Thiên đạo đồ thư quán

Chương 1221: Trương Huyền đi ra (1)

- Đổi điều kiện đi!

Thấy tên này lại dám để ý tới các nàng, Lạc Thất Thất nhướng mày, khoát tay áo.

Nếu đối phương không phải là Thiếu đường chủ Thú đường mà dám nói như vậy, nhất định nàng đã sớm đánh cho đối phương choáng váng rồi.

Hai vị Danh sư ngũ tinh, lại còn có công chúa Hồng Viễn Đế Quốc, cũng là người mà một Thuần Thú sư tứ tinh nho nhỏ như ngươi có thể mơ ước hay sao?

Chỉ là, các nàng cũng không hiểu thuần thú, đắc tội với loại người vừa nhìn cũng đã biết không phải là người tốt lành gì này cũng không tốt. Một khi đối phương cố ý làm khó sẽ có không ít phiền phức.

- Đổi lại?

Không nghĩ tới đối phương ngay cả ăn một bữa cơm cũng cự tuyệt, Tần Chung nhíu mày một cái.

Hắn tự phụ anh tuấn, thân phận cũng không thấp, chỉ cần mời thì hầu như có rất ít người cự tuyệt. Hai vị này có chuyện nhờ hắn, không chỉ không đồng ý mà vẻ mặt còn không vui, có ý gì cơ chứ?

Quá không biết điều!

- Cùng nhau ăn cơm mà thôi, không phải như vậy mà các ngươi cũng không đồng ý đó chứ? Nếu như các ngươi cự tuyệt người ngàn dặm như vậy, ta sợ khi đến Thú đường, muốn lựa chọn ra linh thú phi hành tốt... Cũng không quá dễ dàng!

Hừ lạnh một tiếng, Tần Chung nói.

- Có ý gì? Uy hiếp ta? Ngươi có biết hậu quả khi uy hiếp một vị Danh sư hay không?

Tròng mắt Lạc Thất Thất hơi híp lại.

- Uy hiếp? Ta nào dám! Chỉ là có ý tốt nhắc nhở mà thôi! Lại nói, không phải hai vị xin ta ngồi nhờ hay sao? Có việc cầu người, còn có loại thái độ này hay sao?

Cười một tiếng âm dương quái khí, mí mắt Tần Chung khẽ đảo, khoát tay áo:

- Ta đã nói giá cả rồi, có nguyện ý hay không là chuyện của các ngươi. Dù sao ta cũng không vội, chỉ cần ta ở đây, toàn bộ Thú đường hẳn sẽ không có người nào cho các ngươi ngồi nhờ!

Không nghĩ tới tên này lại vô sỉ như thế, Ngọc Phi Nhi tính tình táo bạo nào có thể nhịn được nữa. Nàng cười lạnh, đang muốn xông qua giáo huấn đối phương một lần, cho hắn biết trời cao đất rộng, đang nói chuyện với ai thì đã nghe thấy trong hố trời phía dưới có tiếng bùn đất cuồn cuộn vang lên.

Cô cô cô ục ục!

Bùn đất không ngừng cuồn cuộn ra phía ngoài, giống như là một bọt khí cực lớn, muốn từ bên trong cái hố chui ra ngoài.

- Chẳng lẽ...

Thân thể Ngọc Phi Nhi và Lạc Thất Thất đồng thời cứng đờ, cũng không để ý tới gia hỏa tự cho là đúng này mà hai mắt nhìn trừng trừng qua, sợ bỏ qua bất kỳ một ộng tĩnh nào.

Không phải là... Trương sư muốn đi ra ngoài đó chứ?

Chẳng lẽ hắn thật sự không chết?

Hốc mắt hai người đồng thời đỏ lên, bọn họ đã chờ tròn năm ngày, đã trải qua đủ loại tuyệt vọng, chẳng lẽ... Ngay khi trong lòng không ôm bất cứ hy vọng nào thì lại lần nữa xuất hiện kỳ vọng hay sao?

Rầm rầm!

Trong lúc đang khẩn trương, chỉ thấy bùn đất phanh một chút rồi bị phá vỡ, một cái đầu cực lớn lộ ra.

- Là... Khôi lỗi!

Toàn thân nhị nữ xiết chặt, vẻ mặt đồng thời trắng bệch.

Quả nhiên... Vẫn là thất vọng!

Vốn bọn họ cho rằng là Trương sư, không nghĩ tới lại là thứ này!

Sưuu!

Khôi lỗi từ cửa động leo ra, nhìn chung quanh một chút, ngay sau đó đã đứng ở bên ngoài, vẻ mặt cảnh giác nhìn quanh bốn phía, dường như đang chờ người nào đó.

Nhìn thấy trên người khôi lỗi này không có một chút thương thế nào, tim Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi như bị đao cắt.

Trương sư không tiếc tính mạng, muốn giữ lại đối phương, xem ra cuối cùng vẫn thất bại, nếu không làm sao Trương sư không đi ra mà đầu khôi lỗi này lại đi ra cơ chứ?

Đang chờ hai vị mỹ nữ khuất phục, không nghĩ tới đối phương chẳng những không để ý tới mà ngược lại còn nhìn về phía hố to trước mắt, Tần Chung nhướng mày, không nhịn được nhìn sang. Vừa nhìn, hai hàng lông mày nhướng lên.

Cái tên này là cái gì? Làm sao lại từ dưới đất chui lên cơ chứ?

Mặc dù hắn là Thuần Thú sư tứ tinh, thế nhưng Dị Linh tộc liên quan đến bí mật lớn nhất của đại lục, ngoại trừ Danh sư ra, những nghề nghiệp khác, rất ít người có thể nhìn thấy. Đồng thời cũng không rõ ràng thứ đồ chơi này là dùng thi thể Dị Linh tộc để luyện chế ra khôi lỗi. Hắn còn tưởng rằng là một nhân loại bình thường.

Bình thường Dị Linh tộc thân chỉ cao có hơn hai mét, trước đó Dị Linh tộc mà Trương Huyền nhìn thấy ở trong Vạn Quốc thành cao ba mét là bởi vì hắn là do Dị Linh tộc và linh thú giao phối sinh ra, cho nên hình thể càng lớn!

Người cao hơn hai mét, mặc dù hiếm thấy, thế nhưng cũng không phải là không có, không có gì ngạc nhiên cả.

- Chẳng phải thân thể lớn một chút hay sao? Thoạt nhìn cũng không có nhiều thực lực, chẳng lẽ các nàng ưa thích người cao lớn?

Thấy hai vị mỹ nữ đối với hắn hờ hững lạnh lẽo, sau khi nhìn thấy tên to co này lại tràn ngập kích động, vẻ mặt ửng hồng, hai mắt Tần Chung sáng lên.

Thân thể lớn chút mà thôi, rất nhanh ta sẽ để cho các ngươi hiểu rõ. Cho dù thân thể lớn hơn nữa, ở trước mặt ta cũng không có tác dụng!

Nghĩ tới điểm này, hắn tiến về phía trước một bước, ánh mắt nhướng lên, mang theo vẻ tự tin nồng đậm:

- Tại hạ Tần Chung, chính là Thuần Thú sư tứ tinh Thú đường, vị bằng hữu này, không biết ta nên xưng hô như thế nào? Có thể đi lên nói chuyện một lần hay không?

- Ừm?

Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi đang đau lòng, sau khi nghe thấy hắn nói vậy, hai người cũng không nhịn được có chút sững sờ.

Đầu óc có bị bệnh không?

Muốn nói chuyện một lần với khôi lỗi Dị Nhân tộc? Người ta nghe hiểu được lời nói của ngươi hay không?

Thấy hai người kinh ngạc, ánh mắt Tần Chung sáng lên, biết đã tìm đúng phương hướng, hắn lại lần nữa nhìn xuống phía dưới. Chỉ thấy đại gia hỏa kia không thèm để ý tới hắn, lưng eo ưỡn lên, mang theo khí chất và phong độ đặc hữu:

- Sao vậy? Xem thường tại hạ? Vậy thì tốt, vừa vặn ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc các hạ có thủ đoạn gì!

Nói xong hắn quát lạnh một tiếng, Thanh Diệp Long Dực thú đứng ở bên cạnh rít lên một tiếng, lập tức bay lên.

Thân thể nhoáng một cái, rơi vào trên lưng thú, trực tiếp vọt xuống phía dưới.

Không phải các ngươi chướng mắt ta, vừa ý tên to con này sao? Hiện tại ta sẽ đánh hắn một trận, để cho các ngươi biết, ánh mắt của các ngươi kém thế nào!

Long Dực thú còn chưa tới đến gần thì Tần Chung đã mượn quán tính nhảy dựng lên, lăng không đạp mạnh, tay áo bồng bềnh, trực tiếp vọt tới tên to con ở phía dưới.

Lần lăng không nhún nhảy này hắn đã dùng tới võ kỹ khinh thân mạnh nhất của hắn hiện tại. Mượn nhờ quán tính, thân thể giống như là lướt đi, tự nhiên không nói nên lời, bằng vào thân pháp này hắn đã không biết hấp dẫn bao nhiêu mỹ nữ thét lên, hận không thể lấy thân báo đáp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status