Thần tọa

Chương 912: Tiên Khí Trùng (1)


"Tiên La Thánh Thụ" là vận mệnh tông phái, "Tiên La Thánh Thụ" của Thần Tiêu Tông mặc dù không cổ xưa, lợi hại như của Tiên La Phái, nhưng vẫn luôn duy trì lấy tất cả tu luyện và chi tiêu hằng ngày toàn bộ cao thấp trong môn phái.

"Tiên La Thánh Thụ" thiếu đi hai thành tiền lời, đối với tông phái mà nói, đây tuyệt đối là đại sự rung chuyển căn bản, không phải chuyện đùa!

- Trưởng lão thánh minh, đệ tử bội phục!

Long Băng Nhan trong mắt chớp động hào quang, cung kính thi lễ một cái, rất là bội phục

"Gừng càng già càng cay", kế sách của Lý Trọng Đạo nghe thì đơn giản, nhưng cũng chỉ cần là người hiểu rõ "Thánh tử tông dịch" và "Ly khí trảo trùng" như trong lời của Lý Trọng Đạo thì mới biết được Lý Trọng Đạo chuẩn bị phái Lâm Hi đến một nơi thế nào

"Tiên La Thánh Thụ" là thánh thụ trong thiên địa, trời sinh đã có năng lực tụ khí thành đan, có thể từ trong hư không vô tận thu lấy năng lượng, tụ khí hóa đan.

Có được một cây "Tiên La Thánh Thụ", chẳng khác nào đã có được năng lực khai tông lập phái.

Nhưng trời sinh vạn vật tương sinh tương khắc, nước có thể dập tắt lửa, lửa có thể khắc kim, Tiên La Thánh Thụ kia không biết vì sao lúc "Tụ khí thành đan" thì sẽ như cây cối bình thường, hấp dẫn một ít côn trùng kỳ dị không biết từ đâu tới, gặm căn gặm mộc, suy giảm đến căn bản của Tiên La Thánh Thụ.

Loại côn trùng này ở Tiên Đạo Đại Thế Giới được gọi là "Tiên Khí Trùng", cũng không phải côn trùng bình thường.

Nếu như chỉ một hai con thì cũng không sao cả, nhưng loại "Tiên Khí Trùng" này lại Sinh Sinh Bất Tức, vô cùng vô tận, phảng phất như đến từ sâu trong thời không vậy, giết thế nào cũng không hết, hơn nữa cực khó đối phó.

Lâm Hi nếu như tiến vào nơi đó, tiếp loại "Thánh tử tông dịch" này, như vậy cả đời phải ở lại bên Tiên La Thánh Thụ ly khí trảo trùng, vĩnh viễn không thể yên ổn tu luyện, càng đừng nói đến rời khỏi Thần Tiêu Sơn, xuống núi hành tẩu.

Cả đời này, cũng đều phải gắn chặt với "Tiên La Thánh Thụ", hoàn thành "Thánh tử tông dịch", sống nốt quãng đời còn lại.

Chỉ một kế này thôi Lâm Hi cũng đừng nghĩ có thể yên yên ổn ổn vượt qua trong Thần Tiêu Tông rồi.

- Hừ! Chuyện này chỉ cần an bài xong, ít nhất trong bảy tám năm, tiểu súc sanh này đừng mong tiến bộ một chút nào. Ta ngược lại muốn xem thử, bảy tám năm sau, hắn còn có bao nhiêu nhuệ khí.

Lý Trọng Đạo âm lãnh nói.

- Trưởng lão, chỉ bảy tám năm qua đi, tất cả chuyện xảy ra trong hai năm, ảnh hưởng tạo thành đối với Hộ Pháp Điện sẽ không còn gì. Đến lúc đó, đã qua bảy tám năm, tình thế trong tông biến đổi, còn có ai nhớ đến hắn nữa! Chẳng qua chỉ là một tên khách qua đường không chút quan trọng thôi!

Long Băng Nhan ánh mắt cơ trí, trong nội tâm đại định.

Thời gian bảy tám năm, Lâm Hi ngây ngốc ở chỗ Đan Đỉnh trưởng lão, Long Băng Nhan cũng không phải đụng độ hắn nữa. Dùng thực lực của nàng, lại tinh tiến một tầng, đạt tới Luyện Khí thập trọng, giải khai "Thần chi phong ấn", đến lúc đó trở thành "Chân truyền đệ tử", chỉ một Lâm Hi nho nhỏ cần gì phải bận tâm đến nữa.

Dù hắn đã từng đánh bại Lý Tranh Phong, Lục Thanh Thiên thì đã sao? Đến lúc đó, còn không phải phải ngước mắt nhìn lên nàng sao?

Thậm chí nghĩ đến càng xa một chút, không có nhân vật mấu chốt như Lâm Hi ở đây, Chấp Pháp Điện lại bị chia rẽ, Long Băng Nhan phối hợp với Lý Trọng Đạo, chèn ép Hình Tuấn Thần cũng không phải nói chơi.

Kế này của Lý Trọng Đạo đâu chỉ là một hòn đá ném hai chim, quả thực là một mũi tên hạ một bầy chim!

Hợp tác với Lý Trọng Đạo cũng đã được một thời gian dài, giờ khắc này Long Băng Nhan mới thật sự phục hắn. Những nhân vật thế hệ trước này, nếu thật sự muốn chơi đùa tâm tư, tuyệt đối sẽ không thua bất cứ kẻ nào.

- Đúng rồi, trưởng lão. Ta nhớ chỗ ngươi không phải còn mấy đệ tử đang phục thị ở Tiên La Thánh Thụ sao? Cũng rút về cả đi!

Long Băng Nhan nói.

- Đó là tự nhiên. Vị diện chinh chiến chi địa không phải có chút chấn động sao? Tìm cớ, ta điều bọn hắn qua. Coi như là Đan Đỉnh trưởng lão cũng không thể nói gì. Không có đầy đủ nhân thủ, ta xem tiểu tử kia một người làm sao ly khí trảo trùng. Tiên La Thánh Thụ nếu bộc phát trùng triều, lại một lần nữa ảnh hưởng đến thu hoạch, căn cơ lay động thì tiểu súc sanh này vĩnh viễn đừng mong rời đi được.

Lý Trọng Đạo cười lạnh nói.

Cái gì gọi là "Giết người không thấy máu", đây chính là giết người không thấy máu!

Lý Trọng Đạo chấp chưởng Hộ Pháp đại điện, nói một không hai, sống an nhàn sung sướng đã lâu rồi, thời gian dần trôi qua cũng đã khiến hắn quên mất những thủ đoạn giúp hắn leo lên được vị trí như hiện tại.

Hôm nay thất bại một hồi, đánh bóng ngạo khí, lại giúp hắn khôi phục lại tâm kế và thủ đoạn như ngày xưa.

- Tiểu súc sanh! Ngươi cũng thật sự ngoan độc, đã thật lâu không có người làm khiến lão phu dùng ra loại thủ đoạn này rồi!

Lý Trọng Đạo nhìn về hướng Chấp Pháp Phong một cái, trong mắt hiện lên một tia hào quang lăng lệ ác liệt.

Mặc kệ hắn có thừa nhận hay không, Lâm Hi tiến triển quá nhanh, quả thật khiến cho hắn cảm thấy một tia uy hiếp. Dùng thân phận "Trưởng lão" lại giở thủ đoạn với đệ tử, dù hữu dụng thế nào cũng không phải là chuyện gì vẻ vang cả, ngay từ đầu hắn đã thua rồi.

Bất quá, dù ám muội thế nào, cũng tuyệt đối tốt hơn "dưỡng hổ vi hoạn", bỏ mặc Lâm Hi phát triển tiếp lại càng ngu xuẩn hơn! So sánh ra, tổn thất chút mặt mũi Lý Trọng Đạo ngược lại vẫn có thể chịu được.

Chỉ cần có thể dẫm nát tất cả địch nhân dưới chân, một chút chỉ trích cũng không đáng là gì. Đợi đến lúc thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, có ai còn nhớ đến những chuyện này nữa?

Trong nội tâm của Lý Trọng Đạo kỳ thật chỉ có một địch nhân, đó chính là "Hình Tuấn Thần", nhưng muốn đối phó Hình Tuấn Thần, đầu tiên phải chém rụng nanh vuốt của hắn đã, đó chính là "Lâm Hi"!

- Đi thôi, trong khoảng thời gian này, cứ để hắn thanh thản ổn định tu luyện một thời gian ngắn. Đợi đến lúc tấn chức Thánh tử lại cho hắn một phần đại lễ.

Lý Trọng Đạo hừ lạnh một tiếng, tay áo mở ra, bỏ đi không một dấu vết, biến mất vô tung.

Long Băng Nhan nhìn thật sâu, cũng quay đầu lại theo sát Lý Trọng Đạo.

Một hồi mạch nước ngầm, dưới mặt ngoài bình tĩnh, không muốn người biết lặng lẽ khuếch tán ra... ... ... Thời gian trôi qua từng ngày, Lâm Hi mỗi ngày đều ở lại trong Chấp Pháp Phong, khắc khổ tu luyện.

Đan dược trong "Tụ Đan Đỉnh" mỗi ngày đều gia tăng, từ sau lần làm "Tán tài đồng tử" lận trước, hiện giờ hắn lại có thêm một số lớn đan dược, hơn nữa vẫn còn tiếp tục tăng trưởng

Nhiệm vụ của Lâm Hi hiện giờ là đánh bóng cảnh giới. Cho nên đối với những đan dược này, cũng không có nhu cầu lắm.

Ông!

Trong phòng của Lâm Hi, cửa phòng đóng chặt. Một bản "Sách" dày bằng bàn tay im im lặng lặng lơ lửng trên không trung, tán phát ra trận trận kim quang.

Đây là "Sách" mà Chấp pháp trưởng lão đưa cho hắn để rèn luyện "Sát khí".

Lâm Hi nhìn bản "Sách" trước mặt, cổ họng bỗng nhúc nhích một cái.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status