Thiên đạo đồ thư quán

Chương 197: Dẫn động phong vân (1)

Thiên Huyền Vương thành.

- Lưu sư từ Vương quốc Bắc Vũ nhị đẳng, Trang sư cùng với Trịnh sư của Hàn Vũ Vương quốc đến Vương thành, còn cùng đi bái phỏng Dương Huyền?

- Không sai, sau khi bái phỏng, ta nghe nói cả đêm đều triệu mấy người Lăng Thiên Vũ, Đỗ Mạc Hiên vào Vương cung. Xảy ra chuyện gì ta không biết, nhưng ngày thứ hai, ba vị danh sư lần thứ hai đích thân tới phủ đệ bái phỏng... Hơn nữa... Bọn họ liên tục bái phỏng năm ngày, thậm chí ngay cả một bóng người cũng không gặp?

- Mịa nó, quá mạnh đi, ngay cả danh sư cũng không gặp? Lưu sư ta cũng biết, ở bên trong nhất tinh cũng được xem là tồn tại khá cao, không ngờ người như thế cũng bị chặn ở ngoài cửa... rốt cuộc Dương sư này có trình độ gì cơ chứ?

- E rằng không chỉ đơn giản là danh sư nhị tinh a!

...

Cái tên Dương Huyền này không ai nghe qua, thậm chí giáo sư công hội cũng không tra ra được. Thế cho nên không ít người mang theo thái độ bán tín bán nghi, cảm thấy hắn cũng không phải là danh sư chân chính.

Hiện tại thì không giống nữa rồi.

Lưu sư, Trịnh sư, Trang sư, ba vị danh sư chân chính, người người đều nghe qua tên. Coi như ở mấy vương quốc lớn chung quanh cũng có tiếng tăm lừng lẫy, ba người dắt tay nhau tới bái phỏng, hơn nữa liên tiếp năm ngày mà ngay cả cửa cũng không thể vào. Người có ngốc tới mấy cũng biết nhất đinh Dương Huyền này không đơn giản.

- Là danh sư, lại không tra ra được... E rằng cái tên Dương Huyền này, cũng là giả...

- Danh sư yêu thích du lịch, tôi luyện, trải nghiệm sinh hoạt của người bình thường, từ đó khai thác tâm cảnh, tăng linh hồn mình lên. Liệu có phải vị này chính là một danh sư cao cấp nào đó đi tới nơi này du lịch hay không?

- Chuyện này ta không biết... Nếu thực sự là như vậy, chẳng phải Thiên Huyền Vương quốc sẽ phát triển hay sao?

- Đúng vậy, danh sư là tượng trưng của quốc lực, nhất tinh trấn thủ, có thể xin lên làm Vương quốc nhị đẳng, có nhị tinh trấn thủ, có thể xin lên làm Vương quốc nhất đẳng, nếu như nắm giữ danh sư tam tinh, như vậy có thể xin phong hào!

- Một khi Vương quốc đạt đến phong hào thì sẽ có tư cách thành lập truyền tống trận lớn, mua bán đủ loại vật tư, vạn quốc triều bái, chỗ tốt rất lớn, khó có thể tưởng tượng ra được...

...

Trong lúc nhất thời đủ loại cách nói đều có, vang vọng trong toàn bộ Vương thành.

- Bệ hạ, tuy tam sư không xác nhận, thế nhưng vẫn nằm trong giai đoạn hoài nghi. Chỉ là, theo lão nô thấy, nhất định vị Dương Huyền này có bản lĩnh lớn. Bằng không, cũng không thể đơn giản chữa khỏi cho nhiều người như vậy, dù cho không phải là danh sư, e rằng cũng là một vị đại sư y đạo, có lẽ lão tổ... Có thể cứu.

Vương cung, một lão thái giám phân tích tin tức đạt được hiện nay.

- Được, phái người bảo vệ chặt chẽ, một khi vị Dương Huyền này trở về, lập tức bẩm báo cho ta. Ta muốn đích thân gặp hắn.

Ánh mắt Trầm Truy bệ hạ trở nên nghiêm túc.

- Vâng!

Lão thái giám vội vàng gật đầu.

...

- Đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở, Vương Siêu, một khi vị Dương sư này vừa ý chúng ta, trở thành học đồ, sau đó chuyện trở thành danh sư ở ngay trong tầm tay chúng ta nha.

Hồng Thiên học viện, trong lớp học rộng rãi, Lục Tầm dùng vẻ mặt hưng phấn nhìn thanh niên trước mắt.

- Đúng vậy, bất kể thế nào cũng phải đi vào bái kiến, tranh thủ để lại một ấn tượng tốt ở trước mặt Dương sư!

Vương Siêu cũng gật gù, hai mắt tỏa sáng:

- Dù cho không thể trở thành học đồ, được chỉ điểm hai câu thì nhất định cũng có thể lập tức đột phá.

- Đúng vậy!

Lục Tầm gật đầu.

- Đúng rồi, Trương Huyền bên kia phải làm sao bây giờ?

Vương Siêu nhìn sang.

- Hắn?

Ánh mắt Lục Tầm lão sư nhìn về phía phía trước, mang theo vẻ cao cao tại thượng, hai tay vung lên:

- Hắn chỉ là một viên đá đặt chân trên đường ta đi tới danh sư mà thôi, không tính là gì. Yên tâm đi, học viên ta tuyển chọn và đối chiến đều đang bí mật tu luyện, không tới mấy ngày cũng có thể có đột phá cảnh giới lớn. Nhất định sẽ chiến thắng trong lần sư giả bình trắc này, sau đó sẽ dẫn tới rất nhiều danh sư chú ý!

- Vậy thì tốt, ta sớm chúc mừng ngươi vậy...

Vương Siêu hưng phấn ôm quyền.

...

Cảnh tượng tương tự xảy ra ở các nơi trong Vương thành, danh sư xuất hiện, khiến cho tất cả thế lực đều rung chuyển. Mỗi một thế lực đều nhìn vào phủ đệ của Trương Huyền, trong nháy mắt, tiểu viện không đáng chú ý này dường như đã biến thành trung tâm của toàn bộ Vương thành...

Dẫn động phong vân.

...

Giờ khắc này Trương Huyền đã đi tới trước mặt một loạt giá sách ở tận cùng bên trong tàng thư khố Vương quốc.

Năm ngày không nghỉ không ngủ, liên tục lật sách đã khiến cho hắn mệt bở hơi tai, đừng nói là tu luyện, ngay cả nói tâm tình nói chuyện cũng không có.

- Còn hàng cuối cùng...

Biết tới tàng thư khố Vương quốc một lần không dễ, cho nên hắn định bỏ toàn bộ những quyển thư tịch này vào trong Thiên Đạo thư viện rồi lại nói tiếp. Cũng chưa đủ để chonó hình thành Thiên Đạo thư tịch tương ứng, dù vậy, cũng khiến hắn mệt đến ngất ngư, bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống.

Nhìn thấy chỉ còn lại hàng cuối cùng, hắn nhất thời hưng phấn tới mức hai mắt tỏa sáng, nước mắt chảy ào ào.

Cực khổ rồi nhiều ngày như vậy, rốt cục đã nhìn thấy phần cuối.

- Hả? Đây là thư tịch liên quan tới độc...

Đây là một loạt thư tịch liên quan tới việc dùng độc thế nào, chế độc, dùng độc, phân biệt độc và các loại hình khác nhau. Thế nhưng chỉ là cơ sở mà thôi, không tính là cao minh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status