Thay chị lấy chồng

Chương 205: Van anh, đừng đánh nữa

Amada khá cao còn mang cả giày cao gót mà người đàn ông túm lấy cô ta còn cao hơn rất nhiều.Nhìn ra được còn cao hơn cả Lý Hào Kiệt.Tôi nhanh chân bước qua, vừa bước đến đầu hẻm liền nghe thấy một tiếng bộp giống như là tiếng nấm đấm đánh vào người!"

Đồ đê tiện, không phải mày nói thông tin nọ vô cùng chính xác sao?"Giọng người đàn ông nọ vang lên trầm đục xen lẫn lạnh lùng.Tuy tôi không nhìn thấy mặt nhưng tôi có thể cảm nhận được sự đáng sợ của anh ta.

Amanda run rẩy nói: “xin lỗi, cái đó, cái đó thật sự được chép từ máy tính của Dương Trung! em tận mắt chứng kiến Dương Trung in ra rồi niêm phong đem đi!”

“Bố đây không nên tin mày mới đúng!”

Anh ta nói xong, vọng ra vài tiếng đánh đấm đánh Amanda.

“áaa! đừng đánh nữa! Anh Kiệt, Anh Kiệt!” tôi nghe được tiếng khóc cầu xin của Amanda: “cho em thêm một cơ hội nữa, lần sau sẽ không thất bại nữa, van xin anh.”

“cơ hội?” anh ta nghe vậy cười to hai tiếng “mày còn không kịp hiểu được lời Lý Hào Kiệt nói hôm nay sao? Hắn ta nói “khiến cho tao vất vả hơn nữa ngày hôm nay mà vẫn công toi rồi!”, ý thằng chó đó đã sớm biết mày là gái của tao, lần này đưa mày đến đây là thằng chó đó muốn trả mày lại cho tao đó!”

“Anh Kiệt, Anh Kiệt!” Amanda khóc lóc thảm thiết.

“Mẹ nó, gọi gì mà gọi.”

“Anh Kiệt!”

Người này là đối thủ của Lý Hào Kiệt sao? Tôi nhẹ đưa đầu ngó ra nhìn. Liền thấy người đàn ông tên gọi Anh Kiệt đứng đấy, Amanda quỳ trước mặt anh ta đang chủ động cởi dây thắt lưng cho anh ta, vừa cởi ra vừa nói: ‘Đừng bỏ em, anh không phải nói thích nhất lưỡi của em sao? Anh muốn nó phục vụ anh rồi chứ?”

nói xong liền thành thạo khẩu giao cho anh ta.

Anh ta ban nãy còn tức hăng liền nhắm mắt lại hưởng thụ vui sướng.

Mắt tôi trừng to nhìn đến đấy, cảnh tượng quá nóng bỏng khiến tôi nhìn muốn đui mù luôn.



Đang muốn bỏ đi liền thấy mặt Amanda nghiêng hướng về phía tôi, dọa tôi vội vàng thụt đầu lại, liền nghe giọng mắng của Anh Kiệt nọ vọng ra từ bên trong: “Tiếp tục đi!”

“Vâng!”

Amanda run rẩy trả lời hắn.

Tôi cũng không chắc Amanda có nhận ra tôi không nữa, có lẽ là không......

Dù sao đêm thì rất tối mà tôi lại còn mang khẩu trang và kính mát.

Tôi quay đầu đi về, nghĩ đến lúc trước còn lo lắng cho Lý Hào Kiệt khi anh để người đàn bà của đối thủ bên cạnh, đích thật là tôi đã nghĩ nhiều rồi. Lý Hào Kiệt trong mấy năm nay nếu như không có tài thì sẽ không thành công đến như vậy.

Tôi về đến cửa khách sạn, từ xa đã nhìn thấy Lý Hào Kiệt đứng trong sảnh lớn của khách sạn, bên cạnh đứng Dương Trung còn có vài người nữa, nhìn lướt quá một lượt tôi đoán họ toàn là các ông chủ lớn.

Đồ xấu xí như tôi cũng không cần phải qua góp vui thêm phiền.

Lý Hào Kiệt và vài người nói chuyện phiếm, dường như nói đến cái gì. Lý Hào Kiệt liền móc điện thoại gọi điện.

Tôi vốn trốn trong một góc...

“Em có thể đi phía sau anh, giống chiếc bóng mộng du núp dưới ánh sáng...”Nhạc chuông du dương vọng ra từ túi xách.Thì ra người anh ấy gọi điện là tôi!

Tôi muốn tắt máy cũng không kịp nữa, ánh nhìn của anh đã hướng về tiếng chuông nhìn lại, anh nhìn thấy tôi, trong mắt không hề có sự tức giận nào cả.

Anh bình thản đi qua, “lôi” tôi đang trốn từ phía sau cây cột gần trước cửa ra rồi đi hướng về phía đám người nọ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 38 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status