Thiên đạo đồ thư quán

Chương 1313: Ba đại thiên tài tìm phiền toái (1)

- Mấy vị xin bớt giận, Trương sư cũng không phải là ta an bài, mà là Mi trưởng lão tự mình bàn giao...

Lão sinh tên Hoàng Hưng thấy ba vị này tới chất vấn, vội vàng giải thích.

- Mi trưởng lão?

Ba người sững sờ.

Tân sinh năm nhất, có tư cách gì để một trong thập đại trường lão Mi trưởng lão tự mình bàn giao?

- Ta bất kể có phải là trưởng lão bàn giao hay không, muốn ở chỗ này, đầu tiên phải có năng lực vượt qua chúng ta, nếu không, không chỉ ta không phục, tất cả học viên năm nhất đều không phục! Vị bằng hữu này, có dám tỷ thí với ta một chút hay không?

Thanh niên thứ nhất khẽ nói.

Khu tinh anh có quy củ của khu tinh anh, dựa vào thực lực tuyệt đối cùng năng lực tuyệt đối mới có thể vào ở, không có trình độ này, đừng nói Mi trưởng lão, coi như thập đại trường lão liên hợp ban bố mệnh lệnh, cũng không có người phục.

- Trương sư, vị này gọi Ngô Thiền, xếp thứ hai niên cấp thi đấu lần trước, tu vi sớm đã đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, nhưng mà tâm cảnh khắc độ còn chưa đến, không có cách nào tấn cấp Danh Sư ngũ tinh...

Cách đó không xa một lão sinh mang Trương Huyền tới, lặng lẽ truyền âm.

- Niên cấp thi đấu?

Trương Huyền kỳ quái.

Thời điểm ở Thiên Huyền vương quốc, hắn là lão sư, giảng dạy học sinh trải qua niên cấp thi đấu, các loại phiền toái, hiện tại biến thành học viên, chẳng lẽ cũng cần trải qua cái này?

Hơn nữa cái tỷ thí này, khẳng định không giống lúc trước a.

Dù sao ở đây đều là Danh Sư, mà không phải người tu luyện đơn thuần.

- Đúng vậy, hàng năm mỗi niên cấp đều có một cuộc tỷ thí, so đấu các loại năng lực của Danh Sư, chỉ có người đứng ở đỉnh phong nhất, mới có tư cách ở chỗ này...

Thấy hắn không biết, thanh niên kia tiếp tục giải thích.

Trương Huyền hiểu được.

Đây giống như Danh Sư thi đấu.

Hàng năm, toàn bộ niên cấp đều phải tỷ thí một lần, đồng thời tiến hành bài danh, dùng cái này khích lệ học viên tiến bộ.

Nhìn mấy người kia thái độ như thế, hẳn là nhìn thấy bản thân ở tiểu viện số một, sinh lòng không phục.

Cũng khó trách, bọn họ đều là lão sinh không biết bao nhiêu năm, nếu để cho một tân sinh mới vừa vào học đoạt thứ nhất, còn mặt mũi nào đi gặp những người khác?

Rõ ràng những chuyện này, hắn mỉm cười, nhìn về phía Ngô Thiền:

- Muốn so với ta, không biết ngươi muốn so cái gì?

Mặc dù muốn điệu thấp, nhưng hắn cũng không sợ sự tình.

Không cho đối phương chút giáo huấn, trực tiếp đi vào tiểu viện, chỉ sợ về sau sẽ có người liên tục không ngừng khiêu chiến, cực kỳ phiền phức, còn không bằng giải quyết một lần.

- Đều là Danh Sư, vốn nên dùng thủ đoạn của Danh Sư giải quyết, có điều, như vậy khá phiền toái, chúng ta làm đơn giản thôi, dùng thực lực định thắng thua!

Ngô Thiền nhẹ nhàng cười một tiếng.

Danh Sư thủ đoạn quá nhiều, tỷ thí từng cái cực kỳ rườm rà, không bằng trực tiếp dùng nắm đấm tới giải quyết.

- Thực lực?

- Không sai, chúng ta không chỉ là Danh Sư, cũng là võ giả, chỉ cần ngươi có thể ở trên thực lực thắng được ta, ở chỗ này, ta không câu oán hận nào!

Ngô Thiền nói.

- Ah!

Trương Huyền gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía hai người còn lại:

- Các ngươi thì sao? Muốn so cái gì?

- Ta? Ta muốn cùng ngươi so sư ngôn thiên bẩm!

Nữ học viên kia nhướng mày.

Vị nữ học viên này, cũng không biết sửa lại Danh Sư bào của mình, hay lượng thân chế tác, lộ ra cực kỳ vừa người, vòng eo xinh đẹp hiển lộ ra, bất kể dung mạo hay dáng người, đều không tệ lắm.

Nhưng so với đám người Lạc Thất Thất, Ngọc Phi Nhi liền kém xa lắc.

Chỉ có thể coi là trung thượng.

Dù vậy, ở trong quần thể Danh Sư nam nhiều nữ ít, vẫn như cũ rất được chú ý.

- Nàng là tên thứ ba trong niên cấp thi đấu, Nhiễm Tiếu Tiếu!

Thanh niên tiếp tục truyền âm:

- Một cái khác thứ tư, Tiêu Nam!

Trương Huyền gật đầu, nhìn về phía người cuối cùng:

- Ngươi thì sao?

- Ta cũng không phiền toái như vậy, cùng ngươi tỷ thí thực lực!

Tiêu Nam nói.

- Được rồi!

Thấy hai cái muốn tỷ thí thực lực, một cái muốn tỷ thí sư ngôn thiên bẩm, Trương Huyền xoa xoa mi tâm, nhìn về phía nữ Danh Sư Nhiễm Tiếu Tiếu:

- Như vậy, ta cũng không lấn các ngươi, Nhiễm Tiếu Tiếu đúng không, ngươi thay ta ra tay, giáo huấn hai người bọn họ một chầu!

- A? Ta thay ngươi ra tay, còn giáo huấn bọn họ?

Nhiễm Tiếu Tiếu sững sờ.

Tên này không phải là điên chứ?

Ba người mình chuyên môn chạy tới giáo huấn hắn, muốn tỷ thí với hắn, hắn lại muốn để mình ra tay đối phó hai người khác? Đây không phải nằm mơ sao?

Ngô Thiền, Tiêu Nam cũng sững sờ, giống như nhìn thằng đần nhìn qua.

Vốn cho rằng có thể để cho Mi trưởng lão tự mình hạ lệnh, tên này có bản lĩnh hơn người gì, không nghĩ tới lại là gia hỏa chỉ biết khoe pháo.

Nhiễm Tiếu Tiếu cùng bọn hắn đi tới, làm sao có thể ra tay?

- Không sai, chân khí trong cơ thể ngươi nghịch hướng lưu chuyển, khó mà đột phá hai huyệt vị Tử Vi, Ưng Đài, tích lũy đến bây giờ không sai biệt lắm đã ba tháng, có phải cảm thấy toàn thân có chút ngứa hay không?

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.

Mặc dù đối phương không thi triển võ kỹ, nhưng tu vi không qua Kiều Thiên cảnh, không bằng bản thân, Minh Lý Chi Nhãn hoàn toàn có thể thấy được chỗ mấu chốt.

- Ngươi... Ngươi...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status