Thiên đạo đồ thư quán

Chương 196: Thiên Đạo Thần Công đệ lục trọng (2)

Đặc biệt là thân pháp, có thể khiến cho hắn trong một phần mười hô hấp thoát ra khỏi khoảng cách hai mươi mét, tốc độ nhanh chóng, chẳng khác nào thuấn di.

Đương nhiên, tốc độ nhanh như vậy, đối với thân thể có hạn chế rất lớn, nếu không phải hắn đã tu luyện qua Thiên Đạo Kim thân. Chỉ bằng vào tăng tốc trong nháy mắt như vậy sẽ khiến cho mạch máu nổ tung, đi đời nhà ma. Dù vậy, dựa vào sức chịu đựng hiện tại của hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể thi triển một lần, nếu hơn nữa sẽ khiến cho tai mũi ra máu, không chịu nổi.

Coi như là vậy cũng đã rất đáng sợ rồi. Lúc đối chiến cùng người ta, đột nhiên sử dụng thân pháp chẳng khác nào thuấn di. E rằng cho dù là Thông Huyền cảnh đỉnh phong, nếu như không có đề phòng thì cũng có thể bị đánh nát tại chỗ.

Sauk hi học thân pháp, thoái pháp xong, hắn đi tới khu quyền pháp, lại lật, hình thành một chiêu quyền pháp.

Sau một canh giờ, hắn đã ung dung học được.

Quyền pháp cũng giống như thân pháp, cũng chỉ có một chiêu, nhưng có thể khiến cho lực lượng của hắn trong nháy mắt gia tăng gấp đôi.

Hiện tại hắn đã có thể sử dụng tới 218 đỉnh, tăng lên gấp đôi chính là 436 đỉnh. Nói cách khác, khi sử dụng Thiên Đạo quyền pháp, có thể khiến cho lực công kích của hắn sánh ngang với cường giả Thông Huyền cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên, loại lực lượng vượt qua cực hạn thân thể này cũng giống như thân pháp vậy, không thể sử dụng không ngừng, dùng năng lực hiện tại của hắn, nhiều nhất cũng chỉ thi triển được ba quyền mà thôi.

Một đường lật xem, không ngừng học tập, thời gian cũng đang chậm rãi trôi qua.

May là Trương Huyền biết mình sẽ ở trong tàng thư khố Vương quốc trong thời gian rất dài cho nên đã sớm chuẩn bị đồ ăn bên trong ở trữ vật giới chỉ. Nếu không, không cần phải tu luyện cũng đã đói bụng tới chết rồi.

...

Vương cung, đèn đuốc sáng trưng.

- Trần Tiêu đan sư, sao lại ngươi ở đây?

Đi vào đại sảnh, Đỗ Mạc Hiên rất là nghi hoặc.

Hắn chỉ là một trưởng lão của Đỗ gia, những năm này nương theo tu vi hạ thấp ngày càng suy thoái, ngày hôm nay lại đột nhiên được Trầm Truy bệ hạ triệu vào cung. Chuyện này khiến cho hắn có chút cảm giác như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.

Tiến vào cung điện, lúc này hắn mới phát giác ra đám người Trần Tiêu đan sư, Lăng Thiên Vũ, La Trùng đều có mặt.

- Ta cũng được bệ hạ mời, nhất định có quan hệ cùng Dương sư a. Chung quy cũng chỉ có mấy người chúng ta chịu ân huệ của Dương sư!

Lúc này Trần Tiêu đan sư đâu còn có vẻ như bất kỳ lúc nào cũng mất mạng nữa mà chuyện trò vui vẻ, khí thế như cầu vồng.

- Nói như vậy cũng đúng...

Đỗ Mạc Hiên gật gù, hai người Lăng Thiên Vũ, La Trùng bỗng nhiên cũng tỉnh ngộ.

Chỉ là, bọn họ cũng không nghi hoặc quá lâu thì đã biết đáp án, Trầm Truy bệ hạ nhanh chân đi đến đại điện, cười cười giới thiệu cho mọi người.

- Cũng không phải là ta mời mọi người tới đây, mà là ba vị danh sư.

- Danh sư?

Mấy người Đỗ Mạc Hiên sợ hết hồn, sốt ruột vội vàng đứng dậy, quả nhiên đã thấy phía sau bệ hạ có ba vị lão giả khí vũ hiên ngang đi theo.

- Ngồi đi, ngươi tên là Lăng Thiên Vũ đúng không, nghe nói thê tử ngươi bị bệnh nặng, liệu ngươi có thể nói ra tình uống trị liệu lúc đó được không?

Khách sáo xong, Lưu sư nhìn sang.

Một lát sau.

- Ngươi nói... Vị Dương Huyền này chỉ liếc mắt nhìn đã nhận ra sư tử đá của ngươi là Đề Nam Huyết Ngọc, cũng nhờ vào đó mà phán đoán ra có khả năng người nhà ngươi bị bệnh nặng? Hơn nữa... Chỉ đâm huyệt đạo mấy cái, nàng không chỉ tỉnh táo mà còn xuống giường đi bộ được?

Lưu sư trợn mắt lên.

- Đề Nam Huyết Ngọc hút tinh khí thần của con người, thê tử ngươi hôn mê bất tỉnh, nói rõ bệnh đã đến giai đoạn cuối, muốn cứu trị, không chỉ tìm được tới chỗ mà kinh mạch bế tắc mà còn cần chân khí khá cao chí ít phải là trung tam phẩm để phá vỡ chỗ ràng buộc. Chỉ trong nháy mắt đã nhìn ra những vị trí này, ngay cả chần chờ cũng không có... Danh sư thật sự có ánh mắt như vậy hay sao?

...

- Đan cũng không cần luyện, vừa mới đi tới đã nhìn ra ngươi dính dáng tới tử khí, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong? Tử khí gia thân, mi tâm biến thành màu đen, quả thực có thể nhìn ra, thứ luyện đan sư hay tiếp xúc thân mật nhất chính là lô đỉnh, cũng có thể từ đó mà suy đoán ra được... Thế nhưng không cần dò hỏi đã suy đoán ra những chuyện này. Sao ta lại có cảm giác không giống như là danh sư, mà như là xem bói...

- Còn nữa, lại biết ngươi ăn Long Lân Hà, dẫn đến tâm cảnh bất ổn, không hỏi dò, chỉ cần luyện khí là có thể nhìn ra? Đùa giỡn hay sao...

...

Tam đại danh sư nghe tình huống mà mọi người trải qua xong, mỗi một người đều choáng váng.

Trời ạ, bọn họ đang nghe chuyện trên trời sao?

Coi như ánh mắt của danh sư rất tốt thì cũng không khuếch đại như vậy chứ!

- Như vậy... Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất... trình độ của vị Dương Huyền này đã vượt qua chúng ta quá nhiều, đạt đến mức độ ngay cả chúng ta cũng không thể nào hiểu được.

Không biết qua bao lâu, sắc mặt Lưu sư trở nên nghiêm túc:

- Thứ hai, đó là... Sớm biết tình huống của mọi người, hơn nữa cũng đã tìm ra phương pháp giải quyết, lại đúng bệnh hốt thuốc, cố ý để cho người ta chấn động, mà trên thực tế... Lại là một tên lừa gạt, nhân cơ hội để vơ vét của cải.

Trịnh sư, Trang sư đồng thời gật đầu, hiển nhiên cũng rất tán thành đối với quan điểm này.

- Nếu như là loại thứ nhất, chúng ta tự mình bái phỏng, thỉnh giáo học tập cũng không có gì, nhưng nếu như là loại thứ hai...

Nói đến đây, trong mắt Lưu sư phát lạnh:

- Làm danh sư cũng có trách nhiệm vạch trần bọn đạo chích, không nên để cho bọn chúng là bẩn tên tuổi danh sư.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status