Thầy là sói

Chương 15: Nịnh Nọt (Ngọt)


"Lêu... Lêu" nó le rưỡi ra trêu Hạ Uyên

Hạ Uyên thấy vậy thì tức điên cả người... Nghiến răng tức giận đi về phòng

Còn nó thì vừa đi vừa tủm tỉm cười vì sung sướng đắc ý

"Nguyệt Di?"

Nó giật mình vội ngước mặt lên nhìn anh miệng thì vẫn cười rạng rỡ

"Dạ, thầy"

"Em làm sao mà nãy giờ cứ cười một mình vậy, không sao chứ?" giọng lo lắng

"Dạ không có gì... Chỉ tại em đang vui và hạnh phúc" nó cười tít mắt nói

"Hửm? Có chuyện gì sao nói tôi nghe" anh đứng lại ôm chặt nó vào lòng hỏi

Nó bị anh làm vậy thì ngượng đỏ cả mặt lên nhẹ nhàng cúi mặt xuống... Cảm giác được anh ôm gần đến mức mà nó có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh đang phả xuống mặt nó lẫn nhịp tim đang đập của anh nữa

"Sắp gả cho tôi rồi còn ngượng ngùng cái gì? Huống chi đâu phải lần đầu em được tôi ôm chúng ta còn tiến triễn xa hơn ôm nữa rồi mà" giọng khiêu khích mang dụng ý xấu xa

Nó nghe xong hai má càng đỏ hơn... Khắp người như có một dòng điện chạy ngang qua cảm giác tê dại khắp người... Nó vội đưa tay tính đẩy anh ra nhưng càng bị anh ôm chặt hơn

"Chưa trả lời câu hỏi của tôi mà? Sao lại cười" giọng trầm ấm cất lên

"À.. Ờ...Ưm... Thầy...." anh chưa nghe nó nói xong thì đã áp thẳng môi mình vào môi nó hôn nhẹ

"Trả lời nhanh không tôi lại hôn em bây giờ" anh rời môi nó cất giọng hỏi

"Em vui khi thầy trở về thôi" nó then thùng nói

"Ngốc... Ở nhà đang có một người luôn trông mong tôi về thì sao có thể tôi mà không trở về được" anh vừa nói vừa đưa tay xoa xoa đầu nó

Nó nghe xong ngước mặt lên nhìn anh cười không nói gì

"Ưm... T...h..ầ...y" anh thấy nó cười dường như không thể kiềm chế được dục vọng lại tiếp tục hôn lên môi nó nhưng lần này thì nụ hôn có vẻ sâu và dài hơn, nó kéo dài từ chỗ anh và nó đứng cho đến lúc đi vào phòng mới thôi

...

Một tuần kiềm hãm và bây giờ anh như được giải tỏa hết.. Cơ thể nó như một liều thuốc vậy ăn mãi mà vẫn không thấy chán

[...]

Sáng hôm sau

"Cơ thể lại đau nhức nữa rồi" nó nằm trên giường vặn vẹo cơ thể nói

Nó nhìn qua bên cạnh không thấy anh đâu thì ngồi dậy đi vào phòng tắm sửa soạn đồng phục để đến trường

Nó vừa đi xuống lầu thì đã nhìn thấy Hạ Uyên ngồi dính chặt vào anh trong bữa sáng, nó chỉ khơi khó chịu đi từ tốn lại

"Nguyệt Di" anh vừa thấy nó đi lại thì vội đứng lên đở nó lại vì dù sao cơ thể đau nhức này cũng là do đêm qua anh gây ra mà giờ cũng nên biết điều chăm sóc nód chứ

Nó vừa ngồi xuống thì Hạ Uyên đã lườm nó một cái rõ dài, rồi giả vờ vui vẻ chào nó

"Chào em bé cưng"

Nó nghe từ "Bé cưng" mà muốn buồn nôn nhưng cũng phải nén lại

Nó nhìn qua Hạ Uyên cười lại theo kiểu kiêu ngạo ra vẻ tự đại vì bây giờ nó vẫn cao thế hơn Hạ Uyên vì được anh quan tâm

"Phong?" Hạ Uyên gọi

"Hửm"

"Lát nữa có thể chở em đến trung tâm thương mại được không, em cần đi mua đồ"

"Được"

"Thầy em cũng muốn đi chung xe với thầy nữa" nó nhanh miệng nói

"Điều đó thì tất nhiên rồi, để tôi đưa em đến trường học " anh vui vẻ nói rồi còn xoa xoa đầu nói rất ân cần âu yếm
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 20 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status