Thiên đạo đồ thư quán

Chương 1418: Lưu lại canh cổng như thế nào? (2)

- Hoàn toàn không phải đối thủ!

Trương Huyền lắc đầu.

Mặc dù những tân sinh này cũng là thiên tài từ các địa phương, nhưng so với thiên tài của Võ Kỹ học viện, vẫn kém nhiều lắm, khó trách Nhược Hoan công tử gấp gáp đi tìm bản thân, những người này, bọn họ đích xác ngăn cản không nổi.

Căn bản không phải cùng cấp bậc.

Võ Kỹ học viện, nắm giữ không biết bao nhiêu kinh nghiệm cùng tổng kết của Danh Sư, càng có Danh Sư lợi hại chỉ điểm, nếu như cho những tân sinh này học tập mấy năm, có lẽ cũng có thể chiến một trận, nhưng bây giờ... kém rất xa.

- Đi qua đi!

Biết tân sinh không phải đối thủ, Trương Huyền đi thẳng về phía trước.

- Trương sư đến rồi!

- Hội trưởng!

- Cái này được rồi...

- Hội trưởng, những lão sinh này khinh người quá đáng, ngươi nhất định phải giáo huấn bọn họ!

- Đúng vậy, không thể để cho bọn họ quá mức phách lối...

Còn chưa tới gần, có người nhận ra kích động hô lên, lập tức rất nhiều tân sinh vây ở chung quanh đài, tất cả đều đồng loạt nhìn qua, con mắt tỏa ánh sáng.

Trương Huyền đưa ra điểm tích lũy, để hơn hai vạn người thông qua khảo hạch, miễn phí cho Giáo Chức Công Tế Giải, càng là Huyền Huyền hội hội trưởng, ở trong tân sinh uy tín cực cao, mọi người thấy hắn tới, tất cả đều như có người tâm phúc.

Dọc theo thông đạo do mọi người tránh ra, ba người đi đến gần đài cao.

Dưới đài nằm mười mấy học viên bị thương, mặc dù thương thế không tính quá nặng, nhưng từng cái cực kỳ chật vật.

- Trương sư...

Thấy hắn tới, đám người Tống Siêu, La Tuyền đều vây quanh, cả đám mang theo kích động.

Theo vị Trương sư này cùng nhau đi tới, không có sự tình thanh niên này không làm được, ba người trên đài, mặc dù lợi hại, nhưng theo bọn hắn nghĩ, chỉ cần hắn ra mặt, liền nhất định có thể ngăn cơn sóng dữ.

- Hắn chính là Trương Huyền? Thoạt nhìn cũng rất bình thường nha!

Dưới đài hưng phấn, ba người trên đài cũng nhìn xuống dưới, Bạch Diện xùy cười một tiếng.

- Mặc kệ tầm thường hay không, hôm nay đều phải cho hắn biết, đắc tội Chân Dương hội chúng ta phải trả giá như thế nào!

Thông Tí Viên Viên Cương khẽ nói.

- Thời điểm động thủ cẩn thận chút, hội trưởng đã thông báo, tên này bối cảnh hùng hậu, giáo huấn một lần cho hắn biết lợi hại là được, không nên đánh quá độc ác! Nháo đến chỗ học viện, trên mặt sẽ không dễ nhìn.

Ưng Cần bàn giao.

- Yên tâm đi, chúng ta biết đúng mực, một tân sinh mà thôi, trong vòng ba chiêu sẽ để cho hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!

Bạch Diện nhẹ nhàng cười một tiếng, khắp khuôn mặt là tự tin, bàn tay lắc một cái, đại đao trong tay phát ra một tiếng vang lên, đồng thời con mắt mở to nhìn lại.

- Ngươi chính là Trương Huyền?

Thanh âm mang theo xâm lược, tựa như lưỡi đao, thẳng tắp tấn công tới Trương Huyền.

Thấy tên này địch ý nồng đậm như vậy, như hận không thể ăn hắn, Trương Huyền bất đắc dĩ: gật đầu

- Hình như... Người khác đều xưng hô ta như vậy!

- Đúng là được, có dám đánh với ta một trận không?

Ngoài miệng mang theo vẻ trêu tức, Bạch Diện nhíu mày:

- Yên tâm, ta sẽ ép tu vi giống như ngươi! Sẽ không chiếm tiện nghi.

- Chiến đấu?

Thấy tên này mới mở miệng liền chiến đấu, Trương Huyền lắc đầu:

- Không phải là không thể được, chỉ là ta nghe nói, nếu như tân sinh thua, ngươi muốn ta xin lỗi Chân Dương hội, đồng thời tất cả học viên, lần nữa mua sắm Giáo Chức Công Tế Giải, có việc này không?

- Không sai!

Bạch Diện gật đầu.

- Tân sinh thua, có tiền đặt cược, có yêu cầu, vậy các ngươi thua thì sao?

Trương Huyền nói.

- Chúng ta?

Bạch Diện sững sờ:

- Chúng ta sẽ không thua!

Cấp cao ngăn cửa khiêu chiến cấp thấp, đây là giáo huấn đối phương, làm sao sẽ thua!

- Sẽ không thua? Đừng nói tự tin như vậy, có thắng liền có thua, không có người sẽ một mực thắng!

Trương Huyền lắc đầu:

- Thế nào, tiền đánh cược là cái gì, lấy ra, không có tiền đặt cược, ai giao đấu với ngươi?

Muốn tay không bắt cướp? Mở cái trò đùa gì đó!

Tỷ thí với hắn, ngay cả chỗ tốt cũng không có, làm sao có thể ra tay!

- Cái này...

Không nghĩ tới kẻ trước mắt này, mới mở miệng liền muốn tiền đặt cược, Bạch Diện nhịn không được nhìn về phía hai người khác.

Ưng Cần cũng nhíu mày, chần chờ một chút, tiến về phía trước một bước nói:

- Trương sư nói cũng đúng, đã giao đấu, đương nhiên có tiền đặt cược, như vậy đi, nếu như chúng ta thua, tự mình xin lỗi ngươi, thu hồi lời nói trước đó!

- Xin lỗi?

Trương Huyền lắc đầu:

- Như vậy đi, Huyền Huyền hội chúng ta mới vừa thành lập, vừa vặn còn thiếu ba hạ nhân giữ cửa, nếu như các ngươi thua, liền rời khỏi Chân Dương hội, ở lại chỗ này canh cổng cho chúng ta, như thế nào?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status