Thiên mệnh khả biến

Chương 216: Đạo diễn và người đẹp


Sau vụ đưa tin về món đặc sản Gián tại nhà hàng trong khu công chức, Thuý Giang vẫn chăm chỉ miệt mài với công việc streamer và MC của mình. Giấc mơ về một đế chế truyền thông ở Hải Thành, không thể chỉ mơ mộng mà có.

Trưa nay, Thuý Giang đi ăn trưa với đạo diễn của một đài truyền hình địa phương.

Sắc đẹp và sự quyến rũ, rồi sẽ phai dần đi theo năm tháng. Chỉ có những mối quan hệ, mới là nền tảng vững chắc cho sự nghiệp. Thuý Giang biết rõ điều đó, nên cô tranh thủ kết nối với thật nhiều nhân vật.

Bữa trưa tại chính nhà hàng mà cô từng định bóc phốt, nhà hàng số 3. Bản thân tự đi bóc phốt, tự đảm bảo được nơi nào đủ an toàn để ăn. Tình hình kinh doanh ăn uống tại Đại Nam hiện nay đang rất tởm, mà ăn là để sống, chứ không phải là để chết sớm. Vậy nên có dịp, cô lại dẫn bạn bè tới nhà hàng này. Giá không quá cao, mà đồ ăn thì lại khỏi phải chê.

Thực đơn nhà hàng hôm nay có vài sự thay đổi. Giá cả có tăng lên đôi chút, nhưng đáng kể nhất vẫn là hơn nửa thực đơn đều liên quan tới cá.

- Nhà hàng giờ chuyển sang chuyên về cá hay sao vậy?

Thuý Giang tươi cười nháy mắt với ông chủ quán. Anh chàng này rõ ràng rất điển trai, lại ngang tầm tuổi với mình, đã thế sau vụ lần trước, cô cũng đã biết, anh chàng này là người của Thanh Hải.

Mới 23 24 tuổi, đã là nhân viên của Thanh Hải, còn quản lý cả một cái nhà hàng, tiền đồ vô lượng. Thuý Giang thật sự muốn dùng nhan sắc của mình để câu con cá lớn này thử xem.

Đón nhận ánh mắt tình tứ của Thuý Giang, ông chủ Trương Minh Quang cũng chẳng ngần ngại, cười cười đáp lại.

- Mỡ cá chứa axit béo omega 3, giúp giảm cholesterol, chống đông máu, giảm thiểu nguy cơ nhồi máu cơ tim và các bệnh tim mạch, giảm ức chế thần kinh, giảm stress, có thể tăng tuổi thọ. Vậy nên, nhà hàng điều chỉnh thực đơn để nâng cao sức khoẻ khách hàng.

Thuý Giang phì cười.

- Chứ không phải vì vật giá tăng cao nên mới phải nhập nhiều cá về sao? Cá ở Hải Thành vẫn là rẻ nhất mà?

Cô cảm thấy anh chàng này vô cùng thú vị. Chỉ là một vấn đề nhỏ, mà có thể ngay lập tức nghĩ ra một lý do để bao biện, lại còn nói dối mà biểu cảm không thay đổi. Đàn ông mà dẻo miệng như vậy, phụ nữ vô cùng ưa thích.

- E hèm!

Tay đạo diễn đi cùng, cảm thấy hơi nóng mặt trước cái không khí quái lạ này, ho khan một tiếng.

- Ông chủ, cho một đĩa cá thu rim, một đĩa cá rán, một bát canh cá, thêm ít rau sống, hai suất cơm cá kho tộ. Hết tất cả bao nhiêu nhỉ để tôi trả.

- Anh này, em mời anh mà. Để em trả... - Thuý Giang vội đưa tay đẩy ví của anh chàng đạo diễn này về.

- Thôi được rồi, cứ để anh...

- Quý cô đây cứ để anh này trả đi, anh ta vừa có một dự án vô cùng béo bở đấy.

- Hả? Sao anh biết...

- Nếu tôi không lầm, anh đây là đạo diễn?

- Đúng vậy. Chắc cậu từng nghe tên tôi trên tivi?

- Không, tôi không hay xem tivi lắm đâu. Nhưng trên mặt anh ngăm ngăm như vậy, mà lại có quầng trắng ở mắt, đó là vì hay đeo kính râm. Gấu quần anh co giãn về phía sau, chứng tỏ anh phải ngồi nhiều. Làm việc ngoài nắng, đeo kính râm, ấy vậy mà lại ngồi nhiều, thì không có nhiều loại nghề nghiệp như vậy. Chỉ có thể là đạo diễn, hay đi thực hiện các cảnh quay ngoài trời. Và trong đoàn làm phim, đạo diễn là người có quyền ngồi ghế để theo dõi các cảnh quay.

Thuý Giang reo lên.

- Ồ! Anh giỏi quá!

- Khoan đã, vậy sao cậu biết tôi vừa có được một dự án ngon lành?

- Râu của anh vừa mới cạo. Anh đang mặc áo cổ cồn, đóng khuy nghiêm chỉnh. Nhưng nhìn phong cách của anh, rõ ràng không phải là kiểu người nghiêm túc như vậy. Là đạo diễn đi quay phim ngoài trời, cũng không ai mặc lịch sự quá như vậy. Cũng không thể vì đi ăn với bạn bè mà phải mặc như vậy chứ? Vậy là sáng nay, anh vừa đi gặp khách hàng, hơn nữa còn là tầng lớp sang trọng, thượng lưu.

- Wow! - Thuý Giang trầm trồ ngưỡng mộ.

- Khoan đã, sao anh biết, tôi với cô đây, ừm, chỉ là.. bạn bè?

Quang quay sang nhìn Thuý Giang.

- Chuyện này tôi có cần phải giải thích không nhỉ?

Thuý Giang cười khì khì.

- Không cần đâu.

Tay đạo diễn khó hiểu.

- Giải thích cái gì cơ?

- Không có gì đâu. Anh không biết thì tốt hơn.

Quang vừa nói, lại liếc sang Thuý Giang. Cô nàng cũng mỉm cười đầy ẩn ý, lắc lắc đầu.

Tay đạo diễn bực tức quay trở lại bàn ăn. Thuý Giang còn nán lại với Quang.

- Anh có vẻ khá tinh ý?

- Không có gì. Dấu hiệu friendzone, nhìn là ra. Có lẽ không nên nói cho anh ta biết.

- Tất nhiên. Nhưng tôi nghĩ, anh còn điều gì chưa nói hết.

- Cô thông minh hơn tôi nghĩ đó. Tôi nghĩ, cô sắp có được một công việc ra trò đấy.

- Thật vậy sao? Nói thử tôi nghe xem?

- Nếu tôi không nhầm, anh ta sẽ...

Thuý Giang liếc mắt nhìn Quang lần cuối, xoay người trở về bàn. Dáng đi nóng bỏng có lên có xuống, nhìn vô cùng thích mắt.

Nhưng Quang vẫn thờ ơ. Có chút mị hoặc đấy, nhưng hắn từng gặp một người còn ghê gớm hơn vậy nhiều, mà hắn cũng chẳng nương tay mà siết cổ người ta.
- Em và tên đó quen nhau à?

Ngồi xuống bàn, tay đạo diễn hậm hực hỏi.

- Đâu có, em hay đến ăn ở đây, cũng chỉ thấy anh ta có mấy lần. Đây còn là lần đầu bắt chuyện.

- Hừm.

Thấy tên này có vẻ khó chịu, Thuý Giang ngay lập tức tìm cách dỗ dành.

- Anh Quý này, làm cái nghề MC này, gặp ai cũng phải tươi cười, chứ thật ra, cái thể loại thích phô trương như vậy, em không ưa chút nào. Giá mà ai cũng khiêm tốn như anh, thì thật tốt...

- Em nói quá rồi, anh đâu có khiêm tốn vậy. - Tay đạo diễn ngượng nghịu trả lời. Câu nói vừa rồi làm hắn lại vui lòng trở lại.

- Lại chả khiêm tốn đi, anh có công việc ngon lành, nhất quyết không chịu nói với em nhé!

- Đâu có đâu có. Lần này gọi em tới, cũng là vì việc này đây.

- Ồ, việc gì thế anh?

Thuý Giang tỏ vẻ ngạc nhiên háo hức, nhưng trong lòng thì đang cười thầm. Nếu anh chàng chủ quán kia đoán đúng...

- Em có muốn dẫn cho Hội đấu giá sắp tới không?

Thuý Giang mỉm cười. Quả nhiên.
Tay đạo diễn tên là Quý, nhờ bạn bè giới thiệu, mà được chọn làm người chịu trách nhiệm cho hội đấu giá lần này. Hội đấu giá lần này sẽ tiến hành song song, cả offline lẫn online. Offline, tức là khách hàng tham gia sẽ tới dự trực tiếp để báo giá. Online, tức là khách hàng ngồi ở nơi khác báo giá.

Dẫn cho Hội đấu giá, cần một MC vừa xinh đẹp, vừa thông minh, khéo léo, biết cách đưa đẩy, mời gọi, biết cách kích thích để người ta nâng biển hô giá.

Kiểm soát không khí buổi đấu giá cũng vô cùng quan trọng. Đấu giá, mục đích là ép người ta xì ra càng nhiều tiền càng tốt, vốn không hay ho gì nếu đứng trên khía cạnh người mua. Vì vậy, MC cần duy trì không khí hiện trường thật vui vẻ, thoải mái, để các đại gia hoan hỉ xì tiền ra mà không thấy hậm hực.

Hiện nay, ở Hải Thành, ngoài Thuý Giang, không còn cô hot girl nào đủ bản lĩnh để làm chuyện này.
Đứng ở quầy thu ngân, Quang vừa hí hoáy nhắn tin cho Hồng về tình hình Quảng Yên, vừa suy nghĩ. Hội đấu giá lần này, hắn sẽ là một người mua hàng. Lại có Takezawa là kẻ cung cấp hàng. Nếu có thể tạo được quan hệ với Thuý Giang, vậy thì Hội đấu giá lần này, hắn có thể nắm chắc trong lòng bàn tay.

Chủ yếu vẫn là thứ báu vật đang được rêu rao khắp nơi kia.

============

Phát thuốc ban đêm đây ~~
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status