Thiên đạo đồ thư quán

Chương 715: Tôn Cường thúc thúc tới (hạ) (1)

Chân khí thiên đạo của Trương Huyền Tông Sư cấp bậc đỉnh phong, có thể hóa giải tất cả kịch độc cấp bậc chỉ có tam phẩm, giải dược đều không cần.

Tôn Cường đi lần này không biết sẽ gặp phải nguy hiểm thế nào, vẫn cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

Nếu thật sự có người dám động thủ với hắn, có luồng chân khí này ở đây, cho dù không đối kháng được kịch độc tam phẩm, bảo toàn tính mạng chí ít không có vấn đề quá lớn.

- Đa tạ thiếu gia!

Cảm nhận được chân khí ẩn nấp ở bên trong thân thể, biết thiếu gia là vì suy nghĩ cho an toàn của hắn, Tôn Cường cảm kích gật đầu.

Trải qua những ngày chung đụng này, hắn biết vị thiếu gia này, cho dù không bằng lão gia, nhưng cũng là một người có bản lĩnh lớn.

Nếu làm như vậy, khẳng định có mục đích của hắn.

Giảng giải kỹ càng tỉ mỉ một chút về phương pháp sử dụng chân khí này, thấy người này hoàn toàn nhớ kỹ, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.

Từ khi đi theo mình, Tôn Cường người này mặc dù có chút đầu cơ, vẫn rất đáng tin. Không ít chuyện, đều có thể thuận lợi hoàn thành, bớt đi không ít phiền phức.

“Dương sư” là một danh sư cao giai không biết tên. Làm quản gia, tự nhiên phải có khí độ của quản gia. Hắn tuy rằng thực lực không ra sao, đối với chút đắn đo này, vẫn là hết sức tinh chuẩn.

Nếu không, cũng không đến mức dẫn hắn từ Thiên Huyền vương quốc tới đây.

- Đây là mấy đan dược rất có ích lợi đối với tu vi. Thời điểm ở trên đường không nên lười biếng tu luyện.

Cổ tay lật một cái, hắn lấy ra một ít đan dược nhận được từ Lâm gia, đưa tới.

- Vâng!

Tôn Cường vội vàng tiếp nhận.

Hắn cũng không ngốc. Hắn biết tu vi bây giờ đã có chút cản trở. Nếu không nhanh hơn, một khi không còn tác dụng, thật sự lại thảm.

Trương Huyền lại căn dặn vài câu, đã thấy Tạ Cửu Thần đường chủ trở về. Đi theo phía sau là một lão nhân, chính là Ngụy Dư Thanh.

- Độc Điện nguy hiểm, ta suy đi nghĩ lại, vẫn để cho Ngụy trưởng lão đi theo thôi. Như vậy có thể an toàn hơn một ít!

Tạ đường chủ nói.

Ngụy Dư Thanh là thuần thú sư tam tinh, còn là cường giả Chí Tôn đỉnh phong. Toàn bộ Thú Đường trừ hắn ra, đó là người thực lực mạnh nhất, hơn nữa cũng biết tương đối nhiều về Độc Điện.

Để cho người này dẫn hạ nhân của vị Trương thú sư này qua, chắc hẳn là an toàn nhất.

Trương thú sư là vị khách tôn quý nhất của Thú Đường. Lại nói Thanh Yểm thú đến bây giờ cũng không thuần phục triệt để. Đối phương nhờ cậy một lần, bất kể như thế nào cũng phải bảo vệ hạ nhân của hắn cho tốt tốt.

- Vậy làm phiền Ngụy trưởng lão!

Trương Huyền ôm quyền.

- Yên tâm đi!

Ngụy Dư Thanh cười gật đầu:

- Ta tuy rằng không đi qua Độc Điện, lại từng nghe qua không ít nghe đồn. Chỉ là tìm người, không có nguy hiểm!

Chỉ là tìm người mà thôi, không phải đi quấy rối Độc Điện, vấn đề không lớn.

Cho dù độc sư thủ đoạn rối loạn kinh người, làm thuần thú sư nghề nghiệp sát đầu của thượng cửu lưu, cũng không phải là giả.

- Ừ!

Do Ngụy trưởng lão tự thân xuất mã, Trương Huyền yên tâm không ít, không nói thêm gì nữa.

Hai người cưỡi man thú bay rời khỏi đó. Tạ Cửu Thần đường chủ đợi một hồi, cũng xoay người từ biệt.

Thanh Yểm thú đã tỉnh lại. Hắn phải tận dụng thời gian giải quyết tai hoạ ngầm trong cơ thể đối phương, làm tốt quan hệ.

- Bắt đầu đi!

Mọi người rời khỏi, Trương Huyền tìm một gian phòng yên tĩnh, điều chỉnh tốt hít thở, khoanh chân ngồi xuống.

Máu linh thú cũng đủ, cũng nên tiếp tục tu luyện Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai.

Điều chỉnh tốt trạng thái, hắn búng ngón tay một cái. Vài giọt máu linh thú xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Một linh khí nồng đậm tràn ngập gian phòng.

Loại biệt thự một mình tu luyện này, đều có bố trí có trận pháp, có thể tập trung lại linh khí, khiến cho nó không dễ dàng tản đi.

Hai mắt chăm chú, chân khí dựa theo phương pháp Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai không ngừng vận chuyển. Hắn búng ngón tay một cái, máu lập tức biến thành từng làn sương mù, chui vào mỗi một chỗ huyệt đạo trong toàn thân.

Máu linh thú, tinh huyết lấy trong cơ thể linh thú ra, mặc dù không có trân quý như nội đan, nhưng cũng ẩn chứa tinh túy căn bản nhất của một con linh thú. Mỗi một giọt ẩn chứa năng lượng, đều càng tinh thuần, phong phú vượt xa so với linh thạch.

Hấp thu những lực lượng này, trong cơ thể lập tức hình thành một dòng nước lũ cường đại, tẩm bổ mỗi một chỗ tế bào, trở nên càng cường đại hơn.

- Hiệu quả yếu hơn không ít...

Cảm nhận được tình hình sau khi hấp thu máu, thần sắc Trương Huyền nghiêm trọng.

Dựa theo lực lượng tăng lên, nhu cầu đối với máu linh thú cũng sẽ càng lúc càng lớn. Trước đây một giọt thì có thể làm cho hắn nắm giữ tiến bước cực lớn, hiện tại gần như không có tác dụng quá lớn.

Chỉ có điều, máu của con linh thú này cũng đủ, hắn cũng không quan tâm.

Hơn nữa trước đó hắn lại tính toán qua, hai mươi giọt máu linh thú, chắc hẳn là cũng đủ để hắn trùng kích Chí Tôn đỉnh phong.

Chỉ cần lực lượng đạt được, dựa vào mắt Minh Lý, Thiên Đạo Đồ Thư Quán, cho dù gặp phải nửa bước Hóa Phàm, cũng chưa chắc không thể đánh một trận.

Báo thù cũng sẽ dễ dàng hơn.

Tăng tăng tăng!

Tầng thứ hai Thiên Đạo Kim Thân vận chuyển, không ngừng thay đổi hình thái cơ bắp, khiến cho lực lượng thăng cấp bay nhanh.

Ầm ầm!

Không biết qua bao lâu, một tiếng nổ lớn, giống như là phá tan gông xiềng nào đó giam cầm ở trên người, lại giống như là tiến vào trong nước ấm, toàn thân khoan khoái.

Trải qua tu luyện, cuối cùng phá tan gông cùm xiềng xích 9999 đỉnh, đạt được cấp Chí Tôn!

9999 và một vạn, tuy chỉ có chênh lệch một đỉnh, lại là sự khác biệt giữa Chí Tôn cùng nửa bước Chí Tôn, trình độ sinh mạng hoàn toàn khác nhau.

Chí Tôn, đỉnh phong nhất của võ giả tu luyện, bất kể thân thể hay tinh khí thần, đều đạt tới cực hạn nhân loại có thể đạt được.

Bước ra bước này, thành tựu Hóa Phàm, trình độ sinh mạng sẽ xảy ra lột xác. Bất kể tuổi thọ, hay thực lực, đều sẽ bay vọt trên diện rộng.

Không đạt được, cũng chỉ có thể cả đời đứng ở Tông Sư cảnh, dựa theo năm tháng trôi qua, tuổi xuân tươi đẹp dần dần già, lại bất lực.

Nói cách khác, là trở thành bàn đạp của cường giả chân chính.

Không ít người tu luyện, đều không xông qua được bước này, cuối cùng cả đời. tiếc nuối

Trương Huyền trước đó hấp thu hai giọt máu linh thú, cũng dừng lại ở trên cửa ải này, bất kể tu luyện như thế nào, cũng chỉ kém lực một đỉnh.

Hiện tại máu cũng đủ, có thể thoả thích tiêu xài, cuối cùng đột phá.

Cảnh giới đột phá, trong nháy mắt Trương Huyền cảm thấy độ phản ứng và tư duy cũng có tăng lên trên diện rộng.

Càng trong sáng, càng rõ ràng hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.3 /10 từ 95 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status