Thiên đạo đồ thư quán

Chương 2194: Khổng Sư hư tượng (2)

Thấy một màn như vậy, khóe miệng của Trương Cửu Tiêu co giật, cảm thấy sắp điên rồi.

Thời điểm vừa gặp đối phương, còn đắc ý nói muốn chỉ điểm, hiện tại mới biết được, người ta vô luận giám bảo hay Thư Họa, đều cao minh hơn hắn không biết bao nhiêu lần...

Khoe khoang ở trước mặt đại sư... Thật sự là mất mặt chết người rồi...

Vù vù vù!

Trong lúc mọi người khiếp sợ, ngòi bút của Trương Huyền liên tục, một đồ án bộ dáng cánh cửa xuất hiện ở trước mắt mọi người.

- Môn hộ?

- Vẽ môn hộ làm gì?

- Ngươi cái này cũng không biết, bức sơn thủy đồ này, chúng ta nhìn tới, tựa như chiếu ở bên ngoài cửa sổ, thoạt nhìn rất gần, trên thực tế có khoảng cách nhất định... ý thức muốn tới gần mà nói, chỉ có một biện pháp, mở môn hộ, đi vào trước mặt, nếu không vĩnh viễn làm không được!

...

Nhìn rõ ràng đồ vật hắn vẽ ra, mọi người vốn khiếp sợ, sau đó bừng tỉnh đại ngộ.

Ở đây đều là nhân vật cao nhất của Thanh Nguyên thành, tuy nhìn không ra phong ấn đến cùng giải quyết như thế nào, nhưng loại thủ đoạn này, vẫn có thể lý giải.

Sơn thủy đồ, đạt đến cảnh giới giống như thực giống như huyễn, thoạt nhìn rất gần, trên thực tế cực xa, muốn Khải Linh linh trí của đối phương, chỉ có đi vào trước mặt mới có thể làm được, tự nhiên là cần một cánh cửa...

Vù vù!

Môn hộ hoàn thành, Trương Huyền thu bút, nhướng mày, bàn tay mãnh liệt chúi xuống.

Rầm ào ào!

Không trung lơ lửng mực nước lập tức rơi xuống trên họa quyển.

Ầm ầm!

Nổ vang một tiếng, lúc trước sơn mạch cách rất xa, lập tức xuất hiện ở trước mắt mọi người, giống như hắn vẽ cánh cửa, mở ra thông đạo, người người có thể trực tiếp chui vào trong bức tranh.

- Tốt rồi, ta muốn bắt đầu...

Làm xong những thứ này, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn Ngô sư:

- Ngô sư, phiền toái ngươi giúp ta thủ hộ!

Tuy mọi người không có khả năng đánh lén, nhưng vẫn phải cẩn thận một ít.

- Tốt!

Ngô sư đi tới.

Lúc này Trương Huyền mới khoanh chân ngồi dưới đất, tinh thần khẽ động, một đạo ý niệm dọc theo môn hộ đi vào.

Đi vào đại môn, lập tức cảm thấy hơi nước đậm đặc đập vào mặt, ý niệm của Trương Huyền rất nhanh tiến lên, đi vào giữa sườn núi.

Ngọn núi ở dưới mây trắng bao phủ, một mảnh đen kịt, cái gì cũng nhìn không tới, đi vào trong đó giống như đêm tối, Trương Huyền biết rõ nguyên nhân là linh tính chưa đốt, cũng không ngừng nghỉ, vận chuyển phương pháp Khải Linh, ngón tay mãnh liệt điểm tới.

Vù vù!

Từng đạo hào quang chiếu rọi, liên tục thắp sáng hơn hai mươi ngọn lửa, lúc này mới đốt sáng chung quanh, bất quá cách triệt để kích hoạt linh tính còn kém một tia.

Dù vậy, hào quang cũng chiếu sáng xung quanh, toàn bộ ngọn núi hoàn chỉnh xuất hiện ở trước mắt.

Là một rừng rậm dày đặc, thoạt nhìn cùng địa phương khác không có gì khác nhau, bất quá trên thân núi, ánh mặt trời phóng xuống, một bóng dáng nhàn nhạt chậm rãi hiển hiện, làm cho người ta cảm giác muốn cúng bái.

- Cái này...

Nhìn thoáng qua, đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.

Cái hư ảnh này, hắn gặp qua.

Khổng Sư!

Lúc này Khổng Sư yên tĩnh hờ hững, làm cho người ta cảm giác tường hòa, vừa làm cho người ta xuyên thẳng qua thời gian, tùy thời có thể biến mất.

- Cái này là... cảnh tượng Vô Bi lão nhân thấy!

Nắm đấm xiết chặt.

Cái bức họa này, là Vô Bi lão nhân vẽ ra, Khổng Sư hư ảnh tự nhiên cũng là giả dối, nhưng hư ảnh trước mắt này, say mê hấp dẫn, làm cho người ta cảm giác quỳ bái, cũng không phải phán đoán liền có thể tưởng tượng ra.

Nói cách khác...

Vị Vô Bi lão nhân này, tận mắt thấy qua tình cảnh kia, ký ức quá mức khắc sâu, lúc này mới vẽ ra.

- Ngô sư nói, vị Vô Bi lão nhân này lúc còn trẻ cực kỳ bình thường, sau một trăm tám mươi tuổi, đột nhiên đốn ngộ, không chỉ tu vi tăng mạnh, ở trên Thư Họa cũng như thần trợ... Chẳng lẽ, là vì thấy được Khổng Sư hư ảnh, đột nhiên thông suốt?

Ngô sư nói với hắn vị Vô Bi lão nhân này, trải qua có thể nói thần tích.

Nếu như nói không có đại cơ duyên gì, đánh chết cũng không tin.

Có lẽ... Đúng là bởi vì thấy được Khổng Sư hư ảnh, nhất thời đốn ngộ, mới được Thư Họa Sư bát tinh, về sau thực lực đạt tới, cảm động và nhớ nhung ân tình, trong lòng nhận thấy, lưu lại ở trên giấy.

- Bất quá, sự tình Khổng Sư liên lụy quá lớn, vẽ xong bức tranh, biết rõ một khi để lộ tin tức, tất nhiên sẽ có vô số phiền toái... Có lẽ phiền toái đã tới, lúc này mới dùng mây trắng che lấp, kết quả... vẫn bị độc thủ, vừa làm xong những thứ này, liền mất tích không thấy...

Trương Huyền phỏng đoán.

Trải qua bốn lần Thiên Nhận Danh Sư, suy nghĩ của hắn rõ ràng có trật tự, tuy thoạt nhìn rất nhiều chuyện không có đầu mối, nhưng nghĩ một lát, như trước có thể phỏng đoán ra một ít.

Khổng Sư hư tượng, tại sao lại xuất hiện ở trên sơn mạch này, địa điểm xuất hiện lại đang ở đâu... Những thứ này đều là vấn đề, bị người hữu tâm phát hiện, tất nhiên sẽ gây ra rung chuyển rất lớn.

Thân là Thư Họa Sư bát tinh, cường giả Xuất Khiếu Cảnh, Vô Bi lão nhân không có khả năng không biết.

Đáng tiếc, làm ra tác phẩm, mình cũng không đành lòng bỏ, xoắn xuýt trọn vẹn ba mươi năm... Kết quả, còn không có đào thoát vận mệnh.

- Khổng Sư xuất hiện ở nơi đây, nói rõ giống như Khâu Ngô Cung, nơi đây tất nhiên có lưu di tích... Xem trước một chút, hư ảnh bây giờ ở địa phương nào!

Nghĩ thông suốt, Trương Huyền vội vã ngẩng đầu nhìn sang địa phương Khổng Sư hư ảnh xuất hiện.

- Ở đó...

Rất nhanh đã tìm được vị trí cụ thể, ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vã bay vút đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status