Thiên hạ đệ nhị

Quyển 2 - Chương 37: Tối nay ở đây đi


Lúc hắn xuất hiện trong phó bản, toàn thân vẫn là trang bị thíchkhách, cánh màu đỏ sau lưng tỏa sáng như mộng ảo. Trong tổ đội bỗng yêntĩnh lại.

[Tổ đội] Tội Phạm: Mở đi.

Hắn đánh chủ, tôi theo sát phía sau hắn. Hắn gửi đến tin nhắn riêng:Đã lâu không vào cái bản này, có gì mới thì cô nhắc nhở một chút.

Tôi mỉm cười trả lời hắn: Yên tâm đi, bổn cung sẽ không để anh ngã xuống đâu.

[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: Vậy tiểu nhân xin nhờ vào nương nương. = =||||

Cả đường rất suôn sẻ, hắn rất chú ý kéo Boss giúp đồng đội, phòngngừa nó tấn công pháp sư, tôi cũng không cần bật kỹ năng phòng hộ, mộtmạch đi thẳng đến chỗ sâu của phó bản.

[Tổ đội] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Anh Tội Phạm thật sự quá lợi hại.

Hắn không nói một lời.

[Tổ đội] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Anh Tội Phạm, trang bị của anh tuyệt quá.

Hắn yên lặng, tôi nhìn xem, cuối cùng cũng tiếp lời.

[Tổ đội] Đội trưởng Mộc Tương Phi: Trang bị của Bi Kịch cũng rất tuyệt mà.

Cái nick nữ đáng yêu này hẳn là do Bi Kịch kéo rồi. Mà giờ khắc này hắn đi theo sau người tôi, cũng yên lặng.

[Tổ đội] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Chị Phi Tử, cho em vòng sáng này được không?

[Tổ đội] Đội trưởng Mộc Tương Phi: Có thể.

Con Boss cuối cũng là một thích khách, biết phân thân, nick nhỏ rất dễ chết.

Tôi đứng chung một chỗ với Tội Phạm, chờ nó phân thân sẽ mở bảng tám, nó vừa ngã xuống thì trên màn ảnh xuất hiện một hàng chữ.

Hệ thống thông báo thế giới: Mộc Tương Phi đánh thiện hạ đệ nhất ácnhân răng rơi đầy đất tại Thiên Lao, Hàm Quang vội vàng rơi xuống nơisâu.

[Tổ đội] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Chị Phi Tử, có thể chia Hàm Quang cho em không?

Tôi cau mày, thật ra thì tôi đã quen dẫn nick nhỏ đi phó bản, tất cảtrang bị đều chia cho họ. Có thể đây cũng là lý do tôi tiêu xài lớn nhưvậy, nhưng mà….

[Tổ đội] Đội trưởng Mộc Tương Phi: Em là một pháp sư muốn lấy trang bị của thích khách làm gì?

[Tổ đội] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Em có thể cho ngựa….

Tôi vuốt trán, dùng Hàm Quang cho ngựa, cô thật đúng là….

Hệ thống: Đội trưởng thoái vị nhường Bi Kịch Ôi Bi Kịch, Bi Kịch Ôi Bi Kịch trở thành đội trưởng.

[Tổ đội] Mộc Tương Phi: Bi Kịch anh chia đi.

[Tổ đội] Đội trưởng Bi Kịch Ôi Bi Kịch: Ừ.

[Tổ đội] Vô Hoa Tuế Nguyệt: Anh Tội Phạm, em có thể thêm anh làm bạn được không?

[Tổ đội] Tội Phạm: Không thể.

Hệ thống: Tội Phạm rút lui khỏi đội ngũ.

[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Không vui?

[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: Sao đây? Thoát ra đi ngủ đi.

Thời gian trong trò chơi luôn trôi qua rất nhanh, tôi lấy lại tinhthần mới phát hiện mình đang ở trong nhà lão đại. Đáng chết, say mê quárồi!!!

Giọng nói của bọn Trần Nhiên thấp thoáng: “Nếu như lần này còn làm không xong thì anh có thể đi chết đi.”

“Có bao xa thì cút bao xa.”

“Ơ ….”

Tôi cắt ngang hai người: “Làm xong cái gì?”

Trần Nhiên không nói gì, sau đó rời khỏi. Tôi mới phát hiện ở đây chỉ còn lại có một mình tôi… Ặc, còn có lão đại. Ngẩng đầu nhìn đồng hồ,trời, hai giờ rưỡi sáng rồi.

“Trễ quá rồi…” Tần Tấn đứng ở cửa nhìn tôi, khi ở nhà anh đã đổi bộđồ thoải mái màu vàng nhạt, cả người đẹp trai ấm áp: “Tối nay ở lại đâyđi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status