Thiên đạo đồ thư quán

Chương 570: Đao ý kiếm ý (2)

Vừa luyện công, hắn đang mặc một bộ quần áo luyện công, có vẻ không đủ nghiêm túc.

Loại tiền bối này, một khi đắc tội, phiền phức lại lớn!

- Vâng!

Người thanh niên cuối cùng đã kịp phản ứng, vội vàng cầm y phục trưởng lão của hắn tới.

Vội vàng khoác lên người, Bạch trưởng lão xoay người rời đi, vọt thẳng về phía phương hướng phát sinh đao ý.

.........

- Lại là đao ý, kiếm ý!

Dưới đài so đấu, Triệu Vũ Tinh, Lưu Trường Nham đâu còn có nửa điểm phong độ trước đó. Sắc mặt mỗi người trắng bệch, thân thể run rẩy.

Trước đó, thời điểm Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp, Triệu Vũ Tinh đã biết chắc không phải là đối thủ. Hiện tại nàng sử dụng ra đao ý, hắn nhất thời hiểu rõ, đối phương thật sự muốn hạ sát thủ, thực lực hắn như vậy, tuyệt đối sẽ bị lập tức giết chết trong nháy mắt, trốn cũng trốn không thoát.

Trước đây, nữ hài này tuy rằng lợi hại, nhưng so với bọn họ vẫn có chênh lệch rất lớn. Lúc này mới mấy ngày không gặp, nàng lại cường đại như vậy?

Vị Liễu lão sư này rốt cuộc là một loại người thế nào. Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, khiến một đệ tử, nắm giữ loại biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy?

- Quyết đấu giữa đao ý và kiếm ý...

Một tiếng la lên, kéo hắn từ trong sự chấn động trở về. Hắn nhìn lại về phía trên đài. Hai nữ hài xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi, lại va chạm vào nhau.

Đao quang vút lên trời cao, kiếm quang gào thét.

Đao kiếm vừa tiếp xúc, kình khí cuồng bạo, lập tức giống như trận gió lốc đảo qua, tạo thành vô số đường vân sâu cạn không giống nhau ở trên mặt nham thạch trên đài so đấu.

Nắm giữ chân ý chân khí của binh khí, trở nên vô cùng sắc bén. Người bình thường đụng với, căn bản không chống đỡ được, càng chưa nói tới những nham thạch kia.

- Đáng giận!

Sắc mặt Mộc Tuyết Tình tái xanh.

Học được đao pháp của Liễu lão sư, lĩnh ngộ ra đao ý, hiểu biết của nàng ở trên đao pháp, đã vượt qua người khác rất nhiều. Loại võ kỹ này, Triệu Vũ Tinh cũng có thể dễ dàng đánh bại.

Vốn tưởng rằng ngày hôm nay so tài, sẽ thoải mái vui vẻ, ra tay là có thể nghiền ép.

Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, nàng tiến bước lớn... đối phương còn tiến bước lớn hơn nữa!

Triệu Nhã này trước đó chỉ biết một chút võ kỹ mèo ba chân, ngày hôm nay lại thi triển ra kiếm ý.

Hơn nữa bên trong kiếm ý mang theo thể chất âm hàn, cho dù có đao ý hộ thể, cũng khiến cho nàng càng đánh càng gian khổ, sắp không kiên trì nổi!

- Vị Trương sư này... thật sự lợi hại như vậy sao?

Ba ngày trước, chỉ biết một chút võ kỹ cấp thấp. Ba ngày sau, lại cường đại như vậy. Nếu như phía sau không có Trương sư chỉ điểm, đánh chết nàng cũng không tin.

Cũng chỉ có vị thiên tài siêu cấp danh chấn mười ba vương quốc, ép đầu Mạc Hoằng Nhất cũng không ngẩng lên được, mới có loại bản lĩnh này. Mấy ngày ngắn ngủi khiến một người không biết võ kỹ gì, phát huy ra lực chiến đấu vượt qua bản thân mấy lần.

- Cho dù Trương sư lợi hại, Liễu lão sư chúng ta cũng sẽ không thua ngươi...

Cắn chặt răng, trong lòng nàng sinh ra một sự tàn nhẫn.

Trương sư là lợi hại, là cường đại. Nhưng Liễu lão sư các nàng không kém chút nào!

Không chỉ khiến cho nàng dễ dàng học được đao ý, nàng nhìn thấy được Lộ Trùng vẫn đang tu luyện, nhất thời hiểu rõ, là khủng khiếp tới mức nào.

Ba ngày trước, Lộ Trùng chỉ có Đỉnh Lực cảnh sơ kỳ, cùng nàng vị Ích Huyệt cảnh này chênh lệch cách xa vạn dặm, có thể tiện tay bóp chết vài một.

Sáng sớm hôm nay thời điểm đi tới thăm, hắn tự nhiên đã nắm giữ lực lượng Thông Huyền cảnh sơ kỳ!

Thậm chí Thông Huyền cảnh trung kỳ bình thường, cũng không nhất định có thể thắng được.

Thời gian ngắn như vậy, khiến thiên phú Đỉnh Lực cảnh sơ kỳ bình thường, vượt qua tròn hai cấp lớn... loại thủ đoạn này của Liễu lão sư, nàng có tự tin, lại danh sư lợi hại cũng kém hơn. Trương sư cũng không được!

- Danh dự của Liễu lão sư không cho phép bị sỉ nhục, ngày hôm nay ta phải thắng!

Trong lòng nàng gào thét, đao quang trên tay lại tăng mạnh, điên cuồng bổ về phía nữ hài đối diện.

Bên này Mộc Tuyết Tình cắn răng kiên trì, Triệu Nhã đối diện cũng bắt đầu có chút nóng nảy.

Sư tổ thân truyền kiếm pháp, khiến cho nàng lĩnh ngộ kiếm ý, cho rằng có thể dễ dàng nghiền ép. Thật không nghĩ tới đối phương tiến bước không kém hơn so với mình bao nhiêu.

- Thảo nào nàng có thể bảo vệ như thế. Xem ra vị Liễu lão sư này hoàn toàn không có đơn giản một chút nào!

Trước đó bởi vì Trương lão sư cường đại, nàng đã cảm thấy anh hùng thiên hạ không ngoài như vậy.

Giờ phút này nhìn thấy được, nàng mới hiểu ra, người cường đại thật sự quá nhiều.

Chí ít vị Liễu lão sư này, cũng rất mạnh.

- Nàng tuy rằng cũng rất lợi hại, lĩnh ngộ đao ý cũng rất mạnh, đáng tiếc... thể chất không bằng ta!

Thở ra một hơi, hai mắt Mộc Tuyết Tình sáng như điện.

Lực lượng của đối phương cũng rất mạnh, chiêu số cũng rất cao minh. Đáng tiếc, trên phương diện thể chất, nàng kém hơn mình quá nhiều!

Nàng đường đường là thể chất thuần âm, cho dù thực lực bản thân hơi thấp, cũng có thể khiêu chiến vượt cấp. Trước đó, bị giới hạn bởi võ kỹ yếu, nàng mới không phải là đối thủ. Hiện tại lĩnh ngộ kiếm ý, so sánh với đao ý của đối phương, làm sao có thể không chống đỡ được!

- Kết thúc!

Nàng nhướng mày, mái tóc đen nhánh đón gió tung bay. Thể chất thuần âm được toàn lực vận chuyển, tôn lên dáng vẻ nàng giống như tiên nữ không dính bụi trần.

Bộ dạng này, ngay cả Mộc Tuyết Tình tự nhận là mỹ lệ, cũng không kìm lòng được tự cảm thấy xấu hổ.

Thể chất thuần âm, có thể hoàn toàn phát huy ra nữ tính một cách hoàn mỹ. Một khi kích hoạt, không có bất kỳ chỗ thiếu hụt nào. Bất kỳ nữ tử nào cũng đều hướng tới, tha thiết ước mơ.

Vù!

Thể chất phát huy đến cực hạn, trên thân kiếm phun ra nuốt vào kiếm quang, cũng đột nhiên bắn ra, giống như du long, lao thẳng tắp về phía Mộc Tuyết Tình.

Lần này uy lực rất mạnh, đao quang vừa đụng vào, lập tức bị chém thành hai đoạn, hoàn toàn không có chút dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.

- A...

Trong phút chốc, Mộc Tuyết Tình biến sắc, trở nên trắng bệch.

Bởi vì... một khi kiếm quang bổ ở trên người, bản thân nàng bị trọng thương không nói, danh dự của Liễu lão sư, cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Chỉ có điều, đao quang bị chém đứt, kiếm khí đã đi tới trước mặt. Cho dù nàng muốn biến chiêu cũng không kịp, trốn không trốn nổi, cũng tránh không được. Nàng không thể làm gì khác hơn là hai mắt nhắm lại, chờ đợi kiếm quang đánh trúng.

- Xem ra Mộc Tuyết Tình phải thua...

- Đúng vậy, cái này cũng không có cách nào. Đối mặt với kiếm quang này, đổi lại thành ai, cũng không chống đỡ được!

- Công kích lợi hại như thế, cường giả Thông Huyền cảnh sơ kỳ muốn ngăn cản cũng khó khăn, huống gì Ích Huyệt cảnh!

Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trong lòng mọi người rùng mình, đồng thời lộ ra vẻ thương tiếc.

Hai nữ hài này đều rất ưu tú. Nhưng nếu hai người so tài, khẳng định có một người thất bại. Chỉ là không nghĩ tới, thua lại là nàng...

.........

- Đến cùng có kịch hay gì? Cứ nhất quyết phải kéo ta đi xem? Ta còn có việc, không có thời gian đi theo nàng xem náo nhiệt!

Đi ra khỏi vương cung, thấy Mạc Vũ công chúa cách đó không xa vẻ mặt hưng phấn, Trương Huyền có chút bất đắc dĩ.

Hắn còn muốn đi nghiệp đoàn y sư đọc sách, còn muốn trở về phủ đệ, chỉ điểm cho đám người Triệu Nhã tu luyện... Chuyện cần làm rất nhiều, hắn làm gì có được thời gian rảnh rỗi cùng nàng đi xem náo nhiệt?

- Đừng có gấp. Lập tức đến nơi. Cái trò hay này, ngươi tuyệt đối sẽ rất cao hứng...

Lông mày rướn lên, Mạc Vũ khẽ cười.

Người trước mắt này, ở trước mặt nàng luôn luôn bình tĩnh, lạnh lùng, thoạt nhìn hình như cái gì cũng không biết, trên thực tế bất cứ chuyện gì, cũng có thể giải quyết dễ dàng.

Hiện tại, hai học sinh của ngươi, chiến đấu vì vinh dự của ngươi, đánh tới khí thế hừng hực, xem ngươi xử lý như thế nào!

- Đây là đi... Thiên Vũ học viện?

Thấy nàng không muốn nói, Trương Huyền biết hỏi cũng vô dụng. Hắn nhìn tuyến đường đi một chút, vẻ mặt nghi ngờ.

Tuyến đường bọn họ đi về phía trước, chính là Thiên Vũ học viện.

Không phải nói đi xem náo nhiệt sao?

Đi học viện làm gì?

Trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, theo sát ở phía sau. Vừa tiến vào học viện, hắn lập tức cảm giác được có điểm không thích hợp.

- Tại sao không có ai?

Đang buổi trưa, trong học viện chắc hẳn phải khắp nơi đều là người. Thế nào ngay cả một bóng quỷ cũng không thấy?

- Đã bắt đầu... Chúng ta nhanh chân lên một chút!

Sắc mặt ngưng trọng, Mạc Vũ công chúa vội vàng đi về phía vị trí đài so đấu.

Trong trường không thấy người nào, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, tất cả đều chạy đi xem náo nhiệt!

Trương sư, Liễu Trình hội trưởng bất kể người nào cũng đều danh chấn vương thành. Học sinh bọn họ so tài, tuyệt đối có thể khiến cho tất cả mọi người quan tâm.

Thấy nàng sốt ruột đi về phía trước, Trương Huyền cảm thấy kỳ quái đi theo sau. Rất nhanh hắn liền thấy không biết bao nhiêu người, đứng ở dưới một đài so đấu, náo nhiệt khác thường.

- Chẳng lẽ có người so tài? Không biết có phải là viện trưởng muốn cùng người quyết đấu hay không? Nếu không làm sao có thể tập trung nhiều người như vậy?

Bị dòng người ngăn cản, trong lúc nhất thời hắn không nhìn thấy được tình huống bên trong. Chỉ có điều, nhìn thấy được nhiều người như vậy đứng ở chỗ này, trong lòng Trương Huyền có suy đoán.

Có thể khiến cho nhiều học sinh như vậy tập trung ở chỗ này, ngoại trừ cấp bậc viện trưởng, hắn thật sự nghĩ không ra người nào có năng lực hiệu triệu lớn như vậy.

- Xem ra, vẫn là Trương sư tốt hơn. Học sinh của hắn lợi hại hơn một ít!

- Cũng không thể nói như vậy. Liễu lão sư mới dạy bốn ngày, lại có hiệu quả này. Ta cảm thấy hắn càng lợi hại hơn!

- Triệu Nhã này thật là xinh đẹp. Từ hôm nay trở đi, nàng chính là nữ thần của ta!

- Không nghĩ tới Mộc Tuyết Tình cũng lợi hại như vậy. Đao ý... Đây chính là đao ý. Từng tuổi này lại lĩnh ngộ được, quá mạnh mẽ...

...

Đi tới phía trước đoàn người, hắn vẫn chưa tiến vào, liền nghe được xung quanh có tiếng bàn luận ầm ĩ.

- Trương sư? Liễu lão sư? Triệu Nhã? Mộc Tuyết Tình?

Trương Huyền sững sờ đứng ngây ở tại chỗ, giống như bị lôi điện đánh trúng, mắt thoáng cái trợn tròn. Sau khi liên hệ rất nhiều chuyện với nhau:

- Sẽ không phải... là hai người bọn họ đang luận võ chứ?

Vào đên Triệu Nhã bị thương, Mộc Tuyết Tình cũng bị thương.

Hai người hình như đều bị người đánh cho bị thương, còn hẹn sẽ tiếp tục chiến đấu.

Ban đầu, hắn thấy, khả năng hai người gặp nhau rất nhỏ. Học sinh dưới thân phận giáo dục khác nhau, không có khả năng biết nhau. Hắn cũng lại không nghĩ đến điểm này.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, bọn họ không chỉ gặp gỡ, còn đánh nhau!

Thật hay giả vậy?

Hắn vội vàng nhìn về phía Mạc Vũ cách đó không xa, đã thấy vẻ mặt nàng đắc ý nhìn qua. Hình như vì hắn chịu thiệt, nàng cảm thấy hưng phấn.

Trong lòng hắn thầm rùng mình, không tiếp tục để ý tới đối phương nữa, vội vàng chạy về phía trước, tìm nơi thích hợp. Quả nhiên hắn nhìn thấy rõ ràng hai người đang trên đài so tài.

Không phải là Triệu Nhã và Mộc Tuyết Tình thì là ai!

Vù vù!

Vừa biết được thân phận của hai người, liền thấy thể chất thuần âm của Triệu Nhã vận chuyển, trường kiếm chặt đứt đao quang của đối phương, nặng nề bổ xuống.

Mộc Tuyết Tình... Nguy hiểm trong sớm tối!

- Dừng tay!

Vù!

Bóng người lóe lên, thân pháp thiên đạo vận chuyển, từ trong đám người trong nháy mắt hắn lao qua, xuất hiện ở trên đài so đấu.

...

Vốn tưởng rằng lần này phải thua không thể nghi ngờ, Mộc Tuyết Tình đang nhắm mắt chờ đợi. Nàng lại cảm thấy một ngọn gió gào thét lao tới. Ngay sau đó một bóng người thận trọng ngăn cản trước mặt.

- Lão sư...

Viền mắt đỏ lên, Mộc Tuyết Tình cũng không kìm chế được nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status