Thiên đạo đồ thư quán

Chương 586: Thù lao ba khối linh thạch (thượng) (2)

- Ừ!

Tô Tỉnh hội trưởng gật đầu.

Thấy hắn đồng ý, Kỳ Thánh Vũ cầm lấy bút lông, tiện tay viết lên.

- Chế luyện, Tử Châu thảo, Dậu Dương hoa, Tam Diệp Thanh ba loại dược liệu dung hợp, trình tự dựa theo đúng quy định, tại sao lại dẫn đến dược tính xói mòn!

Nhìn thấy được hắn viết hàng chữ này, Tô Tỉnh gật đầu.

Vấn đề này của hắn rất xảo quyệt. Khuê Hải đan là đan dược tứ phẩm. Thời điểm viết ba vị thuốc dung hợp, quả thật sẽ dẫn đến dược bị xói mòn. Không ít luyện đan sư tứ tinh đều sẽ phạm loại sai lầm này.

Cho dù là hắn năm đó cũng chưa từng ngoại lệ.

Sau khi hỏi thăm nhiều phía, lục lọi hồi lâu, hắn mới tìm được giải pháp chính xác.

Hỏi lên vấn đề này, xem ra Kỳ Thánh Vũ là giận thật, trực tiếp hỏi một ngay cả chính hắn đều khó khăn lấy giải đáp vấn đề.

- Phương pháp giải quyết vấn đề này, cho dù là một ít luyện đan sư ngũ tinh cũng rất khó trả lời. Ta cũng là vận khí tốt, mới tìm được đáp án ở trong một quyển cổ tịch. Một người vừa đột phá luyện đan sư tam tinh, làm sao có thể trả lời...

Trong lòng hắn hừ lạnh, nhìn về phía tường phương pháp luyện đan trước mắt, muốn xem thử kẻ lớn lối này, đến cùng có thể trả lời được nội dung gì.

...

Đối diện.

Không chỉ Mộc đan sư phát điên, ngay cả lông mày Khương Thần, Hồng Vân đan sư cũng giật loạn.

Đây cũng không phải là quấy rối, mà là không nhìn đẳng cấp uy nghiêm của luyện đan sư, khiêu chiến quyền uy!

Một khi đối phương xác định tội danh, hoàn toàn có thể trực tiếp khai trừ tư cách luyện đan sư của Mộc Dương Phong!

- Chắc hẳn... tiền bối ở đối diện bị chọc tức!

Khóe miệng giật một cái, Hồng Vân đan sư tràn ngập sự đồng cảm đối với Mộc Dương Phong.

Chắc hẳn chức nghiệp cả đời của người này sẽ kết thúc...

Oong!

Hắn đang lắc đầu, mặt tường lóe lên, một dòng chữ xuất hiện.

- Khuê Hải đan?

- Tử Châu thảo, Dậu Dương hoa, Tam Diệp Thanh?

Nhìn xong nội dung, đầu óc Hồng Vân đan sư mơ hồ.

Nói thật, hắn ngay cả Khuê Hải đan là gì cũng không biết, càng chưa nói tới dược tính của ba loại dược liệu này làm sao lại xói mòn.

Hắn len lén nhìn về phía Mộc Dương Phong, chỉ thấy gương mặt hắn còn co giật, dáng vẻ giống như táo bón.

Hắn lại nhìn về phía Liễu Trình cầm đầu gây họa.

Vẻ mặt người này cũng mờ mịt, hình như hoàn toàn không hiểu. Hắn đang kỳ quái sẽ kết thúc như thế nào. Chỉ thấy người này đứng dậy, đưa tay lau ở trên tường phương pháp luyện đan một cái...

Ngay sau đó, cầm lấy bút lông, viết lên.

...

- Tử Châu thảo phơi nắng lớn ba ngày, Dậu Dương hoa bỏ rễ. Tam Diệp Thanh lấy trong vòng năm năm, năm không thay đổi quá lớn!

Nhìn chữ viết rất nhanh hiện ra ở trên tường phương pháp luyện đan, Kỳ Thánh Vũ tức giận đột nhiên đứng lên, lửa giận sắp từ trong miệng mũi phun ra.

- Nói bậy, quả thực chính là nói bậy!

- Tử Châu thảo trời sinh có tính âm hàn, sinh trưởng ở nơi bóng râm. Một khi phơi dưới nắng lớn, dược hiệu sẽ nhanh chóng xói mòn, cuối cùng dẫn đến không tìm thấy. Nếu thật sự ném loại dược liệu này ra, đừng nói là ba ngày, một ngày cũng không chịu nổi!

- Dậu Dương hoa, thời gian giờ Dậu mặt trời chiều hạ xuống, mới có thể nở ra đóa hoa kiều diễm, mang theo thiên hỏa chìm xuống, địa hỏa sống lại mới có dược tính. Nhất là rễ cây sinh trưởng ở trong đất bùn, là cầu nối liền trời đất. Một khi bỏ đi rễ cây, còn có hiệu quả gì?

- Về phần cuối cùng Tam Diệp Thanh, bình thường chín, cần phải mười năm. Dược liệu trong vòng năm năm, giống như hoa cỏ bình thường, hoàn toàn không có chút dược tính nào...

- Nếu thật sự dựa theo như vậy đi làm, đừng nói là xói mòn, sợ rằng một chút dược tính cũng không có...

Kỳ Thánh Vũ càng nói càng nhanh, nắm đấm bóp phát ra tiếng rắc rắc vang dội.

Chỉ cần là luyện đan sư tứ phẩm, có hiểu biết đối với Khuê Hải đan, chỉ biết dược tính chính của ba loại thuốc này.

Đối phương nói những điều ày, quả thực chính là nói đùa, nói liều nói loạn!

- Hội trưởng, không cần do dự nữa. Đầu óc của người này tuyệt đối có bệnh. Hiện tại ta xin lại khai trừ tư cách luyện đan sư của hắn...

Hừ lạnh một tiếng, Kỳ Thánh Vũ quay đầu đi, đang muốn từ trong miệng của Tô hội trưởng nghe được quyết định, lại lập tức nhìn thấy hội trưởng luôn luôn trầm ổn, mắt trợn trừng, dường như choáng váng đứng tại chỗ.

- Hội trưởng...

Hắn không nhịn được hô lên một tiếng.

- A?

Tô Tỉnh này mới phản ứng được, môi run rẩy:

- Đây... phương pháp của hắn, một điểm không sai, hoàn toàn chính xác!

- Chính xác?

Lần này đến lượt Kỳ Thánh Vũ choáng váng.

Thật hay giả vậy?

- Tử Châu thảo thích âm sợ dương, trong cơ thể tích lũy khí âm hàn cực kỳ nặng. Thời điểm chế luyện Khuê Hải đan, âm khí này dung hợp ở trong dược liệu, lại sẽ ảnh hưởng tới khả năng phát huy dược tính, quả thật cần phải phơi dưới nắng lớn mới có thể giải quyết!

- Về phần Dậu Dương hoa, sử dụng làm dược liệu trung hoà, lại thêm rễ cây, tuy rằng dược lực tăng, trên thực tế lại tốt quá hoá dở, ảnh hưởng tới khả năng pháp huy dược tính của Tử Châu thảo, dẫn đến chỉnh thể dược tính xói mòn. Tam Diệp Thanh cũng như vậy...

Tô Tỉnh há to miệng:

- Đây là những gì ta thấy được từ trên một quyển sách cổ. Không ít luyện đan sư ngũ tinh cũng khó có thể giải đáp... Hắn làm sao có thể?

Kỳ Thánh Vũ bối rối:

- Ý của hội trưởng là nói hắn... không sai?

- Không sai. Không những không sai, còn hết sức chính xác. Ta đặc biệt nghiệm chứng qua, không có bất cứ vấn đề gì!

Tô Tỉnh gật đầu.

- Điều này... Làm sao có thể?

Kỳ Thánh Vũ điên rồi.

Vốn tưởng rằng đối phương chỉ là một luyện đan sư tam tinh vừa sát hạch thành công, miệng nói ra lời ngông cuồng. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, ngay cả vấn đề luyện đan khó khăn hắn cũng không biết, lại dễ dàng giải quyết...

Thật hay giả vậy?

Rốt cuộc hắn là luyện đan sư tứ tinh trung kỳ, hay là mình?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status