Thiên đạo đồ thư quán

Chương 1726: Trần Trúc (2)

Tuy Chiến Sư cường đại, lại cũng không phải chân chính vô địch, ít nhất hắn ở lúc đồng cấp, cũng không phải đối thủ của Hứa Đài.

Bởi vậy, tứ đại học viện ngẫu nhiên xuất hiện một thiên tài đánh bại hắn, cũng không coi vào đâu, Trác Thanh Phong không có ngoài ý muốn quá lớn, để khảo hạch tiếp tục tiến hành.

- Vâng!

Trần Trúc gật đầu nhảy lên, ánh mắt rơi xuống:

- Còn có ai dám cùng ta chiến đấu không? Đồng dạng... Chỉ cần tiếp được ba chiêu của ta, có thể trở thành Chiến Sư!

Hắn dùng là một thanh trường đao, đao mang sắc bén, phối hợp Chân Khí cùng khí thế, làm cho người ta còn chưa chiến đấu, liền không rét mà run.

Gia hỏa này thoạt nhìn còn muốn đáng sợ hơn Hứa Đài, thậm chí thực lực càng mạnh hơn nữa!

- Sớm biết hắn lợi hại hơn như vậy, vừa rồi nên lên...

- Lên cũng không được a, ba chiêu của Hứa Đài Chiến Sư, ngay cả Triệu Trung Xuyên cũng tiếp không được, coi như đi lên, cũng là uổng công!

- Đúng vậy, không biết lần này ai có thể ở trong tay hắn vượt qua ba chiêu...

...

Chứng kiến Trần Trúc phóng thích lực lượng, vô cùng cường đại, trên mặt mọi người có thần sắc lo lắng.

Hứa Đài cũng khó đối phó như vậy, huống chi người này.

- Ta tới!

Một thanh niên nhảy lên.

- Là xếp hạng đệ nhất của La Thanh Học Viện, Trương Thanh Sơn!

- Thực lực của hắn rất mạnh, có lẽ có thể ngăn cản ba chiêu...

Chứng kiến người này, người dưới đài ánh mắt tập trung.

Trương Thanh Sơn, người mạnh nhất trong đệ tử năm nhất của La Thanh Học Viện, lúc trước Triệu Trung Xuyên kia, ở trong tay hắn ngay cả hai chiêu cũng tiếp không được.

Có hắn xuất thủ, khẳng định có thể thành công.

Vù vù vù!

Trong tiếng nghị luận, ở trên bục tỷ đấu đã bắt đầu, Trương Thanh Sơn mở ra năm ngón tay, Chân Khí rơi vãi, như Trường Giang nước lớn, lao nhanh không thôi.

Đổi lại những người khác, khẳng định ngay cả một chiêu cũng nhịn không được, sẽ bị Chân Khí cuồng bạo như thế xé rách, nhưng Trần Trúc ở đối diện lại giống như thuyền nhỏ trong sóng biển, vô luận phong bạo lớn hơn nữa, cũng nước chảy bèo trôi, sẽ không chìm nghỉm.

Trong nháy mắt, hai chiêu tức qua, hai người chiến ngang tay, không ai nhường ai.

- Muốn thông qua ba chiêu, nào có dễ dàng như vậy!

Thấy hai chiêu không có kết quả, ánh mắt Trần Trúc híp lại, hừ lạnh một tiếng, trường đao đột nhiên rời khỏi tay, hóa thành một đạo thiểm điện, thẳng tắp bổ về phía trước.

Rầm ào ào!

Tốc độ quá nhanh, không khí trong nháy mắt vỡ ra, Trương Thanh Sơn còn không kịp phản ứng, liền cảm thấy một cỗ sóng khí nóng rực kéo tới, tựa hồ muốn chém hắn thành hai khúc.

- Nguy rồi...

Đồng tử co rụt lại, thân thể kìm lòng không được lui về sau đi, đồng thời binh khí trong tay khẽ đảo, tiến lên nghênh đón.

Bành!

Trường đao cùng binh khí va chạm, khí kình cường đại, lôi đài lấy hai người làm trung tâm, chấn vỡ một mảng lớn, sắc mặt Trương Thanh Sơn đỏ bừng, phun ra máu tươi, bay ngược xuống dưới đài.

- Thua? Ta làm sao có thể thua?

Nằm trên mặt đất, Trương Thanh Sơn mặt như giấy trắng, không thể tin được.

Hắn là đệ nhất danh của La Thanh Học Viện, thực lực cường đại như thế, thậm chí ngay cả ba chiêu cũng không tiếp được... Khảo hạch Chiến Sư thất bại, cảm giác bị thất bại mãnh liệt, khiến hắn khó có thể tiếp nhận.

- Trước khi đến ta giao phó thế nào? Không cho phép sử dụng cấm chiêu, Trần Trúc, ngươi làm cái gì đó?

Đang phiền muộn, liền thấy sắc mặt của Trác Thanh Phong trầm xuống, lớn tiếng quát lớn.

Nếu như ba chiêu bình thường mà nói, Trương Thanh Sơn tất nhiên có thể nhẹ nhõm chiến thắng, ai ngờ vị thuộc hạ này của mình, lại ở thời khắc mấu chốt sử dụng cấm chiêu, quả thực không theo quy tắc.

- Ta...

Sắc mặt Trần Trúc đỏ bừng.

Tận mắt thấy Hứa Đài bị đánh bại, trong lòng của hắn đã có chấn động, dưới tình thế cấp bách dùng ra cấm chiêu.

- Ngại ngùng, Thẩm viện trưởng, là thuộc hạ ta dùng sai chiêu số, Trương Thanh Sơn của học viện ngươi, tuy thất bại, nhưng cũng có tư cách trở thành Chiến Sư!

Quát lớn đối phương xong, Trác Thanh Phong quay đầu nhìn về phía Thẩm Bình Triều nói.

- Vậy làm phiền Trác chiến sư rồi!

Nghe được học sinh của mình còn có cơ hội trở thành Chiến Sư, Thẩm Bình Triều nhẹ nhàng thở ra, nhịn không được ôm quyền.

Đối phương làm như vậy, rất rõ ràng cho hắn mặt mũi, không thể không lĩnh nhân tình này.

- Tiếp tục tiến hành đi!

Xử lý xong sự tình của Trương Thanh Sơn, Trác Thanh Phong tiếp tục nói.

Trần Trúc nhìn quanh một vòng, mang theo ngạo nghễ:

- Ai nguyện ý đi lên?

Vừa rồi một đao đánh bay Trương Thanh Sơn, thực sự quá khí thế, vốn mọi người cảm giác mình còn có chút hy vọng, giờ phút này từng cái rụt đầu.

Bọn hắn cũng không có tốc độ phản ứng cùng lực lượng như Trương Thanh Sơn, đối phương thật muốn thi triển ra đao pháp cuồng bạo như vậy, chỉ sợ ngay cả phản ứng cũng không kịp, bản thân sẽ bị trọng thương, thậm chí... Bị đánh chết ngay tại chỗ!

- Thế nào? Lại không ai lên? Ta không nhìn lầm, Hồng Viễn Học Viện, cả buổi chỉ đi lên một người a! Còn có người dám cùng ta chiến đấu không?

Ánh mắt tập trung, Trần Trúc lạnh lùng nói.

Hảo hữu Hứa Đài bị đệ tử của Hồng Viễn học viện đánh trọng thương, hắn tính toán trả thù thoáng một phát, cho đối phương một hạ mã uy, để đối phương biết rõ, thực lực chân chính của Chiến Sư, coi như chỉ dùng ba chiêu, cũng không phải là các ngươi có thể chống lại.

- Cái này...

Nghe được hắn ngang nhiên mở miệng, khiêu chiến đệ tử của Hồng Viễn học viện, tất cả mọi người đều chần chờ.

Một lát sau, một thanh niên cắn răng đứng lên.

- Ta tới!

Nói xong liền muốn nhảy lên đài cao.

- Chu Hi... Ngươi là đếm ngược thứ nhất trong tham gia tuyển chọn, đi lên, không phải là tìm chết sao?

Trong đám người, không biết người nào hô lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status