt phát ra ngoài.

Oanh! Oanh!

Hai tiếng nổ mạnh kinh thiên, đệ tử đứng đầu của Thái A, Đâu Suất thân hình chấn động, đánh bay ra ngoài. Cùng một thời gian Lâm Hi cũng bị lực lượng khổng lồ, chấn đắc Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp bay ra xa.

Bá!

Quang ảnh lóe lên, Tạp Mễ Lạp nhanh như thiểm điện, một lần nữa giữ chặt Lâm Hi. Bàn về không chiến thì Nữ Vương Hấp Huyết có được tốc độ và linh hoạt không gì sánh kịp.

- Cường giả Luyện Khí tam trọng đúng là đáng sợ.

Khóe miệng Lâm Hi máu tươi chảy ra, quay người trở lại, vẻ mặt mỉm cười, nhìn qua Chu Khác Lễ và Thái A Tông, lắc đầu, sau đó nhìn qua trước mặt.

- Không tốt!

Chu Khác Lễ nghiến răng nghiến lợi, đang muốn truy kích. Đột nhiên sắc mặt đại biến. Chỉ thấy trước mặt hai người là Giao Long màu xanh không biết khi nào đã bị nổ tan nát.

Lâm Hi sử dụng một kích kinh thiên kia cũng không phải nhắm vào hai người này. Mà là nhắm vào Giao Long dưới chân của hai người.

Tu vi đạt tới Luyện Khí Cảnh đệ tam trọng có được năng lực tạo vật khu thần. Tuy Giao Long màu xanh triệt để đánh chết, tìm đường sống trong chỗ chết là ý niệm của Lâm Hi.

Giao Long màu xanh mỗi lần khôi phục bị thương tổn càng mãnh liệt, ngưng tụ lần sau thời gian càng dài.

Quả nhiên một kích này của Lâm Hi sụp đổ thiên địa, kết hợp Hoàng kim cự đỉnh, pháp khí tự bạo, Chu Khác Lễ có chân khí mạnh mẽ cũng không thể ngăn cản đầu Giao Long bị xé nát vụn.

Đến bây giờ, Giao Long màu xanh bị xé nát vụn, còn lâu mới khôi phục lại được.

Không có Giao Long này chịu tải, dù là Chu Khác Lễ và tên cao thủ Thái A Tông cũng không có được năng lực ngự không phi hành, trực tiếp rơi xuống đất.

- Đáng chết! Ngươi trốn không thoát. Ngươi đã triệt để đắc tội Đâu Suất Cung, chạy tới đâu cũng phải chết.

Hai mắt Chu Khác Lễ huyết hồng, sát khí ngút trời, hoàn toàn không còn phong phạm tự tại như lúc trước.

Lần này đi không gian hắc long đệ tử hai phái nhất định phải có Long đan và trứng rồng. Thậm chí không tiếc đắc tội Bắc Đẩu Cung. Không nghĩ tới nửa đường giết ra Trình Giảo Kim, nhất thời chủ quan bị đoạt đi toàn bộ.

Chu Khác Lễ gần đây tự cho rằng mình rất cao, làm sao nhịn được cơn tức này. Đặc biệt thực lực của đối phương không cao!

- Ông!

Trong lòng Chu Khác Lễ không cam lòng, trên không trung mất đi chèo chống, cũng như cọc gỗ cùng tên đệ tử Thái A Tông rơi xuống.

- Rống!

Dưới hai người Giao Long màu xanh cũng ngưng tụ lại. Nhưng mà lúc này Nữ Vương Hấp Huyết mang theo Lâm Hi tiến vào trong mây, thoát khỏi tầm mắt.

Chu Khác Lễ lúc này có hai lựa chọn, một là mệnh lệnh Giao Long trầm xuống đón bọn họ. Nhưng như vậy thì mất đi dấu vết của Lâm Hi. Lựa chọn thứ hai là bằng vào đặc điểm của Giao Long là đuổi giết không bỏ, đuổi theo Lâm Hi cùng Nữ Vương Hấp Huyết, không chết không ngớt.

Chu Khác Lễ lúc này không chút do dự, lập tức ra lệnh cho Giao Long màu xanh đuổi theo. Đồng thời, tùy ý cho mình và tên đệ tử Thái A Tông rơi xuống.

Oanh! Oanh!

Chu Khác Lễ cùng Thái A Tông như hai đạn pháo trùng trùng điệp điệp rơi vào trên đất. Ném ra hai cái hố lớn. Tay áo rung động, hai người nhảy ra khỏi cái hố, một thân bụi đất và khóe miệng có máu tươi.

Bầu trời là cấm khu của nhân loại.

Trước khi đạt tới tứ trọng Khí Tiên Cảnh, cho dù là Luyện Khí tam trọng khu Thần Cảnh rơi từ trên cao xuống cũng bị thương. Nếu như không phải cường giả Luyện Khí Cảnh có được năng lực kinh thân, chỉ sợ không phải bị thương, mà là trực tiếp chết đi.

Hai người đứng bên cạnh hố, thần sắc đều có chút khó coi.

- Chu sư huynh, làm sao bây giờ? Nhiệm vụ lần này chúng ta thất bại triệt để rồi.

Kim quan áo trắng Thái A Tông ngẩng đầu lên, nhìn qua Giao Long và Nữ Vương Hấp Huyết đều biến mất vô tung.

- Cho dù là thất bại ta cũng phải biết được là ai cướp của mình, cướp đi đồ của chúng ta. Đâu Suất Cung là đại phái tiên đạo, cho tới bây giờ chỉ có cướp bóc người khác, còn chưa bao giờ bị người nào hí lộng như vậy! Ta sẽ không bỏ qua cho hắn!

Trên mặt Chu Khác Lễ hiện ra hàn ý. Ngay cả đệ tử Thái A Tông đứng bên cạnh hắn cũng có cảm giác lạnh lẽo.

- Chúng ta quá đại ý. Cho rằng đệ tử Bắc Đẩu Cung đi rồi thì không ai dám đánh chủ ý lên chúng ta. Không nghĩ tới có Nữ Vương Hấp Huyết biến thành con dơi mai phục bên cạnh, cướp đi Long đan. Người này võ công có lẽ không cao, nhưng tâm tính tỉ mỉ không thể khinh thường.

Vương sư huynh nói.

Nhớ tới tình hình đối phương cho ba pháp khí hạ phẩm tự bạo, mặc dù là hắn cũng phải bội phục đối phương quyết tuyệt. Loại pháp lực này hắn không có a.

Nhưng mà tình hình lúc đó dù bạo tạc ba pháp khí hạ phẩm cũng chưa chắc giải quyết được.

Ánh mắt Chu Khác Lễ lăng lệ ác liệt, trong mắt hiện ra hào quang, trên người tỏa ra khí tức nguy hiểm.

- Hắn ta che kín mặt. Không thấy rõ diện mục. Nhưng mà hắn thật cho rằng ta không nhận ra sao? Nữ Vương Hấp Huyết phi thường hiếm thấy, đi tra một chút xem đệ tử các tông phái ai có được Nữ Vương Hấp Huyết, sau đó lại khoanh nhỏ phạm vi. Hơn nữa ngươi có chú ý không, tuy hắn võ nghệ không cao, có được một kiện trung phẩm hoàng kim pháp khí...

- Ah!

Vương sư huynh cả kinh, dường như nghĩ tới cái gì đó.

- Ngươi hoài nghi chính là tên đệ tử Thần Tiêu Tông!! Nhưng có khả năng là mấy tên Luyện Khí kỳ của Bắc Đẩu Cung hay không?

Thân phận đối phương liên lụy tới Thần Tiêu Tông Long Băng Nhan, đây là nữ nhân khó giải quyết. Hoàn toàn là một loại bản năng hắn cũng không muốn nhấc tới nàng.

- Hừ! Đệ tử Bắc Đẩu Cung không có khả năng to gan như vậy. Đặc biệt là là bọn họ có lệnh của trưởng lão bảo bọn họ trở về. Về phần tiểu tử kia, ta hiện tại còn không xác nhận thân phận của hắn, cũng không thể bằng vào những lời của hắn là tin được. Chờ chúng ta hỏi qua Thần Tiêu Tông Long Băng Nhan sẽ biết thật giả của chuyện này.

Chu Khác Lễ nói xong, ánh mắt lộ ra hương vị ngoan lệ.

Dùng địa vị của hắn đương nhiên không có khả năng chất vấn Thần Tiêu Tông Long Băng Nhan. Nhưng mà đầu Hắc Long chính là do trưởng lão Đâu Suất Cung đưa pháp phù tới, vì thế thậm chí không tiếc dùng Hắc Long thú đan cùng trứng rồng làm mồi nhử, xuyên thấu qua cao tầng Đâu Suất Cung tạo áp lực cho Bắc Đẩu Cung.

Hiện tại nhiệm vụ thất bại, hắn ném mặt mũi, trưởng lão Đâu Suất Cung không chịu được chuyện này.

Dùng địa vị của Long Băng Nhan có thể không quan tâm hắn chất vấn, lại không thể hỏi thăm trưởng lão Đâu Suất Cung.

Cho dù như thế nào, chuyện này trưởng lão Đâu Suất Cung sẽ đích thân đi xác minh thật giả với Long Băng Nhan, không cần hắn phải quan tâm tới.

- Cũng tốt. Nhân vật như vậy nếu ở trong Thần Tiêu Tông. Gan lớn ngay cả Long Băng Nhan cũng không đặt vào mắt, lại tư duy cẩn thận, dám giật đồ của chúng ta. Đồng thời ý thức chiến đấu và liều mạng như vậy, về sau sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ với bọn ta, phải nghĩ biện pháp diệt trừ đi.

Đệ tử Thái A Tông nói.

Thái A Tông am hiểu kiếm đạo cùng giết chóc, ý chí chiến đấu và sát lục mạnh hơn người thường. Mà hắn là đệ tử kiệt xuất trong tông càng mạnh hơn.

Nhưng mà liên hợp hắn và Đâu Suất Cung hai người liên thủ còn không làm gì được đối thủ Luyện Khí nhất trọng. Loại chuyện này nói ra hắn sẽ biến thành trò cười.

Trong đầu "Vương sư huynh" hiện ra tràng cảnh chiến đấu, tuy đối phương thực lực không cao, nhưng bày ý thức và kinh nghiệm chiến đấu làm cho hắn xem đủ, xa xa vượt qua tiêu chuẩn Luyện Khí nhất trọng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status