Thiên đạo đồ thư quán

Chương 1810: Đi vào Huyền Huyền Hội (2)

Liêu Tùng chần chờ.

Đối phương nói không sai, người ngộ tính khác biệt, coi như Danh Sư chỉ điểm đồng dạng, học được cũng không đồng dạng.

Huyền Huyền Hội hơn ba vạn người, có cường đại, tự nhiên cũng có nhỏ yếu.

Thật giống như mấy cái hiện tại Trương viện trưởng quát lớn, rõ ràng không đủ mạnh mẽ.

- Tốt rồi, chiến đấu không phải chắc chắn phải vậy, mà cần suy tư nhiều hơn...

Quát lớn mọi người xong, Trương Huyền nhìn mọi người giới thiệu:

- Đám người Liêu chiến sư, Trác chiến sư, chắc hẳn không cần ta giới thiệu! Ta chuyên môn mời bọn họ tới, chỉ điểm cho các ngươi. Một lát nữa học tập cho tốt, ngàn vạn lần không được lười biếng...

- Vâng!

Mọi người nhẹ gật đầu.

- Liêu chiến sư, đây chính là những học viên ta nói với các ngươi, chỉ dạy bọn hắn một buổi, sức chiến đấu, ngươi xem rồi chỉ điểm là được, tốt nhất để cho bọn họ biết, thực lực chân chính của Chiến Sư!

Giới thiệu cho mọi người xong, Trương Huyền cười nói.

- Ách...

Liêu Tùng đang muốn nói chuyện, liền thấy Nhược Hoan đi tới:

- Liêu sư, chúng ta lại gặp mặt...

Lúc trước không biết thân phận của đối phương, người của bọn hắn tàn nhẫn đánh một trận, bây giờ suy nghĩ một chút liền ngại ngùng.

- Đúng vậy, lại gặp mặt...

Liêu Tùng cũng nhẹ gật đầu.

- Các ngươi trao đổi đi, ta còn có một số việc, đi trước rồi!

Khai báo một câu, Trương Huyền khoát tay áo.

Nếu như có một tháng, hắn tính toán thừa cơ đi Tĩnh Viễn Thành một chuyến, tìm kiếm Độc Điện, giải quyết tình huống của Ngụy Như Yên.

Trước khi đi, tự nhiên phải an bài xong tất cả mọi chuyện.

Bọn Chiến Sư này, chính là dùng để ma luyện thành viên Huyền Huyền Hội.

Để cho bọn họ thích ứng cùng Chiến Sư chiến đấu, biết rõ chênh lệch, về sau thời điểm đi trao đổi, sẽ không quá mất mặt.

- Cáo từ...

Thấy hắn có việc phải đi, Liêu Tùng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng ôm quyền.

Đối phương không ở nơi đây, tự nhiên tốt nhất, thật muốn đánh thua, cũng không mất mặt nhiều.

- Ân!

Trương Huyền quay người bay về phía phủ đệ của mình, thời gian nháy con mắt, liền biến mất ở trước mặt mọi người.

- Chư vị, Trương viện trưởng nói để cho chúng ta chỉ điểm, trên thực tế là tới đây lẫn nhau học tập...

Thấy hắn rời đi, Liêu Tùng cười cười, nhìn về phía mọi người Huyền Huyền Hội, ôm quyền:

- Chúng ta có thể thông qua luận bàn, tăng lên lý giải võ kỹ!

Nhược Hoan nhẹ gật đầu.

Tu luyện không phải lý luận suông, chỉ có tự mình trải qua, liên tục lục lọi, mới có thể tiến bộ.

- Đội trưởng, ta muốn cùng cao thủ của Huyền Huyền Hội luận bàn!

Chu Diệp đi ra trước tiên.

- Nguyên lai là Chu huynh...

Nhược Hoan nhận ra được, cười nhìn qua:

- Ta giúp ngươi tìm đối thủ...

Vị Chu Diệp này, tuy lần trước bị bọn họ đánh bại, nhưng thực lực rất mạnh, người Huyền Huyền Hội, tuy mỗi cái thoạt nhìn không yếu, nhưng giống như đối phương đoán, cũng không phải từng cái đều có thể thắng được.

- Không cần làm phiền, ta có thể tự chọn lựa đối thủ?

Chu Diệp cắt ngang lời của hắn, cười nói.

Muốn rửa sạch hổ thẹn, tự nhiên phải tìm yếu, nếu không, tùy ý đối phương tìm kiếm mà nói, khẳng định không phải là đối thủ.

- Bản thân lựa chọn?

Nhược Hoan nhíu mày, lập tức minh bạch tính toán của đối phương, chần chừ một chút, vẫn gật đầu:

- Được!

Lần này luận bàn, là vì tăng lên thực lực, lại không phải vì tranh giành mặt mũi, thua cũng không có gì.

- Vậy thì...

Nghe được đối phương đáp ứng, Chu Diệp nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn bốn phía.

Nhân viên của Huyền Huyền Hội quá nhiều, ba tầng trong ba tầng ngoài, liếc nhìn không tới cuối, rậm rạp chằng chịt, bởi vì thực lực đều không kém nhiều, nên từ vẻ ngoài, đích xác khó có thể phát hiện.

- Ta chọn vị này!

Xem một lát, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, chỉ một thân ảnh.

- Nàng?

Chứng kiến người được Chu Diệp chỉ, khóe miệng Nhược Hoan co lại:

- Ngươi xác định?

- Đúng vậy!

Chu Diệp gật đầu.

Huyền Huyền Hội tất cả nam tử, hắn gặp qua mấy cái, hầu như không phải đối thủ, vì vậy lựa chọn một nữ tử.

Nữ tử này, khoảng hai mươi tuổi, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, chỉ nhìn lần đầu tiên, đã cảm thấy trong lòng thình thịch.

Nếu như có thể đánh bại, thuận tiện biểu diễn thực lực của mình, có lẽ có thể bắt được tâm hồn thiếu nữ, đạt được ưu ái.

Mấu chốt nhất là, thực lực đối phương lại tương đương hắn, đều là Tàm Phong cảnh, như vậy không cần cố ý đè thấp tu vi, hoàn toàn có thể phát huy sức chiến đấu mạnh nhất.

- Vậy thì...

Thấy hắn xác nhận, Nhược Hoan đành phải lắc đầu, đi vào trước mặt nữ tử, nói kỹ càng một lần, người sau vốn nhíu mày, cuối cùng vẫn gật đầu, đi vào trong sân luyện võ đài.

- Tại hạ Chu Diệp, không biết cô nương xưng hô như thế nào...

Cười nhảy lên, Chu Diệp khom người nói.

- Tại hạ...

Nữ tử nhìn qua, thanh âm hờ hững như hoa cúc.

- Ngọc Phi Nhi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status