Thị tỉnh

Chương 24


Edit: Dờ

Mua di động cho Thu Thu là chuyện cấp bách, hôm sau Tần Sấm mang cậu ra ngoài.

Hai người vào một cửa hàng điện thoại, sau khi nghe nhân viên bán hàng chém gió giới thiệu một hồi, đừng nói Thu Thu, ngay cả Tần Sấm cũng ngớ người.

Di động của Tần Sấm chủ yếu dùng để liên lạc, thỉnh thoảng dùng để giải quyết vấn đề sinh lý, các chức năng khác rất ít dùng tới.

Thấy khách hàng có vẻ chưa hiểu, nhân viên hướng dẫn tiếp tục đẩy mạnh tiêu thụ, "Anh muốn dùng thử không ạ?"

Vốn là mua cho Thu Thu, Tần Sấm nhận lấy chiếc điện thoại rồi đưa cho cậu, quay ra hỏi nhân viên, "Di động này có phiên dịch được không? Phiên dịch tiếng Lào ấy."

"Đương nhiên là có chứ." Nhân viên cẩn thận giải thích, "Còn có thể chỉnh ngôn ngữ thành tiếng Lào. Mua cho em trai này dùng đúng không ạ? Để em chỉnh giúp anh."

Nhân viên chỉnh ngôn ngữ thành tiếng Lào, sau đó mở app phiên dịch ra, "Anh cứ bấm vào đây là được, sau đó có thể chuyển đổi giữa tiếng Lào và tiếng Trung."

Đối với đồ công nghệ cao, Tần Sấm cũng thấy mới lạ, anh cầm điện thoại giống như cầm bộ đàm, "Thu Thu, đói bụng chưa?"

Di động lập tức phát ra một giọng nữ máy móc, Thu Thu sửng sốt, sau đó lắc lắc đầu.

"Ha!" Tần Sấm hưng phấn như một tên ngốc, "Đỉnh quá vậy!"

Sau đó anh còn mua cho Thu Thu một cái dây điện thoại đeo lên cổ cậu, hai người về khách sạn chụm đầu nghiên cứu chiếc điện thoại mới mua.

Có điện thoại quả thật tiện hơn rất nhiều, lúc trước rất ít khi nghe Thu Thu mở miệng, giờ thấy cậu thao thao bất tuyệt xổ toàn tiếng Lào, Tần Sấm nghe mà thấy lạ.

Tần Sấm lưu số của mình vào máy Thu Thu, đặt quay số nhanh là "1", anh nhắc lại mấy lần, nói rằng chỉ cần cậu ấn "1" là có thể gọi cho anh.

Anh lại dùng app phiên dịch nói cho Thu Thu, lúc đi lạc thì có thể tìm người qua đường nghe điện thoại giùm.

Trở về Vân Nam đổ vật liệu xong cũng không đi Lào ngay được.

Trừ chuyện chờ xe thông quan ra thì còn phải chờ hàng, vừa lúc bọn họ còn phải ở Vân Nam thêm mấy ngày, Tần Sấm đem xe tới gara để trùng tu.

Lốp xe phải thay mới, phanh cũng cần chỉnh lại, nháy mắt đi luôn hai ba nghìn tệ.

A Lan vẫn cứ dáng vẻ đó, thấy Tần Sấm thì nhiệt tình hẳn lên, "Về rồi hả? Sấm ca." Bất ngờ nhất chính là thằng nhóc kia vẫn đi theo Tần Sấm.

Thằng nhóc đó là Thu Thu, khô khan, lúc nào cũng im như thóc, ra ngoài một chuyến không những không gầy đi mà có da có thịt hẳn lên, khuôn mặt trắng trắng hồng hồng, mềm mại láng bóng, nhìn mà thấy thích.

Bất kể là nhìn vào quần áo ngăn nắp sạch sẽ hay chiếc điện thoại trên ngực cậu, ai cũng nhìn ra được Tần Sấm đối xử với cậu rất tốt.

Giao xe cho đám nhân công, Tần Sấm bị A Lan ngăn ở cửa, "Lần này không vội đi nữa chứ?"

"Ừ, còn phải ở lại mấy ngày, không vội." Tần Sấm nắm tay Thu Thu theo thói quen, cậu phải ở trong phạm vi tầm mắt anh thì anh mới yên tâm.

Thu Thu rất ỷ lại vào Tần Sấm, hai tay cậu nắm lấy bàn tay to lớn của anh, không nóng vội giục Tần Sấm đi mà chỉ im lặng đứng chờ.

"Sấm ca..." A Lan vuốt ve cánh tay Tần Sấm, anh né đi theo bản năng, A Lan cũng không xấu hổ, trái lại còn chuyển đề tài tới Thu Thu, "Thằng nhóc này, sao chẳng thấy nói năng gì thế?"

Tần Sấm không quen nổi cái thói động tay động chân của A Lan, cứ cảm giác cô gái này như thể có độc, vừa chạm vào sẽ khiến anh dựng tóc gáy, người ngợm lạnh ngắt đi.

Nói tới Thu Thu, Tần Sấm cũng không che giấu, "Không hiểu tiếng Trung, người Lào đấy."

A Lan không ngạc nhiên, nhướn mi nói gì đó với Thu Thu, giọng điệu chua loét khiến Tần Sấm không nhận ra được là tiếng Thái hay tiếng Lào.

Thu Thu không ngờ A Lan lại nói chuyện với cậu, càng không ngờ vừa mở miệng đã hỏi cậu với Tần Sấm có quan hệ gì.

Thu Thu cũng không biết, cậu ngẩng lên nhìn anh rồi mất tự nhiên cúi đầu. A Lan thấy thế, cười như có như không.

Cậu và Tần Sấm là quan hệ gì ư, đương nhiên là do Tần Sấm quyết định rồi, cậu không thể quyết định hộ Tần Sấm được.

A Lan lại nói, "Nếu cậu và Tần Sấm không có quan hệ đặc biệt gì, vậy thì cậu không phiền nếu chị thích ảnh chứ?"

Ỷ vào việc Tần Sấm không hiểu, A Lan ngang nhiên khiêu khích Thu Thu, cậu không kìm lòng nổi, nắm tay anh thật chặt.

Thấy biểu cảm của Thu Thu thay đổi, Tần Sấm hơi lo lắng, anh không muốn A Lan đứng quá gần Thu Thu, liền chen vào giữa ngăn cách tầm mắt A Lan, giọng điệu hậm hực, "Nói cái gì với em ấy vậy?"

A Lan thong thả nhún vai, "Hỏi một chút xem bao tuổi."

Tần Sấm sửng sốt, đây quả thật là một vấn đề nghiêm túc, nhìn dáng người Thu Thu không đoán được cậu bao nhiêu tuổi, Tần Sấm lo cậu còn chưa trưởng thành. Nếu đúng là vị thành niên, vậy thì anh sờ soạng hôn hít cậu bao lâu nay chẳng khác nào một tên biến thái.

Tần Sấm bây giờ mới sực nhớ ra, lắp bắp nói, "Thế em ấy bảo sao? B... bao nhiêu tuổi?"

A Lan hỏi lại một lần, Thu Thu nhỏ giọng đáp cậu mười chín tuổi.

Sau khi biết được tuổi của Thu Thu, Tần Sấm thầm thở phào nhẹ nhõm, quay lại muốn mang Thu Thu đi về, "Bọn anh đi trước, xe giao lại chỗ em đấy."

"Ok! Sấm ca!" A Lan ôm lấy cánh tay anh, bộ ngực như vô tình cọ vào, "Khi nào tới lấy xe?"

Tần Sấm xem phim đen nhiều, nhưng đến khi bị gái động chạm vào thật thì nhảy dựng lên, mất tự nhiên đẩy A Lan ra, "Mấy... mấy ngày nữa tới lấy..."

Sau khi rời khỏi gara xe, cảm giác sởn tóc gáy mới dần dần giảm bớt, Tần Sấm mang Thu Thu về khách sạn, không ra ngoài phơi nắng nữa.

Vừa rồi bị A Lan hỏi, Thu Thu cảm thấy mờ mịt. Cậu chỉ mong không bị Tần Sấm đuổi đi, thuận theo sự yêu thích của anh, vậy là được rồi.

Về phần cậu có thích hay không thì chẳng quan trọng, cậu chưa từng tự hỏi mình. Thậm chí, Thu Thu nghĩ việc này cậu không thể quyết được, quyền chủ động ở trên tay Tần Sấm.

Tần Sấm thích, cậu sẽ không ghét. Tần Sấm muốn, cậu sẽ không từ chối.

Tần Sấm không phải là người tinh ý trong chuyện tình cảm, anh vẫn chưa nhận ra vẻ mặt đăm chiêu của Thu Thu. Vừa ra ngoài một chuyến, nóng toát cả mồ hôi, anh lấy quần áo cho Thu Thu rồi bảo cậu mau đi tắm.

Tiếng nước róc rách truyền ra như ngàn vạn con sâu bọ bị tiếng sáo làm cho thức tỉnh. Đầu óc Tần Sấm tràn ngập những hình ảnh ướt át, thiếu điều ghé vào cửa phòng tắm lén nhìn Thu Thu tắm.

Anh chưa từng thích ai, càng chưa từng thích con trai. Không ai dạy Tần Sấm phải làm thế nào, anh chỉ ôm Thu Thu theo bản năng, nhưng sự khuyết thiếu kinh nghiệm đã cản bước hết lần này tới lần khác.

Tần Sấm vò đầu bứt tai, chợt nhớ ra mấy bộ phim cấp ba từng xem, lầm bầm nói, "Sao lại không có phim con trai với con trai nhỉ."

Ngẫm lại thấy không đúng, anh chưa xem bao giờ, làm sao biết được là không có? Một khi đã có ý nghĩ này trong đầu, Tần Sấm giống như thấy được cánh cửa thế giới mới, lập tức lấy di động ra mở trình duyệt lên.

Có trách cũng phải trách Tần Sấm không có văn hóa, từ khóa tìm kiếm vô cùng trực tiếp và thô bỉ, "Đàn ông làm như thế nào?"

Kết quả ra toàn "đàn ông làm thế nào thắt ống dẫn tinh", "đàn ông làm thế nào kéo dài" đủ mọi thể loại, nhưng không có thứ Tần Sấm muốn tìm.

Anh đổi một chuỗi từ khóa thô tục khác, "Con trai với con trai làm với nhau thế nào?"

Các từ ngữ và hình ảnh đồng loạt hiện ra, Tần Sấm nhìn thoáng qua mà mặt mày đỏ lựng lên, còn xấu hổ hơn so với lúc anh xem đĩa phim đen.

Anh không nghe thấy âm thanh cửa phòng tắm mở ra, cho đến khi giọng Thu Thu vang lên sau lưng, "Sấm ca..."

Tần Sấm như thể lén lút làm chuyện xấu bị người ta bắt quả tang, anh giật bắn mình ném di động lên gối đầu, ấp úng nói: "Tắm...tắm xong rồi hả..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status